Tuấn Long Bách Mỹ Duyên
Quyển 1: Thời Đại học
Chương 66
Truy bắt Y Y.
Tác giả: Bão Bão Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Bằng không hắn làm sao có thể bỏ được ra mười triệu tệ mua hẳn một tầng của Tả Tự Lâu. Có điều là nhìn thấy Trần Vũ Tình xinh đẹp đáng yêu, lễ phép, mà hắn quả thật cũng cần một tầng Tả Tự Lâu, cho nên bán một cái nhân tình cho mỹ nữ, cớ sao mà không làm. Trần Tuấn Long luôn luôn đều thích làm cho mỹ nữ vui vẻ.
"Xuy" một tiếng, Trần Tuấn Long mở một lon Sprite, bên trong bọt nước phun ra, Trần Tuấn Long ngang đầu há miệng uống, chất ga lạnh trong nước Sprite mãnh liệt kích thích hắn. Đó là một loại thực thoải mái cảm giác.
Trông về cảnh đêm phía xa, đẹp không sao tả xiết. Gió thổi hiu hiu, Trần Tuấn Long cũng từ từ tỉnh táo lại sau cuộc tình mãnh liệt lúc nãy. Đêm nay Hứa Viễn Giang của Tân Nghĩa Minh hẹn gặp mình, chẳng lẽ đơn giản là yêu cầu chính mình gia nhập liên minh như vậy sao? Trần Tuấn Long không khỏi suy nghĩ. Con đường hắc đạo này hắn còn muốn đi tiếp, bởi vì theo ngay từ đầu, cũng đã vận mệnh mà hắn nhất định không thể quay đầu lại được.
Uống xong, Trần Tuấn Long dùng sức bóp, “lạch tạch” một tiếng đem vỏ hộp bóp bẹp, vo lại thành một nắm, lui về phía sau hai bước, tay phải giơ lên ném đi xa. Những điều Trần Tuấn Long phiền não, cũng như theo vỏ hộp này ném ra mà không còn lại nữa.
Làm thế này đã thành thói quen của Trần Tuấn Long, ném phiền não xuống, làm cho chính mình khoái hoạt!
Trần Tuấn Long lái xe chở Dương Hân cùng Quách Uyển Tây, đưa các cô đi học. Hai người sau tối hôm qua liên thủ tác chiến, đã trở thành chị em cùng đoàn kết, thống nhất một trận tuyến. Nhưng có lúc nhớ tới những chuyện đã xảy ra tối hôm qua thì các cô đều đỏ mặt. Phải biết rằng, Trần Tuấn Long đã khai phá thân thể các cô một cách thành thục. Đối với những chuyện tình ái như vậy, các cô đã không hề xa lạ nữa rồi.
Hai cô ở trên giường cũng từ ngượng ngùng nhanh chóng chuyển biến thành chủ động. Loại biến hóa cực nhanh này ngay cả người khởi xướng Trần Tuấn Long cũng âm thầm kinh hãi. Ở thời điểm biết không thể một người độc quyền sở hữu Trần Tuấn Long, hai cô ngược lại lại ăn ý kết thành tổ hợp song phi, tích cực khiêu chiến Trần Tuấn Long. Mà vớiTrần Tuấn Long thì dù cho hai cô có thành hay bại, hắn càng bức thiết hy vọng những cuộc chiến như thế sau này càng ngày càng nhiều thì càng tốt.
- Anh có việc đi làm hay vào lớp học?
Quách Uyển Tây ở phía sau hỏi. Hiện tại cô cùng Dương Hân đều có vẻ quan tâm Trần Tuấn Long, đối với chuyện Trần Tuấn Long cứ thần thần bí bí, các cô căm thù đến tận xương tuỷ, nhiều lần truy vấn Trần Tuấn Long nhưng hắn luôn không nói, thực không thành thật.
Trần Tuấn Long nở nụ cười, liếc mắt một cái nhìn Quách Uyển Tây và Dương Hân từ gương chiếu hậu. Kỳ thật các cô đều thực quan tâm mình, điểm ấy Trần Tuấn Long hiểu được. Nhưng cũng không thể nói với hai cô là, “các em không cần lo lắng, bạn trai các em đây là lão đại xã hội đen”.
Nghĩ đến đây trên mặt Trần Tuấn Long đã hiện ra nụ cười mỉm quen thuộc.
- Đúng vậy, anh còn có chút việc. À, đúng rồi, giữa trưa các em có thể đến chỗ riêng của anh ở căn tin mà dùng cơm. Anh sẽ bảo căn tin, các em có thể trực tiếp gọi món ở đó. Đồ ăn ở đó cũng được lắm.
Hắn lại bắt đầu dùng chiêu đánh trống lảng sang chuyện khác.
Dương Hân vừa nghe liền lườm ra vẻ coi thường:
- Ai mà thèm cơm của anh chứ, phải không a Tây? Anh đấy, nên thành thật nói rõ hành tung hàng ngày đi đâu, mỗi ngày đều phải báo cáo cho bọn em, biết không?
Nói xong còn đưa ngón trỏ lên gõ đầu Trần Tuấn Long, vẻ rất hung dữ. Quách Uyển Tây cũng đồng ý gật gật đầu.
Trần Tuấn Long đã nhìn thấy Dương Hân đưa tay lại từ gương chiếu hậu, vội nghiêng người tránh đi, hai tay trái phải tạm thời không cầm lái, xe bị đung đưa một chút, Dương Hân cùng Quách Uyển Tây cũng bị chao đảo, vội vàng nắm chặt tay. Trần Tuấn Long liền nhân cơ hội hù dọa nói:
- Lái xe đấy, đừng làm loạn!
Dương Hân bị dọa đành phải ngoan ngoãn, cử động cũng không dám.
Trần Tuấn Long mỉm cười, phải khống chế hai cô gái dữ dội này mới được, miễn cho mình đỡ nói nhiều. Tối hôm qua Quách Uyển Tây đã bị dạy dỗ chưa xong, đêm nay còn phải tiếp tục. Cuối cùng Trần Tuấn Long vừa lái xe, vừa tà tà nở nụ cười.
