Tuyển Tập Đoản Văn Khr

Tàn Nhẫn Đích Mỹ Lệ
(Vẻ đẹp tàn nhẫn)

Tác giả: ---------
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Hibari
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

—— Hibari-senpai, anh biết không? Em thích nhất là mùa thu, bởi mọi sinh mệnh, đều sẽ kết thúc vào mùa thu.

(1)

Máu, như hoa anh túc đỏ nở rộ diêm dúa.

Cơ thể của thanh niên bị viên đạn bắn xuyên qua, mềm mại như cánh bướm bị nghiền nát.

Bọn họ gào thét tê tâm liệt phế. Bọn họ nổi điên tàn sát như dã thú. Bọn họ bi thương rơi lệ.

Nhưng, phải làm thế nào để đánh thức một đôi mắt từ lâu đã khép lại.

Cửa sổ bị đẩy mạnh ra, cơn gió lạnh buổi sáng thổi qua gò má, đánh rối tóc mai.

Mười năm, Hibari như đã dần quên đi cay đắng; đã quen với cuộc sống không có cậu.

"Hibari-senpai, anh biết không? Em thích nhất là mùa thu, bởi mọi sinh mệnh, đều sẽ kết thúc vào mùa thu."


Đây là lời cuối cùng cậu nói với anh à?

"Này, anh tới thăm em." Mỗi năm một ngày, lặp lại một câu.

"Em đã biết đúng không? Em đã biết sẽ là kết quả này?" Ở bên mộ cậu, Hibari đứng rất lâu, rất lâu, trầm mặc.

Mỗi khi ấy, luôn sẽ có một chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống, rồi, nghiền nát.

"Mùa thu, đã tới rồi."

Ngày giỗ của Sawada Tsunayoshi, ngày 7 tháng 8, cuối thu, ngày của đêm thất tịch.

(2)

—— khi không có em, tôi cố gắng, tìm lại chính mình.

Từ sau ngày đó, Hibari đột nhiên thích hậu hoa viên của Vongola, đó là nơi hẹn hò đầu tiên của họ. Trồng đầy hoa anh đào.

Nhớ mang máng, cũng là như vậy, hoa anh đào bay đầy trời, em bày tỏ với tôi, lời nói trúc trắc. Nhưng, tôi vẫn đồng ý.

Nhớ mang máng, ngày Hibird chết, em nằm sấp trên vai tôi khóc. Tôi xoa đầu em, an ủi.

Nhớ mang máng...


Mà giờ, đã không có gì cần nhớ nữa...

Không có em, không muốn nhớ lại gì nữa...

(3)

"Nguy rồi, Lal-sama, Cloud Guardian-sama đã xảy ra chuyện rồi!"

"Reborn, có nghe thấy không?"

"Ừm, thật là không ngờ đấy."

"Cậu ta đúng là... một kẻ si tình..."

"Phải, vì người nọ, làm đến bước này."

"Này, Reborn, tôi... đi xử lý hậu sự nhé..."

"Ừm..."

Reborn nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, phản chiếu trên tấm hình, là nét mặt hạnh phúc của Hibari và Tsunayoshi, mỉm cười.

Giờ đây hai người, đã có thể chân chính ở bên nhau rồi.

Sau đó, anh mở hồ sơ ra, ghi lại:

Hibari Kyoya, tử vong: ngày 7 tháng 8.

—— Hibari-senpai, anh biết không? Em thích nhất là mùa thu, bởi mọi sinh mệnh, đều sẽ kết thúc vào mùa thu.

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận