Editor: Sao Nhỏ
Dung Lê từ công ty đi đến thẳng chung cư Lâm Tri Khê ở.
Lâm Tri Khê mở một studio chụp ảnh, vì để thuận tiện làm việc, cô ấy đã mua một chung cư nhỏ bên cạnh, diện tích không lớn nhưng rất ấm áp.
Dung Lê thường đi đến chỗ của Lâm Tri Khê để thư giãn, còn ở một thời gian không về nhà, hai người thân thiết như người trong gia đình.
Chắc là đoán được Dung Lê sẽ đến, Lâm Tri Khê chuẩn bị một bàn thức ăn, đều là những món mà cô thích ăn.
Dung Lê đem túi sách tùy ý ném ở sô pha, còn chưa kịp mở miệng, Lâm Tri Khê liền đưa tay lên đầu hàng:" Lê Lê thân yêu, cậu nhìn cậu xem, mặt mũi đều tức giận thành như vậy, cậu là minh tinh đó, cứ như vậy sẽ nhanh già cho xem nha."
Vẻ mặt Dung Lê vẫn cứ lạnh nhạt, Lâm Tri Khê phình má:" Việc cậu làm đại diện cho thực phẩm chức năng gì đó chẳng phải còn chưa được giải quyết hay sao? Dù sao thì cũng phải nhờ đến luật sư mà, trực tiếp tìm Tống Tuân Thanh không phải cũng rất tốt sao, người ta là luật sư có tiếng tài giỏi đó, sẽ giúp cậu thắng kiện mà."
Nghe có vài phần đạo lý, nhưng thứ cô quan tâm căn bản không phải là việc này.
Thiên Cảnh đúng là công ty luật mạnh nhất không sai, năng luật làm việc của Tống Tuân Thanh cô cũng không phản bác.
Chỉ là trước mắt cô cùng Tống Tuân Thanh không thích hợp ở cùng một chỗ, thậm chí còn trong trạng thái giương cung bạt kiếm.
Có thể nó bây giờ Tống Tuân Thanh còn ghi thù cô, phương pháp xử lý tốt nhất chính là kính nhi viễn chi.*
* Kính nhi viễn chi là thành ngữ tiếng Việt có gốc từ thành ngữ Kính nhi viễn chi "敬而遠之" (tiếng Trung), 경이원지 (tiếng Hàn), 敬而遠之 (tiếng Nhật).
Ở đây, kính - kính trọng, nhi - nhưng, viễn - xa, chi -
Nghĩa câu này là kính trọng nhưng không dám gần; vẻ ngoài thì tỏ cung kính, nhưng trong lòng lại giữ khoảng cách.
Cô thở dài:" Cậu đã đưa bao nhiêu tiền rồi hả?"
Lâm Tri Khê giơ ra một bàn tay, sau đó lại giơ thêm bàn còn lại, Dung Lê hô hấp đình trệ, hận không thể đánh Lâm Tri Khê tại chỗ:" Cậu có tiền mà không có nơi nào để tiêu hả?"
Trách không được Tống Tuân Thanh nói sẽ không thể bỏ qua một đơn hàng tốt như vậy, a, quả nhiên là vụ làm ăn lớn, Tống Tuân Thanh khinh người không thành.
Lâm Tri Khê sáp đến gần chỗ Dung Lê an ủi:" Lê Lê à, mình thề mà, mình không có ý gì khác đâu!" Cô ấy cắn cắn răng, nét mặt chân thành:" Đối với chị em thật tốt không được sao?"
Dung Lê cực nhẹ mà cười một tiếng:" Mình chỉ sợ anh ta làm cho mình càng thối thôi."
" Yên tâm yên tâm, người ta có phẩm chất nghề nghiệp." Lâm Tri Khê giảo hoạt mà cười, ấn vào trán Dung Lê một cái:" So với cậu mạnh hơn nhiều nha."
Hai người náo loạn trong chốc lát, Dung Lê cũng suy nghĩ kĩ sách lược.
Dù sao cô cũng không có tiền để bồi thường hợp đồng, huống chi còn là Lâm Tri Khê bỏ tiền ra giúp cô, tạm thời số tiền này còn không thể trả được, cô không thể phụ lòng tốt của Lâm Tri Khê được.
Về việc thực phẩm chức năng gây chết người là sự việc gây hại xấu nhất đến cô, chỉ cần liên quan đến mạng người thì tất nhiên không phải là việc nhỏ.
Công ty muốn sử dụng biện pháp hòa giải, hiện tại nghĩ lại thật thấy sai lầm.
Nếu như Tống Tuân Thanh có thể thắng kiện giúp cô lấy lại danh dự thì cô cần gì phải khó chịu.
Cô cùng anh cũng chỉ là quan hệ công việc, Tống Tuân Thanh đồng ý nhận vụ án này cũng không nghĩ nhiều, hà tất gì cô nghĩ nhiều làm gì.
Dung Lê chỉ ăn nửa chén cơm cùng một chút rau xanh, một tuần sau còn phải làm người chủ trì hoạt động thương nghiệp, đối với dáng người của mình phải nghiêm khắc.
Cơm nước xong Dung Lê đi rửa chén, còn chưa đến phòng bếp thì điện thoại vang lên, là Tất tỷ điện: " Ngày mai em đến công ty một chuyến, ký hợp đồng 《 Hôn Tình 》."
Giọng nói Tất tỷ vẫn như ngày thường, Dung Lê đầu có chút ngốc, nhất thời chưa phản ứng lại.
" Em không nghe lầm chứ?" Dung Lê che miệng lại kinh ngạc nói:" Việc này không phải thất bại rồi sao?"
" Chu Thư Từ bị hủy hợp đồng rồi, hình như là đắc tội với bên phía nhà đầu tư." Tất tỷ nói:" Ban đầu đạo diễn cũng là phân vân không biết nên chọn em hay cô ta, lần trước thử kính* cũng không so ra cao thấp.
Hiện tại cô ta bị giải trừ hợp đồng, đương nhiên vai diễn liền thuộc về em."
* thử kính là casting á
Đại não Dung Lê lập tức tiêu thụ thông tin, lại chưa hoàn toàn rõ ràng, lại nghe Tất tỷ nói tiếp:" Nói đến cũng thật kì lạ, tự nhiên hôm nay Hứa Hoan bị công ty giải trừ hợp đồng, khóc lóc náo loạn một hồi, mới vừa đi không lâu."
" Hứa Hoan cùng Chu Thư Từ, đôi hoa chị em này vận khí thật không tốt lắm."
" Sao lại thế này?" Dung Lê cảm giác bản thân run nhè nhẹ, hôm nay mọi việc đều quá trùng hợp, cô thật sự không thể không nghĩ nhiều.
Tất tỷ cũng cảm thấy nghi hoặc:" Cụ thể chị cũng không rõ, cấp cao của công ty quyết định, chắc là đã đắc tội với ai đi."
Dường như Tất tỷ không biết về sự việc tại phòng trà hôm đó, Dung Lê vốn nghĩ rằng việc đó sẽ truyền ra, toàn bộ công ty mọi người đều biết.
Như vậy tốt nhất, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không."
Trước khi cúp điện thoại, Dung Lê nghĩ nghĩ, chủ động nói:" Tri Khê nói chuyện thực phẩm chức năng không thể cứ để như vậy.
Cô ấy đã giúp em tìm một luật sư giỏi, đã kí hợp đồng, muốn giúp em lấy lại công đạo."
Tất tỷ cũng tán thành:" Sớm nên làm như vậy, chuyện này là vấn đề lớn nhất, chỉ cần đem chuyện này xử lý tốt, chúng ta sẽ không ở trong tình trạng bị động lâu như vậy." Chị ấy lại hỏi:" Tìm luật sư nào vậy?"
Dung Lê nhấp nhấp môi trả lời:" Là Tống Tuân Thanh.
"
Sau khi cúp điện thoại, Dung Lê một bên rửa chén một bên tự hỏi sự việc phát sinh hôm nay.
Chu Thư Từ bị giải ước là do Tống Tuân Thanh quyết định, anh nhất ngôn cửu đỉnh, chuyện này là tất nhiên.
Chỉ là vai diễn này như thế nào liền thuộc về cô, loại cảm giác lân lân vì hạnh phúc này giống như cũng quái quái?
Có lẽ do một khoảng thời gian dài không đóng phim, nhất thời đã quên trạng thái làm việc bình thường rồi.
Là do Tống Tuân Thanh giúp cô lấy được vai diễn sao? Dung Lê nhíu mày, không có khả năng lắm.
Nếu Tống Tuân Thanh hết hận cô thì đã may lắm rồi, không thể không nhẫn nhịn.
Nếu hai người đổi vị trí, Dung Lê khẳng định so với anh hận hơn nhiều.
Tóm lại, sau khi tổng kết lại thì chính là, Tống Tuân Thanh chưa chắc giúp cô lấy được vai diễn này, có lẽ anh cũng không biết được nếu Chu Thư Từ bị hủy hợp đồng thì vai diễn sẽ rơi vào tay cô.
Như vậy anh cũng là nguyên nhân gián tiếp giúp cô lấy được vai diễn lần này.
Mặc kệ như thế nào, cơ hội lần này cô phải nắm bắt thật tốt.
*
Đêm khuya, văn phòng luật Thiên Cảnh.
Tống Tuân Thanh ngồi đối diện với máy tính, bên trong đều là tư liệu phức tạp.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, nút áo được cởi bỏ hai cúc phía trên, nhìn có vẻ tùy ý lại lười biếng.
Ánh sáng phản chiếu lên gương mặt anh tuấn của anh, lộ ra một chút mệt mỏi, vụ này thật không dễ xử lý được.
Thời điểm Dung Lê làm người đại diện phát ngôn sản phẩm chức năng đều tốt cho mọi lứa tuổi, bên trong chứa hơn mười mấy loại nguyên tố vi lượng giúp thân thể khỏe mạnh, cô ở Weibo đăng vài điều quảng cáo.
Sau đó lại bị trên mạng tung tin đồn rằng thực phẩm chức năng không những không giúp nâng cao sức khỏe mà còn khiến sức khỏe ngày càng tệ, còn thêm một số chi tiết khác nữa được tung ra, viết rất tỉ mỉ, sau đó, bị công ty giải trí Thiên Phi cảnh cáo, bài viết nhanh chóng bị xóa.
Chuyện này vốn dĩ đã có thể hạ màn, nhưng lại bị một tin tức làm chấn động, một ông lão sau khi sử dụng đã không ngừng nôn mửa, nằm viện hơn mười ngày, tin tức trở nên rầm rộ trên mạng.
Vốn là trách nhiệm của công ty thực phẩm chức năng đó, nhưng Dung Lê lại làm đại ngôn.
Từ đây cộng đồng mạng đều nói cô là thấy lợi làm trái đạo đức, vì tiền làm hại đến sinh mạng người khác.
Chuyện này vốn có thể xử lý hoàn mỹ, ngặc nỗi công ty thực phẩm chức năng không bao lâu liền đóng cửa.
Chuyện này liền trở thành giấy chứng tử, Dung Lê tiến không được lui cũng không được, đây cũng là nguyên nhân mà công ty giải trí Thiên Không mặc kệ.
Tống Tuân Thanh xoa xoa ấn đường, môi nhấp chặt, dựa vào ghế xoay, suy nghĩ phương pháp giải quyết.
Trước hết nên tìm ra người tung tin? Hay là nên đi điều tra chân tướng, hỏi tình huống của ông lão đó? Qua lâu như vậy rồi, có thể tìm lại được người nọ sao?
Tiếng gõ cửa làm rối loạn suy nghĩ của anh, là trợ lý Trương Lực.
Dung Lực cầm văn kiện:" Buổi sáng hôm nay Dung tiểu thư đã kí hợp đồng."
Tống Tuân Thanh gật đầu, đuôi lông mày hiện lên một tia an ủi, anh xoa bóp giữa mày, thử dài nói:" Cứ nghĩ cô ấy sẽ không ký."
Trương Lực cung kính nói:" Ngài dụng tâm lương khổ*, Dung tiểu thư không hiểu được tâm ý của ngài."
* Dụng tâm lương khổ – 用心良苦 – yòng xīn liáng kǔ (lương: rất, tóm lại là phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại).
Tống Tuân Thanh lắc đầu, thanh âm thực nhẹ, phảng phất như đang thở dài:" Tôi cũng không trông cậy cô ấy có thể hiểu tôi." Anh chỉ là hy vọng cô có thể thuận lợi một chút.
Cuối cùng, anh thở dài một tiếng, trong đêm đen tĩnh mịch, thế nhưng nghe ra một tia bi thương:" Trương Lực, cậu thấy tôi làm vậy có đúng không?"
Mất một lúc lâu, Trương Lực mới trả lời:" Tôi thấp cổ bé họng, không dám xen vào quyết định của ngài." Hắn lại nói:" Ngài nghe theo tâm mình làm là được rồi, còn lại thời gian sẽ trả lời.
"
Tống Tuân Thanh dành cả đêm đem tư liệu của Dung Lê sắp xếp lại cho hoàn chỉnh.
Anh vừa đứng dậy định đi rửa mặt rồi về nhà nghỉ ngơi liền nghe thấy điện thoại trên bàn vang lên, là Tiểu Trịnh:" Luật sư Tống, có vị nói là Dung tiểu thư muốn gặp ngài."
Dung Lê lúc này đang đứng dưới lầu, bịt đến kín mít, mang khẩu trang che đi gương mặt xinh đẹp, còn đeo thêm kính râm.
Ngày hôm qua ký xong hợp đồng, vẫn là thấy lo sợ bất an, chuyện này không đơn giản vậy, đặc biệt dậy sớm tìm Tống Tuân Thanh hỏi rõ sự tình.
Tiểu Trịnh yêu cầu cô xuất trình giấy hẹn, nhưng Dung Lê không có, đơn giản nói:" Cậu nói với luật sư Tống là có vị Dung tiểu thư tìm là được.
"
Dung Lê liền tìm chỗ ngồi xuống, an tĩnh mà đợi.
" Dung tiểu thư, mời cô trở về." Tiểu Trịnh sắc mặt khó coi, nói:" Luật sư Tống nói ngài ấy không quen ai họ Dung."
________
????.
Edit khi chưa có sự cho phép của tác giả và edit phi lợi nhuận, vui lòng không chuyển ver hoặc repost dưới bất kì hình thức nào.
_ Hết chương 5, 2224 từ.
_ 11/09/2021.
_ Vote để được yêu thương nè.