Nam Cung Phủ chưa bao giờ nhìn nàng như nữ nhân mà đối xử –––– đây là một loại tôn trọng, nữ tử giữ chức tướng, kiêng kị nhất là bị coi như một “nữ nhân”, cũng là một loại khinh thường, y chưa bao giờ có bất kì tâm tư nào ngoài quân thần với nàng, nàng thường bầu bạn bên cạnh, lại chưa từng làm y động tâm.
Bùi Ngọc nghe vậy, động tác ngừng trong một cái chớp mắt, ngữ khí theo đó nhuốm một chút cơn giận không dễ phát hiện: “Tỷ tỷ hi vọng ta đi ôm nữ nhân khác sao?”
Mạc Tiệp hơi nhíu mày, nàng vốn tưởng rằng nàng tất nhiên sẽ chờ mong Bùi Ngọc có thể chuyển hứng thú lên người nữ tử khác, nhưng đợi đến khi hắn thật sự mở miệng hỏi, trong lòng cố tình lại có một nỗi chua xót không thể hiểu nổi mà mọc leo lên, không phải tư vị nên có.
Bùi Ngọc sắc sảo cỡ nào, thấy lúc này biểu cảm của nàng khó lường, ánh mắt mâu thuẫn đau khổ, trong lòng vui mừng cực kỳ, vươn cánh tay ôm nàng vào lồng ngực, giọng điệu cân nhắc: “Tỷ tỷ, ngươi cũng biết bản thân mình không phải là người mà nữ tử tầm thường nơi thế gian có thể so sánh?”
Mạc Tiệp nghi ngờ, nói: “Ta… Sao lại không biết? Nữ tử tầm thường… trong mắt chỉ có phu quân, không có quốc gia thiên hạ.”
Bùi Ngọc ngẩn ra, nhẹ nhàng cười: “Tỷ tỷ… nói nghe như vậy, rất là đáng thương.”
“Ngươi!” Mạc Tiệp lại buồn bực, nàng coi đó là kiêu ngạo, sao lại là đáng thương?
“Ta là nói, dung mạo dáng người cùng mật huyệt chặt chẽ này của tỷ tỷ, không phải là thứ nữ tử tầm thường có thể với tới.” Bùi Ngọc kiên nhẫn khác thường, vừa hưởng thụ chơi đùa tiểu huyệt nàng, vừa không nhanh không chậm mà nói, “Nhưng tỷ tỷ lại chưa từng được nam nhân thương yêu, nhiều năm vẫn là tấm thân xử nữ, chỉ trở thành công cụ Nam Cung Phủ dùng để khuếch trương lãnh thổ, bổ khuyết dã tâm, chẳng lẽ không đáng thương?” Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Mạc Tiệp bị hỏi, nhất thời cứng họng, lại khinh thường nói: “Nữ tử tầm thường ăn nói khép nép hầu hạ phu quân… thân thận ti tiện, mà ta là quyền cao chức trọng, những nam nhân đó… với ta mà nói chỉ đơn giản là con kiến, cần cái thứ thương yêu bỏ đi kia?”
“Tỷ tỷ cần… Nếu tỷ tỷ không cần, cái miệng nhỏ này sẽ không ướt át trơn trượt như vậy, hút ta hút đến chặt như vậy.” Đôi tay Bùi Ngọc thưởng thức hai bầu sữa của nàng, ghé sát bên tai nàng dụ dỗ nói, “Tỷ tỷ không ngại làm nữ tử tầm thường một lần đi, hoàn toàn giao bản thân cho ta, không cần nghĩ gì hết, chỉ lo thoải mái dễ chịu mà tiết ra là được.”
Trong lòng Mạc Tiệp là trăm mối ngổn ngang, hình như có dây cung phủ đầy bụi bị trêu chọc vài lần, lại bị hai chữ tiết ra chọc đến nỗi đặc biệt xấu hổ buồn bực, dỗi nói: “Ta không cần!”
“Không cần cái gì?” Bùi Ngọc vịn mông ngọc mềm mại lại co dãn của nàng mà nghiền nát, “Tỷ tỷ vẫn cứ nhịn không được mà tiết thân.”
“Ta… Ta nhịn được.” Mạc Tiệp lạnh lùng dời mắt sang một bên, không hề nhìn đôi mắt ranh mãnh của Bùi Ngọc, vừa vặn huyệt thịt phía dưới lại vẫn chỉ có thể phun ra nuốt vào cự long như cũ, theo sự đâm rút của gậy thịt mà càng thêm ướt át nhạy cảm. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Tỷ tỷ hà tất phải chịu đựng…” Giọng điệu của Bùi Ngọc thản nhiên, ngón tay thon dài rỗi rãi mơn trớn hai vú sớm đã hưng phấn phồng lên, xoay tròn đầu vú hồng nhuận ưỡn thẳng, “Âm tinh của tỷ tỷ trơn trượt ấm áp, ta đặc biệt muốn, tỷ tỷ lập tức tiết cho ta.”
“Ngươi… Ngươi mơ đi…” Mạc Tiệp tuy nói vậy, cơ thể lại đã bị làm đến lay động theo gió, cái ôm ấm áp khoan dung cùng động tác đâm ra rút vào vững chãi mạnh mẽ làm tinh thần nàng hoảng hốt, nàng lắc đầu, cắn răng kiên trì nói: “Không tiết… Ta… Ta không… không cần…”
Bùi Ngọc thấy thế cười khẽ, cũng không sốt ruột, chỉ không nhẹ không nặng mà chơi đùa đầm nước, giả vờ tức giận nói: “Ta là muốn âm tinh của tỷ tỷ cả buổi sáng, tỷ tỷ không cho, đúng là xấu.”
“Không… Không cho…” Mạc Tiệp tuy mạnh miệng, cơ thể cũng đã bị đâm rút đến rơi vào cảnh đẹp, mềm mại như bơ, dường như đã không còn thuộc về bản thân, chỉ bị con rồng lớn đang xâm nhập thật sâu trong huyệt kia khống chế. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Vì sao?” Bùi Ngọc cười lên, chậm rãi nói, đầu ngón tay trêu đùa đầu ngực của nàng, “Là bởi vì tỷ tỷ xấu hổ sao?”
“Tất… Tất nhiên không phải…” Mạc Tiệp cố gắng chịu đựng, nhưng thịt non trong động kia đã sớm sát rìa bùng nổ, mỗi lần đâm vào đều mang đến một cơn rùng mình.
“Là vì sao?” Bùi Ngọc rất có hứng thú, cố ý không đâm vào hoa tâm đã sớm lung lay sắp đổ.
“Bởi… Bởi vì…: Mạc Tiệp mơ màng, sớm đã không có cách nào tự hỏi.
“Ừm?” Bùi Ngọc kéo dài âm điệu, dụ dỗ nói, “Tỷ tỷ nhịn đến khó chịu như vậy để làm gì, vẫn nên tiết ra mới thoải mái một chút.”
Mạc Tiệp mờ mịt trong phút chốc, trong lúc xuất thần, nhuỵ hoa đã dần dần nở rộ, từng đợt âm tinh lập tức trút hết ra.
“Không… Không…” Cặp mông của Mạc Tiệp run rẩy, rốt cuộc vẫn là khắc chế không nổi.
Bùi Ngọc thấy thế, cử động thân một cái để ở trong hoa tâm đang hở ra, hoa tâm mềm mại kia tức khắc nhạy cảm co rút lại, một tiết ngàn dặm.
“Tỷ tỷ đối xử với ta thật tốt.” Bùi Ngọc thoải mái rên rỉ một tiếng, “Ta đây cũng cho tỷ tỷ.” Nói xong, liền chặt chẽ để ở miệng hoa tâm, vòng eo đâm vào, bắn một lượng tinh dịch lớn. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
-----------------------------------------------------------
Editor: cái chỗ tiếng rên “ô” ấy không phải là Hán Việt đâu, mà là phiên ra tiếng Việt xài google dịch nghe tiếng hay chữ cũng là “oh oh” đó. Trầm cảm!!!! Ai gia đã bớt rất nhiều lần “oh oh oh~” rồi đấy.