Tường Vi Xinh Đẹp

Thỏa mãn qua đi, hô hấp dần vững vàng. Đơn giản sửa lại quần áo một chút, lại sóng vai ngồi trên cự thạch ngắm cảnh đẹp trước mặt.

Bạch Kỳ ôm tôi, đôi tay thon dài trắng noãn như ngọc nhẹ nhàng vuốt tóc tôi.

"Học trưởng." Tôi nghiêng đầu chăm chú nhìn hắn, mặt mũi thanh tú mê người, lông mi dài dài hạ trên ánh mắt trong suốt thu hồi nhìn tôi. "Ân?" Âm thanh dễ nghe vang lên.

"Em thích anh." Lấy đủ dũng khí nói, lớn tiếng hướng hắn tuyên cáo, tim đập dần dần nhanh hơn.


Từ trên xuống nhìn nàng đỏ hồng hai má, đôi mắt trong suốt, nghe được một câu mềm mại ngọt ngào, ôn như yếu ớt cười một cái, chăm chú nhìn người trước mặt, nói." Anh cũng thích em."

"Thật vậy chăng?" Tôi truy vấn, hạnh phúc tựa như bông hoa trong nội tâm nở rộ.

Hắn suy tư vài giây, đôi mắt bình tĩnh nhìn tôi, khẽ mở môi mỏng nói. "Giả."


Thanh âm không có chút sắc thái, nhẹ nhàng một chữ xâm nhập trái tim tôi. Tôi cúi đầu, hốc mắt hơi ươn ướt rất thương tâm. Quả thế, tuy rằng vào lúc ân ái hắn nói thích tôi, có thể là nam nhân vào lúc t*ng trùng lên não không để ý lời nói, ai đều biết là không thể tin. Biết rõ một người hoàn mỹ như vậy sẽ không thích người bình thường như tôi, hiện tại, tôi lại còn truy vấn, tự chuốc lấy cực khổ.

"Bé ngốc, lừa em thôi." Cảm giác được một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống trên tay, Bạch Kỳ lần đầu tiên cảm nhận được độ ấm của nước mắt, thực thoải mái, hắn nhẹ nhàng thở dài, chỉ là độ ấm trong giây lát lập tức biến mất. Tay lớn nâng mặt tôi, một nụ hôn mềm mại rơi xuống đôi môi đỏ mọng.

"Tôi thích ở bên cạnh em." Hắn cúi đầu bên tai tôi nhẹ cắn.

Ánh nắng ấm áp chiếu lên trái tim ướt át, mang đến mầm mống hạnh phúc chậm rãi nảy mầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận