Hắn run rẩy nâng bàn tay hơi mờ lên.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch: "???" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hắn mặt không biểu tình, cố tỏ ra bình tĩnh nhắm mắt lại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nhất định là cách ta mở mắt không đúng, để ta làm lại lần nữa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Khi mở mắt ra, Lục Trạch nhìn bàn tay quả thực đã biến thành lưu ly, khóe miệng hắn giật giật.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lại nói, hình như vừa rồi bên trong cơ thể đã biến thành lưu ly...!͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nhưng đừng có biến đổi cả bên ngoài của ta chứ a a a! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch vội vàng tắm rửa xong, chạy đến trước gương, nhìn thấy bản thân hơi mờ mờ, lập tức không còn gì tiếc nuối quỳ sụp xuống đất.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trời ơi, không sống nổi nữa rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mẹ nó chứ, sau này người ta nói chuyện với mình, nhìn thấy chính là kẻ đang đứng ở phía sau? Thế thì xấu hổ đến mức nào chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hoặc là không thay đổi, hoặc là có bản lĩnh thì biến ta thành trong suốt luôn đi, nửa nạc cửa mở là thế nào!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sau này mỗi khi ánh sáng mặt trời chiếu lên trên người mình, có phải là sẽ còn xảy ra chiết xạ, hiệu ứng quang học các loại hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mình mà mang bộ dáng này ra ngoài, đoán chừng sẽ bị Lục Ly cười chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra! Không thể để kẻ lòng dạ độc ác kia đắc ý! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hắn vội vàng đứng lên, lau khô thân thể, thay quần áo rồi trở lại phòng mình.
Hắn định thử xem có thể biến trở về lúc ban đầu hay không.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ngay tại thời điểm Lục Trạch bình ổn được tâm trạng, định thay đổi bản thân, thì cửa phòng bị gõ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Ca ca, còn đang tu luyện sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thanh âm dịu dàng mang theo chút lười biếng của Lục Ly vang lên bên ngoài cửa.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch cúi đầu nhìn hai tay một chút, khóe miệng giật một cái,vội vàng chững chạc đàng hoàng mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Đúng rồi A Ly, nhưng không biết vì sao ca ca lại đột nhiên muốn bế quan, có lẽ hai ngày nữa không thể luyện tập với ngươi được.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Chuyện đó thì không quan trọng, sao A Ly lại không muốn ca ca cố gắng chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Ly dịu dàng mở miệng nói.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch nghe vậy, nhẹ thở phào nhẹ nhõm, xem ra lòng dạ người này không đen tối như hắn nghĩ, hắn lại nghi ngờ nàng...!cảm thấy hơi cảm động.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Quả thực chính là sỉ nhục! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ta, Lục Trạch, sỉ nhục của người xuyên việt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Nhưng mà, hình như ban nãy ca ca mới ra ngoài tắm rửa đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thanh âm Lục Ly càng thêm dịu dàng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Cho nên là, ca ca đang gạt A Ly? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Má nó! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tất cả phụ nữ đều là Conan ư??? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sắc mặt Lục Trạch biến đổi, nhưng vì gương mặt hắn đã trở nên trong suốt, nên giống như hoàn toàn không biến sắc mặt, hình như đây là chuyện tốt? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không! Bây giờ không phải lúc nghĩ cái này, nói tóm lại, trước tiên xử lý Lục Ly rồi tính tiếp.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch suy nghĩ thật nhanh, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ À thì, ban nãy lúc tắm rửa ta chợt nảy sinh vài suy nghĩ, nên mới có ý định bế quan, tuyệt đối không có ý lừa A Ly.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thật sự chỉ là vài suy nghĩ? Là vô số suy nghĩ mới đúng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hiện tại hắn đang vắt óc suy nghĩ, xem phải làm sao để biến cơ thể mờ mờ của mình về bộ dáng bình thường! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Thật? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ngoài cửa, ánh mắt Lục Ly lấp lóe, nàng còn tưởng rằng Lục Trạch cảm thấy nàng quá tùy hứng, nên tức giận chứ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Thật, sao ta có thể lừa A Ly? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Ly nghe vậy, khóe miệng hơi giương lên, tâm trạng vui vẻ, nàng cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Vậy thì A Ly sẽ không quấy rầy ca ca nữa, cố lên nha ca ca.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏͏ Ừm.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nghe được tiếng bước chân rời đi của Lục Ly, Lục Trạch thở phào nhẹ nhõm.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hiện tại nhất định phải giấu kín bộ dáng này! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch trực tiếp nuốt vào một đoàn sáng màu tím nhạt, đại não trở nên rõ ràng, đồng thời tinh thần lực bắt đầu bao phủ thân thể, cảm nhận được biến hóa của bản thân.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Rất nhanh, hắn liền phát hiện, dường như là vì mình vừa rèn luyện xong, nên toàn thân đều tràn đầy huỳnh quang màu lưu ly, năng lượng cực kì sinh động.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lục Trạch lập tức nhẹ nhàng thở ra, còn may chán, xem ra vẫn nên trở về, chứ nếu để bộ dáng như thế thì đúng là có chút khó chịu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏.