*V*
“Buông! Anh định làm gì, Quân Hòa còn đang ở kia! Cái tên hỗn đản này buông ra mau!”
Sắp bị ăn tươi nữa, rồi lại mang thai. Cái suy nghĩ này nảy ra khiến Thẩm An Hoa có chút bó tay, cậu giãy giụa theo bản năng, lớn tiếng gào to bảo Đường Thiên buông mình ra, nhưng lại không thể nào tránh khỏi bàn tay như gọng kìm sắt của Đường Thiên.
Đường Thiên hoàn toàn không đếm xỉa đến tiếng kêu gào của cậu, lập tức đem toàn bộ quần áo rộng thùng thình trên người Thẩm An Hoa cởi ra, tiện taycũng đem bộ quần áo thể thao trên người mình cũng cởi tiệt.
Thân cường tráng thường được che giấu dưới lớp áo quần đặt trên thân thể mềm mại của Thẩm An Hoa, Đường Thiên đem nửa thân dưới kiên quyết chen vào giữa hai chân cậu, tay phải cầm cổ tay nhỏ nhắn của Thẩm An Hoa kéo lêntrên đầu, tay trái cử động trên thân thể Thẩm An Hoa, thòm thèm vuốt làn da mềm mại trắng nõn nà.
Đường Thiên cúi xuống tính hôn lên đôi môi Thẩm An Hoa, nhưng Thẩm An Hoa rất không phối hợp quay đầu khiến nụ hôn của anh đặt lên gò má cậu, Đường Thiên cũng không bận tâm, theo gương mặt Thẩm An Hoa hôn xuống xương quai xanh rồi trườn thẳng đến ngực. Đường Thiên không chút khách khí mở miệng ngậm lên cái nhũ mềm mại mà con anh vừa hút “tấn giang”*, Thẩm An Hoa tựa như bị điện giật cả người rung mạnh một cái, càng cố sức giãy giụa.
Đường Thiên vẫn duy trì tư thế ngậm chiếc nhũ hoa, mập mờ đưa đẩy nói:
“An An, đừng xoay nữa, em xoay tiếp thì anh không nhịn được đâu.”
Nghe anh nói, cảm nhận được ở cái chỗ bí mật của mình cái khối nóng rực đó dường như đang trướng ra to hơn, gương mặt Thẩm An Hoa “oanh” một cái đỏ bừng bừng. Đường Thiên lúc này đang dùng đầu lưỡi liếm láp hồng nhũ căng cứng, sau đó dùng hàm răng cắn nhẹ vài cái rồi đột nhiên mút mạnh, dòng sữa tươi ấm áp tràn vào khoang miệng Đường Thiên.
Đường Thiên còn chưa kịp mút hết, chợt nghe Thẩm An Hoa sợ hãi hét một tiếng, sau đó anh cảm thấy bụng dưới mình ướt ướt, đến lúc Đường Thiên hiểu được cái gì làm ướt bụng dưới mình thì anh không khỏi sửng sốt.
Thẩm An Hoa vừa bắn tinh toàn thân mềm nhũn, nhưng nhũ vú bị đùa bỡn đến “tấn giang” rồi bắn ra khiến cậu thẹn đến nhắm chặt mắt lại, trong lòng gào lên thảm thiết: trời ạ, chết đi còn hơn, mặt mũi nào gặp ai nữa…
Tinh ý nhận ra phòng tuyến tâm lý của Thẩm An Hoa đã dao động vô cùng lớn, Đường Thiên nhịn xuống cảm giác muốn cười to buông hai tay Thẩm An Hoa ra, sau đó đem tay trái đặt bên cạnh người cậu, dùng ngón tay phải trét một chút dung dịch màu trắng đưa lên miệng thưởng thức, dùng âm thanh khoái trá nói:
“Thật nhanh, thật nồng, An An có phải là nhịn đã lâu rồi không tự làm?”
Thấy nam nhân ăn nói trắng trợn trên mặt lại không thèm giấu đi tiếu ý, Thẩm An Hoa quả thực có thể tưởng tượng Đường Thiên đang làm cái trò hạ lưu gì, lại còn vẻ đắc ý trên mặt nữa chứ, nghĩ tới đứa con đang ở gần giường, không khỏi vừa tức vừa thẹn, trong ngực có cảm giác nghẹn nghẹn, lập tức có hai hàng lệ chảy dài từ khóe mắt.
Thấy Thẩm An Hoa rơi lệ, Đường Thiên lúc này mới luống cuống tay chân, vội vã cúi xuống ôm cậu vào lòng, hôn lên nước mắt trên mặt Thẩm An Hoa không ngừngmà dịu dàng xin lỗi.
Nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt nhắm chặt, cảm nhận được mí mắt mỏng mỏng di chuyển do con ngươi chuyển động, Đường Thiên than thở:
“Là anh sai, anh không nên ép em, đừng khóc mà.”
Nói xong Đường Thiên dời đôi môi, nhưng không có chút nào có vẻ muốn đứng dậy rời đi.
Trên thực tế Thẩm An Hoa vừa khóc lại vừa cảm thấy ảo não trong lòng, rõ ràng là chính mình vì sảng khoái mà không tự điều khiển bắn ra trước, lại còn làm ra vẻ như người bị hại, thực sự là không biết giấu mặt mũi đi đâu hết. Nhưng mà điều làm cậu không ngờ nhất chính là Đường Thiên lại dừng lại an ủi xin lỗi mình, cảm thấy được đôi môi Đường Thiên trên mắt cùng hơi thở ấm nóng, Thẩm An Hoa cảm thấy trong ngực mình dường như có cái gì sụp đổ.
Đường Thiên nhìn Thẩm An Hoa thật sâu, không bỏ qua bất cứ biểu hiện gì trên mặt cậu, cho đến khi đôi mắt mềm mại khẽ rung động, cho đến khi hai tròng mắt ướt át gặp ánh mắt anh.
Không biết là ai tới trước, nhưng lúc Thẩm An Hoa khôi phục tinh thần, hai người vừa kết thúc một nụ hôn nồng nhiệt rất tiêu chuẩn, bây giờ Đường Thiên đang dùng miệng thưởng thức hai nhũ hoa trên ngực cậu. Thẩm An Hoa không kìm được những tiếng rên rỉ, cảm thấy phân thân vừa bắn một trận sảng khoái lại bắt đầu ngẩng đầu lên.
Đường Thiên cũng nhận ra biến hóa ở thân dưới Thẩm An Hoa, không khỏi mỉm cười. Lúc hai nhũ ngọc trên ngực Thẩm An Hoa biến thành hai quả anh đào ướt át kiều diễm, Đường Thiên thuận tay trườn từ ngực xuống bụng rồi thẳng đến phân thân mềm mại, cuối cùng một ngụm ngậm Tiểu An An thưa thớt lông tơ đang khẽ ngẩng đầu vào miệng(>__