Tuyển Tập Đoản Văn Khr

Toàn Lực Thất Tung
(Tận lực bỏ trốn)

Tác giả: Bạo Thực Thành Cầu
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Xanxus
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Từ khi nhậm cái chức Vongola Đệ Thập xui xẻo này tới nay, Sawada Tsunayoshi-kun vẫn luôn cố gắng bỏ trốn, kỹ thuật ẩn náu trải qua nhiều lần thực tiễn ngày một lão luyện hơn, điều này khiến cho mấy tên cuồng Boss thường thay ca trực ở hai cứ điểm Tổng bộ và Nam Cực kêu khổ thấu trời.

Nhờ ơn chàng gia sư bụng đen như mực tiền nhậm, hiện nhậm là CEDEF với mục tiêu (tận lực) giảm bớt nguồn nhân lực cần sử dụng nên đã nghĩ sinh ra nhiều cách (giày vò) đến độ Varia cũng phải kiêng kị, gã Boss xui xẻo nhất Varia người từng tuyên bố "Varia chỉ nghe lệnh Vongola Đệ Cửu" Xanxus không thể không lết cái thân đi tìm tên rác rưởi đang bỏ trốn nào đó.

—— tìm người thôi mà, có cần phải đốt lửa và lên nòng không?

Câu oán giận nho nhỏ này của Vongola Đệ Thập đã sáng tỏ được tâm tình lúc đó của Xanxus.

"Tôi muốn đi du lịch, đừng tìm."


Đó là lần đầu tiên Vongola Đệ Thập chuẩn bị kế hoạch bỏ nhà đi bụi để lại tờ giấy, trước mắt bị Trung khuyển-kun cất giữ... Khụ, đừng có lạc đề cũng đừng có tiết lộ chuyện riêng của người ta.

Khi Xanxus nhìn thấy tờ giấy này gân xanh trên đầu gã nhảy tưng tưng, Reborn uống một ngụm cà phê rồi ưu nhã hắt ra một tiếng thở dài trộn lẫn rất nhiều thành phần vui sướng trên nỗi đau của người khác——

Đáng đời cậu lắm Dame-Tsuna.

Nếu muốn thoát khỏi Hộ Vệ, vậy thì chuẩn bị bị Varia bao vây đi.

Lần đầu tiên Xanxus tìm được Sawada Tsunayoshi, chàng trai chuẩn bị kế hoạch bỏ nhà đi bụi này quấn một chiếc khăn quàng cổ lông xù đứng trước tủ kính của một tiệm nhỏ trên đảo Sicilia, lộ ra vẻ ca ngợi nhìn chằm chằm vào gói quà sặc sỡ đặt dưới ánh đèn, khuôn mặt ngây thơ ở cái tuổi hai mươi bốn đáng chết còn không chịu cô đơn ngo ngoe thò ra.

Giây phút ấy Xanxus rất muốn dùng Ngọn lửa Phẫn Nộ đã đốt lên nổ chết tên rác rưởi này.

—— cả nhà Vongola đều đi tìm cậu mà cậu lại làm gì ở đây thế?! Nếu đã chạy sao không chạy xa một tí đi, tối thiểu chạy ra khỏi đảo Sicilia, đừng có lỗi với những người đang tận tâm tận lực tìm mình như vậy!

... Đương nhiên lời này Xanxus không có khả năng nói ra, chỉ là dùng để giải thích lý do gã phẫn nộ mà thôi.

Cuối cùng gã vẫn không tặng cho đối phương một phát súng.

Tuyệt đối không phải là vì nét mặt và động tác của cậu quá giống thỏ mà gã tha cho đâu.

Lần thứ hai Xanxus tìm được Sawada Tsunayoshi, cậu xác thực đã chạy xa hơn tí, là ở Tổng bộ nhà Cavallone.

Đừng hỏi các Hộ Vệ đi đâu, muốn biết có thể nhờ các nhân viên kỹ thuật vĩ đại của tổ quốc tìm ở Nam Cực cho, nói không chừng sẽ tìm được đấy, tìm được rồi nhớ gửi tin giùm luôn nhé? Đại biểu cho nhà Vongola xin gửi lời cảm ơn trước.

Hình như cậu đã khóc cả buổi tối...

Khi Xanxus nhìn thấy Sawada Tsunayoshi bước ra từ lâu đài Cavallone, gã phát hiện cặp mắt của cậu đỏ lên như thỏ. Cậu ngại ngùng dùng cái giọng khàn khàn nói cảm ơn Ngựa Chứng rác rưởi đã cho mình ở tạm một đêm, rồi ngoan ngoãn đi theo Xanxus về Vongola.

Nét mặt của Ngựa Chứng rác rưởi có vẻ tiếc nuối, lúc gần đi còn nói nếu Sawada Tsunayoshi cần có thể tới tìm anh.

Xanxus khó chịu một cách khó hiểu.


Gã biết tiểu quỷ Sawada Tsunayoshi rác rưởi này yếu đuối vô dụng, bị một kẻ như vậy đánh bại là sỉ nhục cả đời của gã, gã sẽ dùng quãng đời còn lại để rửa sạch. Gã không cần càng không muốn để ý tới nội tâm giằng xé của một tên rác rưởi, những lựa chọn đau khổ giữa vui với buồn, mềm mại với kiên cường, muốn níu giữ Family lại không muốn bạn bè bị thương, muốn bảo vệ lại chỉ có thể giết chóc...

—— gã không muốn để ý.

—— cậu im lặng không nói lời nào chỉ lộ ra đôi mắt, rất giống thỏ.

—— cậu đã suýt chết đấy, đồ rác rưởi.

Câu trách móc vốn định nói ra, lại không thốt lên được.

Lần thứ ba Xanxus tìm được Sawada Tsunayoshi là ở một tiệm quà tặng trên đảo Sicilia, lúc đó Vongola Đệ Thập đang ngồi chờ món quà mình mua được gói lại. Rốt cuộc, vì nhiều lần bị sai khiến mà không nhận được thù lao, Boss của Varia bùng nổ, một tay túm lấy Sawada Tsunayoshi đang chờ trong nhàm chán chỉ thiếu một bước là ngồi xổm xuống đất vẽ vòng vòng ra khỏi cửa hàng.

"—— Ơ hở hở? Xanxus xin lỗi tôi sai rồi, có thể đợi thêm một chút nữa không, chỉ một chút thôi!"

Vongola Đệ Thập bị bắt tại trận giật thót lên.

"Đồ rác rưởi!!!" Xanxus đứng trên con đường đông người qua lại quát vào mặt Sawada Tsunayoshi: "Cậu cứ bỏ trốn hoài như vậy để làm gì hả?!!!"

Kế đó Sawada Tsunayoshi chỉ làm một việc và nói một câu, lại khiến Xanxus cảm thấy cả thế giới như an tĩnh lại.

Cậu vội vã lộn trở về, chạy vào tiệm quà ôm cái hộp vừa gói xong ra, cúi đầu, ánh mắt nghiêng bốn mươi lăm độ về phía trước nhìn Xanxus với vẻ sợ sệt.


"Lần này là mua quà."

Ngày mười tháng mười.

Một tuýp thuốc mỡ xóa sẹo tượng trưng cho sự sỉ nhục hoặc nhiệm vụ.

"Nếu tôi bỏ trốn lần nữa, anh sẽ tới tìm tôi chứ?"

Tối hôm đó tuýp thuốc mỡ phát huy tác dụng, nhưng không phải trên người Xanxus mà là trên người Sawada Tsunayoshi.

Đêm đó, Xanxus cúi xuống hôn chàng trai đã mê man vì mệt lả, nói:

"—— đương nhiên rồi, đồ rác rưởi."

Khuôn mặt bình tĩnh hiếm thấy.

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận