Gia đình họ Mạnh tuy có nhiều ruộng đất nhờ công lao kháng chiến của bố cô, nhưng vẫn được xếp vào hàng nghèo khó.
Những năm qua, mọi việc trong nhà đều do một tay Triệu Vệ Linh quán xuyến, mùa màng năm nào cũng bội thu, vì vậy bà luôn được coi là một phụ nữ đảm đang của thôn Kim Câu.
Mạnh Tuệ Tuệ đứng ở cửa, nhìn theo bóng lưng vạm vỡ của Triệu Vệ Linh mà âm thầm gật đầu.
Mẹ cô quả thật là một người phụ nữ mạnh mẽ.
Những năm qua, chắc chắn có không ít người theo đuổi mẹ cô.
Dù sao nhà có nhiều đất đai, lương thực dồi dào, cuộc sống sung túc, lại thêm bản thân bà vô cùng tháo vát, ai cưới được về cũng coi như giảm bớt một nửa gánh nặng công việc.
Sau khi cảm thán một hồi, Mạnh Tuệ Tuệ hít sâu một hơi, chuẩn bị tìm một người bạn đồng hành cho chuyến đi.
Cô chắc chắn không thể để mẹ mình, Triệu Vệ Linh đưa mình tới An Tây được.
Một là vì không tiện, hai là vì quãng đường đi xa như thế, một người phụ nữ như Triệu Vệ Linh chưa bao giờ đi xa đến vậy, nếu chỉ trở về có một mình thì cô cũng không yên tâm.
Thời kỳ đầu khi đất nước mới thành lập, ở nhiều nơi vẫn còn bọn thổ phỉ chưa bị tiêu diệt hết, tình hình chưa hẳn đã an toàn.
Người bạn đồng hành mà cô có thể nghĩ đến, ngoài cô bạn nhỏ đầy "trà xanh" là Tô Hà - người cũng vừa cưới chồng hôm qua thì không còn ai khác.
Tô Hà và nguyên chủ lớn lên cùng nhau, nên cô ta hiểu rõ về nguyên chủ.
Cô có thể nhân cơ hội này thay đổi cách nhìn của Tô Hà về nguyên chủ, tránh những phiền toái sau này khi đến An Tây.
Quan trọng nhất, nếu Tô Hà thực sự thích Tần Quân Anh, thì chắc chắn cô ta sẽ hiểu rất rõ về anh.
Người ta hay nói, lấy độc trị độc.
Sau sự việc tối qua, Mạnh Tuệ Tuệ đã nhìn thấu nhiều chuyện.
Rõ ràng Tô Hà có ác ý với cô, nếu không cô ta đã không cố ý đẩy Tần Quân Lan đi, tạo cơ hội cho Lưu Chu lẻn vào phòng tân hôn của cô, rồi dẫn người đến để gây ra hiểu lầm.
Những mưu mẹo nhỏ nhen của loại "trà xanh" cấp thấp như Tô Hà, cô đã gặp không ít.
Trà xanh ư? Ai mà chẳng biết cách?
Cô chỉ cần bám chặt lấy Tô Hà, moi thêm thông tin về Tần Quân Anh, hoặc qua những cuộc nói chuyện có thể nhớ lại ký ức của nguyên chủ một cách rõ ràng hơn.
Điều này chắc chắn đáng để thử.
Xem ai mới là người cao tay hơn.
Như người ta vẫn nói, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Điều này không chỉ áp dụng cho kẻ thù, mà còn hữu ích khi tìm đàn ông nữa.
Muốn dùng một "bản cấu hình thấp" như của cô để chinh phục một vị quân trưởng xuất sắc là một thách thức rất lớn.
Với gương mặt nghiêm túc, Mạnh Tuệ Tuệ tự cổ vũ tinh thần, rồi xoay người bước ra khỏi cửa.
Nhà chồng của Tô Hà cũng họ Tần, nhưng lại hoàn toàn không cùng đẳng cấp với nhà Tần Quân Anh.
Nhìn căn nhà đất cũ kỹ trước mắt, Mạnh Tuệ Tuệ bĩu môi, quả là môn đăng hộ đối với gia cảnh của Tô Hà.
Cô còn chưa kịp gọi thì đã nghe thấy tiếng thở dốc của Tô Hà từ phía sau: "Tuệ Tuệ?"