Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Sáng dậy nhìn đồng hồ thì 11h cơm mẹ nấu rồi, vscn xong rồi cũng nằm vật ra, chán ngắt, thôi, ra ngoài hít thở tí ôxi cho nó khỏe. Cơ mà em phải chóng nạng đi các thím à, lật đật mãi thì cũng xuống sân bệnh viện được, đi lòng vòng đễ gân cốt co giãn, ngồi vào cái ghế đá thì nghe phông phanh ai đó gọi tên mình :
_Thăng.. hú Thăng ơi, về thây tã
Địt mẹ quay ra thì là thằng Phương, con cờ hó nó kêu rõ to làm ai cũng quay lại nhìn xem thằng nào còn mặc tã dính shit :
_Địt bà mày, tính troll bố đấy à
_Ố, hề hề ngồi đây hả, thôi lên phòng đi mẹ mày với nhõ Hằng đợi trễn, tao về.
_Ơ, có mẹ tao nữa hả, đm đứa nào bép xép thế.
_Đi mà hỏi con vợ mày ấy.
Nghe thế em cũng lật đật chạy lên phòng. phải nhờ bà y tá giúp mới lên được, mở cửa thì cãi viễn cảnh không mong muốn cũng ập đến :
_Con, trời ơi, thế này mà còn chạy lung tung cả lên, vào giường, vào giường nhanh.
Củ lạc giòn tan ? Thế méo ăn cháo lươn à ? :
_Hic.... hic... ông đi đâu thế...hic... làm tui cứ tưởng...
Tưởng cmm, trù bố chết à.
_Thì di lòng vòng hít thở thôi, con còn sống nhăn đây mà, đã chết đâu mà khóc lóc.
_Tiên sư mày, mới đi 1 tháng đã đánh nhau rồi vào viện, tao với bố mày còn đi dài dài thì mày sống sao hả con, thôi ăn cháo đi.
Đếu mẹ, hôm qua đến giờ có ăn bao nhiêu đâu, thấy cháo là húp lia lịa luôn :

_ Cũng trưa rồi. Hằng về đi cháu, cô cảm ơn, sau này còn nhờ con chăm thằng này dài dài.
_Dạ, vậy con xin phép, tui về nha.
Đang ăn ngon nên em có quan tâm đếu đâu, cơ miệng hoạt động tối đa. Ăn xong thì thấy mẹ đang lột quýt cho em :
_Sao mày lạnh nhạt với nhỏ Hằng vậy, lúc nhỏ chơi thân lắm mà.
_Nhỏ là lúc nào ? con mới quen Hằng được 1 tháng à.
_Ơ, thế mày quên rồi à, lúc nhỏ mày ở nhà nó còn nhiều hơn nhà mình, đến ngày chia tay còn khóc lóc ôm nhau thắm thiết cơ mà. Chậc, chắc mày quên nên con nhỏ nó mới buồn thế.
Ớ...ớ...từ từ. Cái não em bắt đầu flash back, lồng ghép các thứ... SẶC, giờ em mới nhớ lại thì ra là nhỏ, chậc, sao giờ lớn lên nhìn khác hẳn ý, chả giống lúc trước, cơ mà lúc đầu gặp thì thấy quen quen là nghi rồi. Vấn đề là em làm mất cái mặt dây chuyền đó rồi, giờ việc tìm ra thì nghe có vẻ hơi bất khả thi. Bây giờ em thấy tội lỗi kinh khủng, trước giờ em toàn lạnh nhạt, toàn bắt nhỏ xuống nước rồi nhở vả nhỏ đủ thứ, thế mà nhỏ không giận hay lãy gì cả, nhìn lại em...xấu hổ vê lờ :
_Mệt thì ngủ đi, nghe mày vào viện tao mới ra xem thế nào, khỏe rồi thì lo đi học lại đi. Hai tháng nữa bố mẹ về, mà tao nhờ con Hằng chăm sóc mày rồi đấy, liệu hồn.
_Vâng ạ
Nói xong mẹ cũng đi luôn, nằm vắt tay lên tráng suy nghĩ, chậc, một cảm giác rất chi là... ba chấm... Miên mang thế nào em ngủ mẹ nó luôn, tình dậy thì thấy nhỏ Hằng nằm lên tay em mà ngủ. Giờ nhìn kỉ gương mặt thì đúng là có nét giống lúc nhỏ thật, cơ mà bây giờ nhìn nữ tính hơn rồi, chậc chậc, ngủ mà vếu nó cừ phồng lên phồng xuống thế kia thì bố thằng nào chịu nổi, lay ẻm dậy :
_Ơ, ông dậy rồi hả, ăn cháo không tui đi mua cho... Oáp
_Ừm... cho tui xin lỗi nha
_Hả, xin lỗi cái gì ?
_Ờ thì... tui làm mất cái dây chuyền rồi_Em ráng nói thật nhanh
_Hơ, nói vậy là..hihi...ông nhớ ra tui rồi phải không...hihi
Đệt cứ tưởng nhỏ khóc lóc các thứ chứ :
_Ừ, nhớ rồi, thời gian qua, xin lỗi.
_Hihi không sao, ông nhớ ra tui là được rồi.
Bất giác em nắm lấy tay nhỏ, chắc bấy ngờ nên nhỏ cuối xuống đỏ mặt nhìn đáng yêu vê lờ.Đúng lúc ấy thì cửa mở:
_Thăng ơi tao đem chuối với hương ày nè_Nghĩa Bẹt
_Chết cha vô không đúng lúc rồi chúng mày ơi_Huy "Trưởng"
Bố khỉ chúng nó, đã vào tay không rồi còn đéo biết giữ mồm giữ miệng :
_Đm, cút cút hết cho tao.
_Hề hề nóng thế, tui tao đến đưa vở ày này, chép muốn hụt hơi, đi học lại nhớ bao rồng đỏ đó cu.
_Biết rồi, rách việc.

