Tựa tuyết bay

Thời tiết chủ nhật ngày hôm ấy thật sự rất dễ chịu, nhưng Sa Loan ở cạnh biển nên có gió rất mạnh, sau khi suy tính kỹ, Phùng Quân Đồng vẫn quyết định tuân theo khoa học về cơ thể con người, mặc áo hoodie và áo khoác bên ngoài dày, nhìn qua tương đối ấm áp.
Trong bốn năm đại học cô đã nhận không ít công việc cũng như nhiều chức vụ khác nhau, đồng thời cô cũng đã từng hợp tác với một số công ty, tuy nhiên chỉ là hợp đồng ngắn hạn.
Không phải không có người muốn hợp tác dài hạn với cô, chỉ là cô từ chối tất cả, chẳng có lý do gì đặc biệt, chỉ là cô sợ bị lừa mà thôi.
Lần này cô đến Sa Loan là vì một công ty người mẫu liên hệ với cô để chụp một tờ quảng cáo cho một studio ảnh cưới nổi tiếng ở địa phương, sẽ in thành poster và dán bên ngoài studio.
Chụp ảnh cưới chắc chắn không chỉ có nữ, chàng trai chụp chung với Phùng Quân Đồng là Tô Dịch, là người có lượng fan đông đảo trên mạng, ngoại hình cao ráo đẹp trai. Trước ống kính anh ấy rất lạnh lùng, hợp tác với nhau cũng xem như là dễ chịu, xong việc hai người lại trao đổi phương thức liên lạc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong giờ nghỉ trưa, cả ekip ngồi quây quần trên chiếc bàn đơn sơ ăn cơm hộp, khi mọi người còn đang ồn ào trêu chọc hai người thật sự có tướng phu thê thì bỗng nhiên có một giọng nam gọi tên cô.
Tất cả mọi người, bao gồm cả Phùng Quân Đồng lần lượt quay đầu nhìn lại.

Cách đó không xa Cố Văn Khâm bước vào đi tới trước mặt cô, ánh mắt anh rơi trên làn váy cưới trắng tinh trên người cô: "Em đang làm việc?"
"Ừm."
Buổi chiều còn phải tiếp tục chụp nên cô và Tô Dịch không thay quần áo, hai người vốn dĩ đang ngồi gần nhau nên sau khi thấy anh tới thì cả hai đều đồng loạt đứng dậy.
"Vị này là?"
Tô Dịch nhìn người vừa mới đến, mỉm cười dò hỏi.
"Bạn học cũ."
Hôm nay Cố Văn Khâm không mặc vest, Phùng Quân Đồng tùy ý liếc nhìn bộ quần áo thường ngày của anh: "Anh đến đây chơi à?"
Khu vực này có tài nguyên biển phong phú, các công trình nghỉ dưỡng đã xây dựng tương đối hoàn thiện, Sa Loan luôn là lựa chọn hàng đầu trong kế hoạch đi du lịch ngắn hạn của người địa phương, anh xuất hiện ở đây cũng rất hợp lý.
Cố Văn Khâm gật gật đầu: "Em đang ăn cơm trưa?"
"Ừm."
Anh chợt im bặt.
Không có chủ đề chung, Phùng Quân Đồng không biết nên mở miệng nói gì, chú ý đến ánh mắt của anh, cô thấy hai hộp cơm còn thừa do mua nhiều đặt trên bàn, ngập ngừng hỏi: "Anh… Chưa ăn sao?"
"Ừm."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô khẽ mím đôi môi đỏ mọng, còn đang suy nghĩ lời anh nói có ý gì thì Cố Văn Khâm không quan tâm quá nhiều đã ngồi thẳng xuống chỗ cũ của Tô Dịch, ngẩng đầu nhìn cô.
"..."
Đây là, muốn ăn ké cơm hả?
Tô Dịch liếc nhìn Cố Văn Khâm tự nhiên ngồi giữa anh ấy và Phùng Quân Đồng, nhướng mày đầy ẩn ý và lặng lẽ xách cái ghế khác tới.
Rất nhiều người nhìn qua, anh chàng nhiếp ảnh gia là người đầu tiên phản ứng lại, anh ấy nhiệt tình đưa cơm hộp qua cho anh: "Nếu anh không ngại thì ăn chung đi, ha ha ha, đừng khách sáo."
Cố Văn Khâm nhận lấy: "Cảm ơn."
"Không cần khách sáo không cần khách sáo."
Có một số người tính tình kiêu ngạo từ sâu trong xương cốt, miệng thì nói cảm ơn nhưng trên mặt lại chẳng có chút kích động nào, nhiếp ảnh gia cũng không để trong lòng mà còn muốn kết bạn với anh, anh ấy đá mắt với Phùng Quân Đồng: "Tiểu Phùng à, giới thiệu chút đi chứ hả?"
"Cố Văn Khâm, bạn học cấp ba của tôi."
So với sự nhiệt tình của nhiếp ảnh gia, thái độ của Phùng Quân Đồng có hơi lạnh lùng.

"Ngài Cố là người nổi tiếng sao? Hay là người mẫu?"
Một cô gái cắt ngang cuộc trò chuyện, nét mặt không kìm được lộ rõ vẻ phấn khích.
Cố Văn Khâm trả lời một câu ngắn gọn: "Người làm ăn nhỏ thôi."
"Vậy ngài Cố đến đây để du lịch sao…"
"Ừ."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận