Tức Phụ Ngươi Có Thể Cẩn Thận Chút À - Anh Có Thể Lưu Tâm Đến Em Chồng À




Sau lần coi ca nhạc đó, hai người đều đầu tắt mặt tối một cách ăn ý. Nói là ăn ý vì bọn họ vội vàng giống như đã hẹn từ trước, công việc chất thành núi như đang thi nhau tan làm trễ hơn.

Cố Dần bận, Kỷ Thanh còn bận hơn, nửa đêm hay gọi điện thoại nói tối nay lại phải tang ca. Cẩn thận đếm lại hình như tuần này bọn họ không thấy mặt nhau nhiều. Kỷ Thanh khác hẳn, không làm nũng nói nhớ hắn nhưng thật ra thì là do Kỷ Thanh bận đến mức không có nổi đôi phút để gọi điện thoại.

Hôm nay Cố Dần tan tầm, nghĩ mình rảnh rỗi, sang chơi với Kỷ Thanh cũng hay. Hắn không san sẻ công việc được nhưng hắn có thể bóp vai rót nước cho Kỷ Thanh.

Hắn lái xe đến công ty Kỷ Thanh, trên đường có gọi điện thoại cho anh nhưng không ai tiếp, hắn lại gọi cho văn phòng Kỷ Thanh, lúc này mới có người nhận, là thư ký cuả anh.

Thư ký nói Kỷ Thanh đang họp, Cố Dần cứ lên trước chờ một lát.

Lần này Cố Dần ngồi chờ, chờ tận hai tiếng.


Trong lúc Cố Dần buồn chán chơi game trên điện thoại, thư ký hỏi hắn uống gì, Cố Dần vội vàng tóm người lại bảo uống nước là được. Ấy thế mà cốc nước vẫn còn nguyên xi, Cố Dần không hề đụng tới nó. Thư ký khuyên anh Cố đến phòng làm việc của tổng giám đốc Kỷ để chờ, Cố Dần nói thôi khỏi. Vừa mất tập trung "Quadra kill" của hắn đã mất nên hắn để thư ký đi làm việc mình, không cần xen vào nữa.

Khi hắn đang chơi game có một người ngồi xuống cạnh hắn, hình như người đó rất gấp gáp, nhìn loạn cào cào thì thôi lại còn làm đổ cái cốc trước mắt Cố Dần.

"Xin lỗi xin lỗi."

Người kia luôn mồm xin lỗi, Cố Dần ngẩng đầu nhìn cậu ta một cái -- Da rất trắng, mặt rất nhỏ, cực kỳ đẹp trai. Thế là Cố Dần bèn bảo "Không sao đâu" rồi tiếp tục cúi đầu chơi game.

Người nọ vẫn thất hồn lạc phách nhìn chằm chằm cửa lớn phòng họp. Sau khi Cố Dần chết hắn tranh thủ lúc đợi hồi sinh len lén liếc mắt quan sát cậu ta, cảm thấy cậu ta trông giống hệt học sinh thi trượt đang nơm nớp lo sợ đợi họp phụ huynh xong.

Ánh mắt người nọ sáng lên, bối rối đứng dậy – Tan họp, Kỷ Thanh nhanh chân đi ra - sắc mặt anh rất tệ, môi mỏng mím chặt, mắt nhìn thẳng, đi vào phòng làm việc đóng cửa cái "Rầm".

Người đó còn chưa đứng vững đã co rúm lại, nước mắt lập tức chảy ra giàn giụa.

Cậu ta vừa lau nước mắt vừa vào phòng làm việc của giám đốc, đi rất chậm, nhìn cái cửa hơn nửa ngày mới tự tay gõ.

Cậu ta đẩy he hé cửa ra, chen nửa người vào, mở ra một cái khe nhỏ, chưa vào đã bị dọa nạt hù cho sợ chết khiếp, lảo đảo quỳ ngồi dưới đất.

Cửa không khóa chặt nên Cố Dần nghe thấy tiếng quát rất to của Kỷ Thanh:

"Cậu cút ra ngoài cho tôi!"

Cố Dần trợn mắt há hốc mồm.

Kỷ Thanh quát xong tỉnh táo hơn nhiều, hạ giọng nhưng cơn tức vẫn chưa nguôi, anh lười dạy dỗ loại trẻ trâu không hiểu chuyện này, cũng lười sai sử thư ký ngu ngơ như rối gỗ. Anh buồn bực đi thẳng vào anh phòng giải khát, định tự lực cánh sinh, rót cho mình cốc nước.


Mấy ngày nay anh phải nén giận phát điên, cổ phiếu công ty mình muốn thu mua đột nhiên tang giá, anh không muốn tốn quá nhiều tiền, tính là để lộ tin đồn bôi xấu ông chủ kia gây ảnh hưởng đến giá cổ phiếu, ai ngờ nghệ sĩ công ty mình lên kế hoạch đầu tư vào năm nay – Cái cậu trai đang dựa vào cửa phòng làm việc ấy, chủ động leo lên giường người ta, còn quay rất nhiều phim sex.

Kỷ Thanh nghĩ kế hoạch không thay đổi, thu mua theo lẽ thường, nhưng nghệ sĩ sắp lăng xê năm nay có thể đổi người.

Công cuộc thu mua đã đến hồi kết thúc, đại gia không được việc, sự nghiệp xuống dốc không phanh - Nghệ sĩ nhỏ kia luống cuống. Cậu ta không làm, không những thế cậu ta còn sợ -- Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, mình sẽ phải làm con tốt thí trên ván cờ thương trường, mấy video nóng kia sẽ bị công khai, con đường làm ngôi sao sẽ bị hủy hoại trong giây lát.

Vậy nên cậu ta đã làm ra một hành động to gan lớn mật — Cậu ta dám bò lên giường Kỷ Thanh.

Không thể nghi ngờ rằng mặt của cậu ta cực kỳ xinh đẹp, gương mặt ấy chính là kế hoạch. Nhỡ đâu Kỷ Thanh coi trọng cậu ta, nhỡ đâu Kỷ Thanh đồng ý chừa cho cậu ta một đường sống, nhỡ đâu Kỷ Thanh... Cứ như vậy, trong nhiều cái nhỡ đâu may mắn, cậu ta chọn kỹ một đêm trăng thanh gió mát, Kỷ Thanh không về nhà, công ty rộng lớn chỉ có vẻn vẹn vài người tăng ca. Cậu ta dựa vào chuyện tin tức thay người chưa lộ ra ngoài, đánh bạo chạy lên tầng 11, nhìn Kỷ Thanh mới đi xã giao xong ngà ngà say đang dựa vào ghế sô pha da màu đen trong phòng làm việc nhắm mắt nghỉ ngơi – Hai tiếng sau thư ký sẽ đánh thức anh dậy. Đây là lịch trình định sẵn, Kỷ Thanh còn phải xem báo cáo công việc tiếp theo.

Thành thử nghệ sĩ nhỏ này ôm quyết tâm được ăn cả ngã về không, kéo khóa quần Kỷ Thanh xuống, định ép buộc anh mây mưa.

Cậu ta ngậm dương vật của Kỷ Thanh vào miệng, dùng hết kỹ xảo từ trước đến giờ để hầu hạ, nhưng cậu ta chưa kịp đợi cậu nhỏ của anh tỉnh lại thì đã phải đối mặt với ánh mắt lạnh buốt tỉnh táo của anh.

Kỷ Thanh nhìn cậu ta từ trên cao xuống, hỏi, "Ai cho cậu vào."


Nghệ sĩ nhỏ run run rẩy rẩy nói không ra lời.

Kỷ Thanh rút dương vật ra, tính khí và môi lưỡi dây dưa với nhau kéo thành một sợi nước bọt kiều diễm, Kỷ Thanh tự tay lau nó đi.

Có lẽ là khuya hôm đó cảnh vật rất xinh đẹp, đôi mắt trắng trong của Kỷ Thanh sáng như sao dưới ánh đèn đêm, anh rũ mắt hỏi lại, lông mi nhỏ dài che khuất mắt trông giống hệt áng mây trời che khuất ánh trăng đa tình – Thế mà lại dịu dàng không tưởng.

Nghệ sĩ nhỏ nhộn nhạo, vô thức thú thật.

Đêm càng im ắng.

Kỷ Thanh ngước mắt thăm dò cậu ta một lát, bình tĩnh nói, "Cút."




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận