Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội

Đoàn người Dạ Nguyệt
Ly, Mạc Du Ly cùng Toái Nguyệt đi tới trong vườn đúng lúc thấy một màn
này, gò má tinh xảo của Mộ Dung Tiểu Tiểu ở ánh mặt trời mờ ảo, khóe môi tràn ngập nụ cười thản nhiên, không khí yên tĩnh an bình như vậy không
giống như là một tám tuổi đứa bé có thể tạo ra, ấy là loại ấm áp hài
hòa. Từng chút từng chút cắt tỉa bộ lông trắng muốt của Tuyết Lang, mà
Tuyết Lang là thoải mái híp mắt, thân sói cao lớn dựa vào bên cạnh thân
thể nhỏ nhắn của Mộ Dung Tiểu Tiểu, một người một sói hình ảnh hài hòa
mà an bình.

Mạc Du Ly rất tò mò về tiểu nữ oa này, nhưng ở trước mặt Dạ Nguyệt ly hắn cũng không dám quá mức làm càn, nếu không
hắn không chịu đựng nổi hậu quả.

Cảm thấy có người tới, Mộ Dung Tiểu Tiểu quay đầu thấy được sư huynh mình.

"Sư huynh, Tiểu Tiểu đói bụng." Sờ sờ bụng nhỏ, uất ức bĩu môi.

"Ừ, đi ăn thôi." Ôm lấy tiểu nhân nhi đi ra ngoài viện.

Nhìn một màn này, Mạc Du Ly nhớ đến người nào đó, nghĩ tới nàng cũng có thể không dùng cơm trưa, liền phân phó nô tài đi mời Đường Tuyên
Tuyên tới cùng ăn.

Trên bàn cơm lúc này Mộ Dung Tiểu Tiểu mới nhìn kỹ đến dung nhan Đường Tuyên Tuyên, một thân quần áo xanh biếc vạt váy ngắn gọn, hợp với đôi mắt nhu mì, khóe mắt khẽ cong lên, đôi
môi mấp máy, dường như vẫn còn thấy ngượng ngùng vì sự thất lễ ban sáng, hai má đỏ ửng càng tôn lên da thịt trắng nõn của nàng. Bỏ qua âm thanh
kia Hà Đông Sư Tử rống, trái lại nhìn từ bên ngoài điển hình nữ tử
Giang nam dịu dàng.

"Tiểu nữ tử đệ tử Đường Môn Đường
Tuyên Tuyên, gặp qua mấy vị." Dường như cảm giác được bản thân không cần thiết phải ngại ngùng, khôi phục bản tính hào sảng của nữ tử giang hồ.

Mộ Dung Tiểu Tiểu lại cảm thấy một cô nương giang hồ không điệu bộ như vậy mới hợp ý nàng , lập tức cảm tình dành cho nàng ta tốt lên. Nhíu mày
suy tư, Đường Môn ư, nổi tiếng dùng độc, không biết nàng ta so với sư
phụ dạy nàng ai lợi hại hơn, hôm nào phải cùng Đường Tuyên Tuyên luận
bàn một chút.

Mười ngày trôi qua rất nhanh, vô số người mong đợi nghênh đón đại hội võ lâm.

Trong lúc đó Mộ Dung Tiểu Tiểu đi tìm Đường Tuyên Tuyên nghiên cứu độc
thuật, thế này mới biết bản lãnh dùng độc của Đường Tuyên Tuyên không
thấp hơn nàng chút nào. Đường Tuyên Tuyên cũng kinh ngạc vì Mộ Dung Tiểu Tiểu nhỏ tuổi như vậy đối với độc dược cũng có cách nhìn khác. Hai
người ăn nhịp với nhau, từ đó hai người dành không ít thời gian ngẩn ngơ mân mê độc dược. Có thể nâng cao bản lãnh của mình Mộ Dung Tiểu Tiểu
làm không biết mệt .

Mạc Du Ly buồn bực, tại sao tiểu nữ
nhân thường ngày thích quấn lấy hắn nay lại không quấn quít lấy hắn làm
hắn cũng có chút không quen . Hắn đúng là thích ngược mà, đáng khinh.

Sắc mặt Dạ Nguyệt ly cũng rất đen, thì ra không được ôm người khác cũng làm cho hắn khó chịu nghiêm trọng đến vậy. Ngay cả nha hoàn sai vặt trong
phủ cũng cảm thấy đọ ấm xung quanh giảm xuống, cho rằng có thứ gì đó
không sạch sẽ. Khổ nhất có lẽ là Toái Nguyệt thường xuyên đi theo phía
sau chủ nhân nhà mình rồi, , thường xuyên gặp tai bay vạ gió.

Bởi vì cái gọi là cháy nhà vạ đến cá dưới ao. (Ý nói anh Toái Nguyệt chịu trận của hai anh kia đó)

Ngày hôm đó là ngày đầu tiên võ lâm đại hội chính thức bắt đầu, Dạ Nguyệt ly ôm Mộ Dung Tiểu Tiểu, bên cạnh là Mạc Du Ly cùng Đường Tuyên Tuyên,
toái nguyệt ở phía sau. Mộ Dung Tiểu Tiểu sợ lại có người chú ý tới
Tuyết Lang, bắt nó ở lại trong phủ. Phải biết rằng đại hội võ lâm nhiều
người phức tạp, Tuyết Lang lại hiếm có, luôn có người đánh chủ ý lên nó .

Đường Tuyên Tuyên cũng thích náo nhiệt , líu ríu dọc theo đường đi, biết Mộ
Dung Tiểu Tiểu lần đầu tiên đi xem đại hội võ lâm dọc đường nhiệt tình
giải thích cho nàng.

Người họ Dạ nào đó cực kỳ khó chịu, mặc dù không phát ra lãnh khí, nhưng vẻ mặt có xu thế càng ngày càng đen.
(Rồi anh còn đen nhiều nữa ~>~)

Mạc Du Ly lập tức kéo Đường Tuyên Tuyên, "Ta nói Đường đại tiểu thư, ngươi nói một đường không mệt mỏi sao?"

"Mắc mớ gì tới ngươi?" Bỏ cánh tay của hắn ra, Đường Tuyên Tuyên hung ác nói.

"Ngươi thật đúng không hiểu thương hương tiếc ngọc a." Mạc Du Ly vuốt cánh tay bị nàng gạt ra, vẻ mặt biểu tình bi thương, thật sự là không biết lòng
người tốt.

Nàng có thể độc hắn hay không? Đánh không lại hắn nhưng dùng độc thì nàng nắm chắc . Vì sao lúc đó nàng lại cảm thấy
người này có lòng hiệp nghĩa, cao lớn vĩ đại đây? Vì trên đường thay
nàng trừng trị tên côn đồ, nàng liền mơ hồ đi theo người ta trở về phủ. Ở trong phủ vài ngày phát hiện thế nhưng hắn lại không có tới đi tìm
nàng, nàng cho rằng hắn quên nàng nên đi tìm hắn lại bị hắn đùa giỡn!
Nàng muốn tức giận một lần nhưng lại hết cách với hắn. Đường Tuyên Tuyên không nói gì nhìn lên trời.

"Ban đầu không phải là rất cảm kích ta à." Mạc Du Ly cúi đầu lẩm bẩm.

"Ngươi còn nói!" Nàng là mắt bị mù rồi, mới có thể nhất thời thấy hắn trượng
nghĩa mà bị hấp dẫn, "Đó là ta bi điên." Như là bị chọc đến chỗ đau,
Đường Tuyên Tuyên hết sức phát điên.

Tổ hợp tuấn nam mĩ nhân không nghi ngờ gì hấp dẫn ánh mắt của mọi người , tâm tình Mộ Dung Tiểu Tiểu rất tốt xem hai người cãi nhau, cũng không chú ý tầm mắt chung
quanh khiến nàng khó chịu, đoàn người đi đến võ lâm Sơn Trang.

Tòa thành giang hồ này mang đặc trưng phong cách kiến trúc của vùng sông
nước Giang Nam, võ lâm Sơn Trang xây hùng vĩ, chiếm vị trí quan trọng
nhất tại trung tâm của thành, điều này cũng chứng minh địa vị vượt trội
của võ lâm minh chủ.

Đoàn người trên đường dừng lại, Mạc Du
Ly đưa lên một thiệp vàng cho hộ vệ ngay sau đó liền có một đội người
nhanh chóng mở đường mời vào Sơn Trang.

Đấu võ
diễn ra trong trang, có võ đài rất lớn, dưới đài cũng có khán đài cho
người đến cổ vũ. Ngày đầu tiên là đấu loại, một người đánh thắng liên
tiếp năm lần có thể rút thăm thi đấu vào ngày kế tiếp, đó là một phương
pháp thử thách thực lực cùng thể lực, ngày thứ hai thi đấu sẽ có viết
tên của mọi người trong chiếc rương, do Minh Chủ bốc thắm, chọn ra tên
hai người ra ứng chiến, nhưng nếu cho rằng chọn ngẫu nhiên như vậy nhiều người thực lực kém thì sai mười phần, tạm thời thắng ở vòng này, nhưng
đến ngày thứ ba, người thực lực không mạnh trong trận quyết chiến sẽ bị
đánh bại, bởi vì cao thủ đều là tập trung ở vòng cuối cùng, mà ngày thứ
ba thực hành đúng là khiêu chiến. Nghe qua tựa hồ có chút phức tạp,
khi tiến hành rất đơn giản.

Mộ Dung Tiểu Tiểu liếc thấy chữ
trên thiệp mời của Mạc Du Ly, Thanh Các? Không thể tưởng được hắn vẫn là Các chủ Thanh Các. Mặc dù đối với giang hồ nàng không hiểu rõ lắm,
nhưng nghe sư phụ thoáng nói qua một ít, hơn nữa vừa rồi Đường Tuyên
Tuyên vừa giảng giải nàng cũng sáng tỏ chút này nọ .

Võ lâm chí tôn chính là sư phụ nhà nàng ở Thần Phong cốc rồi, sư phụ người nhiều năm không ra cốc cũng không tham dự chuyện đời thường, mặc dù
hàng năm có mời nhưng sư phụ chưa bao giờ đã tới. Sư phụ nhà nàng không
có hứng thú với tranh giành trong giang hồ.

Trở lại Tiêu Dao sơn trang, nàng lại không giải thích được, người trong sơn trang ít đi lại trong giang hồ, chỉ biết sơn trang này tràn ngập cảm giác thần
bí, hơn nữa bên trong trang mọi người đều có võ công cao cường. Ngay cả
Mạc Du Ly cũng là các chủ Thanh Các, Đường Tuyên Tuyên là đệ tử Đường
Môn nổi tiếng dùng độc, môn phái này cũng ít đi lại trên giang hồ, nhưng không người nào dám coi thường. Còn có môn phái trong miệng giang hồ
gọi là Huyết Môn tà đạo, chuyên luyện tà công, nổi danh tàn nhẫn độc ác. Còn có Cổ Hân và Cổ Tuyết Nhi là người Cổ gia bảo, cùng Mộ Dung thế gia ở thành Thanh Dương ngày đó là võ lâm thế gia hàng trăm năm nay. Cũng
có môn phái bát quái, cái gì Ưng Trảo môn , Tuyết Sơn phái, Ngọc Tiêu
môn, Thiết Đầu bang. . . này nọ nữa.

Trừ bỏ bang
phái, Hoàng thất hai nước cũng sẽ phái người tới, phải biết rằng thu
phục được mấy vị cao thủ võ lâm cống hiến cho triều đình cũng là việc mà hoàng đế hai nước mong đợi.

Nghĩ đến Mộ Dung thế gia, Mộ
Dung Tiểu Tiểu híp mắt, năm đó sư phụ cho nàng xem qua cái khăn gấm kia, là khăn tay thêu bài thơ có tên nàng ở đầu mỗi câu, nghĩ đến cha mẹ của thân thể này không trực tiếp xác nhận tên tuổi của nàng là muốn bảo vệ
nàng. Người đời mặc dù không biết bộ dáng của Thiên Linh Quyết ra sao,
nhưng nếu để cho người khác biết nàng là người nhà Mộ Dung sẽ có khả
năng gặp phải nguy hiểm. Người giang hồ đều biết Mộ Dung thế gia có bảo
vật này, đây cũng là nguyên nhân khiến gia tộc đứng vững hàng trăm năm.
Vừa khéo tên kiếp này của nàng trùng tên với đời trước, đều họ là Mộ
Dung.

Nhưng những người biết tên đầy đủ của nàng chỉ có ở trong cốc.

Nàng đã sớm mơ hồ cảm thấy nơi này có chứa bí ẩn, ngay cả sư phụ chưa từng
nói cũng có thể lường trước được bản thân nàng sẽ đoán ra. Kỳ thực nàng
cho rằng sư phụ nhà nàng nghĩ nhiều rồi, kể cả sớm nói cho nàng biết
nàng cũng sẽ không ngốc mà đi tìm người ta báo thù bây giờ.

Nghĩ đến phụ mẫu của thân thể này sớm bị hại, nhưng là không biết do người
trên giang hồ cướp đoạt mà chết hay do người trong nhà ngầm ra tay hạ
độc, sư phụ từng nhắc đến nhặt được nàng ở ngoài thành Thanh Dương khi
vừa mới sinh, xem ra, kẻ ra tay là người nhà Mộ Dung.

Cũng
không biết lúc này Mộ Dung có đến hay không, chiếm lấy thân thể này, dù
sao cũng phải làm chút chuyện, cuộc sống sâu gạo dĩ nhiên rất tốt, nhưng là không làm chút chuyện vui thì cũng thật nhàm chán a.

Võ lâm đại hội lần này, sẽ như thế nào đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui