Tuyển Tập Đoản Văn Khr

Bất Khả Chuyển Động Đích Thất Sắc Rubik
(Rubik bảy màu không thể xoay)

Tác giả: ---------
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Chỉ cần là người sinh ra ở cuối thế kỷ 20 đầu thế kỷ 21, không ít thì nhiều cũng sẽ biết một hai trò chơi trí tuệ. Đứng đầu trong số đó chính là Rubik.

Thực ra ở rất lâu về trước, trước cả khi Tsunayoshi quen Yamamoto quen Hibari quen Reborn quen Gokudera, quen những người có năng lực thay đổi số phận cuộc đời mình, cậu rất thích chơi Rubik, đặc biệt là loại Rubik 3x3 màu sắc bình thường lưu hành nhất. Cái trò chơi có thể chơi một mình lại rất khó chán này đối với cậu mà nói là một điều vô cùng tuyệt vời, ở khi đó sẽ không ai gọi cậu là Tsuna Vô Dụng cả.

Nhưng cho dù không bị ai gọi là Vô Dụng cậu cũng không thay đổi được bản chất của mình, Tsunayoshi từng trổ không ít tài Vô Dụng. Ví dụ như xoay một khối Rubik lâu ơi là lâu, một tuần một tháng một mùa xuân, vẫn không hoàn thành xong một mặt của nó. Có lần tệ nhất, cậu bất cẩn đánh rơi khối Rubik, kết quả một viên Rubik rớt xuống gầm giường, mặc dù buồn lắm nhưng cậu không dám chui xuống cái gầm giường tối thui đầy bụi có lẽ còn có rất nhiều mạng nhện để tìm. Năm lớp bốn không tìm, năm lớp bảy không tìm, năm lớp tám không tìm, về sau muốn tìm cũng đã không có thời gian. Và thế là khối Rubik thiếu một viên đó vĩnh viễn phủ bụi trong tủ đồ chơi của Tsunayoshi.

Đương nhiên, lớn lên trở thành BOSS mạnh nhất của Vongola ở mafia rồi, cho dù hiện tại Sawada Tsunayoshi đã có thể mua được rất rất nhiều khối Rubik (tất nhiên là phải thông qua cả đống thủ tục cộng thêm bị Reborn chế nhạo), cậu cũng sẽ không chơi. Dù sao một chồng văn kiện cao hơn mình đã đặt ở trước mặt. Mà cho dù có thời gian, cậu chỉ sợ cũng không còn tâm trí đâu mà chơi, lớn lên rồi, cho dù suy nghĩ không thay đổi, nhưng cái sự ngây thơ của trẻ con ngày trước đã không còn nhiều.

Nhưng trở thành người lớn không có nghĩa là cậu không được quyền nhớ lại sự ngây thơ ấy.

...

Trong buổi tối sinh nhật năm nay, vì đang buồn bực chuyện Guardian Varia gia sư Boss nhà đồng minh lấy cá nhân làm đơn vị mà đánh nhau, Tsunayoshi nhân lúc mọi người không ai để ý nốc hết một chai Brandy.

Lúc Reborn phát hiện được sự bất thường của cậu học sinh nhỏ nhất, Sawada Tsunayoshi đã ngã xuống sô pha cùng với khuôn mặt đỏ ửng. Nhóm người bắt đầu dỡ nhà bị Reborn đen mặt vẫy tay ngăn lại, họ không thể không nhận mệnh thở dài đưa Boss đã say mèm về phòng. Ai bảo họ thích thậm chí là điên cuồng đến bất trị mà yêu Bầu Trời này chứ.

Lúc Sawada Tsunayoshi bắt đầu dùng những câu từ đầy nhiệt huyết nồng nặc mùi rượu nhớ lại thời thơ ấu Vô Dụng của mình, đa số không ai nghĩ gì, dù sao không cần phải tính toán với một con ma men đã nhũn như bùn. —— thực ra rất nhiều người đánh chết cũng không chịu thừa nhận là vì họ không dám nhìn thẳng vào cặp mắt lờ đờ mông lung của con ma men tên Sawada Tsunayoshi ấy, sợ đầu óc mình nóng lên chết máy rồi làm ra ba cái chuyện không thể cứu lại nào đó.

Nhưng con ma men này càng nói lại càng hăng.

Mới đầu cũng chẳng có gì, chỉ là thời thơ ấu bi thảm bị con nhà hàng xóm bạn học ở trường ăn hiếp. Có người lập tức lửa giận ngút trời, có người thần sắc bất biến không nhìn ra được gì, có kẻ hừ một tiếng, còn có kẻ mắng Boss tại sao lại uất ức như thế. Sau đó không hẹn mà cùng âm thầm ghi tội cho cái lũ con nhà hàng xóm bạn học ở trường đó, hôm nào bay tới Nhật Bản sẽ trả gấp trăm lần lại cho Boss Vongola thân ái của họ, Boss Vongola cho dù là thời kì Vô Dụng lúc nhỏ cũng không phải ai cũng bắt nạt được, coi như xui đi.

Nhưng kế tiếp lại có gì đó không đúng rồi. Cặp mắt màu caramel của Sawada Tsunayoshi dần bị hơi nước làm nhòe, điều này từ khi cậu chính thức trở thành Vongola Decimo đã không còn xuất hiện. Có lẽ là vì từ khi chính thức trở thành Vongola Decimo cậu chưa từng nốc nhiều rượu như thế.


Cậu bắt đầu kể lại huyết lệ sử về Rubik. Làn điệu mềm mại có chút nghẹn ngào đi kèm với tiếng khóc suýt nữa đồng hóa đôi chân của Gokudera đang đỡ cậu, khiến nó nhũn ra như sợi mì. Nhóm người tìm đủ mọi cớ để đi theo còn lại đều không thể tin được nhìn đương gia nhà Vongola, thần thái của cậu chỉ có thể dùng từ mị nhãn như tơ để hình dung. Có người suýt nữa cầm lòng không được bị đưa vào bệnh viện do mất máu quá nhiều. Nhưng họ dường như chỉ chú ý tới làn điệu mà quên bẵng đi những lời Tsunayoshi nói.

Chú ý tới điểm này họ ôm theo cảm giác chịu tội và ánh mắt dao động kéo Sawada Tsunayoshi như ốc sên về phòng ngủ của mình. Sau đó đương gia nhà Vongola đã kể tuốt tuồn tuột lại từ đầu đến cuối sự kiện Rubik ở thời thơ ấu cùng tất cả chi tiết còn nhớ được. Men say quấn suy nghĩ của cậu thành một cục gòn, song song cũng chải rõ đoạn ký ức đó. Rõ đến mức còn tăng mạnh cả khả năng làm văn, thế nên người nghe không cần cố gắng gì nhiều đã có thể căn cứ vào thời gian manh mối hoàn nguyên lại khung cảnh năm ấy. Tuy rằng phần trình bày đứt quãng, nhưng tin tôi đi, tình yêu có thể kết nối mọi khoảng cách.

Xõa xong nỗi buồn, Sawada Tsunayoshi ói một bãi trong toilet lại tắm một tăng trong nhà tắm kế trực tiếp ngã xuống giường ngáy o o, vệt nước ở khóe mắt còn chưa khô. Nhưng, đương gia nhà Vongola xõa cũng xõa xong rồi, ngủ cũng ngủ rồi, chỉ tiếc có mấy kẻ nào đó đêm nay lăn qua lăn lại đến mất ngủ.

...

Ngày thứ hai sau sinh nhật của Sawada Tsunayoshi, một nhóm khách không mời không hẹn mà cùng ghé thăm một ngôi nhà ở Nhật Bản.

Do là không hẹn thế nên hoàn toàn không ngờ được ngoài trừ mình ra còn có người khác. Nhưng ngẫm lại, cũng là đương nhiên thôi —— tiếp đó là xông lên đấu võ. Chỉ trong tích tắc ngay trước cửa nhà Sawada khói thuốc súng nồng nặc đao quang kiếm ảnh...

"Kìa... mới sáng ra đã..." Sawada Nana bị đánh thức, ngáp một cái đi ra mở cửa, "Ơ...?"

Bầu không khí còn sặc mùi khói đặc vừa nãy giờ lại tươi mát vô cùng, y như được phun thuốc xịt phòng. Đao quang kiếm ảnh? Là ảo giác à? Làm gì có?

Tập thể cao tầng của Vongola, Cavallone, Millefiore oai phong một cỏi ở Thế giới mafia, khiến người nghe tên đã sợ mất mật, lúc này khéo léo lễ phép ngoan ngoãn đứng trước mặt Nana.

"Xin... Xin hỏi..."

"Chúng ta chỉ là tới lấy đồ của tiểu quỷ!!! Giao khối Rubik đó ra đ-..." Squalo còn chưa nói hết câu thì đã bị cấp trên hung hăng đạp một cái chó gặm đất từ phía sau. Gã nổi khùng lên định bò dậy lý luận, Reborn đã lão luyện giải quyết xong vấn đề. Nana hoặc nhiều hoặc ít cũng biết những người này, kết hợp với thần kinh thô vô địch... họ rất dễ dàng vào được nhà.

Squalo trợn mắt há hốc mồm khó được nhỏ giọng thì thầm: "... Nhà này lại có thể sống bình an đến bây giờ... tiểu quỷ đó lúc nhỏ không bị bắt cóc à..."

Gã nhận được là một cái lườm sắc bén tập thể quăng cho, kèm thêm một quả lựu đạn một cây tonfa một thanh tam xoa kích một thanh kiếm một cú đấm một tia sét một viên đạn mấy cây phi đao một xíu ảo giác không muốn nhìn thấy và một cú đạp lại đến từ phía sau.

...

Trong phòng ngủ của Sawada Tsunayoshi, khối Rubik không biết trốn dễ dàng bị tìm được

Khối Rubik năm đó giờ đã trở nên cũ và phổ biến hơn rồi. Mỗi cạnh vuông là một đường cong màu đen, có sáu màu đỏ vàng lam lục trắng cam, nhưng chưa hoàn thành xong —— có lẽ là vì chủ nhân của nó không thể xoay được. Hẳn là từng nhiều lần lưu luyến giữa các ngón tay, sáu mặt của nó có nhiều vết xước khác nhau. Nhiều năm không ai thăm hỏi khiến nó dính đầy bụi. Khối Rubik này thiếu một góc hình vuông, chắc là một trong ba màu đỏ lam trắng.


"A a... Hồi ức thời thơ ấu hóa ra là vậy à?" Byakuran không hề e dè dùng bàn tay dính đầy bụi trên Rubik móc kẹo ra nhai, "Rẻ rúng quá."

"KUFUFU... Ta lại thấy thời thơ ấu như vậy cũng không tồi."

Ánh mắt bắn về phía chiếc giường Sawada Tsunayoshi nằm thời cấp hai. Chủ nhân của nó đã không dùng suốt mấy năm rồi, nhưng nó vẫn gọn gàng không có lấy một hạt bụi.

"Quét dọn rất cẩn thận." Yamamoto cười, muốn đẩy giường ra, lại bị Gokudera cắn răng cản lại. Trong sự kinh ngạc ở nhiều mức độ khác nhau của Yamamoto và mọi người, Storm Guardian đã trưởng thành dáng người cao ráo quỳ xuống —— chui vào gầm giường. Sau một hồi ầm ĩ, họ nghe được tiếng rống giận mơ hồ. Không lâu sau đó, Gokudera chui ra khỏi gầm giường đầy bụi bẩn, ngón cái và ngón trỏ nắm lấy đuôi của một con chuột bự.

"Nè... Gokudera... chẳng lẽ là..." Ryohei chỉ vào con chuột đã bị dâm uy của Storm Guardian bức cho nửa sống nửa chết, nghẹn họng trân trối. Gokudera nặng nề gật đầu.

"... Căn phòng này không phải được quét dọn mỗi ngày à?"

"..." Gokudera đơ mặt chỉ vào cửa sổ thông gió vẫn luôn mở, bên cạnh cửa sổ có một đường ống nước khá to.

"Ừm. Một con chuột thuộc họ Jerry đấy." Reborn bình luận.

"Giờ phải làm sao?" Bel chống tay phải lên má hỏi, phi đao trong tay trái thì đao có đao không lăng trì con chuột sắp tắt thở nghỉ cứu luôn rồi.

"Đúng thế... Tôi tuyệt đối không đồng ý chuyện móc viên Rubik đó ra từ dạ dày chuột làm quà cho Juudaime đâu!!!"

"Chỉ nghĩ thôi đã muốn ói rồi." Lần đầu tiên Fran ủng hộ hành động của Bel.

Hibari Kyoya vẫn luôn im lặng ban đầu cũng tính tra tấn con chuột đó, nhưng nhìn cây tonfa của mình, anh quyết định vẫn đừng ủy khuất nó thì hơn.

"Hay là mua một cái mới?" Yamamoto đề nghị, sau đó lại thấy có chỗ nào không đúng, "Nhưng làm vậy thì thường lắm."

Kết quả là, mọi người giải tán ở nhà Sawada, con chuột bị ném vào thùng rác, kế hoạch Rubik thất bại...?

...


Buổi chiều cùng ngày sáu Guardian Gokudera Hayato, Sasagawa Ryohei, Lambo, Yamamoto Takeshi, Hibari Kyoya, Rokudo Mukuro về tới tổng bộ ở Italy.

"A... vậy là xong à?" Lambo cau mày. Đã lớn lên rồi cậu hiểu chuyện hơn nhiều, nhưng có những thứ vẫn không thể nào quên được —— lúc còn nhỏ cậu cũng từng chơi Rubik.

"Bằng không thì phải làm sao đây hả bò ngốc? Cậu tính làm gì?" Gokudera bực bội trả lời, tâm tình hiện tại của anh rất tệ.

"Tự làm. Không phải sẽ tốt hơn sao? Tôi không cảm thấy sáu Guardian Vongola chúng ta hợp sức lại không làm ra được một khối Rubik."

"... đề nghị không tồi..." Ryohei nói.

"A... Chờ đã, Gokudera, Lambo." Yamamoto gia nhập, "Tôi cảm thấy, sáu Guardian Vongola chúng ta hợp sức lại... có lẽ không làm ra được một khối Rubik thật đó."

"KUFUFU... Muốn thử không?" Rokudo Mukuro không biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh.

"Hừ." Hibari Kyoya giơ tonfa lên... Tuy rằng làm Rubik hình như không cần tới tonfa?

...

Kỳ thực, thành phẩm phần nhiều là nhờ vào trí thông minh và tài thủ công của Gokudera, còn có đề nghị quan trọng của Lambo. Ryohei phụ trách sơn màu, không biết tại sao Gokudera lại yêu cầu sơn màu đỏ, trải qua bàn bạc với Lambo, đổi thành nửa đỏ nửa lục. Mà Hibari khó được quyết ý đòi màu sơn. —— full tím.

Mukuro phản ứng rất nhanh, chạy vọt tới kho hàng rồi vọt về, lúc về cầm theo một thùng sơn xanh.

Nhưng người còn lại cũng ngộ ra...

"... Cho nên... khối Rubik này là... quà?" Lúc Sawada Tsunayoshi nhận được nó, khóe miệng co giật nhẹ.

Khối Rubik để ở trước mặt cậu là quà sinh nhật đến muộn sáu Guardian liên danh tặng.

Khác với những khối Rubik bình thường bán rất nhiều. Không phải đỏ vàng lam lục trắng cam... Mà là đỏ vàng lục lam xanh tím. Đường cong nhu hòa hiển nhiên là được tinh điêu tế khắc, mài rất trơn nhẵn.

"Dù sao... cũng cảm ơn mọi người!" Tsunayoshi ôm lấy nó, lần đầu tiên trong suốt mấy năm qua cười như một đứa trẻ. Ở khi tay của cậu muốn xoay nó như lúc còn nhỏ, cậu lại phát hiện —— khối Rubik này cứng ngắc, không thể xoay được... Như vậy đâu thể gọi là Rubik.

Tsunayoshi nghi hoặc ngước lên nhìn, lại thấy nét mặt của các Guardian thông tuệ thiện biện... thường ngày giảo hoạt gian trá đều lộ ra vẻ ngượng ngùng.

"Khụ... e hèm... Juudaime... vì một số nguyên nhân khối Rubik này không thể xoay được... Rất xin lỗi! Nhưng, xin ngài xem nó là một vật trang trí..." Gokudera phát biểu đầu tiên, đương nhiên, anh có rất nhiều hổ thẹn với khối Rubik không thể xoay này.


"Ừm... Không sao." Tsunayoshi nhìn khối Rubik, ôm chặt lấy, "Cảm ơn... Tôi thích lắm." Cậu dán mặt lên, cọ cọ như mèo con. Mặt của Gokudera đỏ thêm từng tông theo mỗi cái cọ, đã như màu của lớp sơn trên đó. Chỉ thấy anh bịt mũi lại chạy ra ngoài mà không hề nhìn đường, không quên để lại một câu: "Juudaime thành thật xin lỗi tôi xin cáo lui trước a a a a a a a!!!!!"

Sawada Tsunayoshi chớp mắt nghi hoặc hơn cả trước đó, lại chợt nhận ra xung quanh toàn là áp suất thấp.

Hibari dẫn đầu híp mắt lại bước tới. Sức ép mạnh nhất của Guardian mạnh nhất không phải nói chơi.

"Hi... bari?" Sawada Tsunayoshi nặn ra từng chữ.

Hibari trực tiếp cầm lấy khối Rubik, cau màu nhìn mặt màu đỏ, rồi xoay tới mặt màu tím, dán lên má Sawada Tsunayoshi, dùng sức cọ.

"... A?"

Kế đó Hibari xoay người rời đi, vung tay áo không dính một áng mây.

"À ra là thế..." Có người bừng tỉnh ngộ nói gì. Sau đó mặt của Sawada Tsunayoshi không thể không bị bốn mặt màu vàng lục lam xanh còn lại lần lượt cọ một lần, càng phiền toái hơn là cậu không biết rốt cuộc là tại sao. Chỉ có thể nhìn các Guardian cầm các mặt màu khác nhau của Rubik cọ mặt cậu xong, hạnh phúc thoả mãn rời đi.

...

Sawada Tsunayoshi cuối cùng cũng không biết tại sao khối Rubik này không thể xoay.

Đó là vì cậu không biết, khối Rubik này kỳ thực không chỉ có 26 khối, nó được tạo thành từ 27 khối vuông nhỏ —— ở phần lõi trong cùng được sáu mặt màu vây quanh, có một khối vuông nhỏ xinh đẹp nhất, được cẩn thận sơn lên màu sắc thứ bảy —— màu cam.

Theo khoa học thống kê, Rubik có tất cả 4.3X10^19 cách sắp xếp. Nhưng, Rubik thuộc về Vongola, lại chỉ có một.

Đỏ vàng lục lam xanh tím, sáu màu sắc vĩnh viễn không trộn lẫn, vĩnh viễn không thất lạc, vĩnh viễn bảo vệ màu cam ở trung tâm nhất, bảo vệ Bầu Trời thuộc về họ.

END

Chuyện cười lạnh diễn sinh:

—— Nguy rồi, Decimo-sama! Sáu Guardian không biết tại sao đều sơn màu lửa bảo vệ lên hộp Vongola của mình, còn nhuộm lông động vật thành màu cam nữa...

—— Hể???

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận