Hỏa Diễm
Tác giả: Vũ Hóa
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Diễm Chi Chương
Dying Will Flame, chứng minh cho chức vị thủ lĩnh và lực lượng của các đời Vongola.
Nó là một ngọn lửa mạnh mẽ mà lộng lẫy.
Nếu ngọn lửa này là số phận.
Vậy Sawada Tsunayoshi chính là vật dẫn, tồn tại quan trọng nhất để vạn vật xung quanh cậu cháy lên.
Cậu không còn là "phế tài" bị người cười cợt, mọi người đều biết —— Sky thuộc về bọn họ là nguồn sáng chói mắt mà quá đỗi ấm áp.
Đốt mỗi một người bên cạnh mình lên, nhưng bản thân vật dẫn lại không thể tạo ra lửa.
Thế nên chính giây phút họ gặp nhau đã bừng lên ngọn lửa trong lòng Sawada Tsunayoshi, bừng càng cao lực lượng ngọn lửa sinh ra sẽ càng mạnh.
Chất dẫn là năm tháng Sawada Tsunayoshi trải qua, số phận của ngọn lửa vốn đã bất phàm.
Mỗi lần cậu kiên cường bước tới một bước, sẽ có thêm một ấn ký chứng kiến sự trưởng thành của cậu.
Ba thứ này thiếu một, ngọn lửa sẽ không thể tồn tại.
Nó tỏa ra không riêng chỉ là ánh sáng và nhiệt độ, còn có lực lượng vô địch như kỳ tích vậy.
Nhưng ngọn lửa không thể tưởng tượng nổi này song song cũng yếu đuối vô cùng.
...
XANXUS nhìn Sawada Tsunayoshi trước mắt, anh nhớ lại trận Ring Battle mười mấy năm trước cho tới ngày giờ vội vàng mà qua của hiện tại.
Ban đầu khi anh nhìn thấy tiểu quỷ rác rưởi này trong đầu chỉ có hai chữ yếu đuối.
Tiểu quỷ rác rưởi nơi chốn cần người bảo vệ không đúng tý nào này bằng vào cái gì tranh chức vị thủ lĩnh với mình?!
Quả thật là hoang đường buồn cười đến cực điểm, ha ha đây trò đùa buồn cười nhất mà anh từng được nghe!
Mafia là thế giới chỉ kẻ mạnh mới có thể sống, kẻ yếu nên bị hủy diệt!
Mist Guardian của tiểu quỷ kia biết, đáng tiếc tên đó chọn sai chủ, rõ ràng có lực lượng lại là một kẻ ngu ngốc.
Thủ lĩnh chỉ cần chỉ khiến mình mạnh hơn ai hết, dùng lực lượng và sự bố thí để bộ hạ cam nguyện trung thành làm mọi việc cho mình là được!
Một thủ lĩnh cần là bộ hạ nghe lời mà không phải mớ đồ chơi gọi là đồng bạn.
Anh có được lực lượng tuyệt đối của ngọn lửa hùng mạnh có thể đốt tất cả thành tro tàn, mà ngọn lửa của tiểu quỷ ấy anh căn bản không để vào mắt.
Có lẽ nồng nhiệt có lẽ chói mắt, anh không thể không thừa nhận tiểu quỷ cũng có mấy phần năng lực, nhưng kẻ thắng là anh không cần hoài nghi.
Đáng tiếc XANXUS bại, bại cho tiểu quỷ mình cho rằng là kẻ yếu.
Anh không cam lòng! Vì sao? Vì sao! Vì sao anh thất bại!
Anh không hiểu, sống dưới đạo lý máu tươi và lực lượng là tất cả anh không thể hiểu.
Một khắc cuối cùng trước khi bị đóng băng, XANXUS nhìn Tsunayoshi chiến thắng.
Chậc, đó là ánh mắt gì? Đồng tình sao? Đồ khốn, không được dùng ánh mắt buồn nôn ấy nhìn ta!
Ta không phải kẻ yếu không cần đồng tình! Cậu nên dùng vẻ mặt đắc ý của kẻ chiến thắng chế giễu ta mà không phải... mà không phải... ...
Mà không phải dùng sự bi thương thống khổ ấy nhìn ta, tiểu quỷ ngu ngốc ạ...
—— XANXUS, thủ lĩnh của Varian trong trận Sky Ring Battle cuối cùng một lần nữa bị đóng băng. ——
Sau đó không biết qua bao lâu, khi XANXUS tỉnh lại từ giấc ngủ dài đằng đẵng, ánh mắt đầu tiên anh thấy vẫn là tiểu quỷ ấy.
Nhìn thấy ngọn lửa trong tiểu quỷ anh đã hiểu là cậu giải lớp băng này, ngọn lửa ấm áp mà hữu lực ấy thấm vào lòng người biết bao, sau đó anh hoảng hốt lại rơi vào cơn mê.
Cậu không sợ ta sẽ giết cậu sao?!
Khi XANXUS tỉnh dậy nằm trên giường bệnh nói ra cậu này, đồng bạn Guardian đứng sau lưng tiểu quỷ lập tức nổi giận, rồi đã bị tiểu quỷ làm một thủ thế ngăn cản sau đó bảo họ lui xuống.
Xin lỗi, tôi không thể chết trên tay anh, mà anh hiện tại cần là nghỉ ngơi.
Chờ khi Guardian đi hết rồi Sawada Tsunayoshi ngồi bên giường anh, không hề sợ hãi nhìn anh bình tĩnh nói.
XANXUS quay mắt đi không để ý tiểu quỷ ngu ngốc này, anh biết hiện tại anh căn bản không có năng lực tạo thành tổn thương gì cho cậu, anh hận sự vô năng ngày giờ này của mình.
Vì sao?
XANXUS hỏi cậu, hỏi tiểu quỷ đóng băng mình khi ấy, hỏi thủ lĩnh Vongola giải băng cho mình hiện tại.
Ngoại trừ tôi và bộ hạ trước đây của anh, những người khác đều phản đối việc giải băng này.
Nhưng mà, anh không riêng là con trai của Nono, vẫn còn là thủ lĩnh duy nhất của Varian...
XANXUS chỉ nghĩ lời cậu nói nhảm thật.
Anh không biết mình rốt cuộc bị đóng băng bao nhiêu năm, nhưng anh biết nhất định là rất lâu, lâu đến mức anh thấy được thành thục ổn trọng của "father" trên người tiểu quỷ này, còn có lực lượng mạnh mẽ anh rất không muốn thừa nhận đã vượt trước anh.
Cho nên tôi không thể, không thể nhìn anh tiếp tục bị đóng băng nữa...
Xem đi, tiểu quỷ này quả nhiên vẫn là kẻ yếu, chỉ có kẻ yếu mới sẽ chảy nước mắt yếu đuối...
XANXUS tuy nghĩ vậy, lại vươn tay vụng về lau nước mắt cho tiểu quỷ.
Có lẽ, anh nên suy nghĩ ngày sau phải làm thế nào.
Tiểu quỷ yếu đuối ngu ngốc này...
...
Yếu đuối cái quỷ ấy!
XANXUS bừng tỉnh mắt lạnh nhìn Sawada Tsunayoshi bị tóc mái che khuất nhìn không rõ khuôn mặt, vũ khí trong tay anh — súng của Secondo — đã ngày qua ngày dự trữ được rất nhiều lực lượng, nhưng không quản anh vuốt ve bao nhiêu lần cũng không thể giải mối hận trong lòng anh!
XANXUS và Varian đứng bên trái, Tsunayoshi và Guardian đứng bên phải.
Thời gian như quay ngược về trận chiến lập trường của mười mấy năm trước.
Tối nay tựa hồ nổi gió, vầng trăng giữa đêm không có sao trời nâng đỡ.
"XANXUS, việc đã đến nước này tôi không muốn nói gì thêm nữa." Giọng Tsunayoshi nghe không ra cảm xúc gì.
"Chuyện không trách ai nhưng anh phải đối mặt với hiện thực."
"Cậu biết cái gì chứ?!" XANXUS rống giận rồi siết chặt nắm tay.
"Cậu biết ta vì thế mà trả giá bao nhiêu không?!"
Không chỉ anh, mỗi người ở đây đều trả giá rất nhiều.
Vì Sky, bọn họ cam tâm tình nguyện, nhưng XANXUS không giống, tự tôn của anh quyết không cho phép!
"Vậy thì tốt, anh ra tay đi. Nhưng xin anh đừng dùng súng của Secondo, đừng khinh nhờn nó." Tsunayoshi im lặng thở dài, cậu không phải không dự tính được sẽ xảy ra chuyện này, chỉ là không ngờ nó sẽ xảy ra nhanh như vậy, quyết định của cậu lẽ nào sai rồi sao?
"Được," XANXUS buông súng xuống, "Ta tự tay làm càng tốt!"
Tay XANXUS một lần nửa dấy lên Flame of Wrath, Reborn từng nói nó là ngọn lửa cực kỳ quý hiếm.
Có thể chôn vùi tất cả thành tro tàn, ngọn lửa có tính phá hủy áp đảo tuyệt đối.
"Tiểu quỷ đáng ghét, đây là tại cậu, là cậu khiến ta không thể không làm vậy!" Flame of Wrath đã bắn ra khỏi tay, mọi người đều không đành lòng hoặc nhắm mắt lại hoặc quay đầu sang chỗ khác.
"Biến mất đi, rác rưởi!"
Tsunayoshi không né tránh, nếu đây là số phận ngọn lửa phải nhận, vậy cậu cũng phải có dũng cảm đón lấy...
Trái tim của mọi người như đang nhỏ huyết.
"Không! XANXUS đồ khốn đáng chết, anh không thể làm vậy————!"
Gokudera cuối cùng nhịn không được thét lớn, cậu đã không quản được ước định hứa hẹn hoặc sẽ có hậu quả gì, bật người lao tới.
"Nguy hiểm lắm! Đừng tới đó!" Yamamoto và Ryohei đứng bên cạnh miễn cưỡng lãnh tĩnh kéo cậu lại.
"Đã không kịp rồi..." Lambo vô lực quỳ xuống, hai người khác chỉ là trầm mặc.
"Buông tôi ra!" Gokudera giãy khỏi tay họ ngã xuống đất, nhưng chính như Lambo nói vậy, đã không kịp rồi.
Sau một tiếng nổ, Gokudera ngây ngốc nhìn mảnh đất tan hoang, cậu ôm đầu không thể tin được lung lay.
"Tôi... Tôi..." Chất lỏng trong suốt lặng mình rơi xuống, âm rung nghiền nát không thể tổ chức được lời muốn nói.
"Nhật ký tình yêu bí mật những năm gần đây tôi vất vả viết cùng Decimo a!"
Cậu rất hối hận, vì sao cậu không sao thêm một quyển nữa.
Nghe được lời Gokudera thương tâm khổ sở cất nên, máu trong tim mọi người ở đây đều trào dâng.
"Phải không? Của cậu là nhật ký à..." Yamamoto gật đầu hiểu rõ vỗ vai Gokudera rồi bệt ra đất than thở, "Của tôi là mớ quần áo bị Tsuna chạm vào..." Nghe nói thu thập đủ một ngàn món đồ bị người mình yêu chạm vào sẽ có thể thực hiện được một nguyện vọng, vốn dĩ chỉ còn thiếu một món là có thể...
"Quần áo tính cái gì?! Của tôi có muốn mua cũng mua không được rồi?" Lambo gãi mái tóc màu lục của mình, "Kẹo boss cho tôi, tôi vì sao không sớm ăn hết chứ, ô ô ô..." Vì luyến tiếc ăn cậu đã để dành rất nhiều năm.
"Đáng tiếc," Hiện tại Ryohei cực hạn đau lòng, "Tranh chân dung anh cố ý mời hoạ sĩ nổi tiếng của Italy vẽ cho Tsunayoshi." Tốn không ít tiền mà còn chưa kịp treo lên đầu giường nữa chứ.
"Hừ!" Mukuro dè bỉu, anh đối với mớ đồ của bọn họ rất là khinh thường. "Hàng mẫu giống thơm hình thỏ ta và Chrome nghiên cứu đã lâu bị hủy rồi, vốn dĩ là kinh hỉ định cho Tsunayoshi thân ái..." Thôi vậy, lần sau nghiên cứu hình người.
"... ..." Của Hibari bất quá là một mớ giấy, nhưng lại là giấy đăng ký kết hôn của rất nhiều quốc gia anh chuẩn bị khá lâu, chỉ kém chữ ký của Tsunayoshi.
"Ai nha nha, khăn mặt và váy lông người ta đan tính tặng cho thủ lĩnh." Phải biết nó lấp đầy tình yêu của tôi đấy, Lussuria thở dài.
"Vương tử chuẩn bị vương miện cho thỏ." Bell sờ đầu mình, cái đeo trên đầu cậu và cái cậu định tặng là một đôi vương miện tình lữ được đặt làm theo yêu cầu.
"Takoyaki... đặc chế... được khen..." Levi phát ra mấy từ không rõ nghĩa.
"Bất quá là một trăm nguyên mà thôi!" Yêu tiền Mammon kỳ thực rất đau lòng, đó là tiền mừng tuổi ngày Tết ở Nhật Bản Tsunayoshi cho cậu.
"Tóc của Tsunayoshi..." Squalo khóc cho cất giữ quý báu của mình.
Có lẽ khiến Fuuta nắm giữ bộ tình báo là một sai lầm, Tsunayoshi đau lòng bộ NDSL đời mới nhất cậu gần đây dùng tiền riêng lén để dành mua. Nhưng mà khi nghe được lời của đám người này, cậu chỉ nghĩ ── đốt tốt lắm! Vì sao "vật quý giá nhất" của bọn họ đều kỳ quái quỷ dị như vậy! 囧
Tsunayoshi chỉ biết trò chơi huấn luyện phiên bản thưởng phạt Reborn yêu cầu tham gia không phải thứ tốt gì, đây là một trận chiến giữa Consulenza Esterna Della Famiglia VS Vongola (Guardian + Varian), cậu chỉ lo tính số người phe mình nhiều mà đánh giá thấp thực lực và sự gian trá của ba đại đầu sỏ!
Nếu XANXUS sớm biết thế sẽ không tham gia trò chơi này, "cái giá" anh phải trả đích xác là rất thảm trọng.
── đều là lỗi của ông già đáng chết ấy! Không, đây căn bản là một âm mưu tà ác giảo hoạt!
Ông già đáng chết dĩ nhiên bảo mình dùng ngọn lửa quý hiếm vô cùng đi đốt mớ rác rưởi này!
Trò chơi huấn luyện phiên bản thưởng phạt quy định: bên thắng có thể đi Hawaii nghỉ phép bảy ngày, bên thua phải phụ trách đốt rác của Vongola đồng thời giao ra "vật quý giá nhất" của mình để cùng thiêu hủy.
"Ảnh của ta──!" XANXUS cuối cùng cũng phát ra tiếng thét thê lương.
...
Ba đại đầu sỏ xa ở Hawaii.
Sắc nước và trời xanh đến nhường nào.
Mặt biển rộng tuyệt đẹp bắn ra những làn sóng vỗ bờ tấu vang làn điệu nguyên thủy nhất.
Trên bờ cát có ba cây dù che nắng rõ ràng hấp dẫn ánh mắt của các du khách, một đứa bé tuấn mỹ, một ông chú điển trai, một ông già rất có khí chất, ba người họ đang hưởng thụ ánh nắng rửa tội và cơn gió mang theo mùi mặn của biển.
"Ha ha ha! Thằng nhóc XANXUS chết tiệt kia hiện tại nhất định hối hận muốn chết!"
"Tsuna cuối cùng cũng biết sự lợi hại của người cha già này rồi, Trung Quốc không phải có câu ngạn ngữ gừng càng già càng cay sao?!"
Hai kẻ làm cha này, kỳ thực chỉ là nung nấu suy nghĩ ấu trĩ khi dễ nhóc con đáng yêu nhà mình mà thôi.
"Đáng tiếc Colonnello và Lal có việc không thể tới được, nếu bọn họ cũng gia nhập vậy sẽ càng thú vị." Đại Ma Vương hớn hở uống cà phê đá kiểu Hawaii, tính toán "trò chơi huấn luyện" lần sau.
"Hừ, XANXUS lần trước dám giành hình chụp thuở bé của Tsunayoshi với tôi, may mắn tôi đã giấu phim ở nơi an toàn."
"Không thẹn là Nono, xin hỏi một chút... Sao ngài lại có hình thuở bé của Tsunayoshi nhà tôi vậy?"
"... ... ..."
"Dưới giường của ông ta còn có hình chụp gần nhất của Dame-Tsuna đấy!"
... ... ... ... ... ...
Ai mới là người giành được chiến thắng cuối cùng đây?
Reborn đang sung sướng hưởng thụ kỳ nghỉ của anh.
—— bộ đội ám sát phản loạn Varian vì sao cuối cùng sẽ cúi đầu với Vongola cũng dâng ra sự trung thành?
Điều này đối với các gia tộc khác mà nói vĩnh viễn là một bí mật khó giải.
Đối với vị X nào đó lại là bí mật không thể nói...
...