Tương Tư Bất Hối

Triệu Lang cầm quyển sổ trong tay , đưa cho Mị lĩnh chỉ đến hiến nhạc , sắc mặt trầm trọng.

“Muốn khai chiến thật không?” Mị nhìn nhìn, đây là tấu chương đến từ biên cương ,“Tỷ…… Tính như thế nào?” Việc này không thể chậm trễ, tuy quân địch ở xa nhưng là trong nháy mắt sẽ thay đổi vị trí thôi .

Triệu Lang trầm ngâm không nói, đúng vậy, nàng cũng biết nếu chậm trễ sẽ không được. Nhưng nếu ban chỉ, triều đình tất loạn, trước mắt thế lực của nàng còn không đủ để đối kháng Tiết gia.

Hơn nữa nếu là khai chiến, quân lương ở đâu ra đây. Tiết gia chẳng những nắm giữ bộ binh, còn nắm giữ cả vệ binh. Trên tay Thiết Quảng chính là tân binh, thời gian huấn luyện ngắn ngủi…… Nàng băn khoăn nhiều lắm, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng là biên cương tấu đã rất cấp bách rồi a!

Mị thấy nàng cau mày, nghĩ nghĩ, nàng băn khoăn Mị cũng biết, chính là, nếu là như vậy, nàng phải ở lại trong triều. Diễm nơi đó có mười tám kỵ đi theo, hẳn là không có vấn đề gì , trong lòng hạ quyết định, Mị liền chậm rãi nói,“Tỷ tỷ ngày mai lâm triều vẫn là phát binh đi! Tuy nói binh sĩ trên tay Thiết Quảng quá non, nhưng có thể có mười tám kỵ đi theo, chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.”

Triệu Lang nghe vậy, trong mắt sáng ngời,“Muội là nói, muội sẽ ở lại trong triều?” Nàng vốn tưởng rằng người này yêu phu quân đến cuồng loạn, nhất định sẽ theo tới trên chiến trường đi. Thiết Diễm là một gã hổ tướng , tên Bắc Cương chiến thần, nhưng chống kim nhân, nàng tuy rằng muốn lưu lại nàng, nhưng cũng không thể đảm bảo Thiết Diễm được an toàn. Nàng còn đang lo như thế nào lưu lại nàng a!

Mị gật gật đầu, nói,“Có Thập bát kỵ ở đó, Diễm hẳn là không có nguy hiểm, huống chi Lạc Lạc hiện tại cũng rời không được ta.”

“Đúng là, đúng là……” Triệu Lang liên tục gật đầu xưng là, nàng đều đã quên còn có Lạc Lạc đâu! Nàng hiện tại vô cùng cảm kích Lạc Lạc dán Mị như vậy a. [Sunny =]]]] TL dễ thương :”>]

Mị liếc nhìn nàng một cái, có chút buồn cười, chính mình ở trong lòng nàng chẳng lẽ không nghĩa khí như vậy sao. Tuy nói nàng không sợ Tiết phủ sẽ làm cái gì, nhưng lão hồ li thành tinh của Tiết gia kia, không có chuẩn bị vạn toàn đối phó sẽ là hành động thiếu suy nghĩ. Chỉ sợ các nàng muốn thiên hạ đại loạn, Mị lại phải đề phòng các nàng mua Hung a!

“Còn có, chuyện quân lương ta sẽ làm cho Cốc Nam đi chuẩn bị, mười tám kỵ sẽ tiếp ứng, tỷ ở nơi này hay là cùng Tiết gia bàn về quân lương xem, thử xem bộ dáng của các nàng như thế nào.” Mị tiếp tục nói xong quyết định của chính mình, không ngờ ngay cả quân lương cũng phải tự mình đi giải quyết, cũng may cho Thiết Diễm, đã có nàng lo.

“Hảo!” Triệu Lang cười híp mắt, lo lắng đặt ở trong lòng nàng cả đêm đã muốn tiêu thất, may mắn nha đầu kia luyến phu thành cuồng, nếu Thiết Diễm muốn đi, tất nhiên là không có đạo lý làm cho hắn đói bụng rồi , trấn quốc tướng quân này quả nhiên phong không sai a! [Sunny: nham hiểm, nham hiểm =]]]]]]

“Đúng rồi, tỷ còn phải hạ chỉ cho ta mang Lạc Lạc tiến cung đó.” Mị lúc này trực tiếp đi đến nhuyễn tháp thượng, giải quyết chính sự xong, có thể nghỉ ngơi một chút.

“Muội…… Là sợ?” Triệu Lang nghĩ một chút sáng tỏ, Mị gật gật đầu, vẫn là cùng người thông minh nói chuyện vui hơn a.

“Đúng rồi, chuyện quân lương ta sẽ đi theo Thiết Quảng nói.” Mị ngoài miệng nói xong, trong lòng có chút lo lắng a! Người nọ vừa lên chiến trường, liền biến thành tam lang liều mạng, chưa bao giờ để ý bản thân, cho nên, nàng mới đem mười tám kỵ triệu vào kinh.

Dù sao cất giấu cũng sẽ có người nhớ thương, vậy cứ đơn giản gọi ra cho mọi người thưởng thức đi! Nàng nhưng thật ra cũng muốn nhìn, bọn người kia có bao nhiêu thực lực.

*** ***

Đêm đó.

Thiết phủ thư phòng.

Thiết Dũng cùng Thiết Quảng sau khi ăn xong buổi tối liền bảo Thiết Diễm đi xem Lạc Lạc. Mị lại thỉnh các nàng vào thư phòng , có chuyện gì rồi? Vẻ mặt của nàng có chút bất đồng với ngày xưa.

“Lục tỷ tính như thế nào an trí cho Du Nhiên và con gái?” Mị hỏi Thiết Quảng, sắp tớis ẽ khai chiến , các nàng có phải hay không cũng phải có cái lựa chọn, sống chung một nhà lâu như vậy, nàng cảm thấy lục tỷ cũng không phải người bội bạc.

“Vì sao hỏi như vậy? Ta tất nhiên là sẽ không cô phụ bọn họ.” Thiết Quảng đáp ,“Ta sẽ cưới Du Nhiên làm chính phu, cả cuộc đời này sẽ không lại nạp thiếp.”

Thiết Dũng không nói, mấy ngày nay, nàng cũng nhìn ra tính tình nam nhân kia. Nếu là nam nhân ngông nghênh, nam tử như vậy, sẽ không không xứng với nữ nhi của mình.

Mị vui vẻ gật đầu, nói,“Hoặc là tỷ cưới bây giờ, hoặc là hãy đợi một chút, ta cũng không muốn Du Nhiên làm quả phu.”

“Ngươi……” Hai mẹ con người trừng mắt nhìn Mị, nàng này nói cái gì vậy? Nhìn nàng, trong đầu hai người cũng không nói mà cùng nghĩ đến cùng sự kiện.

“Chẳng lẽ nói……” Thiết Dũng lẩm bẩm nói.

“…… Sẽ khai chiến?” Thiết Quảng nhìn Mị đang uống trà.

Mị buông chén trà, giương mắt nhìn mẹ con hai người,“Không phải sẽ, mà là đã khai chiến.” Nhìn nhìn bộ dáng kinh ngạc của hai người , nàng nói tiếp ,“Ngày mai lâm triều, Hoàng Thượng sẽ tại đại điện sắc phong lục tỷ làm nguyên soái, Thiết Diễm làm tướng quân, Thiết Loan làm tiên phong, chuẩn bị xuất chinh.”

Việc cơ mật như vậy, Hoàng Thượng thế nhưng lại nói cho nàng nghe. Thiết Dũng nhìn Mị chậm rãi nói. Nói nàng là một nhạc sĩ nho nhỏ, ai sẽ tin? Nghĩ đến ngày đó tại đại điện, không khỏi lắc đầu, nàng lại đoán không ra tâm tư quân thần hai người này.

“Nhưng là……” Thiết Quảng rất là lo lắng,“Chúng ta trên tay đều là tân binh, mẫu nữ Tiết gia làm sao chịu uỷ quyền, còn có quân lương……”

“Quân lương, lục tỷ không cần lo lắng, sau khi rời kinh, CốcNamsẽ đến cùng liên lạc với lục tỷ , đến lúc đó thì sẽ đưa quân lương tới, về phần tân binh đành phải để tỷ lo lắng rồi.” Tiết gia sẽ không phái ra người nào, nhưng biên cương hết sức căng thẳng, không có thời gian cùng các nàng đôi co, nàng hiện tại cũng chỉ có thể tin tưởng Thập bát kỵ.

“Vì sao phải để Thiết Diễm tránh đi?” Thiết Quảng nghi hoặc nói, nàng không phải không phản đối Thiết Diễm xuất chinh sao? Vì sao đàm luận việc này lại muốn Thiết Diễm tránh đi.

“Ta khi nào thì bảo hắn tránh đi ?” Mị kỳ quái liếc nhìn nàng một cái, nói,“ Sắp tới xuất chinh, Diễm nhất định sẽ muốn cùng Lạc Lạc ở chung, việc này, không phải tỷ sẽ nói cho hắn sau sao?”

*** ***

Ngày thứ hai

Thiết Dũng cùng Thiết Quảng đứng ở trong triều đình, nhìn Hoàng Thượng tức giận , hai người không nói gì.

Chiến báo vừa ra, cả triều ồ lên, Tiết Thống chính là tìm mọi cách ủy thác, nói là quốc khố không đủ, binh lực thếu hụt. Hoàng Thượng không để ý chúng thần phản đối, lênh cho Thiết Quảng làm nguyên soái, ba ngày sau điểm binh xuất phát.

Sau, liền cùng Tiết Thống giằng co trong triều đình, Thiên Tử tức giận, muốn Tiết Thống nghĩ biện pháp kiếm quân lương. [Sunny: ngu mà lỳ =]]

Tiết gia mẫu nữ vốn là cố kỵ việc Thiết gia chưởng quản binh quyền , nay biên cương khai chiến, Thiết gia xuất chinh, gãi đúng chỗ ngứa, chỉ cần quân lương không đủ, nhất định có thể suy yếu binh lực này.

Cho nên đối với việc Hoàng Thượng sắc phong nguyên soái, mẫu tử các nàng không thèm phản đối, nhưng lại tính nói lý để cắt xén quân lương.

Thiết gia mẫu nữ cùng Mị hôm qua nói chuyện, tất nhiên là hiểu được quân thần hai người này cố tình, cũng là không giống Hiền vương cùng Tể tướng kích động như vậy, cùng Tiết Thống giằng co.

Về phần Thiết Diễm, lại bị Hoàng Thượng một đạo thánh chỉ.

Thiết Diễm không rõ, cho nên, Thiết Dũng cùng Thiết Quảng lại làm sáng tỏ dụng tâm của Hoàng Thượng , nhìn Mị mặt mày hớn hở, các nàng cảm thán Hoàng Thượng đối với nàng trân trọng. Cũng không hiểu được vì sao? Các nàng càng ngày càng không hiểu con dâu này , em dâu này, rõ ràng chính là cái nhạc sĩ, tại sao Hoàng Thượng coi trọng như thế? Vì sao biết được cơ mật triều đình ? Vì sao hành sự quỷ dị như thế ?

*** ***

Thiết phủ lại giăng đèn kết hoa, hỉ tự tiếp khách, chinh bắc nguyên soái Thiết Quảng cưới Du Nhiên Tiếu các Các chủ Du Nhiên làm chính phu, hôn lễ mặc dù không bằng ngày trấn quốc tướng quân kén thê, nhưng cũng xem như là long trọng mà đàng hoàng.

Đêm khuya, động phòng, nến đỏ hạ trên dung nhan của Du Nhiên làm thiên địa thất sắc, nhìn thê chủ trước mắt sắp đi viễn chinh , trong mắt hắn có ẩn ẩn thủy quang; Nến đỏ hạ, hai bóng dáng ôm nhau gắn bó phản chiếu trên cửa sổ giấy, không người nào quấy rầy.

Đêm đó, Mị ôn nhu muốn Diễm, thì thào tên của hắn, ôn tồn triền miên.

Đêm đó, Lạc Lạc ngủ ở ngoài giường, Mị cùng Diễm mặt đối mặt, tay trong tay, nhìn lẫn nhau, nhìn Lạc Lạc, suốt một đêm.

Đêm đó, nguyệt nhi ẩn thân sau tầng mây , đem bóng đêm hữu tình cho các cặp tình nhân này .

*** ***

Điểm binh ngày đó, Hoàng Thượng đích thân tới, đặc biệt ban thưởng cho trấn quốc tướng quân một đội thị vệ.

Thiết Quảng cùng Thiết Diễm thấy đội thị vệ kia, “khiếp sợ” hai từ không đủ để hình dung tâm tình các nàng. [Sunny: rồi, hiểu hén =]]]]]

Mười tám người trong đội thị vệ, chẳng phân biệt được nam nữ, đồng loạt vận một màu hắc y, bên vạt áo thêu màu đỏ của lửa; Hắc sa mặt nạ, sau lưng đeo cung tên; Dưới thân cũng là tuấn mã thuần một màu đen , tứ chi cường tráng, móng sắc đen bóng, nhưng lại không thua đạp tuyết vô ngân của Thiết Diễm , cùng huyết vô ảnh của Mị gần như giống nhau.

Các nàng đội hình chỉnh tề, trong đội ngũ ẩn hàm trận pháp, tiến khả công, lui khả thủ.

Các nàng tuy rằng tay không binh khí, thân chỉ đeo cung tên, nhưng Thiết Quảng cùng Thiết Diễm lại có thể nhìn ra, quanh thân các nàng cao thấp đều ẩn hàm vũ khí, liền ngay cả yên ngựa cũng đều dấu diếm huyền cơ.

Một đội như thế, thế nhưng ban cho Thiết Diễm làm thị vệ, hai người thật không rõ thánh ý.

*** ***

Mười tám kỵ nhận được mệnh lệnh là bảo hộ Thiết Diễm cùng người Thiết gia , sau đó mới là phục tùng Thiết Diễm mệnh lệnh.

Mị tin tưởng năng lực của mười tám kỵ , nhưng lại biết Thiết Diễm chỉ biết nghĩ đến người khác, sẽ không bận tâm chính mình. Cho nên đối với mười tám kỵ hạ mệnh lệnh là, phục tùng Thiết Diễm mệnh lệnh điều kiện trên hết là, cam đoan hắn an toàn.

*** ***

Ngày ấy, tiễn bước Thiết Diễm, Mị liền mang theo Lạc Lạc đứng ở hoàng cung.

Ngày ấy, mọi người đoán Hoàng Thượng là vì muốn nắm Thiết gia trong tay, bắt Mị cùng Lạc Lạc đi vào hậu cung, muốn làm con tin. [Sunny: =]] giang hồ đồn =]]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui