Lý Viên Kỳ mở mắt dậy, cả người đều là cảm giác đau đớn, đau hơn cả khi y ở chiến trường bị thương, đau đến mức y không thể động đậy thân thể nhưng hơn hết khi y bắt đầu cảm nhận được đau đớn đến từ nơi nào và bệ cạnh y là ai thì y càng sốc hơn
Người nằm bên cạnh y là Trình Hàn Nhất, nơi đau đớn kia chứng tỏ được đêm qua đã xảy ra chuyện gì, Lý Viên Kỳ rất muốn khóc nhưng không thể nào khóc ra được một giọt nước mắt nào, tất cả trong đầu y bây giờ chính là phải rời khỏi đây, rời khỏi người này, nhưng thân thể y bây giờ vô lực không cử động nổi
Trình Hàn Nhất bị động tĩnh người bên cạnh đánh thức, hắn mở mắt dậy liền nhìn thấy Lý Viên Kỳ đã tỉnh, hắn xoay ngươi y lại đối mặt với hắn
“Sao vậy, đêm qua vẫn còn rên rỉ dưới thân ta, hôm nay lại làm bộ dạng uỷ khuất này, thật là nực cười quá đấy”
Trình Hàn Nhất trêu đùa nói, Lý Viên Kỳ nhìn hắn, trong lòng tan vỡ, người này tại sao lại như vậy, đây không phải là Hàn Nhất ca ca của y, đây là ai, đây không phải là Hàn Nhất mà y biết
“Ngoãn ngoãn ở lại bên ta, nếu đệ ngoan ngoãn ở lại bên cạnh ta ta nhất định đối xử tốt với đệ, sẽ cho đệ trở về còn nếu đệ cứ tiếp tục từ chối ta, chống đối ta như lần trước ta chắc chắn sẽ còn làm hơn như vậy”
Trình Hàn Nhất xuống giường bận lại y phục sau đó rời đi, hắn cho cung nữ chuẩn bị nước cùng y phục mới mang vào trong cho Lý Viên Kỳ rồi rời đi, hắn phải trở lại phủ diễn tròn vai của mình, còn đến xem thử đệ đệ của hắn còn sống hay là không, nếu không còn sống thì càng tốt
Lý Viên Kỳ nằm ở đó mặc kệ nô tì giúp y lau người khoác lên bộ y phục mới, như một con rối chỉ biết ngồi lặng im, y không phải mất đi cảm giác chỉ là y của bây giờ không biết phải như thế nào, đáng lẽ cùng người mình thầm thương trải qua một đêm sẽ hạnh phúc vô cùng nhưng tại sao trong lòng y lại đau đến vậy đau đến mức muốn chết đi sống lại
Y của bây giờ đang tự hỏi rốt cuộc tình cảm mà y giành cho hắn suốt bao lâu nay đổi lại được những gì, Trình Hàn Nhất của sáng nay quá xa lạ, quá đáng sợ còn quá vô tâm, có thật sự là Hàn Nhất ca ca trước đây cưng chiều y ôn nhu với y hay không, Lý Viên Kỳ cũng không biết nữa, y chỉ biết trong lòng y đang rất đau
Trình Hàn Nhất trở lại phủ của mình liền nhìn thấy Trình Hàn Tuấn, trên mặt liền nở một nụ cười của kẻ chiến thắng
“Trời vừa mới sáng đệ đã đến gặp ta rồi, nhớ nhung hoàng huynh của đệ đến thế sao”
Trình Hàn Tuấn khinh bỉ, vẫn có thể bình thản như vậy đúng thật là ca ca của hắn
“Đêm qua e là huynh đã có được thứ huynh muốn vậy thì mau thả Kỳ nhi ra được rồi, nếu huynh tiếp tục như vậy ta thật sự sẽ không nể tình huynh đệ cho dù một mất một còn cũng phải cứu đệ ấy trở về”
Trình Hàn Tuấn nghiêm giọng nói, hắn không muốn bản thân phải tự tay giết chết Trình Hàn Nhất, nếu Trình Hàn Nhất vẫn còn đi quá giới hạn như vậy
“Tại sao ta phải thả Kỳ nhi, Kỳ nhi xinh đẹp như vậy, lại rất vừa ý ta, trên giường vô cùng kiều mị khiến ta không thể nào ngưng được, thả Kỳ nhi ra thì ta làm sao có thể tìm được ai khác thay thế đệ ấy chứ”
Trình Hàn Tuấn cố gắng kiềm chế tức giận khi nghe Trình Hàn Nhất nói, bây giờ hắn phải kéo dài thời gian cho Mặc Canh tìm được nơi Trình Hàn Nhất giam giữ Lý Viên Kỳ nếu không sẽ còn không biết có chuyện gì xảy ra nữa
“Ngươi rốt cuộc tại sao lại trở thành như vậy, ngươi không sợ Kỳ nhi hận ngươi cả đời hay sao”
Trình Hàn Nhất liền cười lớn
“Ha ha, đệ ấy hận ta không phải càng chứng minh trong lòng đệ ấy có ta hay sao, Trình Hàn Tuấn ngươi không khác gì ta cả, ngươi thử nói xem là kẻ nào vì muốn kéo đệ ấy về bên cạnh mình mà bỏ xuân dược vào trong rượu của đệ ấy, nếu lúc đó ta không đến được không phải ngươi đã thành công hay sao”
Trình Hàn Nhất nhắc lại chuyện lần trước, Trình Hàn Tuấn chỉ có thể im lặng, sai lầm của bản thân hắn thừa nhận nhưng hiện tại Trình Hàn Nhất là đang làm những chuyện còn hơn cả hắn nữa
Trình Như An lúc này ở ngoài cửa bước vào nhìn chầm chầm hai vị hoàng huynh của mình, nàng không nói gì cả chỉ một cước đạp gãy chiếc ghế bên cạnh
“Hai người nói rõ cho ta, rốt cuộc có chuyện gì, nếu còn không nói rõ ta lập tức bẩm báo lên Phụ hoàng và phụ thân”
Cơn tức giận của Trình Như An khiến cho Trình Hàn Tuấn lo lắng nhưng Trình Hàn Nhất vẫn bình tĩnh
“Muội tức giận làm gì chứ, không phải muội đối với Lý Viên Nhi cũng có những suy nghĩ kia thôi sao, bây giờ muội giúp ta che giấu việc này, ta sẽ có cách giúp muội cùng Lý Viên Nhi ở bên cạnh nhau, vẹn cả đôi đường, không phải sao”
Trình Hàn Nhất sớm đã dự phòng mọi chuyện, hắn làm sao tự nhiên bắt Lý Viên Kỳ đi khi chưa chuẩn bị gì cả, hắn đương nhiên đã sớm chuẩn bị rồi
“Trình Hàn Nhất huynh đang uy hiếp ta”
Trình Hàn Nhất bình thản trả lời
“Ta không hề uy hiếp muội ta chỉ đưa ra yêu cầu cùng nhau đàm phán một chút, hợp lí không phải hay sao”
Trình Như An thở mạnh một hơi sau đó ngồi xuống bên cạnh Trình Hàn Tuấn
“Huynh cũng theo huynh ấy bắt cóc Kỳ nhi sao”
“Ta thương Kỳ nhi đương nhiên sẽ không sử dụng những thủ đoạn như vậy”
Trình Như An gật đầu, xem ra vẫn còn được một người tỉnh táo, may ra vẫn còn tốt
“Như An muội suy nghĩ cho kỹ đi, đây là chuyện có lợi cho muội, không phải muội đã đến tuổi phải tuyển chọn phò mã rồi hay sao, nếu còn tiếp tục do dự e là muội sẽ phải cùng người khác nên duyên mà thôi”
Trình Như An biết rõ điều này, nàng đương nhiên biết nếu bây giờ cùng Trình Hàn Nhất giao kèo thì nàng có thể cùng Lý Viên Nhi ở bên cạnh nhau nhưng nếu như nàng không cùng đại hoàng huynh của mình giao kèo e là nàng sẽ phụ lại Lý Viên Nhi
Nhưng nếu nàng tiếp tay cho đại hoàng huynh chẳng khác nào có lỗi với Lý Viên Nhi cả nàng có thể tưởng tượng khi Lý Viên Nhi biết chuyện này sẽ nổi giận đến mức nào
“An tâm ta chỉ tạm thời giữ Kỳ nhi bên cạnh ta, đợi ta dạy dỗ đệ ấy ngoan ngoãn liền sẽ đưa để ấy trở về”
“Trình Hàn Nhất ngươi đừng có điên như vậy”
Trình Hàn Tuấn biết hắn đang muốn làm cái gì liền tức giận mà hét lớn, hắn cảm thấy mình cũng sắp phát điên mà đánh nhau với Trình Hàn Nhất mất, nếu như không phải vì tìm tung tích của y hắn nhất định sẽ đánh Trình Hàn Nhất một trận mặc kệ tất cả.