BOSS Chí Thượng
(BOSS tối cao)
Tác giả: ---------
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Byakuran
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Thời gian: mấy năm trước khi xảy ra trận chiến mười năm
Thượng
"Ầy..." Sawada Tsunayoshi kéo dậy ý thức có chút hỗn loạn, cố gắng mở mắt, muốn biết mình bị sao vậy.
Khi mí mắt trên nặng nề giãy dụa không muốn rời khỏi mí mắt dưới, những tia sáng trắng gián đoạn lóe vào rèm mắt cắt đứt sự gián tiếp cùng ám hắc, kích thích đại não, ký ức trước khi mất đi ý thức đột ngột hiện về.
Đó là buổi sáng bình thường như thường lệ, khó khăn lắm mới về được với cuộc sống yên ổn, khi đồng hồ báo thức reo lên, trong đầu Tsunayoshi một vế là tắt đồng hồ tiếp tục lười giường, mà một vế khác là chờ ăn đạn của gia sư, không đến 0.1 giây, cân tiểu ly lập tức ngã về phía gia sư.
Rời giường, rửa mặt chải đầu, xuống lầu ăn sáng, tới trước mắt đến tất cả vẫn còn bình thường, phải, chỉ là tới trước mắt mà thôi.
Mẹ có việc, chỉ kịp dặn cậu ăn xong phải dọn dẹp đã ra ngoài, lưng Tsunayoshi đột nhiên thấy ớn lạnh, siêu trực giác khó nói nên lời báo cho cậu biết, hình như có gì sắp xảy ra.
"Reborn..." Quay đầu nhìn về nguồn gốc cơn ớn lạnh xuất hiện, Tsunayoshi thấy vị gia sư có bề ngoài em bé của cậu, kéo thấp vành nón, lộ ra một nụ cười như ác ma gọi người rơi xuống Địa Ngục.
Và rồi trước mắt tối sầm.
Chờ khi khôi phục ý thức mở mắt ra được, cậu đã đặt mình trong một đại sảnh hoa lệ.
Đây là đâu?
"Cậu tỉnh rồi à, ở đây là dinh thự của Vongola." Gia sư của Tsunayoshi - Reborn, vĩnh viễn như có được thuật độc tâm vậy, hợp thời đưa ra đáp án.
"Cái gì! ? Tôi ở Italy???" Vừa tỉnh dậy đã bị kích thích, Tsunayoshi nhịn không được nghĩ, cứ để cậu ngất tiếp cho xong.
"Không, yên tâm đi, chúng ta còn ở Nhật Bản."
Yên tâm cái đầu ấy, Tsunayoshi thầm móc mỉa, vì cậu chưa bao giờ dám không biết sống chết nói trước mặt Reborn cả.
"Vì sao tôi ở đây?" Mà còn Tsunayoshi phát hiện, hai tay của cậu bị trói? Phía trên còn cột một nơ bướm to đùng! Đây là bắt cóc sao!?
Tsunayoshi cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, tuy rằng hai tay cậu bị buộc trước người, bất quá cậu được đặt trên một cái sô pha xa hoa dài phong cách cổ điển phương Tây. Đệm sô pha là chất liệu vải cao cấp gì cậu không rõ lắm, nhưng nó cực kỳ thoải mái còn ánh màu sáng bóng, vật nhồi bên trong cũng không mất co dãn, làm cậu có một cảm giác cả người mình có thể lún vào.
Chẳng lẽ vừa rồi không hề có ý thức, là vì ngủ rất thoải mái?
Sô pha xa hoa được đặt ở một đại sảnh mỹ lệ. Trên đất trải một tấm thảm nhung giúp người đi đường không hề vang lên tiếng động; những bức họa treo trên tường đại sảnh Tsunayoshi không biết cái nào cả, bất quá xem ra đều là danh họa giá trị không thấp; góc tường còn bày những tác phẩm nghệ thuật thoạt nhìn rất quý bất cũng rất yếu đuối; về phần trên đầu, chiếc đèn treo khổng lồ bằng thủy tinh kia nhìn trực tiếp không chỉ gai mắt, còn cho cậu một cảm giác áp bách rơi xuống sẽ đập chết người.
Đây là một căn phòng rất kỳ quái, bốn bức tường có ba cái lắp cửa màu đen bằng gỗ nặng nề, mà còn vẫn là kiểu mở hai bên, bất luận là kim loại trên cửa hay hoa văn trang trí khắc vào cửa gỗ dày nặng đều có một sự hỗn loạn khiến người hoa mắt, bức tường cuối cùng còn sót lại, cũng chính là bức tường gần vị trí sô pha của cậu nhất dĩ nhiên gắn lò sưởi bằng đá, chỉ là vì mùa đông chưa tới nên không đốt.
Mẹ nó, đây là chỗ quỷ quái gì vậy!?
"Lát nữa cậu phải gặp một vị thủ lĩnh có ý kết thành đồng minh với gia tộc chúng ta." Vị gia sư ngồi trên tay vịn sô pha khắc hoa văn viền vàng, thảnh thơi bình tĩnh, dễ dàng quăng ra một tin tức đối với Tsunayoshi mà nói đáng sợ hơn cả bom.
"Cái gì? Mafia!!?"
Đừng đừng đừng mà ~~~~ nội tâm vô hạn kêu thảm ING.
Cậu hiện tại chưa phải Decimo, chỉ là một cái hậu bị nhỏ nhoi thậm chí không tính là mafia mà thôi. Tsunayoshi liều mạng lắc đầu, trọng điểm là cậu không hề muốn làm mafia.
"Lãnh tĩnh lại, Dame-Tsuna."
Reborn nhéo một cái, khiến Tsunayoshi kêu đau không dám có phản kháng gì nữa.
"Thủ lĩnh của đối phương chỉ rõ muốn gặp cậu, vì cậu ấy hy vọng có thể dùng cách đám hỏi để củng cố quan hệ đồng minh."
"Đám hỏi? Ai với ai?" Đám hỏi ý nghĩa là kết hôn phải không? Đầu óc Tsunayoshi xoay không kịp, không hiểu ý Reborn.
"Đương nhiên là cậu – người kế thừa hạ nhiệm của Vongola và cậu ấy - thủ lĩnh tân nhiệm của gia tộc Gesso."
"Di!! Nhưng... nhưng... Kyoko..." Tsunayoshi xấu hổ, tuy rằng trước mắt cậu cho rằng người mình thích hẳn là Kyoko, bất quá cậu vẫn thấy có chút xấu hổ.
"Hừ, Dame-Tsuna, thủ lĩnh của đối phương là nam."
"@※%&☆!!!!!!" Đáng thương Sawada Tsunayoshi đã bị dọa đến không biết nói gì cho phải.
"Đây là tư liệu đối phương đưa tới, trước xem đi." Reborn quăng một bộ "tư liệu xem mắt" chưa mở đã toả ra mùi hoa nồng nặc vào tay cậu.
Hoa lily? Tsunayoshi rùng mình một cái.
Không biết là hiệu quả khứu giác quá mạnh mẽ hay là sóng điện xấu xa từ xa truyền tới, nói chung, cậu có một cảm giác khó chịu.
Khó khăn lắm mới dùng đôi tay bị trói mở ra tư liệu, căn phòng lập tức tràn ngập mùi hoa lily thanh u nở rộ, bất quá cho dù là thứ mùi này thơm đến nhường nào, ngửi lâu cũng sẽ khiến khứu giác người tê liệt.
Kỳ thực Tsunayoshi là rất muốn bảo Reborn cởi trói cho cậu, bất quá cậu có cảm giác nếu cậu dám đưa ra yêu cầu ấy, giây kế tiếp thưởng cho cậu sẽ là cả băng đạn.
Giống như ảnh của các buổi xem mắt trong truyền thống vậy, trang đầu tiên là ảnh chụp vest có viền hoa xung quanh, người trong ảnh thoạt nhìn cũng là thiếu niên khá trẻ, đại khái lớn hơn cậu 2. 3 tuổi, mái tóc ngắn màu trắng bạc ngổ ngược buông thả, làn da trắng mịn thoạt nhìn như mất máu, phối hợp với thân hình thon dài mặc Tây trang màu xám trắng, người này hợp với màu trắng đến mức làm ra vẻ.
Giữa tấm ảnh trắng quá gai mắt này, duy nhất khiến tầm mắt người bắt lấy, là bên dưới đôi mắt màu tử lan, hình xăm màu đen hình cánh rất đột ngột.
Nói lời thật, tuy thoạt nhìn lòng dạ rất sâu, những vẫn là một soái ca.
Cho nên cậu ta thật là nam.
Tsunayoshi có cảm giác囧, cậu cũng là nam mà mà mà!!! Cho dù không soái bằng đối phương, cậu vẫn là nam mà mà mà!!! Nội tâm tiếp tục kêu thảm ING.
Lật qua trang thứ hai giới thiệu tên tuổi thân cao thể trọng ba vòng vân vân. Đối phương gọi là Byakuran... Ừ, thân cao hơn cậu, thể trọng hơn cậu, tấm ảnh này thoạt nhìn khá gầy bất quá vẫn cường tráng hơn cậu, đá bay kết quả so sánh là tại mình quá nhỏ nhắn, Tsunayoshi rất nghẹn lời đọc hết chỗ tư liệu này, đại não có một cảm giác chết máy.
"Reborn... Tôi không muốn cưới..."
Chưa dứt lời đã bị Reborn không khách khí đánh gãy, "Dame-Tsuna, không phải cưới, cậu là gả!"
"Cái gì!! Vì sao?" Vì sao cậu phải gả cho nam chứ, cậu cũng là nam mà!!
Reborn lộ ra nụ cười ác ma, hiển nhiên không nguyện ý giải thích nhiều về vấn đề này.
"Tôi sẽ không gả..."
"Nono nói, chuyện này có thể do cậu làm chủ."
Tsunayoshi cuối cùng thấy được hy vọng, "Vậy..."
"Nếu không muốn gả, cậu phải phụ trách cự tuyệt thủ lĩnh của đối phương, đồng thời mở cuộc đàm phán không làm hỏng quan hệ đồng minh của hai gia tộc."
"Tôi? Tôi làm???" Cho dù là hy vọng, cũng có mặt tàn khốc của nó, cậu không phải mafia, sao biết cách cự tuyệt thế nào mới không làm hỏng quan hệ của hai gia tộc chứ.
Có cảm giác khóc không ra nước mắt.
"Bất quá nể tình cậu huấn luyện chưa đủ, cho nên tôi đã chuẩn bị một phương án khác."
"Phương... phương án gì?'
"Cướp thua hẳn không ai phản đối đi."
Cướp???
Hạ
Tsunayoshi chưa kịp nghi vấn, cánh cửa dày nặng có hoa văn màu đen sậm bên tay trái đã bị đẩy ra, gặt hái chính là một người thanh niên đẹp trai có mái tóc vàng xinh đẹp.
"Hi, Tsuna, anh tới giúp em nè."
"Di, Dino sư huynh!?"
Thủ lĩnh Cavallone - ngựa gỗ Dino mang theo nụ cười xán lạn xuất hiện ở cửa, cho dù là chỉ tùy tính mặc một cái T-Shit cộng thêm áo khoác da và quần jean, người này vẫn toả ra một loại khí chất của kẻ lãnh đạo khác hẳn thường nhân, cũng có lẽ là vì có Romario ở phía sau.
"Anh đã nghe Reborn kể hết mọi chuyện, yên tâm đi."
Rốt cuộc anh đã nghe được gì vậy?
Kế Dino, một cánh cửa màu đen khác bên tay phải cũng bị mở ra.
Người tới khiến Tsunayoshi không thể tin được suýt thét lên.
"XAN... XANXUS!!"
Phải, người lần này xuất hiện là XANXUS đã bại trong Ring Battle. Tuy ban đầu cậu không thể tha thứ cho hành vi của XANXUS, nhưng Tsunayoshi vẫn không cách nào hận anh, mà còn sau khi trải qua sự việc ấy cậu trái lại cảm thấy mình tựa hồ có chút để ý người thanh niên đáng giận này, không biết anh và Varian đã bị trừng phạt thế nào.
Hiện tại nhìn khí thế người tới vẫn không giảm sắc bén so với khi ấy, thân hình cường tráng cao ngất mặc cái áo ba-đờ-xuy không bâu màu đen hợp với bản thân, bên dưới chiếc áo chưa từng được gài nút là áo sơ-mi trắng và quần đen, phần eo sau kiêu ngạo đeo cây súng đặc chế, chọc mắt người nhất đương nhiên vẫn là món đồ gài tóc lông chim màu sắc sặc sỡ.
Cho dù vết thương trên mặt người tới kể rõ những gì từng xảy ra, bất quá thoạt nhìn anh vẫn ổn, Tsunayoshi có chút thở ra thầm nghĩ.
"Hừ! Ta là vì mệnh lệnh của ông... Nono mà tới." Tuy mặt rất thối, bất quá XANXUS vẫn tới cạnh Tsunayoshi, sau đó quay đầu không hề có ý nhìn vào đôi mắt vô tội vẫn nâng lên kia.
Rốt cuộc là mệnh lệnh gì vậy? Tsunayoshi ngày càng hồ đồ.
Rồi cánh cửa cuối cùng, cũng chính là cửa gỗ đối diện được mở. Xuất hiện chính là người trong tấm ảnh dán ở phần tư liệu toả ra mùi hoa mấy phút trước.
Thiếu niên tuấn mỹ ôm một bó hoa hồng đỏ tươi rất lớn, những đóa hồng cao cấp lộng lẫy như nhung tơ này, có màu sắc đậm đà ướt át hơn cả máu tươi, khiến vị thiếu niên trắng đến trong suốt kia cho người một ảo giác như bị hoa hồng hút hết máu vậy.
Không tự chủ được nhớ tới danh từ Vampire, Tsunayoshi cố gắng trấn định bày ra nụ cười, người trước mắt là thủ lĩnh mafia đi! Trời ạ!
"Chào cậu, Sawada Tsunayoshi đồng học lớp 2-A, cuối cùng đã gặp."
Tiếng Nhật ngoài ý muốn thuần thục, người tới nhướng mắt khiến Tsunayoshi nhớ tới một đôi mắt phượng xinh đẹp, bất quá ngũ quan của người này hoàn toàn là phong cách phía Tây, bên dưới cái mũi thẳng là đôi môi được mím chặt theo biên độ vui mừng, tuy rằng là nụ cười rất khẽ lại cho người một cảm giác không thể xem nhẹ.
"Chào... chào anh, Bya... Byakuran-sensei." Cảm thấy lưỡi bị thắt lại, người thanh niên nói muốn cưới mình hiện tại xuất hiện ngay trước mắt, Tsunayoshi không nghĩ giờ là lúc thích hợp để chào hỏi, bất quá cậu không biết ngoại trừ chào hỏi mình còn có thể nói gì.
Thấy Tsunayoshi khẩn trương như vậy, Byakuran cười híp mắt, kéo hình xăm hình cánh dưới khóe mắt anh, thoạt nhìn như bay lên vậy.
Byakuran hào phóng tới trước mặt Tsunayoshi đặt bó hoa vào tay cậu, "Tặng cho cậu, Vongola xinh đẹp."
"Nếu người đã tới đông đủ." Reborn nói, "Vậy bắt đầu đi."
Bắt đầu cái gì? Tsunayoshi cảm thấy mình bị vây giữa ba bị nhân vật cấp BOSS, tay còn cột ruy-băng nơ bướm xinh đẹp thoạt nhìn rất giống... một món quà!?
"Vậy tôi trước sẽ giải thích quy tắc trận chiến tranh đoạt người thừa kế Vongola - Sawada Tsunayoshi này."
Cái gì? Tsunayoshi ra vẻ kinh khủng nhìn gia sư của cậu.
"Căn cứ truyền thống của Vongola, khi có quá nhiều nhân tuyển đề ra cùng một yêu cầu đám hỏi với chúng tôi, chúng tôi sẽ tổ chức trận chiến tranh đoạt để những người được chọn phân cao thấp."
Đây là truyền thống gì vậy, còn kéo gia tộc khác vào nữa chứ, Tsunayoshi nội tâm móc mỉa.
Hơn nữa bày ra trận chiến tranh đoạt này làm gì, làm như cậu rất được hoan nghênh vậy, hoàn toàn không biết mị lực của mình Tsunayoshi tiếp tục móc mỉa.
"Vị bên tay trái chính là thủ lĩnh của gia tộc Cavallone đồng minh của Vongola - ngựa gỗ Dino, vị bên tay phải chính là thủ lĩnh của cơ cấu đặc biệt Varian của Vongola - XANXUS, hai vị này sẽ làm đối thủ cạnh tranh của ngài, ngài đồng ý chứ, Gesso Byakuran."
"Đương nhiên," Byakuran híp mắt lại cười gật đầu, "Tôi sẽ cố gắng đoạt được cậu, Tsunayoshi đồng học."
Vị đại ca này tôi không biết cậu, xin đừng gọi tôi là đồng học nữa, cũng không cần cố gắng đoạt được tôi. Kéo dài móc mỉa mưa rền gió dữ trong lòng, Tsunayoshi cố gắng duy trì nụ cười ôn hòa bên ngoài.
"Vậy hạng mục thi đấu sẽ do Tsuna quyết định."
"Di!!" Bỗng nhiên bị điểm danh, Tsunayoshi phát ra tiếng thét, cậu rất muốn ngất một cái cho xong.
Nhìn quanh bốn phía.
Đôi mắt màu hổ phách đang cười của Dino nháy nháy, đánh ám hiệu gọi cậu yên tâm, có Romario ở đây anh có thể phát huy thực lực nên có. Dino sư huynh hẳn là đơn thuần tới giúp cậu giải quyết yêu cầu đám hỏi phiền phức này đi, Tsunayoshi thầm nghĩ, nếu Dino sư huynh thắng có lẽ cậu không cần gả.
Đôi mắt màu đỏ lãnh khốc của XANXUS cũng nhìn chằm chằm cậu, tuy rằng trong mắt đã không còn hận ý và cố chấp hủy diệt tất cả như khi ấy, bất quá vẻ mặt không có nụ cười kia như đang trừng người vậy. Tuy rằng bị ghét sẽ thấy rất buồn, bất quá XANXUS hẳn cũng là đơn thuần vâng theo mệnh lệnh của Nono tới giúp cậu.
Về phần đôi mắt màu xanh tím xinh đẹp còn lại, cậu hoàn toàn không hiểu chủ nhân sở hữu đôi mắt mỹ lệ này nghĩ gì, nam giới Italy đều mở ra như vậy sao? Hay là vì gia tộc chuyện nhỏ như giới tính không cần phải lo lắng? Tuy rằng đối phương vẫn cười, nhưng rốt cuộc cậu nên làm thế nào mới không đắc tội đối phương đây!!?
Quay đầu nhìn về phía Reborn hi vọng xa vời có thể được cứu viện, thật không ngờ lại từ vẻ mặt khó mà đẽo gọt của Reborn, Tsunayoshi dĩ nhiên đọc ra tin tức mau quyết định đi! Và nếu không quyết định thì sẽ bắn chết.
Lẽ nào bảo bọn họ đánh nhau? Tạo thành thương vong là không tốt, mà còn tòa nhà này cũng sẽ bị phá hỏng, đến lúc đó phí dụng sửa chữa cậu nhất định trả không nổi! Hay là bảo bọn họ thi đua tài nghệ? Nhưng làm vậy bình thẩm nhất định là Reborn và cậu, không quản bình thế nào vẫn sẽ đắc tội người! Rốt cuộc còn có cách nào đây...
Áp lực và tầm nhìn tới từ bốn phía, không khí phảng phất bị ngưng đọng, cho dù Tsunayoshi rủ đầu xuống cũng cảm nhận được ý niệm trầm trọng kia, tinh thần bị áp bức đến cực hạn, rồi đột nhiên trống rỗng.
Thân thể cuộn mình không còn run rẩy nữa, cả người phảng phất đang tỏa sáng, một thứ khí tức an tường ổn định, không phải loá mắt sặc sỡ, cũng không phải lãnh liệt tàn khốc, càng không phải tà mị yêu dị, mà là một loại bình thản thuần khiết, khí chất ưu nhã phảng phất có thể bao dung tất cả, cho dù không có Dying Will Flame màu quýt vàng lấp lánh, cậu vẫn mê người như vậy.
Trong đôi mắt vàng óng bình tĩnh lóe ra lưu quang, bỏ đi bất an và nóng nảy, Tsunayoshi hình thức nữ vương nói ra quyết định lúc nãy cậu không dám nói.
"Vậy thì oẳn tù tì đi."
"!" Ba vị nam tính vốn dĩ cho rằng sẽ dùng vũ lực để tranh đoạt, nghe được quyết định của Tsunayoshi là oẳn tù tì, tuy rằng không biểu lộ, nhưng đều thấy không thể tin.
Không quá qua loa sao. Dino nhăn mũi, cái vận oẳn tù tì của anh không được tốt lắm.
Dĩ nhiên dám nói ra cách đấu mềm yếu này. Đôi mắt đỏ sắc bén của XANXUS quấn quýt, càng nhiều là một thứ xúc cảm phức tạp, anh đã N trăm năm không chơi oẳn tù tì.
Người thừa kế tương lai của Vongola thật đặc biệt. Byakuran nhướng mày, bất quá không quản là cái vẻ nao núng đáng yêu như thỏ con lúc nãy, hay hình thức vương giả lãnh tĩnh hiện tại, đều rất mê người.
Ba thanh niên quay quanh Tsunayoshi, thỉnh thoảng vẫy tay kéo gân, một cái trong đó còn khiến đầu ngón tay cốp cốp rung động, mỗi người ma quyền sát chưởng vận sức chờ phát động.
"Vậy thì! Kéo, búa, bao!"
Búa, búa, búa, bao!!
Dĩ nhiên là thắng bại nghiêng về một phía! Mọi người trước là kinh ngạc, sau là muốn biết ai ra bao thông sát toàn cục, cuối cùng mới phát hiện dĩ nhiên có bốn bàn tay.
Bốn bàn tay!?
Thuận theo bàn tay bạch ngọc thoạt nhìn khá xinh xắn giữa bốn phía nhìn lên, là khuỷu tay thon gầy nhưng rắn chắc, bắp tay, cái cổ trắng nõn dài mảnh như sờ nhẹ vào cũng sẽ gãy, rồi là khuôn mặt tròn có một đôi mắt màu vàng tinh xảo xán lạn bị mái tóc màu nâu ôm trọn.
Không ai khác ngoài Sawada Tsunayoshi!
"Tôi thắng." Một bàn tay khác cầm sợi ruy-băng và hoa hồng không biết bao thuở bị cởi ra, Tsunayoshi thoả mãn cười, một lần nữa thông sát ba vị nam tính.
Reborn tựa hồ cũng thoả mãn với việc học sinh của mình có biểu hiện kiệt xuất như vậy, vì Tsunayoshi nghe ra Reborn dùng thanh âm vui mừng nói, "Vậy người thắng trận chiến tranh đoạt Sawada Tsunayoshi là Sawada Tsunayoshi, kẻ thua sẽ mất đi tư cách."
Quy tắc đích xác là không nói Tsunayoshi không thể tham dự. Dino đáng tiếc nghĩ, sớm biết khiêu chiến tiền gia sư của mình đề ra sẽ không đơn giản như vậy, là anh sơ suất.
Hừ, lại là huyết thống Vongola. XANXUS rất không kiên nhẫn hất mặt, siêu trực giác vượt quá tưởng tượng ấy căn bản là lám bừa, Nono... Ông già chết tiệt kia căn bản là muốn bỡn anh đi.
Ai nha, thất bại. Byakuran vẫn cười, bất quá nụ cười đã giảm mấy phần ôn độ, cuộc cạnh tranh công bình này đích xác là anh thất bại, nhưng hứng thú anh dành cho Tsunayoshi không hề giảm tí nào.
Nói chung, ba người khác tựa hồ không có ý kiến gì với kết quả này, thế nên Tsunayoshi thuận lợi bảo vệ trinh tiết của mình, cũng quen thêm một vị thủ lĩnh mafia khó hiểu.
Về phần vấn đề đồng minh? Nghe nói... hình như... đại khái... có ký đi!?
END... or not
Kết cục bị làm hỏng...
Đừng xem thường oán niệm của đàn ông, đặc biệt là đàn ông không ôm được mỹ nhân về.
Byakuran, hắc mã lấy thân là lực lượng mới xuất hiện, thủ lĩnh gia tộc phái thực lực sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ cao áp vang dội nổi lên ở Thế Giới Mafia, tự nhiên có năng lực và chỗ hơn người phù hợp để làm Ông Trùm.
Tuy rằng đám hỏi này hơn phân nửa là vì thân cận gia tộc Vongola có lịch sử dài lâu còn bài danh thứ nhất trên bảng thực lực mafia, bất quá anh cũng thật là rất vừa ý Sawada Tsunayoshi.
Tay cầm đóa hoa màu tím nhạt, trên cánh hoa có văn lộ màu tím sậm kéo dài đến nhụy hoa màu tối như bị nuốt hết vậy, ống nhị cái hoa thon dài là màu đỏ vàng xinh đẹp, như đôi ngươi mỹ lệ của người kia, toả ra mùi hương trong veo, Byakuran cười dị thường yêu diễm.
Tsunayoshi-kun, cậu sẽ không cho rằng thế là kết thúc đi, nếu không thể nâng trong tay cẩn thận bảo vệ, vậy tôi sẽ khiến cậu mỹ lệ điêu linh.
"Báo cáo, Byakuran-sama, gia tộc Giglio Nero gửi tới một phong thư mời."
"Ác, là Yuni-kun sao, tới rất đúng lúc."
Buông ra, đóa hoa tím rơi xuống, cánh hoa hình trái tim rũ rượi tách rời.
Cho nên mười năm sau, gia tộc "Millefiori" do hai gia tộc cấu thành, bày ra trận săn giết Vongola.
...
work_��9�[��