Trương Đao cười lạnh: "Tiểu tôn nữ có sự khác biệt so với trước đây khá lớn đấy.
”
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ta đã lớn rồi mà.
"
Thật là một nữ nha đầu không hề hoảng sợ chút nào!
Trương Đao nhìn về phía Lý lão đầu.
Lý lão đầu cúi đầu không nói gì.
Dù sao thì họ cũng đang bị cướp, dù là bị Tô Béo Đầu cướp, hay là bị mấy người nam nhân này cướp, đối với bọn họ mà nói đều như nhau thôi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đao thúc đã nói rồi sẽ không làm khó ta, chắc sẽ không nuốt lời chứ?”
Trương Đao nắm chặt nắm tay, và túm lấy cổ áo của Lý lão đầu: "Giao ra số bạc trên người ngươi đây!"
Lý lão đầu sờ lấy túi tiền của mình, nhưng chỉ tìm được mấy đồng thưa thớt thôi sao?
Tiền của ông ấy đây?!
Tô Tiểu Tiểu tiếc nuối nói: “Xem ra hôm nay Đao thúc không được may mắn rồi.
”
Trương Đao nắm lấy nắm tay trái mà hét lớn lên: “Hừ!”
Hắn ta tức giận mà buông Lý lão đầu ra!
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Đao thúc, đi chậm rãi.
"
Sau đó nàng lại bình tĩnh nói với Lý lão đầu: “Nếu không nhanh chóng quay về làng, nghĩ xem phụ thân ta còn phải đợi bao lâu nữa?”
"Ta……"
Lý lão đầu cảm thấy tiếc cho hai trăm đồng xu của mình!
Tiền là mồ hôi và máu của ông ấy!
Lại phải để cho kẻ tay chân không sạch sẽ đó thuận chân lấy đi mất!
Tô Tiểu Tiểu trực tiếp nắm lấy roi, và đánh xe bò đuổi theo!
Trương Đao nhìn chiếc xe bò đi ngang qua mình với vẻ mặt lạnh lùng.
Đột nhiên, hắn ta ngửi thấy mùi thơm của rượu cao lương.
(cao lương là cây lương thực lớn thứ năm trên thế giới, là cây không xa lạ với các nước.
Cao lương là một loại ngũ cốc cổ thuộc họ Poaceae hay còn biết đến là họ lúa.
Bộ phận dùng là những hạt nhỏ, tròn, thường có màu trắng hoặc vàng.
Tuy nhiên, một số giống sẽ tạo ra hạt màu đỏ, nâu, đen hoặc tím.
)
Tô Thừa không uống rượu!
Hắn ta hét lên: "Đứng lại cho ta!"
Hầy! Bị lộ tẩy rồi!
Trương Đao chưa bao giờ là người tốt, sở dĩ hắn ta cho Tô Thừa chút mặt mũi, thật ra không phải vì quan tâm đến tình bạn đã qua, mà bởi vì hai người nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng nha đầu lại lừa dối hắn ta! Biến hắn ta làm một kẻ ngốc!
Điều này có nghĩa là hắn ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dạy cho nha đầu này một bài học!
“Đại ca, tiểu nương tử bọn họ…”
“Cho nàng ta một bài học, để nàng ta quỳ lạy vài cái, đồ thì giữ lại.
”
Cái này họ biết!
Và làm một cách rất thành thạo nữa!
Hai người nam nhân cường tráng sải bước về phía Tô Tiểu Tiểu để tóm lấy nàng ấy.
Xe bò không phải là xe ngựa, có thể tăng tốc ngay lập tức được, vì vậy, khoảnh khắc Tô Tiểu Tiểu phát hiện ra bí mật của mình đã bị bại lộ, thì nàng ấy biết rằng một trận chiến khốc liệt là không thể tránh khỏi.
Nàng nhìn cái bóng trên mặt đất, và nhặt lấy chiếc móng lợn lớn vừa mới mua lên, mà đẩy nó về phía sau!
Nhanh chóng, chính xác và tàn nhẫn! Trực tiếp ở trước cửa!