- Hiện tại là anh chăm sóc hai người các em, nếu không nuôi hai người các em cho mập mạp lên thì biết ăn nói thế nào với bố mẹ các em chứ.
Trần Tuấn Long cuối cùng giảo hoạt. Hắn đã thành công dẫn dắt đề tài sang chuyện khác.
Quả nhiên, Dương Hân cùng Quách Uyển Tây đều thấy bất mãn với kiểu nói "Vô lại" này của Trần Tuấn Long. Tuy rằng như thế, nhưng các cô dường như đối với việc bị Trần Tuấn Long "Chăm sóc", trong lòng vẫn là cảm thấy một tia ngọt ngào.
Cho nên lúc hai cô xuống xe lại quên mất mục đích nghi vấn lúc ban đầu về Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long mỉm cười cùng các cô nói lời từ biệt, nhanh chóng rời khỏi vườn trường.
Mọi chuyện ở Phi Long Bang còn cần phải xử lý thêm một chút. Trần Tuấn Long đã hạ quyết tâm, sau khi khai thong con đường thuốc phiện đến Nam Mĩ xong, hắn sẽ buông tay để Sơn Kê giúp hắn quản lý toàn bộ Phi Long Bang. Dù sao hiện tại đã đạt thành hiệp nghị với Tân Nghĩa Minh và Hắc Long Hội. Sắp tới hẳn là không có biến hóa gì lớn.
Vận mệnh của hắc đạo ở thủ đô đã hình thành, hiện tại chỉ là làm như thế nào cho vận mệnh có lợi với phương hướng phát triển của mình mà thôi. “Xem ra hôm nay phải nghiên cứu kỹ cùng với bọn Sơn Kê mới được”, nghĩ đến đây, Trần Tuấn Long lập tức liền gọi điện thoại cho Sơn Kê bảo thông báo mọi người trở về họp.
Hai lão đại ngày xưa là Nam Lang và Cuồng Bưu hiện tại là người nhàn nhã nhất Phi Long Bang. Bây giờ phía dưới có tiểu đệ, việc gì cũng không cần chính bọn họ động thủ, gọi cái điện thoại là có thể thoải mái thu phục được rồi.
Đi theo Trần Tuấn Long đúng là tốt. Dù sao Nam Lang cùng Cuồng Bưu đã có được cấp bậc vị trí có chế độ ưu việt theo chế định của Trần Tuấn Long, không cần phải liều chết liều sống nữa, bọn họ cũng vui vẻ hưởng thụ nhẹ nhàng.
Nhưng bọn Đồng Hổ lại không thể như thế được. Sau trận chiến cùng Ngũ Hổ Bang, bọn họ ngựa không dừng vó mang theo thủ hạ đánh tiếp, diệt trừ các lực lượng phản kháng, hết bang phái nọ đến băng nhóm kia. Thế lực của bọn họ hiện giờ đã gần như hoàn toàn thẩm thấu vào địa bàn Ngũ Hổ Bang. Có thể nói, bọn họ hiện tại là có thể cùng hưởng vị trí lão đại như Nam Lang và Cuồng Bưu rồi. Bởi vì Trần Tuấn Long cho phép loại cạnh tranh này, càng cho phép bọn họ phát triển. Theo quan điểm của Trần Tuấn Long, Nam Lang cùng Cọp Dữ kỳ thật đã kết thúc sứ mệnh lịch sử của mình rồi. Hiện giờ Trần Tuấn Long đã có thể hoàn toàn nắm trong tay được Phi Long Bang, mà không hề cần bọn họ, cho nên hiện tại bọn họ ở trong bang cũng chỉ là cái danh, đảm đương đều là chức vụ nhàn tản mà thôi.
Mà người chân chính có tiếng nói chính là Sơn Kê, người phát ngôn của Trần Tuấn Long. Địa vị của Sơn Kê đã được tăng cường và củng cố trong chiến đấu. Hiện tại cao thấp trong bang đều là do y làm chủ, sai đâu đánh đó.
Khi Trần Tuấn Long đi vào gian văn phòng nhỏ hẹp dưới quyền của Cuồng Bưu kia, bên trong đã ngồi đầy các tướng tài chủ lực của Phi Long Bang. Bao gồm cả mấy người bọn Đồng Hổ. Mọi người đều đứng dậy chào hỏi Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu, đầu tiên là đi đến bàn công tác, nhìn mọi người chung quanh một chút. Có mấy người mới là ở hàng ngũ Đồng Hổ, hiện trường phân biệt rõ ràng hai nhóm người, một nhóm là lấy Nam Lang, Cuồng Bưu làm lão đại, nhóm còn lại là lấy Đồng Hổ, mập Đinh làm lão đại mới. Trần Tuấn Long thực vừa lòng gật gật đầu, ngồi trở lại bàn làm việc, trên mặt giữ nụ cười mỉm làm tất cả mọi người nhìn mà không hiểu gì.
- Mọi người cùng ngồi đi.
Sơn Kê liền đứng ở phía sau hắn. Đợi cho mọi người đều ngồi xuống ổn định chỗ ngồi rồi, Sơn Kê cúi đầu xuống báo cáo với Trần Tuấn Long:
- Long ca, mọi người đã tập hợp đông đủ rồi, chúng ta có thể bắt đầu.
- Ừ!
Trần Tuấn Long phi thường thích kiểu quản lý như vậy, dù sao nếu so với việc chính mình từng bước đến quản, lo lắng cố sức, thì Sơn Kê vẫn là làm không sai.
Trần Tuấn Long đầu tiên là nhìn xem bên trái, trừ bỏ Nam Lang cùng Cuồng Bưu ở ngoài, còn có một số người quy hàng từ Ngũ Hổ Bang, bao gồm Ngân Xà cùng Chương Nguyên Thông, còn có gương mặt mới nữa mà Trần Tuấn Long không biết, suy nghĩ một chút, có thể là người mà Chương Nguyên Thông đã chiêu hàng gọi là Tiểu Lục, liền hỏi:
- Vị này là Tiểu Lục hả? Nghe nói anh đã lập công lớn cho Phi Long Bang chúng ta, xem ra về sau phải gọi anh là Lục ca mới được. Ha ha...
Trần Tuấn Long mỉm cười.
Tiểu Lục kia vội vàng đứng dậy, khiêm tốn nói:
- Làm sao được, em vĩnh viễn là Tiểu Lục đi theo Long ca thôi. Chuyện lần này của em cũng không tính gì lớn mà nói công lao.
- Ha ha...
Trần Tuấn Long cười nói:
- Không nghĩ tới anh còn khiêm tốn như vậy, Sơn Kê?
Hắn hỏi Sơn Kê đang đứng phía sau
- Dường như Tiểu Lục vì chúng ta Phi Long Bang cống hiến hơn 300 kg heroin?
- Đúng vậy, lão đại. Tổng cộng là 386 kg!
Sơn Kê ở phía sau trả lời. 386 kg thuốc với độ tinh khiết cao, giá trị đã gần một triệu, cho nên Tiểu Lục lần này là lập công lao lớn rồi.
Trần Tuấn Long mỉm cười gật đầu ý bảo:
- Ngồi đi, Tiểu Lục, dù sao về sau ở Phi Long Bang, vị trí Lục ca chính là chỗ này chắc chắn rồi. Ha ha...
Tiểu Lục cũng không khiêm tốn nữa, lại đứng dậy cảm tạ nói:
- Đa tạ Long ca đề bạt, về sau tôi nhất định vì Phi Long Bang tận tâm hết sức.
- Ừm!
Trần Tuấn Long gật đầu, hắn thực vừa lòng với câu trả lời của Tiểu Lục. Sau đó hắn lại đưa ánh mắt hướng về phía bọn Đồng Hổ.
Lần này bên Đồng Hổ có vài gương mặt quen thuộc, trong đó một là Tiểu Khang, còn có một người Trần Tuấn Long không nhớ tên, nhưng mà Trần Tuấn Long có ấn tượng rất sâu đối với y. Lần trước tập kích nhà Tam Gia Phạm Tăng Báo, y đã thu phục tên chó săn kia một cách đẫm máu, tác phong tàn nhẫn, làm người kiên nhẫn. Trần Tuấn Long cực kỳ thích loại tính cách này của y, liền hỏi:
- Vị này là?
Đồng Hổ quay đầu nhìn người nọ, sau đó đáp lời:
- Lão đại, y tên gọi là Lữ Thiếu Phong, biệt hiệu 'Phong đao', gần đây mới gia nhập Phi Long Bang chúng ta, rất bốc đồng! Phong đao, tự giới thiệu bản thân với lão đại đi.
Người có tên “Phong đao" liền đúng thẳng lên, đứng ở trước mặt mọi người. Không giống như, cùng thái độ khiêm tốn Tiểu Lục bất đồng, y có vẻ có chút cao ngạo. Chỉ thấy y không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với Trần Tuấn Long:
- Long ca xin chào, em là gần đây mới gia nhập Phi Long Bang, vẫn đi theo Đồng Hổ ca, về sau xin anh chiếu cố nhiều.
- Phong đao hả, không sai.
Trần Tuấn Long gật đầu.
- Anh thích chú. Là vàng thì ở đâu cũng lóe sáng, đi theo lão đại Đồng Hổ của các chú đi làm đi, về sau Phi Long Bang sẽ có chỗ cho phong đao.
Trần Tuấn Long cảm thấy Phong đao y như vậy ngược lại rất tính cách, hắn thích thủ hạ có năng lực như vậy. Hiện tại Phi Long Bang là cái gọi là "Hải nạp trăm xuyên, có dung nãi đại" . Chính là phải không ngừng khai quật nhân tài thì mới có phát triển cơ hội. Bên phía mập Đinh cùng Tiểu Hắc cũng có vài tên trợ thủ mới. Trần Tuấn Long đều gặp mặt bọn họ, cũng thỉnh thoảng cổ vũ động viên vài câu.
Chờ cho mọi người đều làm quen với nhau hết xong, mọi người đều yên tĩnh chờ nghe Trần Tuấn Long nói. Phải biết rằng mấy ngày nay, sau khi Phi Long Bang đánh thắng trận lớn, vấn đề mọi người thảo luận nhiều nhất chính là Trần Tuấn Long sẽ luận công lĩnh thưởng như thế nào. Bây giờ bọn họ người người đều thực nóng lòng chờ đợi.
Nhưng Trần Tuấn Long nói một thôi một hồi lại làm cho bọn họ cảm nhận được áp lực.
- Tôi biết mấy ngày nay chúng ta đánh thắng trận lớn, mọi người cũng vất vả, bang hội nhất định sẽ luận công lĩnh thưởng, sẽ không bạc đãi mọi người. Nhưng đồng thời tôi cũng muốn nhắc nhở các vị đang ngồi đây, đừng thấy thắng lợi nhất thời mà có ý nghĩ buông lỏng. Con đường chúng ta phải đi còn rất dài, cho nên không cần kiêu ngạo. Trước kia chúng ta vẫn là tiểu bang tiểu phái cần cẩn trọng, chúng ta hiện tại trở nên lớn hơn rồi thì càng nên bảo trì sự khiêm tốn. Có như vậy chúng ta mới tiếp tục đứng vững chân ở tại thế giới hắc đạo này. Cũng chỉ có như vậy chúng ta mới có thể tiếp tục phát triển được.
Trần Tuấn Long nói liền một lèo như là hắt một bát nước lạnh vào những người đang nóng lòng chờ đợi. Nhưng Trần Tuấn Long cảm thấy chuyện này là vô cùng cần thiết. Bằng không một Phi Long Bang tự cao tự đại, cũng sẽ tiếp bước Ngũ Hổ Bang mà suy bại. Mọi người nghe xong những lời nói cảnh tỉnh này của Trần Tuấn Long, đều tự suy nghĩ sâu xa tương lai đường ra của mình.
Nhìn phản ứng mọi người Trần Tuấn Long thực vừa lòng, sau đó Trần Tuấn Long quay đầu cố ý lớn tiếng nói với Sơn Kê:
- Sơn Kê, chuyện luận công lĩnh thưởng giao cho chú, nhất định phải làm cho cho các huynh đệ có công trong Phi Long Bang chúng ta được thưởng xứng đáng với những gì họ nên được hưởng. Những gì trước kia tôi đã làm hứa hẹn phải lập tức thực hiện, một bang phái có sức sống, nhất định phải có một chế độ thưởng phạt hoàn thiện. Sơn Kê, việc này chú dành nhiều tâm sức cho tôi một chút.
- Dạ vâng, lão đại!
Sơn Kê nghiêm nghị tuân mệnh. Sau đó lấy ra một quyển sách, đứng trước mọi người tuyên đọc nội dung chuyện thưởng cho người có công. Mọi người đều thật sự lắng nghe, đều vui vẻ mỗi khi có người đạt được phần thưởng nào đó, rồi đến lượt chính mình thìlại càng vui vẻ hơn. Sau khi Sơn Kê tuyên đọc xong, y trải một bản đồ Bắc Kinh ra bàn, bảo mọi người đều tiến lại gần. Trên bản đồ có các dấu hiệu rõ ràng ghi chú phạm vi thế lực hiện tại của Phi Long Bang, ghi rõ ràng rành mạch hết đâu là địa bàn của Tân Nghĩa Minh và Hắc Long Hội, đâu là địa bàn của Phi Long Bang. Trần Tuấn Long cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bản đồ này. Sơn Kê đã làm rất tốt. Nhưng khi nhìn đến Phi Long Bang của mình chỉ có 20% địa bàn giữa ba bang phái, Trần Tuấn Long liền nhíu mày. Đây là sự chênh lệch giữa Phi Long Bang và bọn Tân Nghĩa Minh.
Lúc này Sơn Kê đã bắt đầu phân công địa bàn, chỗ nào chỗ nào giao cho người nào đến phụ trách. Mọi người đều vô cùng sung sướng. Những người đang ngồi đây đều có được một mảnh địa bàn của chính mình, cũng có nghĩa là về sau mình chính là lão đại rồi, có thể độc lập chiêu binh mãi mã. Loại chế độ khích lệ này cũng là Trần Tuấn Long và Sơn Kê bàn bạc rồi quy định ra. Tranh đấu giành thiên hạ thì dễ, giữ được giang sơn mới khó. So với việc tự chính mình hao tâm tốn sức, chi bằng đều giao cho những thủ hạ này đó làm tiểu lão đại, tự đi quản lý nhóm của bọn họ. Trong chỉnh thể cơ cấu của Phi Long Bang, để cho bọn họ tự do phát triển. Trần Tuấn Long ý tứ là cổ vũ bọn họ làm lớn làm mạnh. Và cũng chỉ có khi nào bọn họ lớn mạnh rồi, Phi Long Bang mới có thể cường đại. Đạo lý này cũng được Sơn Kê nhận thức rõ ràng. Cũng chính là loại cơ chế khuyến khích này sẽ có tác dụng mấu chốt tới sự phát triển sau này của Phi Long Bang.
Trong toàn bộ quá trình tất cả mọi người đều cùng ghé vào bàn làm việc chờ Sơn Kê phân chia địa bàn, nhưng Trần Tuấn Long chú ý tới cái gã tên là "Phong đao" kia có vẻ bộ dáng như vẫn không quan tâm. Gã vẫn đứng ở sau mọi người, không có đi lên, cũng không có chờ đợi nóng bỏng như vậy. Trần Tuấn Long liền cảm thấy kỳ quái, xem ra còn cần phải tìm hiểu thêm về người kia, Trần Tuấn Long âm thầm nghĩ.
Rốt cục, khối " thịt béo lớn" của Ngũ Hổ Bang lúc đầu đều đã bị mọi người chia cắt xong. Mọi người lui về chỗ của mình, yên lặng chờ Trần Tuấn Long chỉ thị thêm.
Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn chung quanh mọi người một chút, sau đó ngữ điệu trầm ổn nói:
- Tốt lắm, tin tưởng bang hội chúng ta đã muốn cho mọi người đều vừa lòng tưởng thưởng. Tất cả cũng đều đã tự có địa bàn rồi, hy vọng về sau mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, cùng nhau đưa Phi Long Bang tiến lên, làm cho Phi Long Bang phát triển thịnh vượng. Còn nữa, sau khi đi ra khỏi nơi này các người chính là lão đại rồi, nhớ kỹ trách nhiệm của chính mình, tiếp tục cố gắng vì sự nghiệp của cộng đồngPhi Long Bang chúng ta.
Mọi người nghiêm nghị nói vâng, cuối cùng nhất nhất hành lễ với Trần Tuấn Long rồi lui về phía sau đi ra, trong văn phòng chỉ còn lại có hai người Trần Tuấn Long và Sơn Kê.
Sau khi bảo Sơn Kê kéo ghế qua ngồi đối diện với mình, Trần Tuấn Long cười hỏi:
- Thế nào, lão đại Sơn Kê của chúng ta, hai ngày nay làm chú bận rộn quá rồi hử?
Sơn Kê cười cười, sau đó gật đầu hồi đáp:
- Còn được, bận rộn là tốt, lão đại! Bằng không nhàn rỗi thực nhàm chán.
Hai người ha ha cười.
Kỳ thật hai người Trần Tuấn Long và Sơn Kê từ lúc bắt đầu quen biết đến hiện tại, quan hệ đã trở nêntốt lắm, rất nhiều chuyện hiểu rõ nhau.
Kế tiếp Sơn Kê tiếp tục báo cáo chiến quả mấy ngày nay với Trần Tuấn Long. Địa bàn của Ngũ Hổ Bang đã hoàn toàn bị thu phục. Phi Long Bang cũng thuận thế thu phục vài cái tiểu bang tiểu phái, công ty có danh nghĩa chính quy của Ngũ Hổ Bang cũng gần như là đã bị tiếp quản rồi. Hiện tại chỉ là tính toán làm sao để chuyển tiền của Ngũ Hổ Bang từ ngân hàng ra thì hơi phiền một chút thôi. Nhưng chuyện này Sơn Kê đã tự mình đi làm, hôm nay có lẽ y còn cần phải bận rộn một ngày, bởi vì trong đó có đề cập đến số tiền trên triệu, làm sao y có thể để mình phiêu lưu được, cho nên y cũng rất coi trọng chuyện này.
Trần Tuấn Long nhắc nhở Sơn Kê, cần nhanh chóng tiến hành chuyển khoản, chờ làm xong chuyện này là có thể để cho Đồng Hổ xử lý hết Phạm Tăng Báo, Sơn Kê tự nhiên biết.
Mà nói đến vấn đề mà Trần Tuấn Long quan tâm nhất là nội gián, Sơn Kê báo cáo lại, từ lần trước giữ lại di động đã tra ra được một số dấu vết. Những đối tượng bị hoài nghi đều đang bị giám thị nghiêm mật . Trên thực tế chuyện lần trước Trần Tuấn Long mượn bọn chúng mà đánh tieesng đến Tân Nghĩa Minh, tất cả đều là cạm bẫy mà Trần Tuấn Long thiết kế ra. Hắn cố ý nói toàn lực đối phó Ngũ Hổ Bang, mà sau khi Tân Nghĩa Minh được đến tin tức, tự nhiên thông suốt biết đến Ngũ Hổ Bang. Nguyên lai Hứa Viễn Giang đã dự tính để cho Ngũ Hổ Bang cùng Phi Long Bang tranh chấp, y ở làm giữa ngư ông đắc lợi. Nhưng Trần Tuấn Long lại thành công lừa gạt y, cũng đã lừa gạt cả Ngũ Hổ Bang. Cho nên Hứa Viễn Giang sau đó cấp tốc không muốn thể chờ đợi được nữa mà phải gặp mặt Trần Tuấn Long ngay, chính là hy vọng có thể sờ thấu con bài chưa lật của Trần Tuấn Long. Bởi vì y lo lắng rằng mình mắc mưu là do kế phản gián của Trần Tuấn Long. Mà nếu nói như vậy Trần Tuấn Long chính là một kẻ kình địch của mình. Đồng thời bởi vì chính lòng tự trọng của y thôi thúc, y cũng hoài nghi rằng tất cả những chuyện này vốn dĩ chỉ là chiến thuật đã có từ trước của Trần Tuấn Long mà thôi chứ cũng không phải là nhằm vào y mà bày ra. Nhưng thực đáng tiếc, sau khi tiếp xúc với Trần Tuấn Long, y không có thể có được tin tức hữu dụng gì từ Trần Tuấn Long cả. Chuyện này với y mà nói có lẽ vĩnh viễn cũng không có đáp án.
Trần Tuấn Long vốn muốn diệt Ngũ Hổ Bang xong là sẽ xóa sạch đám cỏ rác kia. Nhưng từ sau chuyện Ngũ Hổ Bang thì nhóm người này để đó để lợi dụng rất tốt, cho nên hiện tại cũng sẽ không vội vàng xử lý bọn họ, nói không chừng những kẻ này về sau còn có thể có công dụng. Bởi vậy Trần Tuấn Long dặn Sơn Kê, hết sức cố gắng đừng đánh rắn động cỏ, chỉ cần âm thầm theo dõi bọn họ là được. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Sau đó Trần Tuấn Long hướng hỏi Sơn kê về chuyện tổ chức tình báo. Chuyện này cũng là chuyện hắn rất quan tâm. Sơn Kê đáp ứng rằng sau khi làm xong những chuyện bận rộn về Ngũ Hổ Bang xong sẽ tiếp tục theo đuổi, nói là đã liên hệ mua thiết bị cao cấp gián điệp như là thiết bị nghe trộm công nghệ cao gì đó. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Trần Tuấn Long thấy như buổi họp hôm nay, văn phòng của Cuồng Bưu có vẻ quá mức nhỏ, Trần Tuấn Long sai Sơn Kê trước hết là phải chọn được một tổng hành dinh phù hợp cho Phi Long Bang. Tốt nhất là có một địa điểm làm văn phòng, mọi người về sau tập trung cũng có một chỗ để nói chuyện, Sơn Kê liên tục nói vâng.
Đồng thời Trần Tuấn Long cũng bàn với Sơn Kê về chuyện đầu tư làm công ty chính quy của bang về sau này. Có lẽ chuyện tiêu hóa hết khoản tài chính của Ngũ Hổ Bang này, tẩy trắng tiền cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Kỳ thật Sơn Kê cũng đang đau đầu vì chuyện này. Y đề xuất Phi Long Bang hẳn là nên thành lập thêm một số công ty nhỏ, sau đó dùng những khoản tiền này để đầu tư như là mua xe mua nhà đất linh tinh. Trần Tuấn Long gật đầu đồng ý, sau đó nói cho Sơn Kê, về sau những quyết định như vậy không cần thiết phải thông báo với hắn, cứ tự Sơn Kê quyết định là được rồi.
Hai người trao đổi chuyện bang hội đến giữa trưa, nhìn thời gian, cũng nên ăn cơm, Trần Tuấn Long rất là phấn khởi, cố ý để cho Sơn Kê thông báo với mọi người, mọi người cùng nhau tụ tập ăn uống.
Vì thế Phi Long Bang bao cả một nhà hàng luôn, tất cả các thành viên trong bang từ trên xuống dưới có lập được chiến công trong trận chiến với Ngũ Hổ Bang đều được mời đến, trong đó cũng bao gồm một số lão đại của các tiểu bang hội mới quy hàng. Khi bọn họ nhìn thấy Long ca trong truyền thuyết lại trẻ tuổi như thế thì không khỏi cảm khái Trường Giang sóng sau đè sóng trước, người người đều ngoan ngoãn cúi đầu xưng thần với Trần Tuấn Long. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Nhìn tình cảnh thịnh vượng phát đạt như thế, Trần Tuấn Long cũng cảm thấy cao hứng vì Phi Long Bang đã đi vào quỹ đạo. Hiện tại dựa vào địa bàn lớn như vậy, nhiều thủ hạ như vậy, Trần Tuấn Long cực kỳ có lòng tin sẽ đưa Phi Long Bang phát triển lớn mạnh hơn. Hắn cần là thời gian. Mấy ngày nay hắn luôn nghĩ về con đường thuốc phiện sang Nam Mỹ từ Chương Nguyên Thông. Không thể nghi ngờ sinh ý lớn nhất của giới xã hội đen chính là thuốc phiện, tiếp theo là vũ khí. Mà nghe nói lão đại Phó Thành Võ, Phó lão Nhị kia của Hắc Long Hội chính là lập nghiệp từ buôn vũ khí, con mấy cái sòng bạc, hoàng nghiệp, đều là nghề vặt.
Nếu muốn phát triển, chỉ có buôn lậu thuốc phiện, Trần Tuấn Long luôn luôn theo đuổi phiêu lưu lợi nhuận cao lãi lớn. Nhìn thủ hạ ăn uống linh đình, Trần Tuấn Long mỉm cười, hắn đã muốn quyết định chủ ý, muốn dùng một thời gian ngắn nhất, kiếm lợi nhuận nhiều nhất. Ít nhất hiện tại chính mình đã có thể chân chính kiếm tiền, không cần lại phải dùng đến tài chính mà Thất Thất lưu lại, Phi Long Bang về sau chính là con gà đẻ trứng vàng của hắn.
-----------------
Liễu Y Y một mình một người tới tầng cao nhất của tòa nhà Hán Vinh . Tầng này của tòa nhà rộng rãi sáng ngời, nhưng bên trong cũng là trống rỗng, với nền látgạch men sứ sạch quang, cửa thủy tinh nhìn thấu xuống đất, tòa nhà trang hoàng tráng lệ có vẻ khí phái bất phàm.
Liễu Y Y đẩy cửa thủy tinh đi vào. Mặt sàn bóng loáng, cô đi đôi giày cao gót phát ra "cạch cạch" thanh thúy theo từng bước chân. Tiếng bước chân phiêu đãng ở trong không gian đại sảnh, làm cho người ta một loại cảm giác khác thường. Liễu Y Y nhìn chung quanh, trong đại sảnh một người đều không có, cô đã bắt đầu hoài nghi chính mình có phải hay không đi nhầm chỗ, Bạch Tuyết Anh của công ty săn đầu người Thiên Ưng không phải nói đã hẹn với ông chủ Trần kia ở tầng cao nhất sao?
Nguyên lai từ hôm trước, Bạch Tuyết Anh ở công ty săn đầu người Thiên Ưng đã bắt đầu tiến hành tiếp xúc cùng Liễu Y Y. Cô đã xuất ra tất cả chiêu thức đến thuyết phục Liễu Y Y, hơn nữa đêm qua còn chủ động mời đi nói chuyện. Chủ yếu là nói có một ông chủ của công ty chứng khoán cam kết để Y Y đảm nhiệm tổng giám đốc công ty đầu tư. Đây đối với Liễu Y Y mà nói đương nhiên là chuyện tốt. Bởi vì chuyện về bạn trai trước, cô đã lo lắng nghĩ đến chuyện xin nghỉ việc. Nhưng công ty bên này lại yêu cầu phối hợp điều tra, tổng giám đốc Vương của công ty nói, trước khi sự tình được làm rõ hoàn toàn, không đồng ý cho cô nghỉ việc. Hiện tại cô cũng là bị công ty để đó không dùng.
Cho nên khi biết được có công ty này muốn tuyển dụng mình, Liễu Y Y động tâm, hơn nữa Bạch Tuyết Anh của công ty săn đầu người Thiên Ưng chân thành mời. Công ty săn đầu người Thiên Ưng trong khi làm việc đều là có chút danh tiếng. Trải qua một đêm lo lắng, Liễu Y Y vẫn là quyết định gặp ông chủ của công ty này để nói chuyện.
Bạch Tuyết Anh giúp cô liên hệ sắp xếp xong đã báo lại buổi chiều đúng 3 giờ đến tầng cao nhất của tòa nhà Hán Vinh, hai bên hẹn gặp mặt ở đó.. Xem ra ông chủ kia vẫn là thần bí, Liễu Y Y nghĩ. Từ chỗ Bạch Tuyết Anh, cô mới chỉ biết là ông chủ đó họ Trần, còn lại Bạch Tuyết Anh một mực không nói.
Liễu Y Y lúc này chú ý tới phía trước có một văn phòng, hẳn là nơi đó, Liễu Y Y lôi kéo túi xách trên vai trái. Tòa nhà trống không này, còn có ông chủ thần bí, đã làm cho cô cảm thấy hơi bất an, thoáng trấn định một chút tâm tình của mình, sau đó cất bước đi qua.
Đi cửa vào văn phòng, cửa đang khép hờ, Liễu Y Y nhẹ nhàng gõ hai tiếng.
- Xin hỏi có người không?
Cô hỏi có chút khẩn trương.
- Mời vào! Cửa không đóng.
Bên trong truyền ra một giọng nói đàn ông đầy nam tính, nghe cũng không phải là già, dường như còn có chút quen tai, Liễu Y Y bắt đầu còn tưởng rằng vị Trần tiên sinh này là một người trung niên nữa.
Đẩy ra cửa gỗ văn phòng, Liễu Y Y ngẩng đầu rồi đi vào. Văn phòng rất lớn, nhưng bên trong trừ bỏ bàn làm việc xa hoa, còn có hai chiếc ghế lớn bằng da thật, cái gì cũng đều không có, phòng có vẻ phi thường trống trải.
Hơn nữa Liễu Y Y cẩn thận còn phát hiện, bàn làm việc cùng ghế còn chưa bóc lớp nilon bọc ngoài ra, phỏng chừng mới mua không bao lâu. Văn phòng dựa vào quốc lộ bên kia vẫn như cũ là đèn pha lê sáng ngời, theo cửa nơi này nhìn đi ra ngoài cũng đã có vẻ cảnh tượng hùng vĩ bàng bạc.
Liễu Y Y vẫn là không có nhìn được mặt ông chủ Trần thần bí, chỉ là thấy hắn ngồi ở cái ghế lớn đằng kia, tay phải đặt ở chỗ để tay, đối mặt với cảnh đẹp ngoài cửa sổ mà lưng quay về phía chính mình. Liễu Y Y cũng chỉ có thể quan sát hắn từ một bên, theo tấm lưng kia nhìn qua chỉ biết hắn là một người đàn ông trẻ tuổi, có lẽ xấp xỉ như tuổi mình.
Chẳng lẽ, vị này chính là ông chủ Trần theo như lời của Bạch Tuyết Anh kia , Liễu Y Y có chút kỳ quái, vì thế theo bản năng đi qua.
- Xin chào, tôi là Liễu Y Y, lại đây là tìm ông chủ Trần.
Liễu Y Y vừa đi vừa nói chuyện, mà khi cô đi tới trước bàn làm việc, người đàn ông thần bí kia vẫn không quay người lại. Liễu Y Y cảm thấy có chút buồn bực, người kia đang làm cái gì, giả thần giả quỷ.
Khi Liễu Y Y theo ánh mắt hắn nhìn lại, mới phát hiện bên ngoài là một đám bồ câu, người đàn ông chính là đang tập trung tinh thần thưởng thức đàn bồ câu này bay qua lại. Liễu Y Y nhìn qua cửa sổ thủy tinh ra bên ngoài, nhìn đến đối diện có cái hồ nước nhỏ, nơi đó là một khu công viên nhỏ, mà cách đó không xa chính là nội thành Bắc Kinh. Tòa nhà Hán Vinh có thể nói là kiến trúc cao tầng nhất ở khu vực này. Từ trên cao nhìn xuống, cảnh sắc rõ ràng sáng sủa.
Nhìn đến đám bồ câu kia giống như ngay tại dưới chân, không biết như thế nào Liễu Y Y đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái như cao cao tại thượng , giống như tất cả đều dưới chân mình. Hiện tại theo góc độ này đã có thể nhìn đến cảnh sắc ngoài cửa sổ, người kia cũng đang ngắm cảnh giống như cô.
- Nơi này cảnh sắc thật sự rất đẹp, không phải sao?
Theo đám kia bồ câu bay khỏi, cái ghế làm việc lớn chậm rãi quay lại đây, xuất hiện ở Liễu Y Y trước mặt là khuôn mặt kiên nghị mà anh tuấn, hắn chính mỉm cười gật đầu với Liễu Y Y . Khi Liễu Y Y thấy rõ ràng mặt hắn, cô nhất thời chỉ cảm thấy một trận mê muội, hai tay đặt trên bàn làm việc, không dám tin nhìn người đàn ông trước mắt, hiện tại trong đầu Liễu Y Y lăn qua lộn lại đều là nghĩ một câu: sao lại có thể là hắn?
Trần Tuấn Long yêu thương nhìn Liễu Y Y còn đang thất thần chưa tỉnh lại. Quả thực là đột nhiên ở một hoàn cảnh xa lạ gặp lại tình nhân một đêm của mình trước kia, mặc cho ai đều rất khó phản ứng lại được.
Vốn là trưa nay hắn nhận được điện thoại của Bạch Tuyết Anh, nói Liễu Y Y yêu cầu gặp mặt, Trần Tuấn Long cân nhắc một chút sau vẫn là đáp ứng, dù sao hai người cuối cùng vẫn là phải gặp mặt, sớm một chút tiếp xúc cùng Liễu Y Y, hiểu biết một chút ý tưởng của cô cũng tốt.
Sau khi bố trí công việc, Trần Tuấn Long quyết định ngay tại nơi này chờ Liễu Y Y, hiện tại hai người xem như chính thức lại làm quen lại một lần nữa, để xem Liễu Y Y đối mặt với kiểu hoàn cảnh có chút “xấu hổ” này như thế nào, Trần Tuấn Long đang chờ đợi.
Kỳ thật tình hình như vậy đối với Liễu Y Y mà nói đâu chỉ là "xấu hổ", cô cảm thấy quả thực chính là nhục nhã. Ngày đó vì trả thù bạn trai trước, cô cố ý đi quán bar, say sưa lại chịu không nổi nơi đó chướng khí mù mịt, đến khi chuồn được ra thì đầu tiên là đụng vào Trần Tuấn Long, sau đó thiếu chút nữa đã bị hai người xấu kèm hai bên.
Trần Tuấn Long giải cứu cô rồi, trong cơn mơ hồ cô nghĩ người đàn ông này cũng không tồi, đáng tiếc trên xe hắn có một cô gái. Ở trong xe, cô cố ý giả say, không ngờ rằng đoạn đối thoại của Trần Tuấn Long và Tiểu Mẫn lại làm cho cô có phần cảm động. Người thanh niên này hẳn là không phải người xấu, ít nhất lúc ấy cô là nghĩ như vậy.
Trần Tuấn Long đưa cô về nhà, ma xui quỷ khiến thế nào, Liễu Y Y nương theo cảm giác say, bắt đầu khiêu khích và câu dẫn Trần Tuấn Long tiến tới. Sau đó hai người chính là làm tình điên cuồngnhư trời rung đất chuyển.
Đối với Liễu Y Y mà nói, chuyện tình một đêm lần đó đã cho cô rất nhiều, thầm nghĩ phát tiết phóng túng bản thân, thông qua việc làm tình điên cuồng, Trần Tuấn Long đã thỏa mãn nhu cầu của cô, nhưng thân thể của cô cũng là rất lâu mới khôi phục lại được. Đôi khi lúc ở một mình, , cô còn có chút hoài niệm chuyện tình đêm đó. Đối với cô, Trần Tuấn Long vĩnh viễn là một hồi ức.
Nhưng khi “hồi ức” thực sự xuất hiện ở trước mắt thì lại là chuyện khác, Liễu Y Y hiện tại cả người đều ngây dại.
- Là anh...
Liễu Y Y như không dám tin, trong nháy mắt ngay tại lời vừa ra khỏi miệng kia, cô đột nhiên hiểu được rất nhiều. Hóa ra Trần Tuấn Long đã sớm biết thân phận của mình, có lẽ lần gặp mặt này, cũng là hắn cố ý an bài đi. Một nỗi tức giận không lời dâng lên trong lòng. Bản thân mình bị người này đùa giỡn, lại còn chẳng hay biết gì.
- Anh... Anh làm sao tìm được tôi.
Liễu Y Y giọng nói khàn khàn, tê liệt ngồi ở trên ghế, cô quả thật có điểm kích động.
- Có lẽ là duyên phận đi!
Trần Tuấn Long chỉ nói những lời này, hắn còn chú ý quan sát đến Liễu Y Y phản ứng, nhìn ra cô không vui vẻ gì cho lắm. Biểu tình của Liễu Y Y ngược lại thực phức tạp, ngay cả Trần Tuấn Long đều khó có thể hiểu được rõ ràng.
Trên thực tế Liễu Y Y giờ phút này là cảm giác bị Trần Tuấn Long bóc trần tất cả. Bản thân mình thì đến ngay cả chuyệnngười đàn ông tình một đêm này có thân phận thế nào cũng không rõ ràng, thế mà tất cả về mình lại bị hắn biết hết.
"Duyên phận ư?" Liễu Y Y trong lòng tự giễu: "Duyên phận giá bao nhiêu tiền một cân?" Cô với bạn trai trước là cùng học bốn năm đại học, quan hệ tốt lắm, lại là công tác ở cùng công ty. Thời gian hai người xác lập quan hệ yêu đương lúc trước, cô cảm thấy đây là duyên phận của bọn họ. Nhưng duyên phận cũng không chịu được khảo nghiệm của tiền tài, bạn trai vì bản thân tư lợi, lợi dụng chính cô đi lừa gạt một khoản tài chính lớn của công ty , lại bỏ lại một cái cục diện rối rắm để cho cô đi thu dọn. Khi gã ra đi chỉ để lại một tin nhắn: "SORRY."
Cho nên Liễu Y Y mới muốn phóng túng thân thể của chính mình, cũng chỉ có làm như vậy mới có thể làm cho cô có cảm giác trả được thù. Lòng dạ của phụ nữ vĩnh viễn là làm người ta khó có thể hình dung ra như vậy.
Trần Tuấn Long cũng hiểu được điều đó, chỉ nghe thấy Liễu Y Y lạnh lùng cười nói:
- Duyên phận ư? Hừ! Anh tìm tôi làm gì, không cần nói cho tôi biết anh thật là vì duyên phận!
Trần Tuấn Long cũng không có nghĩ đến Liễu Y Y sẽ có phản ứng lớn như thế. Hắn nhíu mày, trầm ngâm nói:
- Ừ, công ty chúng tôi cần một vị tổng giám đốc như cô. Người của công ty săn đầu người Thiên Ưng đã để cử cô. Tôi không biết nên nói như thế nào. Tôi chỉ có thể nói đây là một loại duyên phận. Khi bọn họ đưa tư liệu của cô đến trước mặt tôi, tôi cũng ngây dại. Tôi cũng không có nghĩ đến trên thế giới này còn có thể làm cho tôi lại gặp được cô. Tôi cảm thấy, ừm... Đều hẳn là xem như một loại duyên phận đi! Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên " Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
Trần Tuấn Long cố gắng giữ thanh âm bình tĩnh. Hắn đương nhiên biết nên như thế nào đi an ủi một cô gái đang lâm vào mâu thuẫn. Đương nhiên rồi, Trần Tuấn Long biết sự tình cũng không thuận lợi, cho nên hắn cũng sẽ không bại lộ thân phận của mình ở Đại học Bắc Kinh, cho nên liền lập ra lý do này.
Giống như khi hắn cùng Liễu Y Y lại gặp nhau, hẳn là chính là lên trời an bài duyên phận, mà trên thực tế Trần Tuấn Long cũng thật là nghĩ như vậy, Trần Tuấn Long không tin vận mệnh, nhưng hắn tin tưởng duyên phận.
Liễu Y Y sắc mặt u ám, không rõ tâm tình thế nào. Kỳ thật hiện tại vấn đề mấu chốt không phải Trần Tuấn Long giải thích duyên phận hai người như thế nào mà là Liễu Y Y xấu hổ đối vớ việc hai người lại gặp nhau. Trong quan niệm của cô, Trần Tuấn Long chỉ có thể xuất hiện ở "hồi ức" của cô mà không phải trong "hiện thực". Cô chỉ mê man về điểm này. Truyện "Tuấn Long Bách Mỹ Duyên "
- Thực xin lỗi...
Liễu Y Y miễn cưỡng đứng thẳng đứng lên.
- Tôi nghĩ tôi không giúp được anh. Hy vọng... Hy vọng về sau anh không cần quấy rầy tôi nữa, Trần tiên sinh!
Liễu Y Y là rất dũng cảm nói hết những lời này ra, sau đó xoay người bước đi, thầm nghĩ sớm một chút thoát khỏi nơi "hiện thực" này.
Nhìn Liễu Y Y thất tha thất thểu chạy đi như trốn, Trần Tuấn Long cảm thấy thật đáng tiếc. Xem ra hôm nay lần gặp mặt này đã thất bại, Liễu Y Y là bản năng cự tuyệt chính mình.
Chẳng lẽ cứ như vậy buông tha sao? Trên khuôn mặt tuấn tú của Trần Tuấn Long hiện lên nụ cười, chỉ thấy hắn lầm bầm lầu bầu nhìn Liễu Y Y rời đi bóng dáng nói:
- Liễu Y Y, em trốn không thoát đâu. Em là của anh!