Tựa Như Ánh Mặt Trời


Ngày hôm sau Hạ Vi mang trạng thái tốt đến trường quay, miệng du dương vài giai điệu không rõ lời, chốc chốc lại nhìn điện thoại cười ngây.An [Em chuẩn bị bay, trong vài giờ không liên hệ được, lúc đến nơi em sẽ gọi.]"Cậu nhóc này, chưa gì đã khai báo lịch trình, ngoan thế không biết!" Hạ Vi cảm khái.Nhưng mãi đến tận tối ngày hôm đấy, Hạ Vi vẫn chưa nhận được tin báo đến nơi."Cậu ta bay vòng quanh thế giới à, đúng là chỉ ngọt ngào lúc đầu.""Hay xảy ra việc gì nhỉ.""Có nên gọi thử không? Hôm qua mình cũng hứa xong việc sẽ nói cậu ta một tiếng, thân là người trưởng thành phải giữ chữ tín."Tìm lý do hợp tình hợp lý Hạ Vi nhắn Trương Bá An.Hạ Vi [Chị xong việc rồi, cậu đến nơi an toàn chứ?]Chờ một lúc lâu mà vẫn không thấy phản hồi, Hạ Vi quyết định mặc kệ, trùm chăn đi ngủ trong sự hậm hực.Khoảng gần một giờ sáng tiếng chuông điện thoại Hạ Vi vang lên.

Cô mò mẩm, giọng vẫn còn say ngủ "A lô, ai vậy.""Là em, xin lỗi phiền chị đang ngủ sao." Nói rồi Trương Bá An nhấc tay xem đồng hồ, cậu quên mất hai nước chênh lệch múi giờ."Ừm, cậu nói xem." Hạ Vi vẫn còn dỗi.Mất một khoảng lâu không nghe bên kia lên tiếng, Hạ Vi còn ngỡ cuộc gọi đã ngắt."Lỗi em."Trương Bá An cười nói tiếp.

"Chị có muốn em chuộc lỗi không.""Ồ, nói ra nghe thử." Hạ Vi tò mò.Màn hình thông báo, [An muốn chuyển sang cuộc gọi video], Hạ Vi chưa kịp định hình tay đã nhấn chấp nhận.Đập trực tiếp vào mắt cô là mà hình trắng tinh."Ẩy, màn hình hư à, sao trắng tinh vậy.""Không phải, em muốn mặc áo vào nên úp cam xuống giường, hay chị muốn nhìn.""Ồ, có sao hả."Vừa dứt câu, màn hình đã hiện lên khuôn mặt Trương Bá An, gương mặt không trang điểm cũng không làm mất đi vẻ đẹp trời sinh của cậu.Khăn tắm được choàng qua vai, giọt nước vẫn chưa kịp lau khô chảy dọc trên sườn mặt, chảy xuống cổ, men theo rãnh sâu cơ thể trượt thẳng xuống phía dưới.Hạ Vi nuốt nước bọt.

[Cậu ấy vừa tắm xong à.]Trương Bá An hài lòng với biểu hiện vừa rồi của Hạ Vi.Trương Bá An "Không sao, dù gì em cũng lấy thân mình làm quà nhận lỗi."Hạ Vi tròn mắt chưa hiểu vấn đề.Trương Bá An "Dùng da thịt chuộc lỗi, chỉ tiếc không thể chạm vào."Hạ Vi mới chợt hiểu ý, miệng la "A" một tay che hở mắt.

"Giở trò lưu manh, mau mặc áo vào."Trương Bá An cười lắc đầu, mặc áo vào không trêu cô nữa.

"Hết giận chưa.""Chị giận bao giờ." Hạ Vi chột dạ."Giọng điệu như vậy mà nói không giận, em xin lỗi."Trương Bá An nghiêm túc nói tiếp "Máy bay hạ cánh trễ hơn dự kiến nên khi vừa đáp xuống em liền tất bật với công việc, điện thoại lại hết pin, vừa về e đã sạc ngay và gọi chị.

Nhưng không ngờ lại trễ thế này rồi.""Ò." Nghe giải thích cũng khá hài lòng.

"Không sao, công việc mà.""Vậy chịu tha lỗi cho em không.""Đã bảo không giận mà." Hạ Vi bỉu môi."Ừm, không giận, lỗi em, lần sau em sẽ không như vậy nữa.""Ò." Hạ Vi nhịn cười.

[Thật ngoan.]Trương Bá An thông qua màn hình thu tất cả biểu cảm của Hạ Vi vào mắt.Do gọi đột ngột nên hiện tại Hạ Vi không để ý rằng chỉ đang mặc áo ngủ dây lụa, phía trong không nội y, lúc nói chuyện theo cử động mà ẩn hiện cảnh xuân bên trong.Trương Bá An không dời mắt."Bá An, Bá An, Trương - Bá - An có nghe chị nói không.?" Hạ Vi cau mày."Em nghe, vậy chị ngủ ngon.""Ừm, ngủ ngon, bái bai."Kết thúc cuộc gọi.Trương Bá An "Thật là thói quen tốt."Lời nhắn từ tác giả: Có ai thắc mắc là thói quen gì tốt hong á.

Haha :).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui