“Nhưng mà…” Song Song có chút ý xấu nói.
“Nhưng mà cái gì?” Sở Dịch lại bắt đầu khẩn trương.
“Chàng kể cho thiếp nghe chuyện lúc trước, người bất nam bất nữ ở kĩ viện đó!”
“Không thành vấn đề!”
“Còn có…”
“ Cái gì?” Trước mặt Song Song, Sở Dịch đừng mơ tưởng đến việc giữ mãi bộ mặt băng lãnh, chỉ có khẩn trương cùng lo lắng.
“Sửa lại cửa cho tốt!”
“Tuân lệnh, nương tử!” Sở Dịch nói xong ôm Song Song vào lòng.
“Còn có…”
“Còn có…Cái gì?”
“Sau này không được đánh thiếp! Đây mới là quan trọng nhất”
Sở Dịch nhẹ nhang ôm nàng nói : “ Ngày hôm nay ta chỉ là lo lắng cho nàng, nóng ruột mới có thể như vậy, ta cam đoan sau này sẽ không bao giờ như vậy nữa!”
Đương nhiên Song Song cũng hiểu rõ, nếu không sao có thể tha thứ cho hành vi bạo lực của hắn được.
“Còn có…”
“Còn có cái gì?”
“Ngày mai chàng nghỉ ngơi một ngày về nhà cùng thiếp.”
“ Dễ làm, còn có gì không?’
“Còn có… Không có!”
Đêm đã rất khuya, người người đã say giấc nồng, thế nhưng Sở Dịch vẫn “bị” thanh tỉnh.
“Dịch, chàng nói có phải người kia thuật dịch dung rất cao không, có thể cải trang thành cung nữ ám sát hoàng thượng!”
“Ừ!” Sở Dịch miễn cưỡng đáp trả.
“Hoàng thượng cũng không có việc gì chứ?”
“ Không !” Hoàng thượng sao có thể dễ dàng chết như vậy chứ.
“ Vậy sao chàng biết hắn ở “Thúy Hồng lâu” ?” Song Song hiếu kì.
“Tướng công của nàng thông minh.”
“Thật?”
“Vậy sao ngay từ đầu không bắt hắn?”
“Có đồng bọn, tránh để đánh rắn động cỏ.”
“Vậy tại sao bọn họ muốn ám sát hoàng thượng?”
“Bọn họ muốn làm hoàng đế.”
“Không phải chứ?” Song Song giật mình.
“Ngủ.”
“Đồng bọn đâu?”
“Chạy!”
“ A! Làm hoàng đế thật nguy hiểm!”
“câm miệng!”
“Sao chàng không đi bảo vệ….”
“Làm gì cởi quần thiếp, ưm…”
“Đừng như vậy, ưm… Thiếp còn chưa hết đau, ưm… Cẩn thận mông thiếp…” Cái miệng nhỏ nhắn hỏi đủ loại vấn đề của Song Song cuối cùng cũng bị Sở Dịch hung hăng ngăn chặn. Làm thế nào ngăn chặn ? Đương nhiên là dùng môi hắn rồi….