“Còn không phải vì tỷ tỷ không mặc được quần áo, kiên quyết muốn mượn tay của ta.” Bùi Ngọc vô tội nói, lại kéo hai chân của Mạc Tiệp từ trong chăn ra, rũ mắt nhìn thấy ở giữa khe hở đỏ hồng mê người mơ hồ chảy ra vài giọt trắng đục, lại nhịn không được tách hai chân của nàng ra, muốn thăm dò đến tột cùng.
“Bùi Ngọc, ngươi lại muốn như thế nào…” Mặc dù Mạc Tiệp khôi phục lại một chút sức lực, nhưng vẫn đánh không lại hắn, chỉ uổng công vặn vẹo mông ngọc ngà, khiến cho tinh hoa giữa hai chân chảy ra ngoài.
“Ngươi đừng cử động, ta chỉ xem xem thôi…” Khóe miệng Bùi Ngọc mang theo nụ cười nhàn nhạt, sắc mặt lại cao nhã ung dung, lời nói ra lại vừa ngang ngược vừa tà dâm.
Mạc Tiệp nghe vậy thì thở dài, từ bỏ việc giãy dụa chống cự, hai chân mở lớn để mặc hắn thưởng thức.
Bùi Ngọc tươi cười cực độ ham muốn, nâng mông ngọc tinh tế lên quan sát xoa nắn phấn huyệt chứa đầy xuân lộ, ngón tay thon dài vuốt ve một chút, lại kéo mở thịt trai, cẩn thận quan sát bên trong — Chỉ nhìn thấy trong phấn huyệt đã sớm chứa đầy tinh dịch, cùng với mỗi lần miệng huyệt ngượng ngùng mấp máy, sẽ có vài giọt chảy ra, đặc biệt khiến người ta yêu thích. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Ngay lúc Mạc Tiệp cho rằng hắn muốn áp đảo đâm làm nàng một phen thì hắn lại không nhanh không chậm cầm lấy một cái tiết khố, nâng chân của nàng lên, cẩn thận mặc vào cho nàng, lại tròng áo ngoài lên người nàng, sau đó từng vòng từng vòng giúp nàng buộc nút thắt dây.
Nào ngờ lại nói lời giữ lời, Mạc Tiệp âm thầm nghĩ.
Hắn nửa ôm lấy nàng, mái tóc dài đen nhánh nhu thuận bởi vì không được buộc mà buông xuống, hơi thở ấm áp phả ra trên gáy của nàng, khiến cho bên tai của nàng nóng lên.
“Bùi Ngọc…” Mạc Tiệp khó có thể tự kiềm chế mà gọi hắn một tiếng.
“Hửm?” Bùi Ngọc nhàn nhạt đáp lời.
“…” Mạc Tiệp mờ mịt trong nháy mắt, ngay cả bản thân nàng cũng không biết tại sao lại đột nhiên muốn gọi hắn.
“Eo của tỷ tỷ, thật là thon, một tay cũng có thể ôm hết nha…” Bùi Ngọc buộc xong cái cúc tròn cuối cùng, cảm thán nói.
Mạc Tiệp mặc bộ quần áo này, không được tự tại cho lắm, bực bội nói: “Nữ tử Chiêu Quốc của các ngươi mỗi ngày đều trói gô bản thân mình lại thành thế này, rốt cuộc là vì cái gì?”
“Tất nhiên là trói buộc chính mình, đừng có phóng túng.” Bùi Ngọc thoải mái lên tiếng nói. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Mạc Tiệp khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Đều là đàn ông phóng túng, trói buộc phụ nữ thì có tác dụng gì?”
Bùi Ngọc thu hồi ánh mắt, tinh tế nắn vuốt mật dịch còn sót lại trên đầu ngón tay, cười đến ý vị sâu sắc: “Ồ?”
Rõ ràng hắn không nói cái gì cả nhưng Mạc Tiệp lại cảm thấy hai má xấu hổ nóng bừng lên.
“Thử xem đứng lên được chưa?” Bùi Ngọc ôm lấy nàng, nhẹ nhàng đặt trên mặt đất.
Mạc Tiệp chậm rãi bước đi hai bước, chỉ cảm thấy bước chân nặng nề, rất không quen.
“Nữ tử chưa từng học võ, bước chân đương nhiên là nặng một chút.” Bùi Ngọc rất nhanh nhìn thấu được tâm tư của nàng, “Tỷ tỷ cùng ta đi đến thư phòng đi.”
Mạc Tiệp đi phía sau Bùi Ngọc, bởi vì trúng độc nên mỗi bước chân đều cực kỳ nặng nề tốn sức, bước lên bậc thang mà lúc đó một bước cũng bước không vững giẫm lên không trung ngã về phía trước. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Bùi Ngọc vững vàng đỡ được nàng, nhẹ nhàng cười: “Từ lâu đã nghe tỷ tỷ võ công cái thế, thiên hạ có thể ngang tài ngang sức với ngươi cũng không quá một hai người, thế nhưng hiện giờ đi đường cũng có thể té ngã, thật sự rất đáng yêu.”
Mạc Tiệp hơi hơi thở hổn hển, trong lòng hận đến ngứa răng — Nhưng mà nếu Bùi Ngọc đã buông lỏng cảnh giác giải hết hơn một nửa chất độc của nàng, đương nhiên nàng sẽ có cơ hội tìm được thuốc giải… Đợi đến lúc đó, nàng sẽ… Nàng sẽ như thế nào? Thua chính là thua rồi, thất thân với người ta cũng không có cách nào thay đổi, nàng còn có thể trở về sao?
Trong lúc miên man suy nghĩ, Mạc Tiệp đụng phải một người ở trước mặt, ngay cả bước chân cũng lùi về sau vài bước, lúc ngước mắt lên thì nhìn thấy một người đàn ông ung dung hoa quý*, có ba phần tương tự như Bùi Ngọc, nhưng khí chất lại khác nhau một trời một vực, đây chính là thập hoàng tử Bùi Kiên.
*Ung dung hoa quý: diễn tả cử chỉ lịch sự nho nhã, ung dung, trang trọng thoải mái.
“Tiện tì nhà ngươi, đụng phải Vương gia, còn không quỳ xuống?” Thái giám đi theo bên người Bùi Kiên đi qua muốn một chân đá xuống.
Mạc Tiệp chưa từng chịu qua sự chỉ trích như thế này, cơn giận dữ lập tức bốc lên, không ngờ lại không sử dụng được sức lực, liền trừng mắt nhìn thẳng vào thái giám kia.
“Lý công công.” Tầm mắt của Bùi Ngọc nhìn về phía trước, nhìn cũng không có nhìn cái tên thái giám kia một lần, thậm chí cũng không có nhìn Bùi Kiên, chỉ nhàn nhạt nói, “Nàng ấy là người của ta, đụng trúng Hoàng huynh, vẫn xin Hoàng huynh… chớ trách.”
Dưới chân Lý công công lập tức mềm nhũn, “phịch” một tiếng quỳ gối trên bậc thang, tiếng dập đầu “bốp bốp” vang lên: “Thái tử điện hạ, xin thứ cho lão nô vô lễ! Lão nô chưởng quản 3000 cung nữ thái giám, dốc hết sức làm hết phận sự, trước giờ chưa từng nghe nói trong cung Thái tử được an bài thị nữ, xin Thái tử điện hạ thứ tội!”
Lý công công kêu khổ không ngừng, ai mà không biết ở Đại Chiêu Quốc này, dù cho đắc tội Hoàng đế cũng tốt hơn đắc tội Thái tử. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Từ lâu đã nghe Thái tử điện hạ không thích nữ nhân hầu hạ, người hầu hạ ở Ngọc Lâm Điện tất cả đều là thái giám, từ lúc nào lại che giấu… một mỹ nhân đặc biệt như thế này?” Bùi Kiên cung kính hành lễ, lại liếc mắt đánh giá Mạc Tiệp, chỉ biết không giống nữ tử Chiêu Quốc, đẹp thì đẹp đó, chỉ là ánh mắt quá mức khiếp người, tuyệt đối không phải là người lương thiện.
“Hoàng huynh chê cười rồi.” Bùi Ngọc cười nhàn nhạt một tiếng, không muốn nhiều lời: “Hôm nay còn có buổi học sớm, hôm khác lại cùng Hoàng huynh ôn chuyện.”
“Thần, cung tiễn Thái tử.” Bùi Kiên thu hồi ánh mắt đánh giá Mạc Tiệp, cúi đầu chắp tay hành lễ.
“Nô tài cung tiễn Thái tử điện hạ.” Lý công công đang quỳ thì xoay một vòng, đầu vẫn luôn dập đầu trên mặt đất.
Mạc Tiệp từ bên người của ông ta đi qua, nhìn thấy cả người ông ta run rẩy rất lợi hại, trong lòng chỉ cảm thấy thật buồn cười: Bùi Ngọc không coi ai ra gì như vậy, không ngờ lại không có ai làm gì được hắn, trên dưới Chiêu Quốc thế nhưng lại để một đứa con nít lộng hành ngang ngược, có phần hơi hoang đường. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Đang nghĩ ngợi thì đã đi vào Văn Hoa Điện — Đây là nơi Thái tử đọc sách.
Trong điện mang phong cách cổ xưa tao nhã, mùi hương mực tàu thoang thoảng, hai bên sách rất nhiều và phức tạp.
“Ngươi tự mình lên lớp sớm?” Mạc Tiệp có hơi khác biệt hỏi, Vương Thế Tử Đệ của Dịch Quốc đều là cùng nhau đọc sách.
“Bởi vì các hoàng huynh cùng đọc sách với ta không đến để cùng đi.” Bùi Ngọc oán trách, biểu tình cực kỳ hiu quạnh, “Tỷ tỷ làm cùng ta đi.”
“… Cùng người làm cái gì?” Mạc Tiệp lại hơi cảm thấy có linh cảm không tốt. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.