Hằng thì tót qua với con Thùy rồi, còn có ba thằng :
_Mày lại bị tụi thằng Bảo đánh à, chắc lại nhỏ Hằng chứ gì.
_Sao giờ tình cảm vậy, mọi hôm mày lạnh với ẻm lắm mà
_Chuyện dài lắm, mà tụi đánh tao học lớp 10 bên NH, vừa bước ra chợ là thấy chúng nó sau lưng rồi.
_Chậc, ai bảo em Hằng ngon quá làm gì, thằng nào gặp chả ghiền_Nghĩa Bẹt
_Thôi tụi tao về đây, mai kiểm tra 1 tiết Hình đấy, khỏe thì đi học còn không thì nghỉ, tao viết đơn cho_Nghĩa Bẹt
_Ờ, tao chống nạng đi được, chứ kiểm tra lại làm một mình thì móm à.
Hằng vào thì em với ẻm cũng moi móc mấy chuyện cũ ra mà kể, nói một hồi đổi xưng hô thành mày tao luôn, giờ mới lộ ra tính ẻm hổ báo lắm nhưng tại mới chuyển về trường mới không quen ai cả nên đâm ra ngại, bây giờ em nhớ lại rồi nhỏ nói chuyện max ngáo luôn, giống như lúc mặc cả ở chợ ý.
_Ê hay xuất viện đi, ở đây mãi chán quá.
_Để tao đi hỏi xem.
Tối đó thì em cũng được xuất viện, đúng là home sweet home mà, đặt chân vô nha là cảm gián thoải mái hẳn ra.
_Ê, tối nay ngủ lại với tao đi, chân tao thế này khó đi lại lắm.
_Ờ, dù gì mẹ mày cũng nhờ tao rồi, cơ mà cấm thả dê nhé
_Hề hề, biết rồi, mày đi nấu cơm đi, 6h rồi.
Em lên phòng tấm rửa rồi tự thay băng luôn, tại băng chân nên em cũng tự thay được, chứ băng cả người thì móm mẹ rồi. Đặt chân xuống thì muồi đồ ăn thơm phức nó lân lân ở mũi :
_Đù, cơm chiên dương châu hả mày ?
_Ừ, tao mới tập làm đấy, ăn thử rồi cho nhận xét xem nào.

Ăn thử một muỗng, điều má ngon vật vã luôn các thím à, cơ mà em vẫn phán :
_Mày bỏ trứng nhiều quá, thịt thì ít, hm, 5/10
_Xí, đã thế đưa đây tao ăn hết, tự nấu mì đi mày.
_Gì, mình máy ăn hết chổ này á, từ lúc nào mày biết ăn dọng vậy :))
_Tao ăn không hết đem cho chó ăn. không tới phiêm mày đâu.
_Mịa bạn lâu năm còn éo coi bằng con chó à, thôi tao đói quá, cho tao ăn đi.
_Hứ, vì mày đang bệnh thôi chứ bình thường thì mơ đi con.
Nói thế chứ em cũng ăn lần 3 tô chứ ít à, ăn no nê rồi thì rủ nhỏ lên phòng làm vài ván LOL.. Chậc, em đưa nịck em cho nhỏ chơi, em với nhỏ chung team, nhỏ cầm Nidalee đi mid, còn em cầm J4 đi rừng. Thế đếu nào đi gank em lở tay R phát nhốt nhỏ trong lòng địch luôn :
_Xí, chơi bóp đồng đội, thằng khốn, làm tao chết thúi quét
_Ơ tao nhốt lại ày giết chúng nó còn nói, chứ không phải tại mày gà mới chết hả
_Xí, không chấp đàn bà
_Ờ, kệ cmm
Cơ mà xong game thì chúng em vẫn thắng, ra Youtube mớ mấy cái Phở với Những thằng nguy hiểm nhất hành tinh xem, cười muôn rớt cả hàm, đang xem thì thấy nặng nặng ở vai, quay ra thì nhỏ ngủ mất rồi. Chậc Chậc, đúng là sinh ra để giết trai mà, người đâu xinh vãi lều luôn ý, lia xuống thì thấy cắp vếu lên lên xuống xuống, chậc, ba vòng ngồn ngộn nữa, nhỏ này đúng chuẩn mặt học sinh vếu phụ huynh luôn. Định bế nhỏ qua phòng mẹ em rồi, mà chân thế này thì lăm ăn được gì, thôi để nhỏ ngủ phòng em cũng được, để cái gối dài ở giữa. Nằm ngắm nhỏ một hồi rồi cũng vắt trán suy nghĩ, tuy có nhớ lại nhỏ thì em cũng có cảm tình lại rồi, cơ mà em không thích nhỏ, chỉ muốn làm bạn thân nhỏ thôi, cơ mà bản thân em thì biết nhỏ thích em, lúc đó em rối lắm, chả muốn nhỏ bị tổn thương thêm lần nữa, thôi kệ cứ để thời gian trả lời vậy. Ngủ cái đã.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận