Mạc Tiệp phẫn hận đến nỗi môi cũng run run, nhưng nàng không làm được việc gì hết, nàng dũng mãnh thiện chiến như vậy sao mà đã từng trải qua sự tuyệt vọng như thế này.
“Dáng người của tỷ tỷ đúng là vô cùng đẹp đẽ, trừ cặp thỏ trắng to lớn vươn cao này, trên dưới cơ thể lại không có một chút thịt thừa nào,” Bùi Ngọc vừa vẽ vừa cảm thán nói, “Nhìn cái mông căng tròn săn chắc này đi, nhất định phải là nữ tử ngày ngày tập võ không bao giờ lười biếng mới có thể tạo thành, đâm vào ắt hẳn sẽ kẹp ngay, là tuyệt phẩm thế gian.”
“Súc sinh!” Mạc Tiệp oán hận mắng một câu, lại bởi vì yếu ớt mà như đang tán tỉnh ve vãn.
“Ta khen tỷ tỷ, sao ngươi lại mắng ta?” Giọng điệu của Bùi Ngọc sao mà vô tội, “Là do ta khen không đủ sao? Thật ra lúc nãy ta còn muốn nói, cúc huyệt giữa mông tỷ tỷ trắng nõn mịn màng hơi xù lông lên lại đặc biệt đáng yêu, có cơ hội nhất định phải tận tình vui vẻ chơi đùa một lần, lại đâm vào một lần, mới coi như là thoả chí.”
Mạc Tiệp đã hoàn toàn từ bỏ việc giãy giụa, sự bạc nhược toả ra nồng đậm nói: “Ngươi có địa vị cao quý là Thái tử Chiêu Quốc, muốn hạng nữ tử tuyệt sắc quyến rũ gì mà không có? Tội gì phải bằng mọi cách làm nhục nhã một kẻ sắp chết như ta…”
“Ta vẽ xong rồi.” Bùi Ngọc buông bút, “Có phải tỷ tỷ đã chờ mong được làm lâu rồi không?”
Mạc Tiệp nghe được tiếng cởi đồ loạt xoạt của Bùi Ngọc, trước tầm mắt tối sầm, dùng hết sức muốn khép chân lại nhưng cũng chỉ là uổng công, trong lòng nóng như lửa đốt, bị người ta bế lên, quần áo sớm đã rách nát không hoàn chỉnh bị vứt hết trên mặt đất, tiếp đó cảm nhận được quanh người được nước ấm bao bọc lấy.
Trong phòng không biết đã được người khác đặt một thùng nước ấm từ khi nào, mà lúc này Bùi Ngọc đang ôm nàng ngâm mình trong nước. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Mạc Tiệp nghi ngờ nhìn chằm chằm hắn.
“Tỷ tỷ sốt ruột?” Bùi Ngọc ôm ngang nàng, nở nụ cười, “Đừng vội, một chốc nữa chắc chắn sẽ làm ngươi thật tốt.”
Lần đầu tiên Mạc Tiệp thấy rõ vẻ ngoài của Bùi Ngọc khi ở gần, thoáng ngẩn ra –––– Nam tử Dịch Quốc phần nhiều là thô kệch hào phóng, so sánh mà nói, hình dạng ngũ quan của Bùi Ngọc tinh xảo đến nỗi giống như là dùng lối vẽ hiện thực tỉ mỉ phác hoạ nên, đẹp đến nỗi tựa như mộng ảo, như là bức tranh thần tiên.
Thần tiên? Mạc Tiệp ý thức được trong đầu của mình mà lại hiện ra hai chữ như vậy, nháy mắt lại hận không thể kết liễu mình –––– vậy mà trong thời điểm này nàng còn có thể suy nghĩ bậy bạ, rốt cuộc nàng bị sao vậy?
Đang nghĩ ngợi, hai cánh thịt non giữa hai chân đã truyền đến một cảm giác tê dại, Mạc Tiệp chưa trải qua sự đời, cảm giác xa lạ mỗi lần đều khiến nàng không biết làm thế nào, đột nhiên không kịp đề phòng mà rên rỉ một tiếng.
“Tỷ tỷ chớ trách ta rách việc, cũng không phải là ta ngại tỷ tỷ bẩn,” Bùi Ngọc bày ra dáng vẻ kiên nhẫn cực kỳ, thong thả ung dung mà giúp nàng rửa sạch động hoa và phòng sau, “Chỉ là một đường bôn ba đánh giặc, nhất định là không có cách nào tắm rửa sạch cơ thể, ta giúp ngươi cẩn thận rửa sạch sẽ, một lát nữa mới có thể sảng khoái mà làm.”
Ngón tay thon dài của hắn hoạt động qua lại ở giữa thịt non và đoá hoa cúc của nàng, chỉ một lát sau đã rước lấy một luồng khô nóng.
Bùi Ngọc cong môi cười nhạt, nhỏ giọng nói: “Vốn là sợ tỷ tỷ thuận theo, muốn đút cho tỷ tỷ chút thuốc giúp vui thì mới chơi đùa thoải mái, ai ngờ cái động nhỏ này của tỷ tỷ thật là tuyệt vời, tuỳ tiện sờ vài cái thì trong ngoài đã ướt đẫm, thay ta bớt không ít phiền phức.” Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Mặt Mạc Tiệp xanh mét ––––
Thực ra nàng là người xương cứng*, cho dù có bị binh lính gian dâm lăng nhục cũng không phản đối mà chết cho xong việc.
*Xương cứng: ở đây có thể hiểu là cứng đầu, cứng rắn, không chịu khuất phục.
Đội trời đạp đất, trời xanh chứng giám.
Nhưng lúc này lại không giống như vậy, Bùi Ngọc như thấy rõ tất cả nhược điểm của nàng. Không cần dùng sức mạnh, chỉ cần dùng phương thức dịu dàng nhất, từng chút từng chút, chậm rãi ăn mòn làm tan rã tôn nghiêm của nàng, không cần tốn nhiều sức là đủ để ép nàng sụp đổ.
Lúc này Bùi Ngọc như là nhận được đồ chơi mới, hứng chí bừng bừng mà đùa nghịch, cẩn thận rửa sạch từng tấc da thịt toàn thân nàng, ngay cả rãnh đào cũng lau sạch sẽ, rồi sau đó ôm nàng ra ngoài, cẩn thận lau lại một lần nữa mới đặt lên giường, kéo hai chân ra dọn sẵn.
Mạc Tiệp đối mặt với hắn, giờ phút này mới nhìn rõ cơ thể trần trụi nọ –––– trên xương cốt của hắn mang theo cảm giác thiếu niên gầy yếu chưa trưởng thành, cơ bắp săn chắc đẹp đẽ cũng không vạm vỡ nở nang giống như người Dịch Quốc, mà con rồng lớn giữa hai chân hắn đang sục sôi đứng thẳng lại đặc biệt hung mãnh.
Mạc Tiệp hít một hơi khí lạnh –––– thiếu niên thanh tú đẹp đẽ như thế, sao lại có gậy thịt lớn như vậy?
“Tỷ tỷ hài lòng chứ?” Bùi Ngọc hỏi, thấy Mạc Tiệp hé miệng không nói, lại cười, “Tỷ tỷ nhìn gậy thịt của ta, cái động thịt nhỏ vừa mới rửa sạch đã lại chảy ái dịch, nhất định là nghĩ đến việc được gậy thịt lớn làm đến nỗi hưng phấn nhỉ?”
“Ngươi đừng nói xằng!” Mạc Tiệp cũng cảm nhận được miệng huyệt của bản thân ướt át, thẹn quá hoá giận. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Tỷ tỷ sốt ruột quá đấy,” Bùi Ngọc cười nói, “Ta vốn định để tỷ tỷ quỳ để chịu bị làm, để tận tình đùa giỡn tỷ tỷ cong mông lên,” Bùi Ngọc không tập trung mà vuốt ve cái miệng thịt huyệt kia, nhất thời khiến cho mật dịch xử nữ tràn ra, “Nhưng mà lại cảm thấy vẫn nên cẩn thận nhìn cho rõ biểu cảm tỷ tỷ bị nam nhân đâm phá thân vào giờ Tý thì càng thú vị hơn, cả đời chỉ có một lần ấy mà, bỏ qua thì đáng tiếc.”
“Ngươi… Từ lâu đã nghe qua Thái tử Chiêu Quốc được trời ban năng khiếu khác thường, văn nhã đa tài, thi thư đầy bụng, hôm nay được mở mang tri thức, ra lại là hạng bỉ ổi xấu xa như vậy, khiến cho người ta khinh thường!” Mạc Tiệp kìm nén đỏ cả vành mắt.
“Tỷ tỷ, ngươi khen ta như vậy, cây gậy thịt này càng cứng thêm đấy!” Bùi Ngọc ngược lại lại đắc ý thêm, “Nhìn đi!”
“Ngươi tên này! Cầm thú!” Mạc Tiệp mắng.
“Tỷ tỷ đi qua trăm trận, cơn đau phá dưa* nhất định là không xem như là cái gì, ta đây sẽ đâm thẳng phủ Hoàng Long*, không khách khí.” Bùi Ngọc nói xong lập tức kéo mở hai chân săn chắc của nàng ra, đẩy hai cánh thịt đã sớm ướt đẫm của nàng ra rồi đột nhiên tàn nhẫn đâm vào, tiện đà không mang theo bất cứ sự thương tiếc gì mà thẳng lưng ra sức chơi đùa.
*Phá dưa: 1 nghĩa là chỉ con gái tuổi 16 dậy thì, 1 nghĩa khác là chỉ phụ nữ mất tờ rinh =)))
*Phủ Hoàng Long: đây là tên một địa danh đẹp có thật của Trung Quốc, đại ý có thể trong câu này là dùng để tả cái đẹp.
Mạc Tiệp không dự liệu được Bùi Ngọc vẫn luôn không nhanh không chậm sẽ trực tiếp tiến công mạnh vào ngọc môn như vậy, đại não trống rỗng, cơn đau phá dưa chỉ duy trì vài dậy, sau đó là từng đợt từng đợt khoái cảm thật lớn. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Ư… Ư…” Mạc Tiệp mất hồn mà ngâm nga, lần đầu tiên bị nam nhân đâm mạnh vào tiểu huyệt, khoái cảm chưa từng có khiến nàng căn bản là không kịp suy xét đến đạo lý huyền diệu trong đó, đã cảm thấy thân dưới có một cơn vặn xoắn chặt co rút lại.
“Tỷ tỷ đúng là rất lẳng lơ phóng đãng, mới vừa bị nam nhân phá dưa đã xiết cơ thể,” Bùi Ngọc gian xảo cười, thấy nàng mờ mịt, vừa ra sức đâm rút vừa đắc ý nói, “Trên binh thư nói, quân quý nhất là thần tốc, tập kích, đánh bất ngờ, đúng là không lừa ta. Âm tinh xử nử tiết ra lần đầu tiên của tỷ tỷ giội đến nỗi ta cực kỳ khoan khoái, thịt mềm cũng xoắn đến nỗi ta sắp thăng thiên, vậy thì tiết thêm một lần đi!”
Bùi Ngọc từ chính diện mà làm Mạc Tiệp đang mở rộng hai chân đầu ngực đứng thẳng, nàng không hề đề phòng mà tiếp nhận dáng vẻ khi bị cự long cắm vào của bản thân, biểu cảm mê man ngập ngừng mất điều khiển khi cao trào của nàng đều bị hắn gom hết vào trong mắt, làm hắn vừa hưng phấn vừa thoả mãn. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Ngươi… Ngươi nằm mơ đi!” Lúc này mạc Tiệp mới hoàn hồn, nghĩ đến bản thân đã bị làm phá thân xử nữ, trong lòng ưu tư, rồi lại không có sức để phản kháng.
“Được, vậy thì nhìn xem tỷ tỷ có nhịn được hay không.” Bùi Ngọc mới qua cơn mây mưa lần đầu, cũng đã ăn tuỷ biết vị*, tách hai đùi thon dài nở nang của Mạc Tiệp ra làm thế nào cũng không đủ, lại nhịn không được tấm tắc lấy làm lạ, “Lúc tỷ tỷ được đâm vào hai vú lúc ẩn lúc hiện, thật là như làn sóng lấp lánh sinh động, thật dụ hoặc!”
*Ăn tủy biết vị: ăn được một lần thì càng muốn ăn thêm nữa.