Tuyết rơi một đêm, tích tụ một lớp rất dày trên mặt đất, dẫm lên vang lên tiếng kẽo kẹt.
Ánh dương mong manh xuyên thấu qua làn gió lạnh, làm tuyết ánh lên sắc vàng nhạt.
Bùi Ngọc mặc áo da cừu màu đen dày nặng hoa mỹ, vén chăn đệm lên quan sát Mạc Tiệp đang trần truồng.
Mạc Tiệp vẫn là tư thế ngày hôm qua hắn sắp đặt, nhìn từ phía sau, cái mông trắng mẩy căng tròn vểnh cong lên, hai chân hơi tách mở, lộ ra tiểu huyệt bị hắn làm đến hơi sưng đỏ, hai vỏ trai thịt tươi non run rẩy vô cớ, ở giữa có thể mơ hồ nhìn thấy tinh dịch bên trong thung lũng hắn bắn vào còn chưa khô.
Động hoa mới hứng được mưa sương, tất nhiên là hết sức khiến người ta mến yêu, Bùi Ngọc nhìn đến nỗi rung động trong lòng, lập tức duỗi tay qua, tỉ mỉ vuốt ve thưởng thức từ mông đến tiểu huyệt một lần nữa, làm cho động hoa tràn mật ong. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Thái tử điện hạ, phải khởi hành rồi.” Thị vệ ngoài trướng Bùi Ngọc chậm chạp chưa ra, khúm núm khép nép cách màn mà nhắc nhở một câu.
“Ừ.” Bùi Ngọc không kiên nhẫn lên tiếng, lúc này mới lưu luyến buông rời cái mông của Mạc Tiệp, lấy khăn lụa ra lau mật dịch dính đầy tay một chút, nói, “Ta đã biết.”
Mạc Tiệp nhục nhã nhắm mắt lại mặc cho hắn thưởng thức bộ phận riêng tư nhất của mình, bỗng nhiên nghe hắn nói:
“Khí hậu biên cảnh càng ngày càng rét mướt, ta chỉ có một bộ xiêm y dày này, đành ấm ức cho tỷ tỷ phải mặc cùng một bộ với ta.”
Mạc Tiệp không biết hắn lại định dùng cách thức gì làm nhục mình, vội nói: “Hàng năm ta đóng quân biên cảnh, không sợ lạnh.”
“Tỷ tỷ trúng độc, lỡ như bị lạnh rồi cơ thể bị huỷ hoại thì không tốt.” Bùi Ngọc cười vừa độc tài vừa bất chính, mở áo khoác da cừu ra, bế nàng lên, sau đó dùng dây thừng trói chặt hai tay hai chân nàng lại, cố định trên người mình.
Lúc này hai cái bánh bao của nàng kề sát ngực hắn, hai chân quấn hai bên hông hắn, huyệt động giữa hai chân tất nhiên là không có gì che đậy, cửa nhà mở rộng. Mạc Tiệp thầm kêu không ổn trong lòng, đã cảm thấy một con rồng lớn thô to khoẻ mạnh cứ tự nhiên như vậy mà cắm vào trong tiểu huyệt ướt đẫm, phát ra tiếng nước òm ọp.
Bùi Ngọc thoải mái thở hắt ra: “Tỷ tỷ thật là phù hợp với ta, đâm vào rất vừa vặn.”
Bùi Ngọc nói xong làm như không có gì mà mặc áo da cừu vào, cài dây lưng –––– tuy là thêm một người ở trong, nhưng áo da cừu vốn dày nặng rối bù, hai người kết hợp chặt chẽ, cho nên nhìn từ bên ngoài, chỉ là hơi mập lên một chút, cũng không có bất kỳ chỗ nào không ổn. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Bùi Ngọc hài lòng mà cười cười, đôi tay ở trong quần áo tiếp tục thưởng thức cái mông của nàng, chân dài duỗi bước ra khỏi doanh trướng, ngồi vào trong xe ngựa đã chờ lâu.
Mỗi một động tác của hắn đều làm cho con ngọc long nóng bỏng thô dài càn quấy trong lối đi của Mạc Tiệp, Mạc Tiệp vừa mới phá thân, nếm được mùi vị tươi đẹp của việc được thân mật bắn tinh, cơ thể cực kỳ nhạy cảm, chưa đi được mấy bước, tiếng nước do mật huyệt bị đâm rút càng thêm rõ ràng.
“Âm thanh gì vậy?” Thị vệ bên cạnh Bùi Ngọc cảnh giác hỏi, tiện đà nhìn quanh bốn phía.
Mạc Tiệp ở trong lớp áo da cừu quýnh lên, căng thẳng co rút thịt ngọc trai, ý định cố gắng hết sức làm tiếng dâm thuỷ phát ra khi huyệt động bị làm nhỏ lại.
Bùi Ngọc ngược lại mặt không đổi sắc, như không có chuyện gì xảy ra: “Đừng có thần hồn nát thần tính. Tuyết lớn như vậy, mấy tướng sĩ đã vất vả một thời gian dài rồi, nhanh chóng khởi hành, hồi cung khao thưởng.”
Nguỵ Mãnh tướng quân của Chiêu Quốc canh giữ bên ngoài xe cười hào phóng: “Thái tử điện hạ đa mưu túc trí, đám Dịch Quốc mọi rợ kia cây đổ bầy khỉ tan, các tướng sĩ chưa bao giờ được thắng trận mà tràn trề vui sướng như thế, con mẹ nó ai mà cảm thấy vất vả chứ! Nào cần khao thưởng gì, đối với chúng ta mà nói, thắng trận chính là phần thưởng tốt nhất!”
“Nguỵ tướng quân nói quá lời, ta tới cùng lắm chỉ là cổ vũ sĩ khí, đánh thắng trận vẫn là do dựa vào chúng tướng sĩ dũng mãnh hăng hái chiến đấu.” Bùi Ngọc ngồi bên trong xe, vẫn thưởng thức cái mông của Mạc Tiệp đã bị làm đến nỗi mật dịch thấm ướt át, giọng điệu lại bình tĩnh lười biếng.
“Thái tử điện há chớ có quá khiêm tốn.” Nguỵ tướng quân khoát tay, “Con yêu nữ Mạc Tiệp gian xảo quỷ quyệt kia, tướng lĩnh của các nước cũng không có cách, hiện đã bị bắt… À, điện hạ đã xử trí yêu nữ kia rồi sao?”
Mạc Tiệp ở trong áo da cừu nghe vậy vừa hận lại vừa đau, mà con rồng trong hang động lại nhắc nhở tình cảnh khuất nhục lúc này của nàng. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Nguỵ tướng quân, khởi hành đi.” Bùi Ngọc cười, thúc giục, “Tuyết rơi càng lúc càng lớn…”
“Dạ!” Nguỵ tướng quân giục ngựa, nói với hàng ngũ phía trước, “Đi!”
Địa thế của biên cảnh không bằng phẳng, xe ngựa xóc nảy.
Mạc Tiệp kẹp chặt gậy lớn, khu vườn bí mật bọc gậy thịt theo cơn xóc nảy mà mau chóng hoạt động.
Bùi Ngọc lười biếng nằm trong xe, không dùng chút sức nào đã làm Mạc Tiệp đến tiết.
“Tỷ tỷ?” Bùi Ngọc cởi cổ áo, nhìn thấy sắc mặt của nữ nhân trước ngực ửng đỏ, hơi thở gấp thì không khỏi cười khẽ, thay nàng lau mồ hôi giữa trán, lại vén mành lên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, rồi mới ngắm nghía cặp mông của nàng một lần nữa, kéo cánh mông hướng ra hai bên rồi khép lại, ngón tay xoay vòng trong cúc huyệt của nàng nói, “Đường núi này gập ghềnh chạy dài mấy chục dặm, sợ là tỷ tỷ còn phải tiết vài lần thì mới có thể đến đường lớn… Nếu không, ta bắn trong huyệt động của người trước một lần?”
“Bắn đi…” Mạc Tiệp liên tục cao trào, đầu óc đã mơ màng, chỉ thuận theo nói.
“Tỷ tỷ bị bắn một lần đã không thèm sợ bị bắn nữa nhỉ… Làm một lát nữa thôi sẽ bắn,” Bùi Ngọc cong môi cười nhạt, thấy nét mặt thê lương của Mạc Tiệp, lại an ủi nói, “Tỷ tỷ đừng lo, từ nhỏ ta đã nghiên cứu y thuật, sẽ không để cho tỷ tỷ có chuyện gì… Tỷ tỷ học võ nhiều năm, cơ thể tất nhiên là đã được luyện tập chịu được giao hoan, tiết thêm vài lần cũng không có vấn đề gì tới sức khoẻ.” Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Mạc Tiệp tất nhiên là biết y thuật của hắn cao minh, mẫu thân hắn là thần y nổi tiếng nhiều nước, nghe đồn là có thuật khởi tử hồi sinh.
“Thái tử điện hạ.” Thị về ở ngoài xe ngựa báo, “Phía trước hình như có sụt lún, đường xá không bằng phẳng, ngài nắm chặt xe ngựa.”
“Được.” Bùi Ngọc nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của Mạc Tiệp, nhàn nhạt lên tiếng.
Mạc Tiệp căng thẳng mà co rụt huyệt nhỏ, không lâu sau đã theo cơn xóc nảy thật mạnh mà bắt đầu nhanh chóng phun ra nuốt vào con rồng lớn nóng bỏng xâm nhập vào.
Bùi Ngọc một tay nắm lấy bệ cửa sổ của xe ngựa, tay còn lại thì đang đùa giỡn động sau của nàng, hưởng thụ tiểu huyệt vừa ướt át trơn mềm vừa ấm áp khít khao đang bao vây đang phun nuốt, không khỏi cảm thán: “Tỷ tỷ, hành trình lần này thật là cực kỳ thoải mái.” Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.