Trì Lai Đích Tsunayoshi Sinh Hạ
(Sinh nhật muộn của Tsunayoshi)
Tác giả: ---------
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Mốc thời gian: 10 năm sau
Sinh nhật? Từ này từ lúc lên làm Boss của Vongola, tôi đã quên mất rồi.
Nguyên nhân? Từ lúc chào đời đã gánh vác số phận của Vongola Decimo, làm gì có thời gian ăn mừng chứ.
Tuy nói là vậy... Tận trong đáy lòng tôi vẫn có một chút xíu chờ mong cái ngày tên là sinh nhật này.
"Dame-Tsuna, phần còn lại xem xong rồi có thể nghỉ ngơi." REBORN chỉ vào một chồng giấy tờ và nói.
"Ừm... còn có chuyện gì à?" Dừng công việc trên tay lại, hỏi REBORN đứng bên cạnh.
"Không có gì, Dame-Tsuna hôm nay nếu không muốn ăn đạn, bữa tối nhất định phải tới phòng ăn đúng giờ cho tôi đấy." Bỏ lại câu này, liền rời đi.
"Săn sóc hiếm thấy của REBORN à... Ha hả..." Mấy ngày này bận rộn công việc, cậu không ăn uống đúng cử, nên bữa tối đương nhiên không thể xuất hiện ở phòng ăn rồi.
Mấy giờ sau, có tiếng gõ cửa vang lên.
"Mời vào." Đầu vẫn cúi gầm xuống.
"Ừm... BOSS à..." Nắm chặt tam xoa kích, nhỏ giọng gọi Tsunayoshi.
"A, là Chrome à! Xin lỗi xin lỗi..." Tsunayoshi lập tức dừng lại, cũng xin lỗi vì sự chểnh mảng của mình.
"Dạ... BOSS à bữa tối hôm nay..."
"Ừm, anh sẽ có mặt, đừng lo." Cười.
"Vậy... Chrome không quấy rầy BOSS nữa ạ..." Nói xong, lập tức rời đi.
"Làm hại mọi người lo lắng như vậy... Xem ra mình phải chú ý giờ giấc ăn uống mới được." Tsunayoshi OS.
Tôi nói thật nhé Tsunayoshi, cậu khờ quá luôn đấy!
Chờ đến khi giải quyết được phân nửa giấy tờ, lại có tiếng gõ cửa vang lên.
Nhưng rất tùy ý.
"... Mời vào..." Lần này cậu có ngẩng lên.
"Lambo anh đã nói mấy lần rồi... Đừng có gõ cửa kiểu như vậy nữa..." Mở cái ngăn kéo thứ hai đếm từ trên xuống bên trái ra, lấy hai viên kẹo mềm vị nho đưa cho Lambo.
"Hihihi, cảm ơn Tsunayoshi." Lambo vui vẻ nhận lấy.
"Sao vậy... ? Có chuyện gì à?" Như một người mẹ, dịu dàng vuốt ve mái tóc hơi rối của Lambo.
"Ừm, bữa tối hôm nay Tsunayoshi sẽ tới chứ?" Vừa ăn kẹo mềm vừa hỏi.
"Sẽ! Anh nhất định sẽ tới, yên tâm đi." Sau đó nhìn Lambo chạy ra cửa, nói tiếng cảm ơn xong liền vọt đi.
Tiếp đó, các Hộ Vệ lần lượt ghé thăm phòng làm việc của Tsunayoshi.
Hộ Vệ Bão dùng giọng nói khẩn cầu mang theo chút khủng bố (Tsunayoshi cho rằng) mời Tsunayoshi bữa tối hôm nay nhất định phải có mặt.
Hộ Vệ Mưa là nụ cười tủm tỉm mời cậu tới.
Hộ Vệ Mặt Trời lại dùng phương pháp hết mình của mình mời Tsunayoshi trình diện.
Hộ Vệ Mây hả, đương nhiên chỉ quăng một câu không tới cắn chết rồi đi thôi.
"Oáp... Rốt cuộc cũng xong rồi... Chờ đã... Kyoya nói gì ấy nhỉ?! ... Không tới cắn chết?! Khó được một lần ảnh chịu tới phòng ăn?! Ảnh không định cắn chết mọi người chỉ để lại ảnh và mình thôi đó chứ?! Hôm nay là ngày đặc biệt gì à... Cả Mây không thích tụ tập cũng bằng lòng tới nữa...?!"
Tôi nói thật nhé Tsunayoshi, cậu thật sự không hiểu hay giả ngu thế?!
Lại qua mấy giờ, Tsunayoshi cuối cùng cũng xem xong giấy tờ.
Quay đầu nhìn đồng hồ, phát hiện chỉ còn năm phút là tới bữa tối rồi, cậu chạy chậm về phía phòng ăn.
Mở cửa ra, chiếu vào trong mắt và âm thanh nghe được là────
Tiếng hoan hô chúc mừng cùng tiếng pháo.
Tsunayoshi phủi đống lụa màu trên tóc xuống, nhìn về phía mọi người.
"Cảm... cảm ơn mọi người..." Cậu nức nở, nước mắt rưng rưng ở khóe.
"Juudaime ngài không cần cảm ơn đâu ạ!! Đây là điều tôi nên làm!!!" Gokudera quỳ xuống dâng quà và hoa cho Tsunayoshi.
"Ha ha ha, Tsunayoshi, sinh nhật vui vẻ." Yamamoto cầm lấy mũ sinh nhật đội lên cho cậu.
"Ha hả ha hả, sinh nhật vui vẻ Tsuna thân mến." Tặng búp bê thỏ cho Tsunayoshi.
"BOSS sinh nhật vui vẻ... Hi vọng BOSS không ghét quà của Chrome..." Tsunayoshi nhìn món quà của cô, một con búp bê thiên sứ bằng pha-lê rất tinh xảo.
"Không... Anh thích lắm!" Tsunayoshi vừa khóc vừa cười, bầu không khí rộn vang tiếng cười.
"Tại sao cô ta lại xuất hiện cùng với Rokudo Mukuro?!" Gokudera hô lên.
"Ha hả, đây là ảo giác thực thể, phô bày sức mạnh của mình vì Tsuna thân mến cũng không tồi." Nói xong, Rokudo Mukuro ôm lấy Tsunayoshi bắt đầu cọ.
"Cắn chết." Ném một cây tonfa qua.
"Kufufu, không ngờ quà chim sẻ tặng cho Tsunayoshi là tonfa đấy. Ha hả..." Đương nhiên, cây tonfa bị Rokudo Mukuro cản lại, còn không ngừng trào phúng.
Cuối cùng biến thành Mây và Sương Mù đánh nhau, còn mọi người thì tiếp tục tặng quà.
Quà tặng không ngừng được đưa tới, nhiều đến mức phải để lên bàn.
Một giọt nước rơi xuống từ khóe mắt rưng rưng, Tsunayoshi vừa cười vừa dùng tay lau.
"Được rồi, nên cắt bánh thôi, thọ tinh." Dino vỗ lưng Tsunayoshi, trấn an cậu.
Vừa tính cắt bánh thì Lambo lại quệt một miếng bơ trét lên mặt Tsunayoshi.
Kế đó hình như là Gokudera ngứa mắt, cũng trét bơ lại, còn nói là muốn báo thù cho Decimo.
Cuối cùng, cắt bánh ngọt biến thành trò chơi.
Nhưng mọi người lại rất vui vẻ!
Chúc ngủ ngon với từng người xong, ai về phòng nấy ngủ.
Tsunayoshi đứng trước tấm gương trong phòng tắm, nhìn vết bơ dính ở khóe miệng vì trò chơi ban nãy, nở một nụ cười sung sướng.
Tắm xong, cậu nằm lên giường, trước khi nhắm mắt lại nhỏ giọng nói một câu───
"Cảm ơn mọi người, sang năm xin cũng hãy ăn mừng cùng tôi nhé, người nhà yêu dấu của tôi───"
Kim đồng hồ vừa vặn chỉ vào số 12, chuông gõ vang.
END