Tướng quân nô

“Ngươi…” Mạc Tiệp tức giận đến nỗi không nói nên lời.
 
“Chỉ là tỷ tỷ chớ có sốt ruột, chốc lát tiểu huyệt của ngươi bị làm có thể sẽ không còn là dáng vẻ xử nữ như thế này nữa, trước đó ta sẽ vẽ một bức cho ngươi,” Bùi Ngọc không nhanh không chậm lấy dụng cụ vẽ tranh ra, đặt trên giường, cười nói, “Tỷ tỷ yên tâm, kỹ xảo hội hoạ của ta ngay cả họa sư tốt nhất Chiêu Quốc cũng phải cam nguyện chịu thua, nhất định có thể vẽ ra được từ đầu chí cuối dáng vẻ khi chưa đâm vào của tỷ tỷ.”
 
Dừng một chút, hắn lại lấy giá cắm nến ra, còn đặt trước miệng hang đang run run của Mạc Tiệp, nói: “Ánh sáng trong lều vải tối, phải như vậy mới thấy rõ ràng mà vẽ cẩn thận.”
 
Mạc Thiệp trong cơn nhục nhã, sống lưng thấm đẫm mồ hôi lạnh ––––
 
Nàng biết Bùi Ngọc làm như vậy cũng không phải chỉ để chơi đùa làm nhục nàng –––– Hắn đang dùng phương thức tra tấn bản thân để tìm lực kiềm chế chính mình đến cùng cực.
 
Nàng lờ mờ nhìn thấy dục vọng dưới lớp bạch y của hắn đã sắp bộc phát, mà biểu cảm của hắn lại dửng dưng, đặt bút ổn định thận trọng –––– ý chí hùng mạnh như vậy, hoàn toàn không giống một thiếu niên tuổi trẻ nhiệt huyết. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
Lần đầy tiên nàng cảm nhận được sự đáng sợ của Bùi Ngọc.
 
“Tỷ tỷ nhìn ta tình ý miên man như vậy, là gấp đến độ chờ không nổi muốn được ta làm sao?” Bùi Ngọc cười ngước mắt nhìn nàng, chính diện đón nhận tầm mắt đưa đến của nàng.
 
Nhiệt độ của ánh nến chung quanh làm miệng huyệt của Mạc Tiệp nóng lên từng cơn, nàng nhục nhã mà co rút thịt trai, tất nhiên cũng bị Bùi Ngọc đặt trong mắt mà nhìn.
 
“Ngươi làm như thế nào lại có thể rút binh một trăm dặm trong nửa canh giờ?”
 
Mạc Tiệp không hề giãy giụa, thử dời chú ý của bản thân ––– trước khi chết có thể hiểu rõ vì sao mình thua cuộc, cũng coi như là có thể nhắm mắt.
 
“Một khắc đêm xuân đáng ngàn vàng, tỷ tỷ khác ta tâm sự gió trăng, mà trò chuyện về một chút chuyện hành quân đánh giặc, thật là phá hư hứng thú.” Bùi Ngọc cẩn thận nhìn chằm chằm động nhỏ mở ra một phen, lại đặt bút một lần nữa, “Mỹ huyệt của tỷ tỷ đúng là quyến rũ, không có người vỗ về chơi đùa cũng mấp máy lúc đóng lúc mở, giống như chuẩn bị được chơi thật tốt, nóng vội không dằn nổi.”
 
“Ta nghĩ rằng, hẳn là ảo giác. Chúng ta đều cho rằng tới hang Già Lăng mới có thể trúng độc, nhưng thật ra từ khi bắt đầu giao chiến không lâu là đã trúng độc, chỉ là bọn ta không trúng độc nặng, không ai phát hiện, cho nên không thể kịp thời lùi lại. Ngươi không ngừng dương đông kích tây, khiến bọn ta cho rằng đã nhìn thấy mưu kế của ngươi, cho rằng ngươi chẳng qua chỉ là hạng lỗ mãng có sức mạnh không có mưu trí, nhưng thực tế tất cả ngươi đưa ra đều là giả vờ tiến công, ngươi tiêu hao thể lực quân ta, chờ đợi thời cơ, chờ đợi chúng ta đối đầu với ảo giác của bản thân.” Mạc Tiệp nhắm mắt lại tự hỏi, cố gắng không để bản thân nghĩ đến tình trạng lúc này, “Không tốn một binh một tốt, một chiêu rút quân vào bình tốt.”
 
“Tỷ tỷ thật thông minh mà…” Bùi Ngọc không tỏ ý kiến, chỉ đáp, “Các tướng sĩ đều là con dân ta, bọn họ cũng có người nhà cha mẹ, chắc chắn ta sẽ dốc hết toàn lực trân trọng cái mạng của bọn họ, không phải sao?”
 
Mạc Tiệp sửng sốt, từ nhỏ nàng đã đi theo Nam Cung Phủ chinh chiến bốn phương, chỉ nói giết thắng là được, chưa bao giờ suy nghĩ đến mấy chuyện đó. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Chỉ là nếu tỷ tỷ đã thua trận, thì hưởng thụ hương vị được chơi cho tốt đi, tội gì lại nhớ lại chiến tranh không vui đó.” Bùi Ngọc nói, bỗng nhiên đi qua, bế nàng lên, hai chân mở rộng ra về phía tấm gương.
 
Mặc Tiệp đang ngờ vực, lại nhìn thấy trong gương một dòng nước phun ra từ chính trong tiểu huyệt của mình, còn nàng thì căn bản không có sức khống chế.
 
“Ngươi! Ngươi vẫn luôn đút ta uống trà chính là vì…” Mạc Tiệp phải nhìn chằm chằm vào huyệt động mất không chế, cảm xúc nhục nhã nảy lên, “Từ khi ngươi vào doanh trướng là đã…”
 
“Không, không phải. Từ lúc ta nhìn thấy dáng vẻ trúng độc của ngươi trong hang Già Lăng, là đã muốn chơi như vậy.” Bùi Ngọc cười dùng khăn lau hang động ướt dầm dề của nàng, lại đặt nàng về lại chỗ cũ, tiếp tục vẽ tranh, “Lúc ấy ta đã nghĩ, tướng quân xinh đẹp oai hùng như vậy, giáp trụ cứng rắn như vậy, vũ khí khiếp người như vậy, vừa vặn huyệt nhỏ ở dưới tất nhiên cũng mềm mại, không biết khi phun nước tiểu ra sẽ là dáng vẻ động lòng người gì. Hiện tại thưởng thức được cảnh đẹp bực này, quả đúng là tuyệt không thể tả! Lát nữa sẽ đút cho tỷ tỷ thêm mấy ngụm trà, khi bắn nước tiểu tất sẽ càng thêm mạnh mẽ, phun ra xa hơn một chút, tiếng xuỳ lớn hơn một chút, ngẫm lại lại kì diệu thay.”
 
“Ngươi cho ta được thoải mái đi. Trận ngươi cũng đã thắng, Dịch Quốc cũng đã lui binh, ngươi còn muốn như thế nào nữa?” Cuối cùng Mạc Tiệp cũng chịu không nổi sự lăng trì tôn nghiêm này. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Ừm…” Bùi Ngọc trầm ngâm một lúc, cười không đứng đắn, “Ta vốn không nghĩ như thế, trách thì trách mỹ huyệt của tỷ tỷ quá mức động lòng người, khiến ta tiếc nuối để tỷ tỷ tìm chết, chỉ muốn chơi nhiều một chút trong chốc lát, sau đó sẽ làm đầy đủ.”
 
“Ngươi…” Mạc Tiệp hung dữ trợn mắt với hắn.
 
Thật là nực cười, vừa mới hồi nãy nàng lại còn cảm thán hắn có tâm địa tư bi trong thoáng chốc. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui