Tương Tư Bất Hối

Đại điện, một mảnh yên tĩnh, thật lâu chưa từng có ai lên tiếng. Cuối cùng, Triệu Lang hít một hơi thật sâu, liếc mắt nhìn Mị một cái, cuối cùng chậm rãi mở miệng, “Trẫm cho tới bây giờ……”

“Tiên vương tử là vì Mị, không biết Mị nói như thế, Hiền vương vừa lòng hay không ?” Vẫn im lặng từ nãy đến giờ, Mị bỗng lên tiếng chặn lại lời nói của Triệu Lang.

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người trong điện đều tập trung ở trên người Mị , ngay cả Hiền vương cùng Tể tướng đều kinh ngạc không thôi, không có dự đoán được nàng dễ dàng như vậy liền thừa nhận, theo trình tự bình thường không phải đều “giãy dụa” một chút sao?

“Ngươi……” Hiền vương nhìn Mị, không khỏi có chút khiếp sợ. Người này chẳng lẽ không biết hành thích vua là tội gì sao?

“Tiên vương Triệu Viện, ta còn thật sự là không muốn xưng nàng tiên vương. Bỏ qua một bên chuyện nàng là như thế nào đăng cơ, ta cũng không muốn nói, từ khi nàng kế vị tới nay lại đã làm được cái gì? Sát trung thần, đòi trảm cả nhà Thiết gia, nếu không có ngươi là Hiền vương cùng Tể tướng khuyên bảo, chỉ sợ cả nhà thành oan hồn đi! Nạp tú nam* [Sunny: dạng như nap thiếp ý], nàng tại vị bảy năm lại sáu lần mở cửa cung. Từ khi nàng tiếp vị, đã chia rẽ bao nhiêu đôi uyên ương ở dân gian, tăng thêm bao nhiêu oan hồn ở hậu cung? Nàng còn tùy ý để những tên tiểu nhân kia nắm giữ triều chính, mình thì lại đi tận hưởng thanh sắc, hoang dâm vô độ. Nàng không phải là làm dân chúng thiên hạ thất vọng sao? Người như vậy, cho là mỗi người các ngươi…… Ba!” Một tiếng động vang lên, chặn lại tiếng của Mị.

“Không cần nói, không cần nói nữa!” Đứng ở trước mặt Mị là Thiết Diễm, nắm tay phải gắt gao đặt trên ngực , quá mức kích động làm cho thân thể hắn hơi hơi run rẩy,ngón tay nắm chặt thành quyền hơi hơi chuyển màu xanh trắng, trừng mắt gắt gao nhìn Mị, trên gương mặt hơi hơi chuyển hồng.

Mị không nói, chỉ quay đầu nhìn Thiết Diễm, ánh mắt gắt gao kia làm nàng quyến luyến nhìn không rời, trong mắt nàng ẩn ý chí quyết liệt không hỏi dọa đến Thiết Diễm.

Hắn cầm trụ cánh tay Mị, lẩm bẩm nói,“Không……” Hắn hô hấp rõ ràng rối loạn, tay đặt trên tay Mị, nắm chặt , cả người cứng ngắc run run.

Mị thấy hắn kỳ lạ như thế, lập tức đưa tay tiếp nhận hắn, để cho hắn tựa vào thân thể của nàng, Mị liên thanh hỏi,“Diễm, chàng làm sao vậy? Làm sao mà không thoải mái?”

Thiết Diễm chỉ gắt gao cắn môi, sắc mặt tái nhợt, giữa trán cũng có mồ hôi lạnh toát ra.

Mị đặt tay trên mạch môn của, lại nghe thanh âm của Triệu Lang vang lên,“Mị, ngươi…… Ngươi xem tướng quân……”

Mị theo ánh mắt của Triệu Lang, nhìn về phía dưới thân của Thiết Diễm , bên chân hắn, màu máu đỏ tươi chậm rãi dần dần lan ra.

“Tướng quân sợ là muốn sinh rồi, bệ hạ mau tuyên Thái y.” Tể tướng vội vàng hô.

“Tuyên Thái y, mau!” Triệu Lang phân phó bên ngoài điện.

Mị ôm lấy Thiết Diễm, trực tiếp để trên nhuyễn tháp, vén lên áo choàng của Thiết Diễm, đưa tay hướng tiết khố của hắn. Nhưng lại bị Trung Hiếu vương một phen ngăn lại,“Ngươi muốn làm gì?”

Mị thế này mới nhớ lại trong điện còn có người khác, quay đầu nhìn về phía Triệu Lang, còn chưa mở miệng, Triệu Lang liền đưa tay ngăn cản, cất cao giọng nói,“Các khanh theo trẫm đi ra ngoài, nơi này giao cho Mị khanh là tốt rồi.”

Dứt lời, xoay người đi ra ngoài, Trung Hiếu vương thần sắc phức tạp nhìn nhìn Mị, lại nhìn nhìn Thiết Diễm gắt gao nắm tay nàng, xoay người đi cùng Hiền vương, Tể tướng đang đi ra ngoài.

Mị một phen cởi ra tiết khố của Thiết Diễm, nhìn hạ thể của hắn tràn đầy huyết , nàng liên đưa tay để trên mạch môn của hắn, quả nhiên, hắn do quá mức kích động, dẫn đến động thai khí, sợ là muốn sinh non, nhưng là, bị xuất huyết như vậy , đợi cho đứa nhỏ ra đời, hắn cũng sẽ chết vì rong huyết rồi.

Nàng vừa nhấc đầu, thấy Thiết Diễm đang cắn khóe môi, có máu tươi chảy xuống, không khỏi cúi người nhẹ nhàng hôn tới khóe môi nhuộm huyết kia, nhẹ giọng nói,“Diễm, buông tay, ta muốn thay chàng đỡ đẻ.”

“Chớ đi……” Thiết Diễm tinh thần bởi vì kịch liệt đau đớn mà hoảng hốt, nắm chặt tay nàng, trong đầu chỉ có phượng mắt quyết liệt của nàng.

“Ta không đi, ta sẽ ở cùng chàng.” Mị ôn nhu trấn an hắn,“Diễm, buông tay, ta cùng chàng nghênh đón cục cưng của chúng ta.”

“Bảo…… Bảo……” Hai chữ này tựa hồ xúc động Thiết Diễm, hắn chậm rãi buông lỏng tay Mị.

Mị đi ra cửa điện, hướng Triệu Lang vội la lên,“Đem Cốc Tây cùng Cốc Bắc tìm đến, bảo Cốc Đông lấy hòm thuốc của ta sang đây, còn có, ta muốn huyết, ngươi đi tìm nhiều người đến đây, giao cho Cốc Đông cùng Cốc Tây xử lý, còn có, nước ấm, bố khăn……”

Triệu Lang đưa tay bắt lấy tay Mị, nhẹ nhàng mà lại kiên định nói, “Mị, bình tĩnh một chút!”

Mị nao nao, cảm xúc dần dần lắng đọng lại,“Cám ơn tỷ tỷ, phiền tỷ tỷ rồi!” Nói xong, xoay người tiến vào trong điện.

*** ***

Một lát sau, Triệu Lang cùng Hiền vương, Tể tướng, Trung Hiếu vương, còn có một đám Thái y đứng ở ngoài điện Phụng Thiên , không cần Mị mở miệng, Triệu Lang không để ý ba người kia phản đối, cố ý đem Thái y ngăn lại, nàng biết, nếu ngay cả Mị cũng cứu không được, các nàng đi vào cũng vô dụng. [Sunny: Triệu Lang đúng là bạn tốt của Mị tỷ ^^]

Trong lòng Triệu Lang âm thầm lo lắng, không có chú ý tới Tể tướng cùng Hiền vương đang trao đổi tầm mắt, nàng một lòng đều đặt ở trong điện. Thiết Diễm tuyệt đối không thể có việc gì, nếu không, nàng thật sự không biết kia nha đầu hội thế nào a!

Thật lâu sau,“Ô……” một tiếng, như tiếng mèo kêu, một thanh âm tinh tế theo trong điện mơ hồ truyền đến, một lát sau, cửa điện mở ra, Cốc Đông cùng Cốc Bắc đi ra.

“Sao rồi?” Triệu Lang tiến lên hỏi, Trung Hiếu vương cũng vội vàng đi tới.

“Khởi bẩm Hoàng Thượng, tướng quân sinh hạ một vị tiểu công tử.” Cốc Tây đáp lời.

“Tướng quân thế nào?” Tuy rằng rất mừng, nhưng Triệu Lang quan tâm nhất cũng là an nguy của Thiết Diễm .

“Tướng quân vẫn mạnh khỏe, tiểu thư nói tướng quân chính là do mất máu quá nhiều, thân thể suy yếu, nên nghỉ ngơi một chút.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Triệu Lang liên thanh nói.

Trung Hiếu vương cũng thả lỏng, chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tất cả Thái y ai cũng ngơ ngác không biết chuyện gì, loại sự tình này, thật là kỳ lạ đi, tên nữ nhạc sĩ kia tự mình đỡ đẻ, thật sự là quá mức tưởng tượng, không ngờ còn có nữ tử hiểu được cách đỡ đẻ a.

*** ***

Sùng Chính điện

Triệu Lang ngồi ở phượng y, Hiền vương, Tể tướng cùng Trung hiếu vương đứng ở một bên, bên kia là Mị với sắc mặt mệt mỏi.

Triệu Lang nhìn nhìn Hiền vương cùng Tể tướng cúi đầu im lặng, cất cao giọng nói,“Hoàng di, việc của tiên vương , trẫm vẫn chưa thể để các người giải quyết được. Cũng là vì giang sơn Đại Tống không thể rơi vào tay kẻ gian. Nếu là hoàng di cho rằng trẫm thất đức, chỉ cần hoàng di tìm được người có thể tiếp nhận ngôi hoàng đế, trẫm sẽ thoái vị, mặc cho hoàng di xử lý.”

Mị nâng phượng mắt nhìn Triệu Lang đang cố ý tránh né ánh mắt mình, trong lòng dâng lên một mảnh kích động. Vốn là nhất thời nảy lòng tham, vốn là lợi dụng, nên hai người mới chịu đồng hành chung một đường. Thế nhưng vì tình tỷ muội, nay, nàng lại nguyện dùng ngôi vị chí tôn, đến bảo toàn Mị. Nàng biết rõ Mị sẽ không khoanh tay chịu chết, nàng biết rõ, chỉ cần Mị muốn đi, trong cung này sợ không có người ngăn được. Triệu Lang vì vậy cũng biết, Mị không thể bỏ lại Thiết Diễm, biết nàng không bỏ xuống được, cho nên, nàng lựa chọn bảo toàn Mị, lựa chọn làm cho Mị có thể quang minh chính đại đứng ở chỗ này, có thể bảo vệ thứ mình muốn bảo vệ.

Tình ý như vậy, tình tỷ muội như vậy, rốt cuộc, nàng, chỉ sợ là không rời đi được đi!

Hiền vương cùng Tể tướng, còn có Trung hiếu vương đứng một bên nghe được lời nói này, khiếp sợ không thôi. Nhạc sĩ nho nhỏ này, không ngờ lại làm Hoàng Thượng tình nguyện bỏ qua ngôi vị hoàng đế cũng muốn bảo hộ, đế vương thiên cổ, có ai sẽ làm như vậy đây.

Tìm được người thích hợp để tiếp nhận, nói dễ hơn làm, tiên vương hoang dâm vô độ, sau khi bệ hạ kế vị lại quan tâm chính sự. Tuy thô lỗ, nhưng lại biết giấu tài, tất cả các việc cần giải quyết, đều có thể thấy bệ hạ dụng tâm, ngày sau chắc chắn sẽ là một vị quân vương nhân đức.

Mới vừa rồi ở ngoài Phụng Thiên điện, Hoàng Thượng cùng con dâu Thiết gia, hai người đều đã thấy được; Bình tĩnh như Thiết Diễm tướng quân, cũng sẽ vì nàng mà không khống chế được, Trung Hiếu vương tựa hồ cũng có chút đề phòng.

Một khi đã như vậy, thỏa hiệp, tựa hồ chỉ có thể là các nàng.

“Hoàng Thượng,” Hiền vương tiến lên nói,“Tội này không nhẹ, nếu Hoàng Thượng cố ý muốn bảo vệ, còn có một cách.”

“Hoàng di mời nói!” Triệu Lang nói, nhiều nhất bất quá là mất vương vị, nàng cùng lắm thì từ nay nàng lại sống cuộc sống bình thường, ngao du sơn thủy cũng không phải không thể a, dù sao ngôi vị hoàng đế này cũng làm nàng mệt chết đi!

“Phương pháp kia đó là, lấy ra tử long tiên.” Hiền vương nói, trừ bỏ Mị, mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Tử long tiên? Là ý gì? Mị thầm nghĩ, nhìn sắc mặt các nàng, kia tuyệt đối không phải cái thứ tốt gì rồi.

“Mấy tiên?” Triệu Lang hỏi.

“Bát tiên!”

Hiền vương lời này vừa nói ra, Tể tướng cùng Trung hiếu vương rốt cuộc nhịn không được hỏi,“Hiền vương, không còn phương pháp nào sao?”

Hiền vương chậm rãi lắc lắc đầu.

“Hảo……”

“Để ta chịu đi!”

Triệu Lang cùng Mị đồng thời mở miệng, hai người liếc mắt nhìn nhau, Mị kiên định mở miệng,“Vẫn là ta chịu đi!” Nghe các nàng nói cũng biết là dùng cách xử phạt về thể xác, đánh roi. Nàng có Hỗn Nguyên Công hộ thể, như thế nào cũng so với Triệu Lang cường hơn đi.

Triệu Lang chính là mặt nhăn nhíu mày, biết nàng võ công cao cường, nội lực thâm hậu, nhưng nàng có biết tử long tiên kia lợi hại như thế nào không đây? Từ khi có tử long tiên tới nay, không có người nào có thể chịu quá tam tiên.

*** ***

Cấm Uyển điện

Mị thoát ngoại bào, chỉ mặc nội sam, Trung Hiếu vương chấp tiên, Hiền vương cùng Tể tướng đốc hình. [Sunny: THV là ng đánh, còn HV,TT là người giám xét đó!]

Triệu Lang ngồi ở phía trên, nhìn Mị đi lên trước, đưa tay bắt lấy hai bên cột trụ, xỏ hai cổ tay vào dây thừng.

Trung hiếu vương giơ lên tử long tiên trong tay, đang muốn hạ xuống……

“Chi ~” Cửa điện đột nhiên bị đẩy ra, một đạo bóng trắng tiến vào.

Mị vừa quay đầu lại, đúng là Thiết Diễm vẻ mặt tái nhợt, thân hình rõ ràng không xong, nàng gỡ ra dây thừng, vọt tới trước mặt hắn, quát,“Chàng không nằm dưỡng sức, tới nơi này làm cái gì?”

Thiết Diễm bắt lấy cánh tay của nàng đang chống đỡ thân mình, Cấm Uyển điện không phải là nơi Cốc Tây Cốc Bắc có thể đi vào. Hắn là do nỗ lực chống đối nên mới được tiến vào, nhìn thấy Mị, gánh nặng trong lòng liền được giải khai, liền có chút chống đỡ không được, dựa vào trong lòng của nàng, hắn nhìn về phía tử long tiên cũng trong tay mẫu thân.

Tử long tiên, đó là vật thời thượng cổ , người của hoàng gia nếu muốn che chở cho người phạm trọng tội , chỉ cần có thể có ai chịu được tử long tiên, tội năng bao nhiêu cũng được đặc xá, nhưng lại chưa bao giờ có ai chịu được tam tiên.

Nay tuy là Hoàng Thượng che chở, nàng cũng phải chịu tiên hình. Bát tiên, thân mình mảnh khảnh này như thế nào có thể chịu được đây.

Thiết Diễm bỗng cảm thấy hận chính mình. Vì sao ngay tại giờ phút này thân thể lại yếu nhược như thế. Nếu không, thân thể y được luyện võ từ nhỏ, nhất định có thể thay nàng chịu hình phạt rồi.

Mị thấy hắn nhìn roi kia, ánh mắt luôn luôn bình tĩnh lại có chút khổ sở. Không muốn hắn thấy nàng bị tiên hình, nhưng nàng cũng biết, người này tính tình quật, chính mình cũng đối với hắn không có biện pháp, nay, hắn xông vào như vậy, sợ là sẽ không dễ dàng đi ra ngoài rồi.

Vì thế, Mị đơn giản ôm lấy hắn, hướng ghế dựa duy nhất trong điện đi đến.

Triệu Lang dĩ nhiên lập tức đứng dậy, nhìn Mị đẩy Thiết Diễm ngồi vào trên ghế, đơn giản mở miệng nói,“Tướng quân sau khi sinh thân thể suy yếu, trẫm ban thưởng ghế ngòi.” [Sunny: Triệu Lang tỷ tự giác thiệt nha~]

Một câu, Thiết Diễm cuối cùng không hề giãy dụa nữa, thành thành thật thật ngồi ở trên ghế.

Mị xoay người, cho Triệu Lang một ánh mắt trấn an, thấy Triệu Lang hơi hơi vuốt cằm, liền đi hướng hình trụ……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui