Trong Phượng Loan Điện, cửa sổ đều mở, màn trướng vừa dày vừa nặng bị gió đêm khô nóng thổi lay động, rung động sàn sạt.
Mặt sau bình phong, ngọc thể nằm nghiêng.
Quần áo vải mỏng màu đỏ thẫm trong suốt hoàn toàn không ngăn được cảnh xuân vô hạn, hai vú no đủ mượt mà theo tư thế nằm nghiêng của nàng mà hơi hơi hiện ra hình dạng giọt nước, đầu vú phấn nộn rõ ràng có thể nhìn thấy được, vòng eo tinh tế, làn da nhẵn mịn, đôi chân thon dài tinh tế mà có lực.
Bùi Ngọc vén mành vừa tiến vào, thì nhìn thấy dáng vẻ đang ngủ này của Mạc Tiệp, ánh mắt của hắn đảo qua khu rừng rậm rạp không hề che đậy ở giữa hai chân nàng và cái mông đẹp mượt mà vểnh lên, cổ họng không nhịn được mà căng thẳng.
“Ngươi tới rồi à…” Mạc Tiệp đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ nhìn hắn, chỉ cảm thấy giữa hai chân có một cổ ướt át lan tràn mở ra, không khỏi kẹp lấy chân vặn vẹo cái mông.
“Sao lại không mặc nhiều quần áo thêm một chút?” Bùi Ngọc đặt đồ vật ở trên tay lên bàn, đóng từng cái cửa sổ lại, “Cẩn thận nắng nóng cảm mạo.”
“Dù sao ngươi cũng muốn cởi, ngươi tới đây.” Mạc Tiệp không vui nhao nhao nói, “Bùi Ngọc ngươi qua đây.”
“… Tỷ tỷ, ta đến thoa thuốc cho tỷ.” Bùi Ngọc bất đắc dĩ bước qua, ngồi xuống bên cạnh nàng, sờ soạng cái đùi nhẵn mịn no đủ của nàng, “Tỷ lại dụ dỗ ta như vậy, một lát nữa thuốc thoa lên sẽ mất công vô ích rồi.”
Mạc Tiệp không tình nguyện nằm sấp xuống dưới, tách đùi đẹp ra, hơi hơi nhếch nơi mượt mà lên.
Bùi ngọc ngồi quỳ ở giữa hai chân nàng, vén quần áo vải mỏng trên người của nàng ra, xếp lại ở bên eo, lộ ra mông đẹp bóng loáng tinh tế và khe huyệt màu hồng nhạt ở giữa hai chân.
“Trước tiên để ta nhìn xem vết thương thế nào.” Bùi Ngọc nói.
“Dù sao thì cũng không đau nữa rồi.” Mạc Tiệp nằm sấp trên cái gối đầu lười biếng nói.
Đôi tay của Bùi Ngọc vuốt ve đỉnh mông no đủ của nàng một chút, sau đó kéo đỉnh mông hướng ra bên ngoài, cẩn thận xem xét vết thương.
“Tỷ tỷ, như thế này ta xem không được rõ ràng lắm, có thể ôm tỷ lên một chút được không?” Bùi Ngọc khẽ nhíu mày nói.
“Ừm…” Mạc Tiệp đồng ý, tiếp đó liền cảm thấy toàn bộ cái mông của mình đều bị hắn ôm vào trong ngực, nhếch lên phía trên mặc hắn nhìn xem, mà hơi thở ấm áp của hắn nhẹ nhàng phả vào miệng huyệt nhỏ nhắn của nàng, nhất thời vừa thẹn thùng lại vừa hưng phấn, ái dịch trong tiểu huyệt lập tức chảy ra.
Bùi Ngọc vừa dùng ngón tay tách thịt trai non nớt nhắm chặt kia ra, liền nhìn thấy vài giọt mật dịch thuận theo miệng huyệt nhỏ nhắn mấp máy chảy ra ngoài, ánh mắt tối sầm lại, thở dài một hơi, cầm lấy khăn chà lau sạch sẽ cho nàng.
“Tỷ tỷ không đau chút nào sao?” Bùi Ngọc lại lần nữa kéo miệng huyệt ướt át của nàng ra, nói, “Bên trong quả thật còn có một số vết thương nhẹ, nhưng cũng không đáng ngại, thoa một chút thuốc mỡ thì sẽ tốt thôi.”
“Bùi Ngọc… Ta cảm thấy không đúng lắm…” Mạc Tiệp nắm lấy đệm giường mềm mại dưới thân nói, “Đột nhiên ta lại muốn rồi… Bây giờ ta thật sự muốn người từ phía sau cắm vào…”
“Tỷ tỷ, cổ kia là do ta nuôi dưỡng, cổ bảo vệ cơ thể cũng là do ta hạ, cho nên người bị hạ cổ nhìn thấy ta khó có thể kiềm chế được dâm dục cũng là việc bình thường, qua một khoảng thời gian thì sẽ thuyên giảm thôi.” Bùi Ngọc ôn tồn an ủi, “Tỷ tỷ tạm thời nhịn một chút.”
“Thoa thuốc kia thì tốt nhất phải cần bao lâu mới có thể làm lại?” Mạc Tiệp quay đầu nhìn hắn, thấy hắn đang dùng ngón tay dính chút thuốc mỡ chuẩn bị bôi vào, bỗng cảm thấy mặt mày hắn như bức tranh tuấn mỹ bất phàm, giữa hai chân lập tức lại ẩm ướt.
“Ba ngày.” Bùi Ngọc nói, lại dùng khăn lau chùi một chút mật dịch do nàng chảy ra.
“Vậy không được, trước tiên ngươi đến một lần rồi lại thoa thuốc.” Mạc Tiệp giãy giụa vặn vẹo cái mông trốn tránh bàn tay dính thuốc mỡ của hắn, “Bùi Ngọc, đều là do ngươi hại…”
Bùi Ngọc bất đắc dĩ, cởi bỏ quần áo, thả cự long đã cứng rắn nóng bỏng ra, tách đỉnh mông của nàng ra, từ miệng huyệt ướt đẫm dầm dề chậm rãi đâm vào, sau đó lắc lư cái eo nhẹ nhàng động đậy, không lâu sau liền mang ra tầng tầng mật dịch, phát ra âm thanh tí tách dính nhớp.
Mạc Tiệp thỏa mãn nhẹ nhàng ân a, say mê hưởng thụ khoái cảm bị côn thịt căng đầy cọ xát trong huyệt.
“Ngươi quả thật lớn lên không ít nhỉ… Có thể đỉnh đến nơi mà lúc trước không thể đỉnh đến rồi…” Mạc Tiệp nỉ non, lại bất mãn nói, “Thật đáng ghét mà, nơi bản thân không thể đụng đến đều bị ngươi xâm chiếm rồi…”
“… Tỷ tỷ cảm thấy ta lớn lên chỉ có nơi này thôi sao?” Bùi Ngọc nhịn không được mở miệng nói.
“Đủ dùng rồi…” Mạc Tiệp thấp giọng lẩm bẩm nói.
Trong lúc mê ly nàng chỉ nói ba chữ, trong nháy mắt Bùi Ngọc lại hiểu được ý tứ của nàng — Cho dù hắn thay đổi cái gì, cho dù trưởng thành chỗ nào, nàng đã không quan tâm nữa rồi…
“Sao thế?” Mạc Tiệp hứng thú đang cao, đột nhiên cảm thấy động tác của hắn ngừng lại, bất mãn lắc lư cái eo của mình vuốt ve.
Bùi Ngọc vẫn nhớ rõ những lời nói năm năm trước của nàng, lúc đó hắn hài hước như vậy thậm chí vì mưu kế của bản thân lại lần nữa được thực hiện trót lọt mà đắc ý, nhưng không ngờ nàng nói nghiêm túc như vậy, lúc đó hắn kiêu căng thế nào, trong lòng không chấp nhận được người khác nói hắn nửa điểm không tốt, năm năm tới luôn muốn chứng minh một số gì đó cho nàng xem, nhưng bây giờ hắn mới bừng tỉnh hiểu rõ, hắn không phải là không chấp nhận được người khác nói hắn không tốt, hắn chỉ là để ý bản thân mình ở trong lòng của nàng có tốt hay không mà thôi… Nhưng nếu như trong lòng nàng đã không có hắn, vậy thì tất cả đều không hề có ý nghĩa.
“Bùi Ngọc, ngươi đang làm cái gì vậy…” Mạc Tiệp cắn môi quay đầu nhìn hắn, thế nhưng chỉ nhìn thấy hắn đang ngây người, nhất thời tức giận liền dùng chân bắt lấy đè hắn dưới thân, nằm sắp ở trên ngực hắn rồi cắn một ngụm, thế nhưng vừa ngẩng đầu thì phát hiện đôi mắt của hắn trong suốt lấp lánh, dường như đang rưng rưng nước mắt, kinh ngạc nói, “Làm sao vậy? Vừa nãy ta không có dùng sức mà… Làm đau ngươi rồi sao?”
Hắn mím môi mỏng không có nói gì, có vẻ vô cùng yếu ớt, Mạc Tiệp chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng này của hắn, giống như cảnh đẹp trong nước vừa đụng vào thì sẽ vỡ tan, trong lòng không khỏi cảm thấy thương tiếc, lại hỏi, “Thế nào lại không vui rồi? Muốn tỷ tỷ dỗ dành ngươi?”
Mạc Tiệp cúi người hôn lên đôi mắt lấp lánh của hắn, lại đong đưa mông vuốt ve dục vọng cứng rắn của hắn.
Bùi Ngọc nhắm mắt lại, hai tay gắt gao ôm lấy nàng, sau đó lúc khoái cảm của nàng leo lên đến đỉnh thì hắn liền ở trong cơ thể của nàng bắn ra.