Tuấn Long Bách Mỹ Duyên


Tuấn Long Bách Mỹ Duyên

Quyển 1: Thời Đại học
Chương 59
Công ty Đầu Heo.

Tác giả: Bão Bão Nhi
Nguồn: Sưu tầm

- Sêu thị Dương Quang có thể dẫn theo cả con đường thương nghiệp của chúng ta sao?

Hắn cảm thấy rất vui khi lúc đó mình quyết định chính xác việc lập nên siêu thị này của mình.

- Ha ha, đúng vậy. Còn Lưu tổng của công ty Đầu Heo (công ty Đầu Heo là công ty chuyên săn tìm nhân tài) mình nhờ giúp đỡ rất lợi hại, không có ông ta siêu thị Dương Quang của mình cũng không thể phát lên được.

Dương Hiểu Nhân cười cười nói.

Trần Tuấn Long cũng cười ha ha theo, trước đây vì để thành lập nên siêu thị, hai người còn sầu não việc tìm người đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của siêu thị, đến phút cuối thông qua một công ty Đầu Heo rất có thực lực, mới tìm được vị tổng giám đốc Lưu bây giờ đến tiếp nhận ghi lại dấu ấn đẹp.

Công ty Đầu Heo? Trần Tuấn Long chợt nảy ra một ý, trong khoảnh khoắc đó lại nghĩ đến một việc.

- Lão đại, văn phòng mới của chúng ta lần trước đã sửa sang xong hết rồi, muốn mời anh đến xem thử, anh đều nói không rãnh, hôm nay thế nào? Thứ hai, anh luôn rãnh mà, em còn đặc biệt giữ lại cho anh một văn phòng, thuận tiện thì đến ngồi thế nào?

- Ồ...

Trần Tuấn Long im lặng một lúc.

- Được rồi, tôi cũng đang có việc cần hỏi cậu, địa điểm văn phòng của tập đoàn chúng ta vẫn nằm ở phía nam khu phố thương nghiệp mà cậu đã nói phải không, là số mấy, để tôi nhớ lại xem, à, B6 phải không?

- Không sai, lão đại, chính lần trước em đã có nhắc qua với anh, chúng ta định là B6 khu 3, chẳng phải anh nói chỗ đó tương đối lệch, không biết lấy cái gì để mà mở tiệm cho được, ha ha, bây giờ em đã sửa sang nó lại rất đẹp, thích hợp làm văn phòng của tập đoàn Dương Quang chúng ta.

- Tôi hiểu rồi, lập tức qua đó, cậu đã ăn cơm chưa?

Trần Tuấn Long hỏi:


- Có cần tôi mua cho cậu một hộp?

- Cảm ơn lão đại, em ở bên này đã đặt cơm nhanh rồi.

Dương Hiểu Nhân cười khổ, buổi trưa chính là lúc hắn bận nhất, buổi sáng đi học, có lúc buổi chiều cũng có môn học, vì thế hắn đều dồn công việc vào buổi trưa để xử lý.

- Ha ha, đừng có bận quá, tôi chỉ có một vị tổng giám đốc cậu thôi đó.

Trần Tuấn Long vui vẻ, sau người nói được một thúc thì cúp máy. Sau đó Trần Tuấn Long lái xe về khu phố thương nghiệp Bắc Đại tìm Dương Hiểu Nhân.

Sau khi dừng xe xong lên đến lầu ba, Trần Tuấn Long đứng ở ngoài cửa đã nhìn thấy bốn chữ lớn “ Tập đoàn Dương Quang”, rất có khí thế, và bên cạnh khắc cái LOGO mà lúc đó hắn và Dương Hiểu Nhân chọn, cũng không tồi, Trần Tuấn Long rất hài lòng. quầy tiếp tân ngoài cửa có một vị tiểu thư đang trực ban, sau khi Trần Tuấn Long nói rõ mục đích đến là có thể trực tiếp đi vào, thì ra Dương Hiểu Nhân biết Trần Tuấn Long sắp đến, đã đặc biệt dặn dò rồi.

Cả văn phòng lúc này người tương đối ít, hầu như đều đi ăn trưa ở bên ngoài rồi. Đến trước cửa phòng của Dương Hiểu Nhân, bên ngoài có một tiểu thư lễ tân, cũng đang ăn cơm hộp, nhìn thấy Trần Tuấn Long đến liền hỏi cần tìm ai, lúc Trần Tuấn Long cười cười nói tìm ông tổng của các cô, thì Dương Hiểu Nhân đã thò ra cửa thủy tinh nhìn thấy Trần Tuấn Long, vội vàng từ văn phòng đi ra tiếp, mời Trần Tuấn Long vào trong.

Cô gái phụ trách lễ tân đó cảm thấy hơi kì lạ, chưa bao giờ nhìn thấy Dương tổng nhiệt tình như vậy, thật ra làm sao mà Dương Hiểu Nhân không thể nhiệt tình được chứ, cả cái tập đoàn Dương Quang này đều là của Trần Tuấn Long, bản thân hắn cũng chỉ là người làm công mà thôi.

Trần Tuấn Long nhìn quanh quất xem văn phòng của tổng giám đốc, phẩm vị của tiểu tử này vẫn được đó, bố trí văn phòng rất gọn gàng ngăn nắp. Dương Hiểu Nhân nhìn thấy Trần Tuấn Long đang quan sát văn phòng làm việc của mình, cười ha ha nói:

- Đều là Hồng Anh giúp bố trí cả, vẫn ok chứ lão đại?

- Không tồi.

Trần Tuấn Long gật đầu, sau đó quay lại hỏi Dương Hiểu Nhân:

- A Nhân, cậu còn nhớ Lưu tổng của siêu thị Dương Quang chúng ta là do công ty đầu heo nào giới thiệu không?

- Ờ...

Dương Hiểu Nhân không ngờ Trần Tuấn Long sẽ hỏi câu này, nghĩ một lúc rồi nói:

- …. hình như là một công ty đầu heo tương đối có thế lực, gọi là đầu heo Thiên Ưng thì phải. Lão đại, anh tìm công ty này có chuyện gì?

Trần Tuấn Long gật đầu cười cười, Dương Hiểu Nhân vội vàng lật hộp danh thiếp trên mặt bàn của hắn.

- Vậy anh đợi chút, em tìm giúp anh danh thiếp của công ty bọn họ.


Rất nhanh hắn đã tìm ra một tờ danh thiếp đưa qua.

- Lần trước có bắt chuyện với bọn họ một lần, nghe nói chủ công ty của bọn họ là một người phụ nữ mạnh mẽ, đây là danh thiếp của cô ta, trước đây liên hệ đều là một giám đốc dưới tay em phụ trách, em cũng chưa gặp qua bà ta.

Trần Tuấn Long nhận tờ danh thiếp xem, in ấn trên tấm danh thiếp này rất nề nếp, bên trên viết dòng chữ đầu heo Thiên Ưng, chính diện là một cái tên: Bạch Tuyết Anh, chức vụ là tổng giám đốc. Sau khi liếc xem một cái Trần Tuấn Long tiện tay nhét vào trong túi áo.

- Nghe nói đầu heo Thiên Ưng bọn họ rất có tiếng trong ngành, rất nhiều chủ tịch của các công ty lớn đều do bọn họ giúp đỡ giới thiệu, nhưng thu phí cũng rất cao, lần trước nhờ bọn họ giúp mình mời Lưu tổng, tổng cộng tốn hết hết con số này nè.

Dương Hiểu Nhân vừa nói vừa thò ba ngón tay ra dấu:

- Ba trăm nghìn tệ, bọn họ giúp tìm một người đã thu của mình ba trăm nghìn.

- Ha ha... Vì thế mới nói, tiền đều khiến cho người ta đặc biệt đi kiếm, ba trăm nghìn tệ, tôi cảm thấy rất đáng. Chí ít bây giờ siêu thị của chúng ta làm ngon được như vậy.

Trần Tuấn Long cười nói.

Dương Hiểu Nhân cũng cười, phụ họa theo:

- Đúng thế, lão đại, đầu heo Thiên Ưng bọn họ làm rất tốt, mình có thể bỏ ra được số tiền đó, bọn họ sẽ làm tốt việc cho mình. Ha ha, anh lần này tìm bọn họ giúp đỡ à, mình vẫn còn mời người ta?

- Ừm, là có chút việc muốn nhờ họ giúp.

Trần Tuấn Long buột miệng nói.

- Ồ...

Thấy Trần Tuấn Long không nói nữa, Dương Hiểu Nhân cũng không hỏi tiếp, một lúc sau mới nhớ đến một chuyện, thế là nói với Trần Tuấn Long:

- Lão đại, em có để cho anh một phòng làm việc ở bên kia, đi, em dẫn anh đi xem.

Trần Tuấn Long cười cười, đứng lên đi ra theo hắn, một căn phòng làm việc tương đối to hơn Dương Hiểu Nhân, trang trí cũng khá được, Trần Tuấn Long gật đầu biểu thị hài lòng, có điều hắn vẫn nói với Dương Hiểu Nhân, mình sẽ không đến văn phòng này làm việc, bảo hắn hãy xử lý cho việc khác, Dương Hiểu Nhân không lay chuyển được hắn, đành phải đồng ý.

Thực ra cái này cũng trách Dương Hiểu Nhân, hắn muốn nịnh Trần Tuấn Long, kết quả lại giẫm lên chân ngựa, Trần Tuấn Long vốn không hề muốn quản việc của tập đoàn Dương Quang, đương nhiên càng không thể đến đây làm việc rồi.


Dương Hiểu Nhân đành phải làm thế, Trần Tuấn Long sau khi từ biệt hắn liền rời khỏi. Tập đoàn Dương Quang đối với hắn mà nói, bây giờ đã có thể độc lập làm ăn rồi, xem ra đầu tư lần này của mình đã thành công.

Bây giờ Trần Tuấn Long thiết nghĩ, làm thế nào để lợi dụng được số tiền khổng lồ mà mình đang nắm chắc trong tay.

- Thất Thất, anh sẽ không làm em thất vọng, số tiền này, số tiền này anh nhất định sẽ sử dụng tốt nó.

Đi ra khỏi tập đoàn Dương Quang, Trần Tuấn Long ngước nhìn ánh mặt trời đang chếch về chiều tà, thở dài một hơi rồi bước đi, hắn thấy được sự thành công của tập đoàn Dương Quang, cũng thấy được hướng đi phía trước.

Trần Tuấn Long đến tòa nhà Hán Vinh của khu trung tâm thương mại quốc tế Bắc Kinh, nơi đây chính là địa điểm làm việc của công ty Đầu heo ghi trên tấm danh thiếp. Tòa nhà Hán Vinh là tòa nhà làm việc cao cấp của Chàng Thuần Túy, bên trong đi ra đi vào đều là cán bộ lãnh đạo của một vài công ty, ai ai cũng mặc âu phục tươm tất, hào hoa phong nhã. Trần Tuấn Long đi vào thang máy, thẳng đến tổng bộ Thiên Ưng ở lầu mười sáu.

Bây giờ đã là hai giờ chiều, tiểu thư tiếp tân trước quầy nhìn thấy Trần Tuấn Long đi tới, mỉm cười hỏi Trần Tuấn Long có việc gì không, Trần Tuấn Long rút ra tấm danh thiếp của Bạch Tuyết Anh đưa ra, nói muốn gặp tổng giám đốc của bọn họ.

Vị tiểu thư đó nhìn thấy Trần Tuấn Long diện mạo phi phàm, tuy tuổi còn trẻ nhưng rất sành đời, cộng thêm dáng người lại đẹp trai khí phách, đương nhiên không dám gây phiền hà, sau khi hỏi tên của Trần Tuấn Long liền mời hắn ngồi ở phòng khách trước, sau đó dâng trà và lui ra.

Trần Tuấn Long quan sát căn phòng khách này, bố trí tinh vi hơn nhiều so với tập đoàn Dương Quang của mình, xem ra nội hàm văn hóa của công ty này quả thật là phải thông qua một thời gian tích lũy và lắng đọng.

Sau khi thử hai ngụm trà, tiểu thư lễ tân đẩy cửa ra, một cô gái mặc trang phục công sở, đeo đôi kính màu vàng bước vào. Tiểu thư lễ tân vội bước lên trước giới thiệu với Trần Tuấn Long:

- Thưa ông, Trần tiên sinh, đây là tổng giám đốc công ty Thiên Ưng chúng tôi Bạch Tuyết Anh.

Trần Tuấn Long đứng lên, cô gái đó mỉm cười bước lên một bước, thoải mái đưa tay phải ra:

- Xin chào, Trần tiên sinh, tôi là Bạch Tuyết Anh, cảm ơn anh đã đến thăm công ty đầu heo Thiên Ưng chúng tôi, mời ngồi mời ngồi.

Trần Tuấn Long cũng mỉm cười đưa tay ra, hai người bắt tay nhau, tiếp theo nói vài đôi câu rồi ngồi xuống. Trần Tuấn Long quan sát cẩn thận vị tổng giám đốc nữ trước mặt. Nụ cười của Bạch Tuyết Anh rạng rỡ, thân hình đều đặn, nhìn rất tài năng thông minh, một khí thế của một phụ nữ mạnh mẽ, xem ra đã là tổng giám đốc của một công ty, Bạch Tuyết Anh quả thật có được điểm độc đáo riêng biệt trong con người của cô ta.
Còn Bạch Tuyết Anh cũng rất có hứng thú với người khách đến thăm này, có lẽ trước đây cô chưa từng gặp qua hắn, sau đó cô cười cười hỏi:
- Trần tiên sinh lần này đến thăm công ty chúng tôi, chúng tôi rất vinh hạnh cảm ơn sâu sắc. Không biết chúng tôi có thể giúp được gì cho ngài.
Trần Tuấn Long gật đầu:
- Đúng vậy, tôi hy vọng các người có thể tìm giúp tôi một người.
Bạch Tuyết Anh mỉm cười, đối với đầu heo, cô luôn rất có niềm tin, đầu heo Thiên Ưng của bọn họ đã hoạt động được năm năm rồi, từ nhỏ đến lớn, từ yếu đến mạnh, có thể nói bây giờ ở cả cái thành phố Bắc Kinh này, cái nghề công ty làm đầu heo này không có ai là không biết đến đầu heo Thiên Ưng, một số thành phố lớn như Thượng Hải, Quảng Châu, Thâm Quyến... đều đã có chi chánh công ty của họ rồi.
- Được thôi, không biết quý công ty của Trần tiên sinh làm chuyên ngành gì, công ty các ngài lại cần nhân tài về phương diện nào?
- Công ty chúng tôi vẫn chưa chính thức thành lập, còn như có thành lập hay không còn phải xem tập đoàn Thiên Ưng các người có thể giúp tôi tìm được người không đã.
Trần Tuấn Long mỉm cười chậm rãi nói.
- A?
Nghe Trần Tuấn Long nói như vậy, trong lòng Bạch Tuyết Anh có phần hơi kỳ lạ, “chưa hề có công ty lại đòi mời người tới, làm cái trò gì thế này?”. Có điều cô không để lộ cái suy nghĩ đó ra, chỉ nói uyển chuyển:
- Ồ, thì ra là vậy. Nhưng Trần tiên sinh, dựa vào quy định, bắt buộc phải là công ty hợp pháp, chúng tôi mới có thể làm môi giới cho đầu heo, bởi vì đầu heo Thiên Ưng chúng tôi là một ty rất quan trọng đến uy tín, mỗi một nhân tài mà chúng tôi giới thiệu đều có thể thỏa mãn sự hài lòng đối với bên ủy thác vào chúng tôi. Và chúng tôi vẫn phải có trách nhiệm với nhân tài mà chúng tôi giới thiệu ra. Vì thế, rất tiếc, Trần tiên sinh, nếu anh vẫn chưa là một công ty hợp pháp, chúng tôi tạm thời giúp không được.
Bạch Tuyết Anh nói liền một hơi, nhưng Trần Tuấn Long lại cười ha ha, Bạch Tuyết Anh kỳ lạ nhìn người thanh niên này chỉ hơn mình có vài tuổi, tuy hắn còn trẻ, nhưng trên người hắn có chất vị già đời, rất có sức thu hút đối với người khác giới.
Bạch Tuyết Anh ra đời bon chen cũng đã sáu bảy năm rồi vẫn chưa hề có bạn trai, mãi đến gần đây, bố mẹ ép hỏi chuyện tình cảm của cô, cô đã hai mươi sáu tuổi rồi mới nghĩ đến chuyện đại sự cả đời của mình, mà sự lừa dối nhau trên thương trường cô đã gặp quá nhiều rồi, vì thế vẫn chưa tìm được người lý tưởng, không dám tùy tiện phó thác tình cảm của mình.
Mà Trần Tuấn Long đẹp trai này lại có thể khiến cho mắt cô sáng lên, cho dù không biết thân phận của hắn, chỉ là biết tên của hắn mà thôi, nhưng cơ thể cường tráng kia của Trần Tuấn Long, tư thế oai hùng tráng kiện luôn hấp dẫn được sự chú ý của bạn khác giới, đối với Bạch Tuyết Anh cũng không ngoại lệ.
Cô nghe thấy Trần Tuấn Long cười ha ha, trên mặt lộ ra vẻ không quan tâm, không biết tại sao lại không hề tức giận, ngược lại còn cảm thấy người đàn ông trước mặt mình rất cởi mở, rất ý vị, có một thái độ kiêu ngạo nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, cô vừa nghĩ đến đây, trong lòng bất giác tự xì một cái, chẳng lẽ mình thật sự bắt đầu yêu rồi sao, Bạch Tuyết Anh đỏ mặt nghĩ bậy bạ.
Trần Tuấn Long sau hai tiếng cười lớn ha ha liền nói với Bạch Tuyết Anh rất hùng hổ:

- Tổng giám đốc Bạch, cô biết không? Quy tắc đều chẳng phải là do con người đặt ra đó sao, thông thường điều tôi ghét nhất chính là quy tắc, bởi vì trong cái thế giới của tôi, bản thân tôi là quy tắc lớn nhất rồi.
Bạch Tuyết Anh nhíu mày, “Hừ, khẩu khí không nhỏ chút nào”. Có điều cô vẫn đang đợi nghe Trần Tuấn Long sắp nói gì.
- Ha ha... Vì thế bây giờ tôi chỉ muốn hỏi cô, tôi bỏ ra một triệu nhờ công ty giúp tôi tìm một người! Xin hãy nói cho tôi biết, bên cô có thể làm được hay không, nếu không thể, vậy tôi nghĩ giữa chúng ta cũng không có gì để bàn bạc tiếp nữa cả, tự tôi sẽ đi tìm một công ty đầu heo khác vậy.
Lời nói của Trần Tuấn Long trở nên hùng hổ hăm dọa.
- Một triệu?
Bạch Tuyết Anh lộ vẻ xúc động, cần phải biết rằng những công ty đầu heo giống như họ thế này, mỗi năm thu nhập cũng không quá một triệu tám trăm nghìn, lần trước công ty giúp tập đoàn Dương Quang tìm một vị Tổng giám đốc toàn năng, từ trên cho đến dưới công ty, thông qua sàng lọc điều tra, sau khi hết sức hoàn thành nhiệm vụ cũng chỉ kiếm được ba trăm nghìn mà thôi, đây cũng đã là một mối làm ăn lớn nhất trong năm nay rồi.
Mà vị Trần Tuấn Long trước mắt này vừa mở miệng ra đã là một triệu rồi, khẩu khí lớn đến nỗi khiến người ta phải thở không ra hơi, để đến nỗi Bạch Tuyết Anh hoài nghi Trần Tuấn Long có phải là một kẻ lừa đảo không.
Có điều nhìn bộ dạng của hắn lại không giống, sau khi sững sờ một lúc, Bạch Tuyết Anh xem như cũng đã hoàn hồn, cô đã quen với việc nhìn gió giương buồm nên mỉm cười thay đổi khẩu khí nói:
- Ừm, Trần tiên sinh, tôi nghĩ... cũng như tất cả những gì ngài nói, quy tắc là do người đặt ra. Ha ha, ngài xem, ngài có thể bỏ ra một giá tiền lớn một triệu như vậy rồi, ngài chính là quy tắc lớn nhất của công ty chúng tôi!
Trần Tuấn Long rất hài lòng với sự hồi đáp của Bạch Tuyết Anh, hắn thích như vậy, làm bất cứ việc gì đều phải có khí thế lần áp đối phương, như vậy đối phương mới tôn trọng ngươi.
Dưới sự dẫn dắt của Bạch Tuyết Anh, hai người chuyển vị trí, bây giờ Bạch Tuyết Anh đặc biệt mời Trần Tuấn Long đến phòng làm việc của mình.
Văn phòng làm việc của Bạch Tuyết Anh xem ra còn thoải mái hơn nhiều so với Dương Hiểu Nhân, Trần Tuấn Long ngồi trên ghế sô fa, thưởng thức hương vị trà và một ít điểm tâm mà tiểu thư lễ tân mang đến, Bạch Tuyết Anh bắt đầu hỏi:
- Vậy, Trần tiên sinh, anh định nhờ chúng tôi giúp anh tìm nhân tài về phương diện nào?
Trần Tuấn Long đặt tách trà xuống.
- Tôi cũng không biết cô ấy có phải là nhân tài không?
Trần Tuấn Long mỉm cười.
- Vì thế mới cần đến bên cô giúp đỡ.
- Ồ, ra là vậy à.
Bạch Tuyết Anh nhíu mày, hẳn là vị khách này đã nhắm được người ưng ý rồi, trước đây chưa từng có kiểu ủy thác như thế này, kiểu ủy thác giống như thế này chỉ cần hai bên đưa ra điều kiện hợp lý đều rất dễ dàng đàm phán ổn thỏa.
Có điều đối với yêu cầu của Trần Tuấn Long, Bạch Tuyết Anh không cho là sẽ đơn giản, nếu không hắn sẽ không bỏ không ra một triệu để tiêu tiền bừa bãi.
Quả nhiên, Trần Tuấn Long đã mở miệng:
