Tướng Quân Trung Khuyển Của Công Chúa


"Dực Chi, ngươi giấu giếm thật là kỹ, không nghĩ tới ngươi lại là con trai của Hoài An Hầu!"
Một người vạm vỡ lưng hùm vai gấu phút chốc tiến tới, giọng nói có khẩu âm sặc mùi Tây Bắc.

"Hoài An Hầu còn là em rể của Kiều đại nhân nhà chúng ta đấy!" Hắn cười khà khà, "Khó trách vừa thấy ngươi ta đã cảm thấy quen mặt, cháu ngoại trai giống cậu mà nhỉ!"
Kiều đại nhân trong miệng hắn chính là Kiều Khải Uyên - Tổng đốc Thiểm Cam kiêm Phụ Quốc Đại Tướng Quân, cũng là chủ soái bình định bộ tộc Ngoã Lạt phản loạn lần này.

Mà hắn là một trong những mãnh tướng dưới trướng của Kiểu Khải Uyên, Trịnh Thịnh Thông.

Kiều Khải Uyên chính là Đại tướng nơi biên cương, không được tùy ý rời khỏi đất phong.

Trịnh Thịnh Thông đến Nhiệt Hà nhận thưởng với tư cách đại biểu.

Bùi Dực Chi lắc đầu phủ nhận, "Kiều đại nhân là huynh trưởng của mẹ cả đã qua đời của ty chức.

"
Trịnh Thịnh Thông vốn sững sờ, chợt lúng túng cười mỉa.

Đúng rồi, công tử ca của cả cái hầu phủ thì sao có thể làm một tên vô danh tiểu tốt vận chuyển lương thảo?
Xem ra là một đứa con vợ kế không được coi trọng.

*
Sau giờ ngọ ngày hôm sau.


Hoàng Đế thiết yến cho các tướng lãnh chiến thắng trở về bên trong Đạm Bạc Kinh Thành Điện.

Vương, Công, Hầu cùng đại thần Tam phẩm trở lên đi theo thánh giá tới Nhiệt Hà đều mang theo người nhà đến đây dự tiệc.

Hoài An Hầu Bùi Thuấn Khâm mặt âm trầm, đứa con thứ nghiệp chướng kia thế mà có thể thụ phong Phiêu Kỵ Tướng Quân chính nhị phẩm.

Công thần khai quốc của vương triều tổng cộng có bốn Công tám Hầu mười sáu Bá, cha truyền con nối, Hoài An Hầu là một người trong số đó.

Nhưng đến thế hệ này của Bùi Thuấn Khâm sớm đã xuống dốc.

Bản thân ông ta mặc dù kế tục tước Hầu, nhưng chỉ đảm nhiệm chức quan lục phẩm an nhàn ở Quang Lộc Tự.

Bùi Vũ Cẩn cưỡng chế bực bội nơi đáy lòng, hòa nhã cười nói: "Chúc mừng phụ thân, cuối cùng Dực Chi cũng không phụ công vun trồng của người.

"
Hoài An Hầu xanh mặt, "Hừ, đứa nghiệp chướng kia không phải là ỷ vào thân phận công tử Hầu phủ sswwe rêu rao ra bên ngoài, cưỡng ép lăn lộn đến quân công!"
Lời nói này âm lượng không nhỏ, không ít người chung quanh đều nghe thấy được.

Có người nửa tin nửa ngờ, nhỏ giọng lải nhải, "Nói không chừng Kiều Đại Tướng Quân chính là nể mặt quan hệ thông gia mới cất nhắc Bùi Dực Chi kia.

"
Hoài An Hầu nghe vậy, mày nhíu lại càng sâu hơn.

Anh vợ hồ đồ rồi!
Nếu không phải tên nghiệp chướng Bùi Dực Chi này xuất hiện, Thù Uẩn làm sao lại ôm hận mà chết!
Nghĩ đến Kiều Thù Uẩn - người vợ thanh mai trúc mã thuở nhỏ đã chết của mình, Hoài An Hầu không khỏi đau buồn thấu tim.

Hoài An Hầu nhìn nhìn đứa con trai hiền hòa khiêm tốn bên cạnh, thần sắc dịu đi một chút.

Cũng may Vũ Cẩn – đứa con của ông cùng Thù Uẩn cũng rất có năng lực, vừa độ hai mươi đã thành cử nhân, còn sắp cưới công chúa làm vợ.

Trịnh Thịnh Thông nhịn không được liếc mắt ——
Trước lúc Bùi Dực Chi lập công căn bản không ai biết được hắn xuất thân từ phủ Hoài An Hầu, ngày hôm qua đến Nhiệt Hà hắn mới biết được đấy!
Rượu qua ba tuần, yến hội đã tới khâu cuối cùng.

Đế hậu rời tiệc đầu tiên, bầu không khí lại dần dần náo nhiệt.

Mọi người nâng ly cạn chén, ăn uống linh đình, chuyện trò vui vẻ.


Lý Khang Ninh rất là tò mò với Bùi Dực Chi – Người đã ứng nghiệm với giấc mơ của nàng, trước lúc rời tiệc nhịn không được ngước mắt đánh giá hắn vài lần.

Nam nhân cao ngất đang mặc cẩm y hoa phục, mặt mày cương nghị anh tuấn, đứng ở chỗ ấy, lù lù như núi.

Đúng lúc này, hình như hắn cảm giác được mà nhìn lại.

Cực nhanh, hai người ánh mắt chạm vào nhau.

Lý Khang Ninh bỗng nhiên ngưng cả thở.

Trong đôi mắt thâm sâu như mực của nam nhân là nồng nàn cùng nóng bỏng, mãnh liệt đến gần như trào ra ngào, bỏng tới trái tim nàng rung động.

Lý Khang Ninh hơi không rõ ràng cho lắm, vội vàng dời mắt.

Nếu như Bùi Dực Chi này lập nhiều chiến công được phong Phiêu Kỵ Tướng Quân như trong mộng, đoán chừng cũng sẽ chết trận sa trường vào một năm sau như giấc mộng?
Một người tướng lãnh dũng mãnh thiện chiến trẻ tuổi sắp tráng niên mất sớm, nàng không khỏi cảm thấy thổn thức.

Sau khi rời tiệc thấy trời còn sớm, Lý Khang Ninh phân phó nói: "Chuẩn bị xe ngựa, ta muốn tới Thù Tượng Tụ ở phía Bắc hành cung.

"
Giấc mộng kia kỳ quái mơ hồ, nàng phải đi bái lạy Phật tổ trừ bỏ xúi quẩy, lại cầu lá bùa bình an cho chính mình cùng mẫu hậu.

Bội Lan cùng Chỉ Lan hai mặt nhìn nhau, "Sao công chúa bỗng dưng lại nổi hứng muốn tới chùa vậy?"
Lý Khang Ninh chỉ nói: "Mấy ngày nay mơ thấy ác mộng, trong lòng không nỡ.

"

Bội Lan nhớ lại bộ dáng tiều tụy của công chúa lúc tỉnh dậy mấy hôm nay, đúng là nên đi cúng bái.

Thù Tượng Tự ở Nhiệt Hà trông như được xây dựng dựa theo Từ Tượng Tự ở Ngũ Đài Sơn.

Xây dựng từng tầng dựa vào núi, cây cối vờn quanh, chằng chịt hấp dẫn.

Đi vào Phật đường trang nghiêm thanh tĩnh, nhìn qua tượng Phật vàng từ bi, cả trái tim Lý Khang Ninh yên tĩnh trở lại.

Có lẽ, trời cao báo mộng cho nàng chính là vì để nàng tránh thoát trận tai bay vạ gió kia?
Đúng rồi, nàng phải nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn hủy đi hôn sự đó.

Nơi ở của Lý Khang Ninh là Oánh Tâm Đường giữa hành cung, trên đường trở về sẽ phải đi qua Vạn Thu Viên um tùm thông xanh.

Cảnh đêm dần dần sâu, trăng sáng treo cao, xe ngựa đi về phía trước chậm chạp như ốc sên.

Tiểu mội giám cầm đèn mở đường trước xe ngựa bỗng nhiên nghe được một loạt âm thanh xột xoạt.

Từ xa nhìn vào chỗ sâu trong rừng rậm, lại mơ hồ có thể thấy được một đôi nam nữ đang lôi lôi kéo kéo.

Đáy lòng của hắn bỗng hốt hoảng ——
Chuyện này! Có nên bẩm báo cho Công chúa điện hạ hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận