Nhóm dịch: Bánh BaoXem nhẹ khuôn mặt đầu heo kia, chỉ nhìn động tác ăn cơm của anh, chậm rãi, từ tốn, vô hình trung lộ ra một cỗ thanh quý khí.
Nhưng khí tràng trên người người này lại rất lạnh.
Nói sao nhỉ?Giống như là khí sát chi phạt từ trong cõi chết bò ra, dùng thi cốt chồng chất ra sát phạt.
Người đàn ông này đã từng giết người, hơn nữa còn không chỉ có một người!Cha Tô rốt cuộc có biết mình trói một phiền toái lớn như thế nào không?Huống hồ cô vừa mới kiểm tra cho anh, trên người anh có nhiều vết trầy xước và vết đao, hai vết dao có thể thấy rất sâu, hai cái rải rác ở bụng trên bên phải và bụng bắp chân trái.
Vết thương có dấu vết được xử lý đơn giản, hẳn là cha Tô bôi thuốc trị vết loét vàng cho anh.
Mặc dù là như thế, thì anh cũng mất máu quá nhiều, mạch tượng và khí tức đều cực kỳ suy yếu, hơn nữa từ vết thương và vết bầm trên bụng anh, thì không loại trừ tình huống xuất huyết nội tạng.
Nói tóm lại, chấn thương của anh nghiêm trọng hơn nhiều so với thực tế.
Nếu ở kiếp trước, cô có mười phần nắm chắc chữa trị được cho anh, nhưng hôm nay…! Sau khi ăn cơm xong, Vệ Đình nghỉ ngơi.
Tô Tiểu Tiểu cũng mệt mỏi, chủ yếu là thân thể này quá mập, có thể ăn có thể ngủ chính là không thể làm việc.
Tô Tiểu Tiểu rửa bát đũa xong, trở về phòng ngã xuống giường của mình.
Có lẽ là nghĩ đến vết thương của người đàn ông kia, trong cơn mơ màng, cô mơ thấy mình trở lại nhà thuốc của căn cứ.
Đây là một nhà thuốc y tế nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà nghiên cứu khoa học, vẫn đang trong giai đoạn xây dựng, chưa được đưa vào sử dụng, không có nhiều người đủ điều kiện tham gia.
Tô Tiểu Tiểu là một trong số đó.
Cô nắm lấy bộ dụng cụ sơ cứu trên bàn và chọn một số loại thuốc khẩn cấp trên kệ để đóng gói.
Chọn xong, cô thức dậy.
Tô Tiểu Tiểu tự mình nở nụ cười, cô đúng là chuyên nghiệp cỡ nào chứ, ngay cả nằm mơ cũng muốn chữa thương cho người đàn ông kia.
.