Tướng Quân Phu Nhân


Không sớm không muộn , giữa tháng 7 Thịnh Long Đế cùng các hoàng tử , công chúa đến bãi săn.

Chỉ có vài vị phi tần đi cùng , trong đó chắc chắn sẽ có hoàng hậu.
Vương Chiêu Nghi vẫn đang cầu xin hoàng thượng cho mình cùng đi.
" Hoàng Thượng , thai khí của thần thiếp đã đến tháng thứ 3 , đều đã ổn định cả ! Người cho thần thiếp đi cùng chăm sóc người có được không ? "
" Nàng thân mang long mạch , là huyết thống hoàng gia.

Vẫn nên ở lại trong cung dưỡng thai , nàng đi lỡ có bất trắc gì trẫm cũng rất lo lắng.

"
" Nhưng...."
Vương Chiêu Nghi chưa kịp nói gì Thịnh Long Đế liền ra hiệu cho Triệu Tổng Quản tiễn Vương Chiêu Nghi đi.
Hôm nay cũng là ngày đưa Đại Hãn Mông Cổ cùng Đại Phúc Tấn và Trung Phi , Thụy Miên đến bãi săn Di Thái.
Bọn họ đã đến từ vài hôm trước đã ở ổn định trong phủ mà Thịnh Long Đế ban cho , Diễm Hạnh cũng thường xuyên sang phủ chơi với Thụy Miên.
Cô còn tạo rất nhiều kiểu tóc thùy mị đoan trang cùng với trang phục mà nữ nhân nước Sở thường mặc.

Trông Thụy Miên dịu dàng vô cùng.
" Hạnh tỷ....muội mặc không quen , trông yếu đuối lắm.


"
" Miên Miên , muội thay đổi cách ăn mặc trông đoan trang khả ái vô cùng ! Ngày thường thấy muội ăn mặc mạnh mẽ...đổi kiểu mặc trông rất đẹp ! "
" Ayda mặc khó chịu lắm cho muội thay đi mà ! Hôm nay tới Bãi Săn Di Thái , hay là để muội giúp tỷ mặc theo kiểu Mông Cổ của muội ? "
" Ừm ! Ý kiến hay , nhanh lên một chút kẻo sắp đến giờ khởi hành ! "
" Đây đây ! Người đâu , mau đem mấy trang phục ta thường mặc đến đây ! "
Sau khi được trang điểm và mặc trang phục kiểu Mông Cổ , nhìn Diễm Hạnh trông thuần khiết vô cùng.
" Miên Miên , ta sẽ mặc thế này đến Bãi Săn Di Thái ! "
" Được ! "
Sau khi chuẩn bị lên kiệu , Lưu Thành đơ người khi nhìn thấy Diễm Hạnh.

Vẻ đẹp trong sáng thuần khiết khi mặc bộ đồ Mông Cổ khẽ quấy rối tâm tư của Lưu Thành.
Đến Bãi Săn Di Thái , bọn họ nghỉ ngơi một lúc rồi lên ngựa đi săn.

Thụy Miên quay sang Diễm Hạnh.
" Tỷ tỷ muốn muội săn con gì cho tỷ ? "
" Trên thảo nguyên quen ăn thịt dê thịt trâu , bò nướng.

Muội muốn săn gì cũng được ! "
" Muội sẽ săn cho tỷ thật nhiều thịt , tỷ nướng cũng được ! lấy da cũng được ! "
" Được , tỷ đi cùng muội ! "
Đằng xa xa có một con lợn rừng to lớn , Thụy Miên dơ cao cây cung lên , nhắm thẳng vào con lợn rừng đó khiến nó chạy tán loạn lại chạy nhầm ra ánh sáng.

Lục A Ca - Duẫn Hòa là con trai của Loan Tần lên tiếng khen ngợi.
" Thụy Miên Công Chúa tay nghề không tồi ! "
" Nữ nhân Mông Cổ chúng ta đều biết cưỡi ngựa và bắn tên ! Hạnh tỷ , mau cùng muội đi bắt đợn rừng về ! "
Thái Tử - Duẫn Điền liền tiến đến can ngăn.
" Không được ! Hạnh nhi chỉ vừa mới viết cưỡi ngựa một chút.

Đến đó nếu lợn rừng phát tiết sẽ làm hại đến Hạnh nhi ! "
" Phiền Thái Tử yên tâm , ta sẽ bảo vệ Hạnh nhi tỷ tỷ ! cúi xin hoàng thượng người cho Hạnh tỷ cùng ra với ta ! "
" Để xem ý của Hạnh nhi thế nào ! "
" Phụ Hoàng ! A Ca ! Không phải lo , Miên Miên rất mạnh mẽ sẽ bảo vệ được muội ! Muội đang rất mong chờ đây ! "

" Ta đi thôi ! "
Thụy Miên và Diễm Hạnh từ từ huých ngựa đi nhanh hơn đến phía con lợn rừng.

Thấy nó vẫn chưa chết hẳn , Thụy Miên liền cho nó thêm một mũi tên nữa.

Nó không con sức vùng vẫy , lợn rừng rất to phải mấy người quân lính khiêng đi ! Trên mặt Thụy Miên còn nở một nụ cười mãn nguyện !
" Tỷ tỷ , thấy kĩ thuật của muội thế nào ? "
" Tuyệt lắm ! Tỷ về sẽ làm món thịt lợn xiên ! "
" Ý tưởng không tồi ! "
Hai mỹ nữ vẫn đi gần đến phía hoàng thượng.

Diễm Hạnh đã nghe qua tuyệt kỹ bắn cung của Thịnh Long Đế nhưng chưa từng tận mắt xem.

Dẫu năm nào trong cung cũng đi , nhưng Diễm Hạnh lại là lần thứ hai đến bãi săn Di Thái.
Lần đầu đến là lúc nhỏ , chưa hề biết cưỡi ngựa cứ phải ở lều trại rất nhàm chán nên đến năm 14 tuổi mới đi.

Giờ Diễm Hạnh đã biết cưỡi ngựa nên đã quyết định đi tgêm lần nữa.

Cô cưỡi ngựa chạy đến phía Thịnh Long Đế.
" Phụ Hoàng ! Con nghe nói tài bắn cung của người rất tuyệt ! Người có thể trổ tài cho con xem được chứ ? "
" Được ! Được , Diễm Hạnh muốn trẫm trổ tài , dĩ nhiên là được ! "
Thịnh Long Đế nhắm chuẩn , một cung tên bay xuyên qua ba con chim.

Diễm Hạnh vỗ tay dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn ông.

" Phụ Hoàng , nhất tiễn tam điêu đúng nghĩa rồi ! "
" Nói về bắn cung thì Đại a ca của con mới là có phong độ nhất ! "
" Ca ca trổ tài cho muội xem đi ! "
" Được ! "
Duẫn Điền nhắm chuẩn , bắn 3 cung tên cùng một lúc , chim trên bầu trời có mấy con bị hạ xuống.

" Ca ca có tài ! "
" Được rồi ! ai săn được nhiều chiến lợi phẩm nhất ! Trẫm sẽ có thưởng ! "
Các a ca đồng thanh hô !
" Dạ ! "
Các a ca phóng ngựa đi , đằng sau cũng sẽ có vài quân lính đi bảo vệ.

Đại hãn nãy giờ không nói gì bây giờ mới lên tiếng.
" Các a ca của Hoàng Thượng , ai nấy đều anh dũng có phong độ.

"
" Chỉ là đưa bọn chúng đến để thể hiện kỹ thuật của mình thôi ! "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận