Tựa Như Cơn Gió


Nụ hôn mang đầy sự nam tính.

“Chỗ này.” Cúc áo trước ngực cô vừa được cởi ra, bàn tay anh ta đã tiến sâu vào tɾong.

Tay Tôn Cường nắm lấy ngực cô mà vuốt ve khiến cô có chút thở gấp.

"Làm anh nhớ đến chết mất."

Rõ ràng là hai người bọn họ đã từ rấtlâu rồi không gặp nhau.

Canh tɾong ßếp vẫn còn đang sôi lăn tăn, người đàn ông bế cô lên rồi ném xuống giường.

Trong phòng vang lên tiếng mèo kêu.

Tôn Cường vô cùng vội vàng, kéo quần của cô xuống, lại tiếp tục cởi ra quần lót bên tɾong đã bị thấm ướt.

Anh ta cũng kéo ra chiếc quần lót mới khi nãy tắm xong mặc vào, cúi đầu xoa xoa dương vật mấy cái đã nhanh chóng đẩy vào bên tɾong hoa huyệt của cô.

Một ít dịch nhờn chảy ra ở nơi giao hợp của hai người.

"Đau…”

Lâm Tố mới đầu tiến vào có chút không thoải mái, nhíu mày hừ một tiếng.

Chỗ đó của Tôn Cường rấtnóng, anh ta lại ấn vào quá nhanh và sâu.

Côn thịt ở bên tɾong đã vội vã ra vào, tay của người đàn ông để ở cổ Lâm Tố, anh ta cúi xuống nhìn cô, mồ hôi từ trên mặt anh ta chảy xuống, rơi vào cằm cô.


Lâm Tố nhìn khuôn mặt anh ta.

Cô không khỏi thở hổn hển.

“Thật sự rấtthoải mái.” Sau vài trăm cú thúc nhanh và ma͙nh bạo, tiếng kêu lạch bạch cuối cùng cũng dừng lại.

Tôn Cường nhấc người cô lên, anh ta thở dốc rồi từ từ vươn tay cởi hết cúc áo của cô.

Chiếc áo lót màu trắng lộ ra, tay anh ta đưa tới sau lưng cô, Lâm Tố di chuyển, tự động vòng tay ra sau cởi áo lót.

Bộ ngực trắng nõn lộ ra, rung động theo từng cái ra vào của anh ta trên chiếc giường màu xanh nhạt, không ngừng lắc lư đến chóng mặt.

Người đàn ông nhìn xuống dưới, lại thở dốc, vùi đầu vào ngực cô mà ngậm mút.

Cô ôm lấy đầu của Tôn Cường.

Du͙c vọng tɾong thân thể trẻ trung vô cùng mãnh liệt.

Khi cả hai chiếc bao cao su được ném vào thùng rác, Tôn Cường cuối cùng cũng thỏa mãn, cả căn phòng tràn ngập mùi ái tình nồng nặc.

Lâm Tố nằm trên giường, cảm giác giữa hai ͼhân nóng và tê dại, cô kéo chăn mỏng đắp lên người.

Thể lực của anh ta vẫn luôn tốt, cô nằm ở trên giường, nhìn anh ta từ trên giường đứng dậy mặc quần lót, sau đó đi vào ßếp xem nồi canh.

Trong nhà ßếp vang lên một giọng hát.

"Dậy ăn cơm thôi."


Bữa ăn đã chuẩn bị xong, Tôn Cường nghiêng người vỗ vỗ Lâm Tố, sau đó lại tới kéo cô dậy, mỉm cười nói "Nếm thử một chút tay nghề của anh."

"Ừ."

Cô nhìn người cởi trần trước mặt, vừa mới nãy vẫn còn quấn quýt ân ái với mình, Lâm Tố đứng dậy mặc bộ đồ ngủ vào rồi nói "Em đi tắm trước đã."

Phòng tắm mịt mù hơi nước, mái tóc vừa gội xong vương trên vai vẫn còn nhỏ từng giọt.

Độ ẩm như ngấm vào da thịt cùng đôi mắt.

Làn da trắng mịn màng, dường như ngay cả đôi mắt tɾong gương cũng trở nên rạng ngời hy vọng.

Trước đây Tôn Cường đã từng nhiều lần khen cô xinh đẹp.

Chỉ là cũng đã lâu lắm rồi.

Anh ta nói cô có đôi mắt đẹp.

Còn nói cô thật sự rất đẹp.

Hồi đó, Lâm Tố quả thực trẻ trung hơn bây giờ rất nhiều, 18, 19 tuổi, khuôn mặt căng mọng trắng treo, trong mắt cũng mang theo ý cười.

Tính tình cũng dịu dàng hơn nhiều.

Bây giờ bị xã hội huấn luyện hai ba năm, thật sự không còn tốt như trước đây.

"Em tắm xong rồi à, ra ăn cơm nào."

Tôn Cường thấy cô từ phòng tắm đi ra, anh ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô, sau đó lại đi qua hôn Lâm Tố một cái.

Anh ta đỡ cô qua, thuận tiện kéo ra chiếc ghế.

Lâm Tố cười cười, cúi đầu húp một ngụm canh.

Những trái cà chua được hầm lâu đã trở nên mọng nước, hương vị phảng phất nơi đầu lưỡi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận