Tuấn Long Bách Mỹ Duyên


Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Quyển 1: Thời Đại học
Chương 39
Cảnh hoa sáng lạn


Tác giả: Bão Bão Nhi
Nguồn: Sưu tầm

Trần Tuấn Long khi mở cửa xe đã cảm thấy bắt đầu quay quay, nếu vừa rồi lại cùng Lý Thế Bằng uống thêm hai chén nữa, phỏng chừng hắn đã gục tại chỗ.

Ây, thứ rượu cồn này. Trần Tuấn Long lắc đầu, cắn cắn môi để có thể khiến cho bản thân càng thêm tỉnh táo hơn một chút. Với tình trạng này thì đêm nay không lái xe về ký túc xá được rồi, nơi này cũng gần Tinh Long Cư, Trần Tuấn Long chuẩn bị đến đó.

Khởi động xe, Trần Tuấn Long lái ra quốc lộ, hòa vào dòng xe cộ. Hắn mở cửa kính xe, để những luồn gió lạnh bên ngoài thổi vào, như vậy có thể làm cho bản thân hắn tỉnh táo hơn một chút.

Nhất định phải luyện tửu lượng mới được, Trần Tuấn Long thầm hạ quyết tâm. Hắn biết hiện tại hắn đang say rượu mà điều khiển xe là rất nguy hiểm, cảm giác có vẻ không làm chủ được tay lái rồi.

Phía trước là đèn đỏ, mọi người đều dừng lại, Trần Tuấn Long cũng dừng lại, nhưng dù sao cũng vì say rượu, động tác có chút chậm chạp, "Oành" một tiếng, chiếc Chevrolet không cẩn thận đã chạm vào chiếc phía trước, gây ra một sự cố..
Xe bị va chạm là một chiếc Chery QQ mới tinh, thấy được người lái cũng là tay nghề mới, cô lái chiếc xe sát phía trước xe rồi phanh gấp dừng lại, cho nên mới mới gây nên việc Trần Tuấn Long né tránh trễ. Hai người cùng một lúc có va chạm nhỏ. Theo đạo lý mà nói thì cô ta cũng có phần trách nhiệm.

Người điều khiển chiếc Chery QQ liền xuống xe, thì ra là một cô gái khoảng 20 tuổi, quần áo cũng khá sành điệu, trên cổ đeo một chiếc vòng trang sức nhìn hơi khoa trương, đúng là người trẻ tuổi.

Chỉ thấy cô cau mày bĩu môi, nhìn nhìn chỗ va chạm, bị xước ít sơn, cũng may không bị lõm vào, vấn đề tuy rằng không lớn, nhưng đây chính là xe cô mới mua, lần đầu tiên đi đã xảy ra tiếp xúc "Thân mật" rồi, cô đương nhiên là rất đau lòng.

Nhìn thấy Trần Tuấn Long còn ngồi ở trên xe không xuống, cô liền tức giận, dựa theo luật giao thông, vấn đề nhỏ như vậy hai bên có thể tự giải quyết, tên đàn ông kia lại sống chết ở trên xe, không chịu xuống. Vì thế cô gái đi ra phía trước, chuẩn bị khởi binh vấn tội.

Trần Tuấn Long hiện tại rất chóng mặt, nhưng vẫn biết là mình đã lái xe xảy va chạm vào người khác, Trần Tuấn Long đã chuẩn bị nhận sai bồi tiền.

Trần Tuấn Long đi ra thăm dò, tới chỗ cô gái nói.

- Thực xin lỗi, thực xin lỗi! Vừa rồi phanh lại không kịp, đâm vào xe cô, ngại quá.


- Xin lỗi là đủ sao?

Cô gái kia hừ một tiếng.

- Đây là xe tôi mới mua, anh định bồi thường sao đây?

Hung hăng nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long. Cô không nghĩ tới đối phương cũng trẻ tuổi như mình, bộ dạng còn rất anh tuấn, nhưng nhìn ánh mắt hắn dường như có chút lờ đờ.

Trần Tuấn Long hiện tại say, không muốn dây dưa với cô, lấy ví ra, nói:

- Thật sự là rất xin lỗi cô, cô nói đi, cần bồi thường bao nhiêu? Tôi đưa!

Cô gái đảo mắt nhìn hắn, mũi của cô thật thính, lúc tới đã ngửi được mùi rượu trên người Trần Tuấn Long, hiện tại đến gần, cô trăm phần trăm khẳng định Trần Tuấn Long lái xe trong lúc say rượu, bắt được nhược điểm này cô càng thêm hưng phấn, kỳ thật vừa rồi cô còn lo lắng là chính kỹ thuật lái xe của mình có vấn đề, mới gây nên va chạm, hiện tại có thể hoàn toàn đem trách nhiệm đổ lên tên say này.

- A a a ….

Cô kéo dài thanh âm.

- Thì ra anh lái xe khi say rượu.

Sau đó cố ý xoay người nhìn một cảnh sát đang trực ban đối diện bên kia đường. Vừa rồi đèn xanh sáng nhưng mấy xe sau còn chầm chậm nhìn vụ va chạm của hai người. Lúc này, đã có một vị nữ cảnh sát giao thông hướng bên này đi tới, cô thấy nơi này phát sinh sự cố, chuẩn bị lại đây kiểm tra một chút.

Cô gái kia đắc ý quay đầu lại, đợi cảnh sát giao thông đến phạt Trần Tuấn Long tội say rượu mà lái xe, như vậy trách nhiệm bối thường là do hắn.

- Không cần gọi cảnh sát giao thông chứ?

Trần Tuấn Long lười biếng nói, trên mặt lại vẫn mỉm nụ cười quen thuộc. Mặc dù có chút say, nhưng hắn còn không phải ngớ ngẩn, chuyện trước mắt vừa rồi cô gái cũng có trách nhiệm, đối với điểm ấy, hắn rất rõ ràng.

- Vậy bồi thường một nghìn tệ đi, bằng không đợi cảnh sát giao thông đến, ha ha, tội uống rượu lái xe bị phạt cũng không ít đâu.

Cô gái nở nụ cười, nhìn Trần Tuấn Long như con mồi béo bở.


Đáng tiếc. Trần Tuấn Long chịu không nổi chính là bị người khác uy hiếp hắn, nhưng lại là một cô gái uy hiếp. Vốn hắn định hòa giải ổn thỏa bằng đền tiền, nhưng hiện tại thì còn lâu nhé. Trần Tuấn Long lười biếng dựa vào cửa xe, không thèm để ý cô gái kia.

- Ai. . . Cái người này thật là, có bồi thường không, tôi còn có việc đi, muộn giờ rồi. Tôi mặc kệ, tất cả đều là trách nhiệm của anh, trả tiền cho tôi đi!

Cô gái nhìn thấy Trần Tuấn Long một chút cũng không đáp lại, có chút bực mình, nhưng cô cũng không dám cãi nhau với người say.

- Ở đây xảy ra chuyện gì?

Nữ cảnh sát lúc này đã đã đi tới, từ xa đã hỏi.

- Xin chào, cô tới vừa lúc, người này uống rượu lái xe rồi đâm hỏng chiếc xe tôi mới mua, cô mau bắt hắn bồi thường tiền cho tôi.

Cô gái xoay người nghênh đón.

- Uống rượu rồi lái xe sao?

Nữ cảnh sát đi tới nhìn hai chiếc xe, kỳ thật vấn đề không lớn, nhưng uống rượu rồi lái xe lại là vấn đề lớn. Đi tới chỗ Trần Tuấn Long, cô gái vui sướng khi người gặp họa liền theo ở phía sau.

Trần Tuấn Long phát hiện càng ngày càng không thể khống chế chính mình, ánh mắt say lờ đờ, chỉ nhìn thấy một vị mặc cảnh phục đã đi tới, nhiều năm với kiếp sống sát thủ làm cho hắn phản cảm đối vệ sĩ, cảnh sát…, tuy rằng hiện tại chỉ là cảnh sát giao thông mà thôi, nhưng hắn vẫn là chán ghét.

- Xin chào, vui lòng cho kiểm tra giấy phép lái xe.

Một giọng nói nghiêm khắc nhưng vẫn mềm mại vang lên, Trần Tuấn Long lắc lắc đầu, ngẩng đầu lên nhìn.

Chỉ thấy một người quần áo chỉnh tề, đưa tay chào hắn, sau đó thì vươn tay phải, chờ Trần Tuấn Long đưa giấy phép.

Nữ cảnh sát có gương mặt khá đẹp, dáng người cân xứng, có một đôi mắt trong veo, nhìn qua có vẻ khôn khéo giỏi giang, có nét thanh nhã thành thục giống như đại tỷ tỷ nhà hàng xóm, cộng với việc mặc bộ đồng phục cảnh sát bó sát kia, rất có hương vị của người phụ nữ.

- Mời xuất trình giấy phép lái xe.

Nũ cảnh sát thấy Trần Tuấn Long không có phản ứng, nhíu mày tiếp tục nói.


- A…

Vẫn nhìn vị này nữ cảnh sát, Trần Tuấn Long cuối cùng có chút phản ứng.

- Bằng lái, cô chờ một chút.

Trần Tuấn Long vẫn là mỉm cười.

- Bồi thường đi!

Cô gái đi theo nữ cảnh sát từ sau nói.

Trần Tuấn Long căn bản không hề để ý đến cô, đem bằng lái đưa cho nữ cảnh sát rồi chờ xem bị xử lý thế nào.

- Trần Tuấn Long.

Nữ cảnh sát lật xem sơ qua giấy tờ của Trần Tuấn Long, yên lặng đọc nhẩm một lần cái tên này, sau đó nói với hắn:

- Trần Tuấn Long, tôi hiện tại hoài nghi anh uống rượu rồi lái xe, mời anh đưa xe sang bên kia, rồi để chúng tôi kiểm tra.

Uống rượu rồi lái xe? Nực cười, Trần Tuấn Long lắc đầu, đem xe sang bên, cô gái cùng hắn phát sinh va chạm kia cũng theo yêu cầu của nữ cảnh sát mà đỗ ở cạnh đó. Vị nữ cảnh sát này lại cầm bằng lái của Trần Tuấn Long, đi đến phía trước để ghi biên bản.

Cô gái bước xuống chiếc Chery QQ liền vào Chevrolet của Trần Tuấn Long ở phía trước, mở cửa xe, ngồi xuống.

Trần Tuấn Long ôm một bụng tức, xem cô ngồi vào xong, ánh mắt say lờ đờ hỏi:

- Cô vào đó làm gì?

Ngữ khí tự nhiên thật không hề khách khí.

- Bồi thường đi!

Cô gái cũng hung tợn nói với Trần Tuấn Long, lại còn chìa tay phải ra.

- Ha ha. . .

Trần Tuấn Long lắc đầu cười, thật đúng là phải cho cô xem một chút mới được.


Lúc này, Nữ cảnh sát đã đi tới, cầm trên tay bằng lái của Trần Tuấn Long cùng một quyển biên lai phạt tiền.

- Mời anh xuống xe nhận xử phạt!

Trần Tuấn Long ngồi trong xe đối diện với nữ cảnh sát đang định nói thì cô gái ngồi bên kia cũng đã xen mồm hỏi:

- Xin hỏi các cô khi nào thì bắt hắn bồi thường tiền cho tôi?

Tự nhiên có người cướp câu hỏi, Trần Tuấn Long cũng không sốt ruột, cười cười đợi xem.

- Vì. . . xe phát sinh va chạm rất nhẹ, căn cứ luật giao thông, các người có thể tự thỏa thuận giải quyết.

Nữ cảnh sát giải thích, nhìn Trần Tuấn Long dường như không muốn xuống xe, cũng không để ý, bắt đầu hướng hắn đọc quyết định xử phạt:

- Trần Tuấn Long, căn cứ 《 Luật An toàn giao thông》, vì anh uống rượu rồi lái xe, quyết định xử phạt đối với anh như sau: tạm giữ giấy phép lái xe 3 tháng, phạt 2000 tệ; bởi vì anh hiện tại là say rượu, mời anh xuống xe, đến bên kia nghỉ ngơi, đến khi tỉnh thì mới được đi, nếu không sẽ tạm giữ anh 15 ngày.

- Xứng đáng!

Trên xe cô gái vui sướng khi hắn gặp họa.

Trần Tuấn Long chớp chớp đôi mắt say lờ đờ, lắc lắc đầu để cho tỉnh táo một chút. Vừa rồi nữ cảnh sát nói rất nhiều, nhưng cuối cùng nghe được chỉ có câu "Ràng buộc đến lúc tỉnh rượu", bởi vì hiện tại Trần Tuấn Long cảm giác được bên ngoài tất cả đều bay bay.

- Tốt. . .

Trần Tuấn Long nở nụ cười, ràng buộc? Điều này tuyệt đối không có khả năng.

- Phiền toái cô trả lại bằng lái cho tôi trước, có thể chứ?

- Không được, từ giờ trở đi bằng lái của anh bị tạm giữ, không thể đưa.

Nữ cảnh sát nghiêm khắc nói.

- Là như vậy, bên trên bằng lái tôi có ghi một số điện thoại quan trọng, phiền cô, cho tôi chép lại được không?

Trần Tuấn Long mặc dù có men say, nhưng nói chuyện vẫn là rất trật tự.

Nữ cảnh sát nghe xong sau hồ nghi nhìn nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long ánh mắt tuy lờ đờ, nhưng khi cười vẫn rạng rỡ như vậy, ngay thẳng như vậy, không giống nói láo, hơn nữa Trần Tuấn Long cho cô cảm giác cũng không xấu lắm, cứ phối hợp xử lý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận