Bồi Táng
(Chôn cùng)
Tác giả: Vô ☆ Thương
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Reborn
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Anh lúc nào bước vào thế giới của em?
Anh dùng cách gì bước vào thế giới của em?
Anh vì sao bước vào thế giới của em?
Sawada Tsunayoshi ngồi trước bàn làm việc, tay cầm một phần văn kiện vừa được bộ hạ đưa tới.
"Nguyện ngài hết thảy bình an." Thuộc hạ nhìn nửa mặt nghiêng tái nhợt không biểu tình của vị Boss anh tuấn.
"A, há, cảm ơn quan tâm, cậu có thể đi rồi." Sawada Tsunayoshi hoàn hồn, ra vẻ thoải mái.
Một tiếng ca tháp, cửa bị đóng lại, chỉ còn vị giáo phụ tuổi trẻ cô độc giữa căn phòng rộng lớn.
-- tên ta là Reborn, bắt đầu từ hôm nay ta là gia sư của cậu.
-- trách nhiệm của ta là bồi dưỡng cậu thành boss mafia ưu tú.
Này, cách lên sân khấu và tự giới thiệu lúc đó của anh thật là...
-- Dame-Tsuna, cuối cùng đã có chút trưởng thành.
-- Dame-Tsuna, giác ngộ ban đầu của cậu là gì, quên rồi sao?
-- giờ đâu? Giờ không có người em quý trọng và muốn bảo vệ sao?
Lời anh nói chỉ cần một câu cũng đã có thể khích lệ em, dấy lên ý chí chiến đấu của em.
-- Tsuna, đó là trách nhiệm không thể phai mờ trong dòng máu em.
-- Tsuna, nhìn rõ con đường phía trước, chỉ có em, tuyệt không thể ngã xuống!
-- Tsuna, ngây thơ của em sớm muộn gì cũng sẽ hại thảm em, thậm chí khiến em mất mạng!
Thật không nể tình nha, anh cứ nói vậy hoài, rằng em đang sống trong một thế giới đen tối nhường nào.
-- Tsunayoshi, ta không thể, làm bạn với em cả đời!
Cả đời, không được ư? Vì sao không?
"Nè, Reborn, chuyện này, anh thấy thế nào?"
Hồi lâu, không ai trả lời.
Sawada Tsunayoshi ngẩn ra, bỗng nhiên bật cười.
"Em ngốc thật, dĩ nhiên cầm văn kiện này tới hỏi anh."
"Rõ ràng, anh đã không còn."
Văn kiện bị vò nhàu vô lực nện lên bàn, mơ hồ có thể từ ánh xạ kề đó thấy được nụ cười nhạt nguy hiểm bên khóe môi người đàn ông mặc Tây trang đen trong khung ảnh.
"Xem, nó là giấy xác nhận cái chết của anh, em vừa đọc xong!"
Không có những tiếng nức nở tê tâm liệt phế, không có chất vấn như trong dự liệu, anh chỉ lãnh diễm bật cười.
-- kẻ ngông nghênh như anh, sẽ cần vật bồi táng gì đây?
-- đã anh không nói, vậy để em quyết định đi.
-- thế thì, thế giới này, thế nào?
...