- Tôi cần bên cô tìm giúp tôi một người, tên của cô ta là Liễu Y Y, là cố vấn kinh tế cấp cao của chứng khoán Ngân Hà. Đầu tiên, việc tôi muốn bên cô làm là điều tra rõ năng lực trình độ của cá nhân cô ta trong giới chứng khoán như thế nào? Tôi cần phải tìm hiểu trước cô ta có đáng để tôi mời cô ta đến không; tiếp theo là tất cả các tư liệu chi tiết cặn kẽ về hoàn cảnh gia đình, hoàn cảnh làm việc, sở thích cá nhân của cô ta tôi đều cần; còn nữa, sau khi bên cô hoàn thành bước này, tôi cũng đã hài lòng, vậy tôi hy vọng trước thứ sáu tuần này bên cô sẽ mang cô ấy ra khỏi chứng khoán Ngân Hà bên đó đến cho tôi. Chỉ đơn giản như vậy thôi, cô đã rõ chưa?
Bạch Tuyết Anh đều tập trung chú ý lắng tai nghe, sau đó gật đầu mỉm cười, Trần Tuấn Long căng nhìn Bạch Tuyết Anh:
- Nếu đầu heo Thiên Ưng các cô tự tin có năng lực làm được ba điều kiện nêu trên thì buổi làm ăn của chúng ta hôm nay xem như mặc cả xong, thế nào?
Bạch Tuyết Anh do dự, trong thời gian bốn ngày ngắn ngủi phải hoàn thành được yêu cầu như thế này của Trần Tuấn Long quả thật là rất khó, điều thứ nhất thứ hai còn dễ nói, điều tra nghề nghiệp như vậy đều là điều tất yếu, nhưng trong thời gian ngắn mà bắt người đến, Bạch Tuyết Anh vẫn chưa bao giờ thử qua.
Nhưng điều kiện mà Trần Tuấn Long đưa ra quả thật rất hấp dẫn người ta, Bạch Tuyết Anh suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cuối cùng vẫn cắn răng gật đầu nói:
- Được rồi, Trần tiên sinh, những điều kiện này của anh chúng tôi đều đáp ứng, chúng tôi nhất định sẽ nổ lực làm tốt việc này cho anh.
Nhưng không ngờ Trần Tuấn Long lại lắc đầu, chỉ thấy hắn cười nhạt nói:
- Tôi tốn một triệu, không phải bảo các người nổ lực, mà là các người nhất định phải làm tốt, ok?
Ngữ khí của Trần Tuấn Long vốn không còn nghi ngờ gì nữa. Bạch Tuyết Anh sững sờ, cô từng gặp vô số người nhưng chưa từng đụng phải người mạnh mẽ kiên quyết đến thế, cách nhìn của cô đối với Trần Tuấn Long lại nâng lên thêm một tầng cao mới.
- Được!
Cho dù sắc mặt bắt bẻ của Trần Tuấn Long không được tốt, nhưng Bạch Tuyết Anh vẫn đưa ra một nụ cười nói:
- Trần tiên sinh, anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt việc này cho anh!
Xem ra cũng chỉ đành phải liều một phen thôi, nhất định phải thành công, Bạch Tuyết Anh thầm nghĩ.
- Vậy thì được.
Trần Tuấn Long giờ mới mỉm cười.
- Hy vọng đầu heo Thiên Ưng các người không làm tôi thất vọng. Ha ha.
Bạch Tuyết Anh vội vàng gật đầu cười theo. Hai người sau khi thảo luận xong vấn đề chi tiết cụ thể, Trần Tuấn Long đứng lên cáo từ, trước khi rời khỏi Trần Tuấn Long nhắc:
- Tổng giám đốc Bạch, chiều tôi sẽ trả trước tiền đặt cọc một trăm nghìn qua số tài khoản của các người, nhưng tôi cũng đã nói, tôi hy vọng các người có thể cho tôi một câu trả lời mỹ mãn.
- Nhất định nhất định.
Bạch Tuyết Anh lại đưa tay ra bắt tay Trần Tuấn Long thêm một lần nữa, tay của Trần Tuấn Long lúc này có lực như vậy sẽ khiến người ta có cảm giác khuất phục hắn. Sau đó Trần Tuấn Long mỉm cười, quay người rời khỏi, chỉ còn lại một mình Bạch Tuyết Anh ở trong văn phòng suy nghĩ viễn vông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận