Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Lúc này, bên trong toàn bộ thung lũng đã hoàn toàn biến thành cảnh tượng luyện ngục. Tất cả các cây cối đã hóa thành tro bụi, biến thành một thế giới tràn ngập dung nham. Hỏa nguyên tố trong không khí đã nồng đậm đến mức sền sệt. Giữa không trung còn không ngừng có vô số luồng lôi điện phóng xuống. Bá Vương Lôi Hỏa Long lúc này đang chìm đắm trong cái Siêu Tất Sát Kỹ này, không ngừng gào rống kịch liệt. Nó vừa gầm rống vừa sãi bước phóng như điên chạy ra ngoài. Nó đang muốn chạy trốn. Mạng sống là quan trọng nhất. Có cái Siêu Tất Sát Kỹ kia ngăn cản, nó muốn bỏ chạy, tự nhiên là dễ dàng hơn nhiều.
Cơ Động phóng người lên, đứng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, thần sắc hắn và Phất Thụy nhìn nhau vô cùng ác liệt, hai người thấp giọng thảo luận nhanh vài câu gì đó, đột nhiên, Cơ Động trầm giọng nói:
- Sư huynh, cho ta ba giây.
Phất Thụy sửng sốt một chút, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cơ Động:
- Tiểu sư đệ, ngươi khẳng định?
Cơ Động cực kỳ tự tin gật đầu, từ trước đến giờ, Phất Thụy vẫn luôn luôn chiếu cố cùng với bảo vệ hắn, khiến hắn mới có thể trong khoảng thời gian ngắn thực lực đã tăng lên đến trình độ như thế. Đây chính là lúc để báo đáp lại cho sư huynh.
- Được, ta cho đệ ba giây.
Tiếp theo, Phất Thụy hét lớn một tiếng, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hắn không ngờ lại thúc Tử Lôi Diệu Thiên Long quay lại, phóng đến phía Siêu Tất Sát Kỹ Lôi Hỏa Luyện Ngục bên kia.
- Phất Thụy, không được đi.
Dạ Tâm bất chấp thân phận, hét lên một câu.
Phất Thụy lúc này đang ngồi ngay ngắn trên Tử Lôi Diệu Thiên Long, quay đầu nhìn lại, cái mà hắn nhìn thấy, chính là khuôn mặt ràn rụa nước mắt của Dạ Tâm. Thấy một màn như thế, hắn đột nhiên cảm giác được, sức mạnh của mình tựa hồ như tăng lên đến trình độ trước giờ chưa từng có. Nước mắt của Dạ Tâm, giống như chất kích thích ma lực của hắn vậy.
Một tiếng hét rống giận còn to hơn tiếng rống của Lôi Đình chợt từ trong miệng Phất Thụy vang lên. Hào quang lôi điện màu lam tím chợt bùng nổ, chỉ trong nháy mắt, thân thể hắn và Tử Lôi Diệu Thiên Long đã biến thành một màu lam tím trong suốt.
Lôi Điện Nguyên Tố Thể, đây chính là dấu hiệu Lôi Đế đã xuất toàn lực.
Ngay khi Phất Thụy bay ra, Chu Tước Song Dực sau lưng Cơ Động cũng đã dang rộng, thân thể như điện xạ phóng ra. Hắn so với Phất Thụy càng trực tiếp hơn, thân thể cứ vậy mà trực tiếp chui luôn vào trong phạm vi của Lôi Hỏa Luyện Ngục, đuổi theo con Bá Vương Lôi Hỏa Long.
Hai người bọn họ muốn làm gì? Hai huynh đệ này đã phát điên rồi sao? Toàn bộ ma sư của Thiên Can Quân Đoàn cũng đã dại ra. Đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cạnh sườn núi lúc này đã miễn cưỡng đứng lên, nhìn thấy cảnh này cũng đồng dạng đã dại ra.
o0o
Lúc này, đám ma sư Hắc Ám đã giống như thủy triều rút đi. Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo bị Phất Thụy đánh bị thương nặng, do đó khiến cho đám ma sư Hắc Ám bỏ chạy. Vừa mới bay qua khỏi ngọn núi, đầu Hắc Long khổng lồ lập tức đáp xuống. Ma lực ba động khổng lồ của Lôi Hỏa Luyện Ngục khiến cho đám ma sư Hắc Ám phải đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía những biến hóa kinh người trong không trung.
Một nữ tử toàn thân mặc một bộ giáp trụ màu lam đi đến bên cạnh Lý Vĩnh Hạo, vẻ mặt quan tâm nhìn hắn:
- Lão Đại, ngươi có sao không?
Sắc mặt tái nhợt của Lý Vĩnh Hạo khôi phục lại vài phần hồng nhuận, trên mặt toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt:
- Ta không sao. Vừa rồi là ta cố ý để Phất Thụy đánh bị thương. Không làm vậy, làm sao có thể lừa hắn thêm năm năm nữa chứ?
Hàn Vũ bước lại gần:
- Lão Đại, hình như bên kia đã xảy ra chuyện, chắc là do con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia ra tay. Không biết là xảy ra chuyện gì. Chẳng lẽ là Ngũ Hành Âm Dương Giới bị phá sao?
Lý Vĩnh Hạo nhíu mày:
- Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì. Theo đạo lý mà nói, Ngũ Hành Âm Dương Giới một khi hình thành, đừng nói là Cửu Giai Ma Thú, cho dù là Thập Giai Ma Thú, dưới tình huống mười Thiên Can Thánh Đồ liên hợp, cũng không có khả năng đột phá nổi. Bên kia khẳng định đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, vì đại kế của chúng ta, Thánh Tà Chiến Trường lần này, chúng ta nhất định phải thua. Chỉ có một điều đáng chú ý chính là, Quang Minh Thánh Vương của đối phương, đáng tiếc, lần này chúng ta không có cơ hội thừa dịp hắn còn chưa có trở nên cường đại mà tiêu diệt hắn. Bất quá, hắn một người một lực cũng không thể xoay chuyển Càn Khôn. Truyền lệnh của ta, Hắc Ám Quân Đoàn, rút lui. Chúng ta rút về tầng thứ nhất của Thánh Tà Đảo đi. Trải qua trận chiến lần này, bọn Phất Thụy chắc là cũng đã hài lòng rồi. Chúng ta cũng đã thu thập đủ Tinh Miện để rời khỏi Thánh Tà Chiến Trường. Bọn họ càng cảm thấy thực lực chúng ta không bằng người mà nhát gan co cụm thì càng tốt.
- Vâng!
Mọi người chung quanh đồng thanh trả lời.
Hạt Tử lặng yên đi đến sau lưng Hàn Vũ, vỗ vỗ nhẹ vai của hắn:
- Vừa rồi vì sao ngươi lại đem thân che trước người ta?
Thanh âm thánh thót của Hàn Vũ vẫn không thay đổi:
- Ta là một nam nhân chân chính, sao lại có thể để nữ nhân làm tấm chắn cho mình được chứ?
Lời nói của hắn rất đáng mặt nam nhi, nhưng mà khi nói lại nhịn không được hai tay làm ra một cái Lan Hoa Chỉ.
Hạt Tử phì cười, nói:
- Được rồi. Hôm nay lần đầu tiên ngươi khiến ta nhìn thấy, ngươi đúng là một nam nhân. Bất luận nói thế nào, ta cảm ơn ngươi. Ta nợ ngươi một lần.
Hàn Vũ cười hắc hắc, có chút bỉ ổi nói:
- Lấy thân báo đáp đi.
Hạt Tử hừ một tiếng:
- Mơ đi. Đừng quên sứ mệnh của chúng ta. Quang Minh chưa diệt, sao nghĩ đến chuyện riêng?
Nghe câu nói đó, sự ẻo lả của Hàn Vũ tựa hồ thu liễm lại vài phần, mạnh mẽ gật đầu, hung tợn nói:
- Chỉ còn năm năm, chỉ còn năm năm. Đến lúc đó, chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục.
Trong mắt Hạt Tử đột nhiên lóe lên một cái:
- Nếu như ngươi có thể giết chết tên man rợ khốn kiếp kia, nói không chừng ta sẽ suy nghĩ lại a!
o0o
Đám người bên phía Hắc Ám rất nhanh lui lại. Bên này, Phất Thụy và Cơ Động cũng đã phóng vào phạm vi ma lực khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ kia.
Tử Lôi Diệu Thiên Long bay vút lên không trung, thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay Phất Thụy giơ lên cao, thanh chiến phủ giống như một thanh trường mâu sắc bén chỉ thẳng lên không trung. Hào quang màu lam tím chói mắt hóa thành một khối cầu khổng lồ chợt xuất hiện.
Nhất thời, vô số luồng lôi điện hai màu lam tím từ trên trời phóng xuống giống như là tìm được mục đích vậy, dưới sự hấp dẫn của Lôi Đình Chiến Phủ, toàn bộ tập trung phóng lại thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay Phất Thụy.
Vô số tia lôi điện hai màu đỏ, tím choáng đầy ma lực nhất thời khiến cho thân thể Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long nhuốm đẫm thành hai màu đồng dạng. Nhưng mà, thân là người sử dụng Lôi Nguyên Tố, Lôi Đế không ngờ vẫn phải hơi chùn xuống một chút, bật lên một tiếng rên, thất khiếu Phất Thụy đồng thời xuất huyết. Cái này dù sao cũng là một cái Siêu Tất Sát Kỹ, mặc dù hiện tại cái mà hắn hứng chịu, chỉ là một nửa lực lượng của cái Siêu Tất Sát Kỹ này, nhưng cũng đã phải gánh vác cực kỳ khủng bố rồi.
- Tiểu sư đệ, ta có thể chịu được bảy giây.
Phất Thụy chợt quát một tiếng, ma lực của hắn và Tử Lôi Diệu Thiên Long toàn diện bùng nổ, giống như là Kình Thiên Ngọc Trụ vậy, toàn lực chống đỡ mảnh lôi điện giáng xuống.
Bảy giây, chỉ đơn giản bảy giây, nhưng mà bảy giây này đối với Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long mà nói, chính là bảy giây sinh tử. Kết quả sau bảy giây mà nói, bất luận kẻ nào cũng biết. Đây là lòng tin tưởng đối với Cơ Động đến mức nào, mới có thể khiến cho Phất Thụy lựa chọn mạo hiểm đến như thế? Cho dù hắn chỉ là Thất Quan Ma Sư, cộng thêm Bát Giai Ma Thú, cũng không cách nào thừa nhận nổi uy lực khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ này.
Cơ Động cũng không có mở miệng, nhưng tốc độ phi hành của hắn đã đạt tới cực hạn. Vầng Hắc Nguyệt đã lặng yên xuất hiện sau lưng hắn. Giờ khắc này đây, không còn sự ảnh hưởng của Siêu Tất Sát Kỹ Lôi Hỏa Luyện Ngục, ma lực nguyên tố xuất hiện trong không khí cũng chỉ có hai loại, Hỏa và Lôi. Lôi thuộc về Phất Thụy, còn Hỏa là do Cơ Động bộc phát ra. Hắn đến tột cùng muốn dùng phương pháp nào để đối phó với Bá Vương Lôi Hỏa Long?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui