Tuấn Long Bách Mỹ Duyên


Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Quyển 1: Thời Đại học
Chương 33
Cô bé nhà hàng xóm


Tác giả: Bão Bão Nhi
Nguồn: Sưu tầm

Một cánh tay chặn hắn lại.

- Anh không được vào.

Người mặc đồ đen lạnh lùng nói.

- Tôi đến đón bạn tôi.

Trên khuôn mặt của Trần Tuấn Long loé lên một nụ cười.

- Anh không được vào!

Người mặc đồ đen dường như không hề đáp lễ Trần Tuấn Long, vẫn lạnh nhạt nói câu ấy.

Trần Tuấn Long ngoảnh đầu lại nhìn, lúc này, người mặc đồ đen hồi nãy bước lại, vây lại phía trước phía sau Trần Tuấn Long, tạo thế uy hiếp hắn.

Trần Tuấn Long cười, tiếng cười càng ngày càng lớn dần, sau đó đằng hắng một tiếng, chỉ nhìn thấy cánh tay phải của hắn nắm chặt lại che miệng, rồi từ từ buông xuống phía dưới lưng.


Hai người mặc đồ màu đen nhìn nhau, đều không hiểu hắn đang muốn làm gì, người mặc đồ đen ấy bước lại kéo tay Trần Tuấn Long:

- Đi thôi, nếu không chúng tôi không khách khí đâu.

Rất tiếc, không để hắn nói hết câu, nắm tay phải của Trần Tuấn Long đã không ngại ngần giơ ra, “bịch” một tiếng, đấm trúng vào bụng hắn, sau đó bỏ thả lỏng tay, lôi tay của hắn ra. Cú đấm của Trần Tuấn Long khá mạnh, nhưng cũng còn để cho hắn đất sống, không đụng chạm đến lá lách của hắn, tuy nhiên cú đấm ấy cũng khiến cho hắn không mấy dễ chịu. Người mặc áo đen ấy ôm bụng, loạng choạng lùi mấy bước, bỗng dưng ngã lăn xuống đất.

Sau khi Trần Tuấn Long ra tay, tay trái của hắn cũng giơ ra theo, đấm thẳng vào mặt tên mặc áo màu đen đang đứng trước cửa ấy, lần này càng mạnh tay hơn, tên vệ sĩ ấy chưa kịp hét lên một tiếng đã nằm quay ra đất, tiếp đó, Trần Tuấn Long quay lưng bước lên phía trước hai bước, giơ chân lên đạp một chưởng lên trán tên vệ sĩ phía sau, tên vệ sĩ bị đạp đến ngất xỉu.

Mọi chuyện xảy ra rất đột ngột, mấy tên đang ôm đầu quỳ ngơ ngác nhìn, vừa nãy bọn họ bị người ta thanh toán, bây giờ người đã thanh toán bọn họ đã bị Trần Tuấn Long đánh cho tơi bời.

Trần Tuấn Long bước vào bên trong nhíu mày:

- Tiểu Mẫn, chuyện này là như thế nào đây?

- Yeah!!! Long ca giỏi quá!

Tiểu Mẫn nhảy lên la hét, ôm chặt vai Trần Tuấn Long, sau đấy đắc ý quay lại nói với mấy cô gái đang đứng ở phía sau:

- Tôi đã nói mà, Long ca của tôi nhất định sẽ tới cứu tôi, bạn trai của các cô đâu, hừm, toàn là đồ vô dụng, mọi người xem, Long ca có lợi hại không, anh là bang chủ của Phi Phụng Bang chúng tôi cơ mà, anh cả của Nam Lang Bang và Tây Đầu Bang bây giờ đều phải nghe theo anh cả của chúng tôi nhé.

Mấy cô “phi nữ” kia nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ. Trần Tuấn Long gỡ tay của Tiểu Mẫn ra, vỗ vai cô, nói:

- Ngày nào em cũng gây chuyện với anh đấy!

- Không có, đại ca.

Tiểu Mẫn mang vẻ mặt oan ức.


- Đều là do tên quỷ kia gây chuyện với bọn em, mọi người nói xem có phải không.

Cô quay người về phía những người bạn ấy, nháy mắt.

Mấy cô gái kia gật đầu lia lịa, xôn xao lên:

- Đúng đấy, đúng đấy, cô ta cậy mình có mấy tên vệ sĩ đi theo, đánh cho bọn em thê thảm.

Trần Tuấn Long nhìn thấy, mấy cô gái này mặc dù thê thảm như vậy nhưng vẫn không sao cả, còn không bị thương nghiêm trọng bằng mấy tên nhãi đang ở ngoài kia. Hắn nhìn Tiểu Mẫn, Tiểu Mẫn rất ranh mãnh giơ tay ra cho Trần Tuấn Long xem, than thở:

- Long ca, anh xem, tên quỷ kia lại còn làm trầy xước tay em. Hu... Long ca, anh phải báo thù giúp em, đi nào, chúng ta đi tính sổ với hắn.

Nói xong quay đầu vẫy mấy người chị em kia theo.

Trần Tuấn Long xem kỹ lại, trầy xước cái gì, chẳng qua chỉ là vài vết hằn đỏ mà thôi. Có lẽ là bị trong lúc giằng co với nhau.

- Ồn ào cái gì nữa, còn không theo anh về mau!

Trần Tuấn Long nhìn với vẻ mặt tức giận, vừa rồi Tiểu Mẫn đã cổ động mấy cô bạn kia chuẩn bị đi trả thù. Nhưng Trần Tuấn Long không muốn gây ra quá nhiều chuyện nữa.

- Vâng.

Mắt Tiểu Mẫn chớp chớp.

- Long ca, em nghe anh. Nhưng mà Long ca ...
Cô còn giữ tay của Trần Tuấn Long lại.


- ... Bọn em, hi hi, còn chưa thanh toán kia, hôm nay là em mời bạn bè đến đây cho vui, hihi...

Hoá ra Tiểu Mẫn lúc ở bệnh viện không muốn nghe Lan tỷ dạy dỗ, sau khi ra khỏi bệnh viện là rủ chị em bang hội đến đấy, những cô gái kia đều là lũ bạn chơi bời trác táng của Tiểu Mẫn, vốn là dân du đãng của xã hội, lại còn thích gây chuyện. Tiểu Mẫn đã bao hết một phòng bao MTV, chuẩn bị cùng với các chị em hát karaoke để giải sầu, mọi người ban đầu chơi rất vui vẻ, sau đấy có người đưa ra ý kiến ra đại sảnh bên ngoài chơi, kết quả là gây xung đột với những cô gái đang chơi ở đấy. Bên phía Tiểu Mẫn khá đông người, tuổi tác lại khá lớn so với nhóm mấy cô em gái phía bên kia, vậy là cậy lớn bắt nạt bé, hai bên bắt đầu động chân động tay, các cô gái xông vào đánh nhau, bọn Tiểu Mẫn ghê gớm hơn một chút, đánh nhau một hồi khá lâu, đến lúc sắp thắng thì bị bốn tên vệ sĩ giữ lại, lôi ném về phòng bao, trong đám con gái kia có một cô rất ngạo mạn, cô ta đã mang theo bốn tên vệ sĩ này, bọn Tiểu Mẫn bị dồn đến thua, về đến phòng bao mọi người nhốn nhác gọi điện cho “cứu hộ binh”, kêu bạn trai tới giúp, nhưng mấy tên nhãi kia không phải là đối thủ của người ta, chỉ hai ba chiêu đã bị đánh cho sấp ngửa.

Trần Tuấn Long đã khiến cho Tiểu Mẫn được nở mày nở mặt, nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của mấy chị em, Tiểu Mẫn càng quyết tâm theo đuổi Trần Tuấn Long, cô ta đang còn chưa biết cách nào để ra tay.

Trần Tuấn Long nhíu mày nói:

- Lại tiêu không biết bao nhiêu tiền rồi? Không phải anh đã bảo em phải ở cùng chị Vũ sao?

Tiểu Mẫn vội đáp:

- Ôi … Long ca, không phải là tối hôm qua anh đã đồng ý rồi đấy sao, nói hôm nay ăn uống chơi bời, tất cả tiền cứ để anh thanh toán, anh lại có thể nuốt lời được à.

Trần Tuấn Long dở khóc dở cười, bản thân chưa bao giờ từng nuốt lời cả.

- Được. Tổng cộng bao nhiêu, để anh trả!

- Ừm …

Tiểu Mẫn quay đầu lại gọi:

- Bồi bàn, thanh toán!

Phải khá lâu sau người nhân viên phục vụ mới đi đến, hóa ra vừa rồi các cô ấy đánh nhau đã làm kinh động đến rất nhiều khách hàng, sau đấy lại thêm mấy tên du côn kia lên gây chuyện, nhưng cũng còn may, đã bị vệ sĩ của nhóm các cô gái kia khống chế.

- Tổng cộng là ba nghìn tám trăm sáu mươi tệ, cảm ơn quý khách!

Người nhân viên phục vụ trả lời rất dõng dạc.

- Em cũng thật biết tiêu tiền đấy!

Trần Tuấn Long đằng hắng một tiếng, rút tấm thẻ tín dụng từ trong ví của mình ra đưa cho người phục vụ.


- Long ca, đừng có nhỏ nhen thế chứ, chút tiền này chẳng là bao nhiêu đối với anh cả.

Tiểu Mẫn được Trần Tuấn Long thanh toán cho đã rất vui mừng, bỗng dưng nịnh nọt Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long cười cười, không thèm quan tâm đến cô ta. Mấy người chị em kia của Tiểu Mẫn nhìn Trần Tuấn Long quẹt thẻ thanh toán không chớp mắt, cũng không cần nhìn hóa đơn, mang dáng vẻ của người giàu có, rất ngưỡng mộ, đều nghĩ đến chuyện bao giờ mình có thể chinh phục được người có tiền như hắn ta.

Thanh toán xong, Trần Tuấn Long đưa Tiểu Mẫn ra ngoài, hắn không muốn gây chuyện, nhưng mọi chuyện lại cứ tìm đến hắn. Khi bọn họ chuẩn bị xuống lầu, tên vệ sĩ vốn đang đứng canh ở cửa cầu thang quan sát không dời mắt, nhóm mấy cô gái này không phải là đã bị người của mình khống chế rồi sao, sao lại có thể chạy ra được đây. Hắn vội vàng thông báo cho tên bảo vệ các cô gái bên trong, tên ấy ngay lập tức hạ lệnh cho hắn chặn người, sau đấy vội vàng chạy lại.

Khi nhìn thấy tên vệ sĩ chặn mình lại, Trần Tuấn Long nhíu mày, vì đây là nơi công cộng, người qua lại rất nhiều, Trần Tuấn Long không muốn động chân động tay ở đây. Hắn đi chầm chậm, tên vệ sĩ đi từ phía trung tâm cũng đã đến, hai người đứng chặn lại ở phía dưới lầu.

Hai bên đối mặt nhau. Hành động này của họ làm kinh động đến khách khứa ở đây, mọi người nhốn nháo nhìn về phía này.

- Tránh ra!

Trần Tuấn Long lạnh lùng, bản năng sát thủ làm cho hắn rất ghét những tên vệ sĩ này, tên vệ sĩ nói:

- Bọn ngươi làm thương người của chúng tao, không được đi!

Nhưng một tên vệ sĩ khác lại lợi dụng thời cơ này để hô hào giúp đỡ.

Trần Tuấn Long luôn tin tưởng vào nắm tay của mình, dùng thực lực để nói chuyện, hắn cũng chán phải nói chuyện với hai tên vệ sĩ này, âm thầm chuẩn bị để tiến công.

- Dừng tay!

Lúc này có một người đi từ phía sau đến với vẻ khá ngờ nghệch, nhưng không phải tiếng nói uy nghiêm của một cô gái. Trần Tuấn Long quay lại nhìn, có một cô gái đang mặc chiếc áo T- shirt có hình hoạt hình, mặc quần jean đang từ từ bước lại, phía sau cô là mấy cô gái nữa, mọi người dường như đều ăn mặc rất trẻ trung, đẹp thuần khiết hơn hẳn đội mà Tiểu Mẫn dẫn đến. Đặc biệt là cô gái đi đầu kia, ánh mắt mở to nhìn sáng sủa thông minh, thân hình khá cân đối, chiếc áo T- shirt bó sát làm lộ rõ đường nét bộ ngực nở nang, khiến cho người ta phải suy nghĩ, cô bé mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng đã mang vẻ đẹp của một mỹ nhân.

Cô gái có nét đáng yêu, thuần khiết như thế này, ngay cả Trần Tuấn Long cũng không thể không chú đến. Cô gái nhỏ từ từ bước lại, mắt cũng không dời Trần Tuấn Long, biểu lộ vẻ bất ngờ, khi sắp đi qua chỗ Trần Tuấn Long, hắn lo rằng cô gái này sẽ bị Trần Tuấn Long tóm lại bèn hét lên:

- Tiểu thư, ở đây nguy hiển, cô đừng lại!

Nhưng cô gái kia không hề nghe theo, mặt khác cứ thẳng đường đi qua chỗ Trần Tuấn Long, đứng trước mặt hắn, quan sát kỹ Trần Tuấn Long.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận