Ngài K đã đợi thật lâu ở thế giới hư vô này, mơ hồ sống qua ngày, ngoại trừ tên A thảo mai kia thì không quá nhớ rõ người khác.
Nhưng QWQ lại kiên trì nói: "Anh chính là đại ca của em, em tìm anh đã lâu rồi."
Một cuộc luận võ, đột nhiên biến thành buổi nhận thân, không chỉ Thẩm Văn Mân ngơ ngác, Akabaka đầu bên kia cũng ngào ngơ, phòng live stream bay đầy dấu chấm hỏi.
Akabaka: "Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, bé Q đột nhiên hành lễ người theo hầu."
Bởi vì lúc đầu cậu ta muốn thử xem bé Q đối diện ngài K thì có mấy phần thắng, nên mới không cài đặt quan hệ chủ-phụ, để bé Q phát huy tự do. Vậy mà trăm triệu không ngờ tới, vừa mở màn đã quỳ nhận đại ca.
Dưới đài lơ ngơ, trên đài tình huynh đệ plastic, bé Q còn nhớ ngài K, mà ngài K đã quên đi bé Q, khiến người ta hai mắt đẫm lệ.
"Ta đã không còn nhớ ngươi, hiện tại chúng ta là đối thủ, ra chiêu đi!"
Ngài K vẫn muốn đánh nhau hơn, dù sao đây là đấu trường, đã lâu rồi hắn chưa cảm nhận được khoái cảm chém giết.
Còn đại ca tiểu đệ gì kia, không nằm trong phạm vi lo lắng của hắn, bọn họ đang là đối thủ, nên lấy việc chiến đấu làm trọng.
Bé Q mới vừa khóc sướt mướt, kết quả phát hiện đại ca y nghiêm túc thật, ngài K mà xuống tay thì sẽ không nể mặt, y lập tức tiếp chiêu, nhưng y làm sao mà đấu lại ngài K, chẳng sợ chủ nhân không thăng cấp cho hắn, Sát Nguyệt cũng ở trạng thái chưa mãn cấp, y vẫn là đánh không thắng ngài K.
Akabaka thấy bé Q ứng phó không được, thiết lập quan hệ chủ-phụ, cậu ta sẽ khống chế bé Q đối chiến với ngài K.
Akabaka có thể trở thành streamer có chút danh tiếng, kỹ thuật cũng xem như ổn áp, vốn cậu ta live stream để giải trí là chính, vậy mà hiện tại lại không thể không xài kỹ thuật, lúc thi đấu cực kỳ khẩn trương, cậu ta còn không có thời gian để tương tác với fan.
Cuối cùng.
Cậu ta thua.
Akabaka thở ra một hơi, bùi ngùi nói: "Cho đến bây giờ tôi còn chưa gặp được đối thủ nào mạnh mẽ như vậy, không hổ là đồng hành bậc nhất, ờ mây zing gút chóp."
Trong phòng trực tiếp đều để Akabaka tìm chủ nhân ngài K làm quen, Akabaka nhìn bé Q đáng thương nhà mình nói: "Vì hạnh phúc của con trai, tôi đúng là phải cố gắng thêm."
Thẩm Văn Mân còn chưa biết chuyện này, cậu chưa vào phòng live stream của Akabaka, cậu còn đang chờ ngài K về để đưa thưởng đây nè.
Tưởng là ngài K gặp phải bạn streamer kia sẽ bại trận, ai mà ngờ ngài K đỉnh như vậy, không cần cậu lo cũng có thể đánh bẹp đối thủ.
Hơn nữa, bởi vì bọn họ thắng trận này, cho nên phần trăm tiền vé sẽ rơi vào túi của Thẩm Văn Mân.
Thẩm Văn Mân nhìn xuống con số: (⊙o⊙)...
Thiệt nhiều tiền á.
Tuy cậu không có thiếu tiền, nhưng đây vẫn là lần đầu cậu chơi game mà lời tiền đó.
【KK, đây là phần thưởng cho người thắng! 】Trước đó Thẩm Văn Mân đã vào mall càn quét một tăng, tính để an ủi ngài K. nhưng giờ đây ngài K thắng trận, vậy thì thuận lợi biến thành quà thưởng thắng lợi!
Ngài K mặt không chút thay đổi nhận quà, cơ mà giá trị yêu thích trên đầu đang nhúc nhích, coi bộ hắn thật sự vui vẻ.
【Tôi nói anh nghe, lần này anh thắng thiệt nhiều tiền, tụi mình đều tiêu hết nhé? Muốn cái gì, chúng ta đi mua. 】
Thẩm Văn Mân lần đầu kiếm được loại tiền này, có hơi ngứa tay muốn nạp, nhưng ngài K lại chậm chạp không nói gì.
【Làm sao vậy? 】Kẹt bug? Mới rồi không phải rất thông minh mà?
【Để dành. 】
Thẩm Văn Mân:???
Đây là lời một đồng hành trong game sẽ nói ra hay sao?
Game
Vậy mà cậu vừa hỏi ngài K, ngài K thế mà bảo cậu dể dành đi?
Ngài K thật sự là đồng hành thiệt thà nhất cái game này luôn.
【Vậy tôi để dành đó cho anh, khi nào anh muốn gì khác, tôi lại mua cho anh. 】
Ngài K trong màn hình im lặng một lúc mới nói tiếp: 【Tôi còn muốn đánh nhau. 】
Vừa mới đánh một lúc tất nhiên chưa đã nghiện, ngài K có thiết lập phản diện, lại có tính hiếu chiến, trận vừa rồi chỉ mới làm nóng người, với hắn mà nói còn chưa đủ nhét kẽ răng.
Hắn nhìn chằm chằm vé vào trận trên tay cậu, tròng mắt như phát sáng.
Thẩm Văn Mân: "..."
Cậu đột nhiên hối hận chính mình hồi nãy tay nhanh hơn não, mua nhiều quá.
Chỉ là tính mang ngài K đi giải sầu, để hắn vui vẻ một chút, giờ không cho hắn đánh, vậy thì giá trị hắc hóa kiểu gì cũng lên luôn.
【 Đi đi đi đi. 】
Dù gì đánh cũng đã đánh, hôm nay liền theo ngài K thôi, dù gì cũng không cần cậu động tay, ngồi chơi xơi nước là được.
Lại thêm lúc trước cậu không có khái niệm gì về giá trị vũ lực của ngài K, hòi nãy hắn đánh một trận với bé Q, hiện giờ cậu cũng nắm được đại khái.
Không sai biệt lắm... chỉ cần không đụng tới cấp bậc như Kiều Sênh, thì đúng là không có đối thủ.
Thẩm Văn Mân ngồi trước máy tính nhàn nhã ăn trái cây, một bên xem ngài K đánh người, một bên kí họa ngài K.
Khi Thẩm Văn Trạch tiến vào phòng bệnh, chỉ thấy em trai mình đang nghiêm túc cúi dầu vẽ tranh.
Đã lâu rồi cậu không cầm bút vẽ.
Từ khi hai chân không thể đứng lên liền ở trong trạng thái ủ rũ không thoát được, vậy mà từ khi chơi game này thì lại cởi mở hơn nhiều.
Đến cùng là anh nợ tiểu Mân.
Thẩm Văn Trạch ánh mắt mang theo áy náy đi tới trước giường bệnh.
Thẩm Văn Mân ngẩng đầu nhìn thì thấy anh trai đến.
"Anh, sao anh lại đến đây?"
"Anh đến thăm em, bác sĩ Minh nói hai ngày này em rất nghe lời."
"Đương nhiên rồi." Thẩm Văn Mân đưa bức tranh cho anh xem: "Đẹp không?"
Thẩm Văn Trạch cầm tranh lên, có chút thương cảm nói: "Đẹp."
Thẩm Văn Mân vừa thấy vẻ mặt của anh trai là biết anh lại nghĩ nhiều, cậu lớn tiếng nói: "Anh! Nếu anh cứ như vậy, em sẽ không cho anh xem tranh của em nữa."
"Được được được." Thẩm Văn Trạch thu lại biểu cảm trên mặt, mang một tin tốt cho Thẩm Văn Mân: "Không phải trước kia có nói với em chuyện đầu tư
Trước đây Thẩm Văn Mân nhắc đến chàng A rất nhiều lần, nhưng tiểu Mân chơi game luôn là số châu Phi, rút thẻ một phát ra phải nhân vật không ưng ý. Nhưng bây giờ anh đã là nhà đầu tư lớn nhất của
"Em tạm thời không muốn gì hết." Thứ Thẩm Văn Mân thích hầu hết đều có thể mua bằng tiền, mà thứ mua được bằng tiền thì không làm khó được cậu.
"Trước đó không phải em nói rất thích tên mặc đồ trắng kia thôi, nhưng không ngờ rút thẻ lại trúng tên áo đen, không muốn đổi lại hay sao?"
"Không cần, em cảm thấy như vậy rất ổn."
Thẩm Văn Trạch không tin.
Anh cảm thấy nhóc con này hết cách rồi nên mới nhận mệnh.
Không sao cả, anh đã chuẩn bị một kinh hỉ cho cậu, chờ hai ngày sau cậu nhận được chắc chắn sẽ vui vẻ.
Thẩm Văn Trạch không đợi ở bệnh viện bao lâu, hiện tại gia nghiệp nhà họ Thẩm to như vậy, toàn bộ đều dựa vào anh vận hành, anh có thể rút ra thời gian đến thăm em trai đã không dễ dàng gì.
Khi đi Thẩm Văn Trạch có chút không nỡ, nhưng thật ra Thẩm Văn Mân biểu hiện siêu cấp lạnh lùng: "Em cũng không phải đứa trẻ chưa cai sữa, em chẳng cần anh ở cùng đâu."
"Em là nhóc không lương tâm." Chỉ là ngoài miệng nói nhóc không lương tâm, giọng điệu lại cực kỳ cưng chiều, trước khi đi lại đưa thẻ cho cậu nói: "Xài hết thì nói với anh."
Thẩm Văn Mân lật thẻ xem, cậu đã sắp thành người sưu tập thẻ, anh cậu cho nhiều thẻ lắm luôn, cũng chẳng biết Thẩm Văn Trạch làm sao mê đưa như vậy.
"Được rồi được rồi."
Thẩm Văn Mân vẫn nhận thẻ, tuy lần nào cậu cũng không xài hết, nhưng Thẩm Văn Trạch vẫn miệt mài đưa, cậu cũng chỉ có thể nhận, xếp thành một chồng thẻ.
"Phải rồi, hai ngày nữa là lễ Giáng sinh, muốn trở về hay để anh đến bệnh viện ở với em?"
"Anh à, tha cho em đi, anh một đống tuổi, nhanh tìm bạn gái đi, người ta noel đều đi hẹn hò, anh ở với em để làm chi?"
"Anh..."
"Anh nói chị Minh Nguyệt đừng tịch thu di động của em là được."
"Em thiệt là, đầy đầu đều chỉ có game."
Thẩm Văn Mân làm mặt quỷ.
Tiễn đi Thẩm Văn Trạch lải nhà lải nhải, Thẩm Văn Mân quay lại trước màn hình máy tính, ngài K diễu võ dương oai đứng trên đấu trường, mà tài khoản của Thẩm Văn Mân thêm hai số 0.
Thẩm Văn Mân:???
Chưa xem bản ghi chép lịch sử thì chưa biết, vừa xem liền bật ngửa.
Cậu chỉ vừa trò chuyện với Thẩm Văn Trạch một lúc, ngài K một thân một mình liên tục quán quân mười trận.
Hơn nữa, không biết có phải ngài K rất có sức hút hay không, người xem thi đấu chật ních, cho nên sau khi hắn thắng trận, trích phần trăm tiền vé cũng được kha khá.
Phát tài phát tài, ngài K mới đánh bao lâu đâu đã thắng nhiều tiền cho cậu như vậy, thế thì về sau cậu dù nằm cũng có tiền đến tay.
Thẩm Văn Mân trước nay tiêu tiền như nước, đột nhiên bị tiền đập cho lâng lâng.
【KK ơi, anh có biết vừa rồi anh làm ăn lời bao nhiêu không? 】
Có lẽ ngài K không có khái niệm gì về tiền tài, chỉ nói: 【Cứ tích trữ đi. 】
Thẩm Văn Mân nhìn thấy số dư tài khoản tay lại ngứa, nhưng ngài K đã kêu cậu giữ đó, vậy không thể phá sản.
Thế mà ngài K giống như còn chưa đủ nói: 【Ngày mai tiếp tục. 】
【Còn muốn đến sao? 】
【Ừ. 】
Thẩm Văn Mân muốn nói lại thôi, có vẻ như không nên mang ngài K đến, nhưng lại nhìn giá trị yêu thích trên đầu ngài K vẫn luôn tăng lên, giá trị hắc hóa hạ xuống, Thẩm Văn Mân lại thấy không đành lòng.
Hai ngày sau, ngài K đều tiến vào hình thức tùy thời chiến đấu, buổi tối Thẩm Văn Mân tiến vào trò chơi cũng không yên tĩnh, cậu chỉ có thể ôm hai nhóc lông tội nghiệp xem ngài K đánh boss, đánh đồng hành.
"Các bé nắm nè, đừng học KK nha, chúng ta phụ trách đáng yêu là được rồi ó."
Hai nhóc lông rù rì rù rì, giống như nghe hiểu lời cậu nói vậy.
Qua một đêm bình an, đó là đêm Giáng sinh.
Thẩm Văn Mân còn ở trong game, nhìn thấy ngài K khiêng đao trở lại.
"Hôm nay không đi cày phó bản?"
"Không đi."
Thẩm Văn Mân vốn còn muốn hỏi vì sao, nhưng ngài K lại kéo giao diện sự kiện đến trước mặt cậu.
"Mua cái này." Nói xong lại bổ sung: "Hai bộ."
Thẩm Văn Mân chớp chớp mắt, đây là hai thiết kế mới nhất cho lễ Noel mà, giá cả xa xỉ, nhưng ngài K vẫn không cho cậu mua, sao hiện tại lại mua?
"Dùng tiền kiếm được mua."
Thẩm Văn Mân đột nhiên get được ý của ngài K, thì ra hắn PK nhiều trận kiếm nhiều tiền như vậy, chính là vì mua hai bộ trang phục mốt dành cho sự kiện này, cậu có phải là được đồng hành nuôi rồi không?
Thẩm Văn Mân cầm đến trang phục lễ Noel thì hạnh phúc muốn xỉu.
Mà lúc này, ba lô của cậu hiện lên thông báo có một vật phẩm chưa mở.
Thẩm Văn Mân tưởng nhà phát hành tặng thưởng, thoải mái mở ra gói hàng.
Vừa mở ra, nhảy ra một mỹ nam không thua kém ngài K.
Bên cạnh mỹ nam còn có một dòng chữ nhỏ nhắc nhở: Đồng hành mới Đại Vương, xin kiểm tra và nhận.
Thẩm Văn Mân:???
Ngài K ở một bên như lâm đại địch.
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Văn Mân: Đột nhiên bị úp sọt!
Mặt khác, ta tiếp theo bản dự thu, cảm thấy hứng thú có thể thu một chút nhá ~
- - ( người giấy idol mới không phải người ngu ngốc lọ hoa)
Trầm cũng là trong vòng có tiếng thanh lãnh tự tin thận trọng ảnh đế, lúc thường sinh hoạt không phải xem sách, chính là câu câu cá, weibo quanh năm cỏ dài trạng thái.
Một ngày nào đó, vì công tác cần thiết, thận trọng phái "Lão nghệ thuật gia" chơi nổi lên đương thời đại nóng dưỡng thành du hí ( toàn dân thần tượng), nhất thời vào đam mê, bình sinh lần thứ nhất nạp tiền nuôi tiểu minh tinh, đem chính mình tiểu minh tinh đưa lên c vị.
Chính đang hắn trầm mê trong đó thời điểm, du hí ra bug, hắn nuôi hồi lâu người giấy cư nhiên cấp thẻ không còn???
Mà cũng không lâu lắm, một cái gọi là rõ ràng hân tiểu minh tinh quấn lấy hắn, hắn tính cách lộ liễu, tính khí ngạo kiều, cùng hắn điện thoại di động bên trong cái kia chạy người giấy giống nhau như đúc.
【 tiểu kịch trường 】
Trầm cũng phỏng vấn, từ trước đến giờ bình tĩnh thận trọng, thế nhưng gần đây, có miến phát hiện cán bộ kỳ cựu phỏng vấn lật xe.
Trước đây: Ham muốn là câu cá.
Hiện tại: Ham muốn là nghe ca.
Trước đây: Yêu thích màu đen.
Hiện tại: Yêu thích đủ mọi màu sắc.
Trước đây: Yêu thích cẩu kỷ trà.
Hiện tại: Thỉnh thoảng sẽ tiếp thu đồ uống có ga.
Hắc tử nhóm: Cán bộ kỳ cựu tính cách thiết lập lật xe đi? Cái gì yêu thích câu cá, cái gì yêu thích màu đen, cái gì yêu thích cẩu kỷ trà, đều là chó má.
Sau đó, trầm cũng cùng rõ ràng hâm công khai thời điểm, đại gia mới phát hiện:
Rõ ràng hâm yêu ca hát.
Rõ ràng hâm yêu thích màu sắc là đủ mọi màu sắc.
Rõ ràng hâm yêu uống nước ngọt coca.
Cán bộ kỳ cựu. Trầm cũng: Nhà ta tiểu bằng hữu yêu thích, ta cũng cùng yêu thích.
Trầm cũng (công)VS rõ ràng hân (thụ)
Mộng Du: Mấy hôm rồi đi Đà Lạt, lần này mới đặt được khách sạn ổn ổn, chứ mấy lần trước í ẹ lắm, coi như đi hưởng gió lạnh, về đồng bằng cái nóng ngang hà:)))