Tuyển Tập Đoản Văn Đam Mỹ

Nãi Bình Tiên Sinh Hòa Nhiệt Thủy Bình Tiên Sinh
(Cậu bình sữa và Anh bình thủy)

Tác giả: Tu Sáp Đích Dược
Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công
Ghép đôi: Cậu bình sữa x Anh bình thủy
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Cậu bình sữa ôm gối xổm trên bệ cửa sổ nhà bếp chờ trời sáng.

Kỳ thực cho dù các bình khác không nói, cậu cũng đã nhận ra. Vì sao... Cậu luôn không ngừng nhắc tới Anh bình thủy với mọi người chứ?

Khi nghe có bình nói "Anh bình thủy cao to như vậy, xanh mặt nữa chứ, đáng sợ quá", cậu sẽ nhịn không được xông lên cãi: "Không phải đâu! Anh bình thủy là người tốt lắm, có lần tôi không cẩn thận làm đổ sữa, là anh ấy cho tôi mượn nước nóng rót vào, mới không bị chủ nhân phát hiện đấy! Mà còn khi anh ấy giúp tôi rất trầm mặc rất đáng tin cậy!"

Nếu chỉ vậy thôi thì cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng cho dù chủ đề rõ ràng không về Anh bình thủy, cậu cũng có suy nghĩ vồn vã muốn các bình khác biết "Anh bình thủy là bình ngoài lạnh trong nóng", đây là vì sao chứ?


Đã thất thần suốt mấy ngày liền, hồi hồn lại thì luôn nhìn về phía Anh bình thủy; cũng có mấy lần, cậu nhớ tới cảm giác khi Anh bình thủy rót nước nóng vào thân thể cậu, nó lan ra, cho dù bên trong trống rỗng cậu cũng thấy cực kỳ ấm áp.

Đủ mọi tình cảm phức tạp quấn lấy nhau, cuối cùng biến thành vội vã: Rất muốn gặp Anh bình thủy, cho dù chỉ là ánh phản quang kim loại trên người anh ấy cũng có thể làm cậu thấy hoa mắt.

Nhưng làm cách nào để đi gặp anh ấy đây?

Anh bình thủy kỳ thực đã chú ý tới Cậu bình sữa ở trước khi giúp cậu.

Khi đó Cậu bình sữa đang tắm trong bồn, vì vừa đựng sữa nóng xong, nên phải tắm cho sạch sẽ, để nước sạch đọng thành từng giọt trên thành bình trong suốt hơi ánh màu phấn.

Cậu bình sữa của chúng ta vừa tắm còn vừa vui vẻ ca hát. Đại khái vì luôn được dùng để đựng sữa, tiếng ca của cậu cũng có mùi sữa, còn mang theo giọng mũi.

Anh bình thủy sở dĩ nhớ rõ như vậy, là vì các bình khác bất kể là thủy tinh hay plastic, đều chỉ thích độ ấm vừa phải. Nước quá nóng hoặc quá lạnh sẽ khiến bọn họ khó chịu. Nhưng anh phát giác dĩ nhiên có một bình sữa, đối mặt với sữa nóng hổi và nước máy rét lạnh đều có thể vui vẻ.

Cậu ấy xuất xưởng hẳn đã mấy tháng rồi. Tuổi tác trong lớp bình cũng không nhỏ nữa, vì sao lại giống như một đứa bé vậy? Vì sao lại hoạt bát vậy? Vì sao... anh lại sẽ cảm thấy cậu đáng yêu một cách khó tả chứ?

Mãi đến lần nọ từ xa nhìn thấy Cậu bình sữa dĩ nhiên vì làm đổ sữa mà khóc thút thít, anh bèn nói ra câu đầu tiên với cậu: "Chỗ tôi có nước nóng này." Nhưng một câu ngắn ngủi ấy hoàn toàn bị nhấn chìm trong vô số tiếng "Cảm ơn cảm ơn cảm ơn".

Ngày này, Anh bình thủy vẫn đựng cho mình cả bình nước nóng. Đứng trên cao nhìn ra xa, cho nên có thể thấy rõ mọi hành động của Cậu bình sữa, anh luôn lặng lẽ nhìn.

Nhưng ngày này, hành động của Cậu bình sữa khá kỳ quái. Chỉ thấy cậu ấy rõ ràng đã đựng đầy sữa nóng, lại không đeo núm ty lên ngay, mà là lăn vào khăn mặt, rồi lại lăn tới cạnh bồn rửa, như là có rất nhiều tâm sự.

Ngay khi Anh bình thủy tự hỏi là có chuyện gì, Cậu bình sữa như là hạ quyết tâm rất lớn, nhìn xung quanh thấy không có ai, bèn đổ phân nửa sữa nóng của mình vào bồn rửa, sau đó chạy nhanh tới chỗ Anh bình thủy.

"Anh bình thủy, Anh bình thủy!" Cậu ấy lung lay, đứng không vững, "Em... Em bất cẩn làm đổ... sữa nữa rồi, em có thể hỏi... mượn anh nước nóng không?"

Nâng mắt lên, rõ ràng là rất chột dạ.


Anh bình thủy chỉ nhìn cậu, không nói một lời.

Vì thế cậu càng sốt ruột: "Xin lỗi! Em biết... là em không cẩn thận! Đây đã là... lần thứ hai rồi! Xin lỗi!"

Cuối cùng Anh bình thủy ho một tiếng, như là nhịn xuống xúc cảm nào đó: "Không sao, em tới đây."

Chỉ một câu, đã khiến Cậu bình sữa nhảy cỡn lên.

Mười phút sau, cậu đã quên mất mình làm cách nào tới đây, lại là làm cách nào lần thứ hai nước sữa hòa nhau. Bên trong thân thể cất đầy chất lỏng nóng bỏng, tâm tình như muốn sôi lên.

Mãi đến khi bình tĩnh lại.

"À này... Anh bình thủy..."

"Ừm?"

"Nếu... Nếu em lại làm đổ sữa, có... có thể tìm anh giúp nữa không?"


"Có thể."

"Vậy... anh sẽ không ghét em chứ?"

"Không đâu."

Nghe được cam đoan Cậu bình sữa vui vẻ lắc lư hai vòng, rồi phát hiện có chút không đúng: "Ể? Anh bình thủy à, sữa hôm nay hình như hơi nhạt..."

"Xin lỗi, lỡ bỏ nhiều nước nóng quá."

"Không không... rõ ràng là tại thiếu sữa..."

Mỉm cười: "Vậy lần sau, em nhớ làm đổ ít thôi nhé."

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận