Tuyển Tập Đoản Văn Khr




Exchange

Tác giả: elcana
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

1. Xin hãy để tôi cướp lấy thân thể anh!

Thời gian: Sau khi tan học.

Địa điểm: Namimori.

Rokudo Mukuro vừa chuẩn bị về nhà lại ngoài ý muốn bị người ngăn lại. Đồng phục trường Kokuyo, mái tóc màu nâu mềm mại rủ bên mặt, đối phương siết chặt tam xoa kích trong tay ra vẻ sợ hãi.

"Cái kia... Tôi..." Sawada Tsunayoshi nhìn người trước mắt, trên mặt hiện lên đỏ ửng khả nghi. Bàn tay nắm tam xoa kích run rẩy, cậu tạm dừng mấy giây, thở sâu, như là hạ quyết tâm cuối cùng, "Tôi, tôi là tới cướp lấy thân thể anh!"

Tạm dừng một khoảng.

"A há nhá nhá ~ thì ra Tsunayoshi-kun sớm có ý đồ với tôi! Không hề gì, thân thể cho cậu là được, tùy thời đều có thể nhá~" Nói xong một tay gợi lên cằm thiếu niên, "Thôi, dứt khoát định ở hôm nay đi, chỗ nào cũng có thể sử dụng, bất quá Tsunayoshi-kun quả nhiên chỉ phù hợp với 'Ti——'? Không sao, tôi sẽ chậm rãi dạy cậu..."

Sawada Tsunayoshi nhìn đối phương ngày càng tới gần, da gà đều muốn nổi lên.

Cái này không phù hợp với kịch bản a! Lẽ nào Mukuro không phải nên lộ ra vẻ mặt sợ hãi sau đó chạy trốn ư?!

Đợi, đợi đã... Đừng cởi quần áo của tôi mà!

Thân thể cái gì tôi không cần nữa —— ầy ân...

.

2. Nội quy trường học tồn tại không phải là vì để vi phạm sao?

Thời gian: Một buổi sáng tốt đẹp

Địa điểm: Namimori

"Báo cáo hội trưởng, đây là những người đi trễ hôm nay."

"Ừ, vất vả." Sawada Tsunayoshi mở cuốn sổ trên tay ra, ghi lại tên của những người đi trễ. Ngẩng đầu lên bỗng nhiên thấy một người đi trễ quang minh chính đại băng qua cổng vào trường, Tsunayoshi không thể không gọi đối phương lại, "Chờ đã, Hibari-senpai! Tháng này anh đã đi trễ hơn mười lần rồi, vậy là không được!"

"Cậu có ý kiến gì sao, động vật ăn cỏ."

Dừng bước, quay đầu. Làn điệu rét lạnh khiến Tsunayoshi không khỏi run lên.

"Không... Thế nhưng..."

Không thèm nghe Tsunayoshi giải thích, Hibari Kyoya dửng dưng vào trường.


Lúc này, còn đứng tại chỗ Sawada Tsunayoshi nảy lên một cảm giác thất bại thật sâu —— ô ô ô ô ô ô, lần nào cũng vậy, hội trưởng hội kỷ luật như cậu đích xác là rất thất bại! Rốt cuộc phải làm sao mới có thể khiến Hibari-senpai tuân thủ nội quy trường học đây!

.

3. Thắng lợi như vậy ông đây không thèm!

"Ai ai, không sao cả, Vongola Juudaime gì đó tôi căn bản không có hứng thú, nếu XANXUS muốn làm thì cứ nhường cho anh ta là được."

"..."

"Quả, quả nhiên là tôi miễn cưỡng sao? XANXUS cũng không muốn làm Decimo à..."

"... ..."

"Nhưng mà, tôi vẫn cảm thấy XANXUS thích hợp hơn tôi nhiều! Nhất định không thành vấn đề!"

"... ... ... ..."

Thế là tuy rằng XANXUS không chiến mà thắng như nguyện lấy được chức vị Vongola Decimo, nhưng không biết vì sao đáy lòng anh lại dị thường bức bối. Thế là bất chấp tất cả anh tóm lấy cái đầu của kẻ đứng bên cạnh nện vào tường.

Bị nện cho máu chảy đầy mặt Squalo vừa định mở miệng lại phun ra một ngụm ngọt tanh —— ê ê ê!! Rốt cuộc có suy nghĩ hay không vậy?! Vì sao đã trao đổi nhân vật xui xẻo vẫn anh! XANXUS cái tên này không phải nên tóm lấy tiểu quỷ Vongola trên thực tế đã đổi thành Varia rồi nện vào tường sao?!!!

Bel đứng sau lưng Tsunayoshi nhàn nhã nghịch dao, "Hi hi hi hi hi hi, senpai, đây là do ăn ở~"

.

4. Toàn thành viên phản chiến?!

"A ha ha ha ha, có người nói boss của gia tộc Millefiore mới thành lập là một kẻ rất không tồi!"

"KUFUFUFU~ cảm ơn ta đi, ta đã tìm ra ảnh chụp của hắn! Phải biết ở chợ đêm nó có giá trên trời đấy!"

Từ trong túi áo lấy ra một xấp ảnh chụp ném xuống bàn.

—— vắng vẻ ——

Thế là cách ngày sau khi rời giường, Byakuran Gesso phát hiện các Guardian ở tổng bộ nhà mình đều mất tích. Trên đường tới phòng họp lại phát hiện hình như có dấu vết chiến đấu, anh không khỏi nghi hoặc liệu có phải cái lũ ấy tập thể đánh nhau rồi tập thể tử trận không, bất quá sau khi nhìn thấy một vật thể không rõ rơi bên chân ghế dựa anh cuối cùng đã biết đáp án.

Byakuran gập người nhặt tấm ảnh rơi trên đất lên, sau ba giây nhìn anh cẩn thận bỏ vào túi áo.

"Hừ hừ hừ hừ, các cậu cho rằng đi ăn máng khác tới Millefiore thì có thể độc chiếm Tsunayoshi-kun của tôi sao? So với thủ đoạn đẳng cấp thấp ấy đương nhiên là kết minh (kết hôn) với đối phương mới là vương đạo!!"

.

5. Cắn chết

Một ngày nào đó, khi Hibari Kyoya đi trễ lần thứ hai, Sawada Tsunayoshi cuối cùng gom đủ dũng khí chạy tới ngăn lại đối phương, "Hi, Hibari-senpai xin chờ đã!"

Bị đột nhiên ngăn lại Hibari Kyoya bất mãn nhướng mày nhìn thiếu niên không ngừng run rẩy trước mắt.

"Trễ hai mươi phút rồi, Hibari-senpai phải bị tôi... ... cắn, cắn chết... ... ... ... ..." Giơ tonfa chỉ vào Hibari Kyoya, nếu như khi nói giọng cậu không run rẩy có lẽ thoạt nhìn sẽ càng có khí thế.


"À há. Muốn đánh nhau sao, động vật ăn cỏ?"

"Không, không phải... Cái kia..." Tsunayoshi lui về sau non nửa bước, tay cầm tonfa cũng không quá ổn.

"Động vật ăn cỏ." Hibari liếm đôi môi khô khốc, vẻ mặt rõ ràng vui hơn vừa nãy rất nhiều, "Nếu cậu không tới cắn chết ta, vậy để ta cắn chết cậu đi."

"Y y y y y? ! Không phải, Hibari-senpai xin chờ đã——" Thấy đối phương không ngừng tiếp cận, Sawada Tsunayoshi nháy mắt có xung động ném tonfa chạy trốn.

Ầy a a a a a a a!

Đừng lại nữa! Đừng cắn chết ta a a a a a a a a!!

Kusakabe đứng bên cạnh lặng lẽ rơi lệ ghi chép——

Đây là lần thứ mười tám từ khi khai giảng đến nay hội trưởng của bọn họ Sawada Tsunayoshi bị Hibari Kyoya cắn chết...

.

6. Thể chất BOSS tốt đẹp

Sawada Tsunayoshi gần đây rất buồn bực, không biết vì sao thủ hạ của cậu luôn vì những nguyên nhân không biết mà biến mất hoặc bị thương. Lấy thể chất của cậu mà nói, nếu không có thủ hạ bên cạnh tuyệt đối không thể phát huy 100% thực lực, cả đi đường đều có thể vấp ngã.

Tuy rằng mỗi khi gặp được ngoài ý muốn đều trùng hợp có người giúp đỡ. Như là lần trước đi tìm Mr. Dino vô ý ngã cầu thang, may mà đối phương đúng lúc bảo vệ, cậu mới không bị thương nặng. Thế nhưng vẫn làm phiền người khác như vậy cũng quá xấu hổ, lẽ nào thủ hạ của cậu gần đây vận khí không tốt?

Vừa nghĩ vậy, Sawada Tsunayoshi vừa lên đường tới tổng bộ Vongola. Không hề phát hiện Romario vốn dĩ đi theo sau lưng đã mất tích.

Trong một góc xa xa nào đó.

Mấy kẻ không rõ thân phận đang quỷ dị chơi trò oẳn tù tì.

"Romario đã bị Ryohei kéo đi rồi. Lần này Tsunayoshi-kun quẹo qua góc khẳng định sẽ bị té, ai thắng ai đi, không cho gian lận!"

.

7. Gia sư Mukuro

69: KUFUFUFUFU~ Tsunayoshi-kun thân ái, bắt đầu từ hôm nay tôi là gia sư của cậu~ ngoại trừ chương trình học tất yếu, tôi còn có thể dạy cậu một số chuyện người lớn ngoài giờ đấy~~ (❤)

***

"Tôi hỏi này, anh rốt cuộc chơi đủ chưa..." Vừa chạy xong một vòng quanh thị trấn Namimori, Sawada Tsunayoshi thở phì phò oán giận với người trước mắt, "Nói là huấn luyện gia tăng thể năng, nhưng cũng không cần mặc loại quần áo này chạy đi?!"

"Ây da da~ Tsunayoshi-kun lẽ nào muốn bị đạn Dying Will bắn trúng sau đó lỏa chạy như ngày đầu tiên sao?" Thưởng thức cây súng màu lục trên tay, Rokudo Mukuro cười rất xán lạn, "Tuy rằng Tsunayoshi-kun như vậy cũng rất đáng yêu, bất quá nếu muốn lỏa vẫn nên đợi đến khi chỉ có chúng ta lại nói nhá~"

Lười càm ràm. Tsunayoshi dùng sức kéo vạt váy, chiếc váy ngắn hơn đầu gối gần 10cm đích xác rất khiến người không có cảm giác an toàn.

Như thường ngày vậy, sáng sớm bị gia sư dùng thủ đoạn không thể cho ai biết gọi dậy, đối phương cười híp mắt bảo cậu phải tiến hành huấn luyện thể năng cộng thêm thử nghiệm đạn mới. Mơ mơ hồ hồ bị bị bắn một phát, Tsunayoshi phát hiện áo ngủ ban đầu đã cưỡng chế đổi thành đồ thủy thủ màu đen mà còn dĩ nhiên không thể nào cởi ra, cậu nháy mắt thanh tỉnh. Tuy rằng biết gia sư của cậu sẽ tặng cho cậu rất nhiều bài huấn luyện quỷ dị, bất quá lần này là hoàn toàn ngoài dự đoán.


"Đồ thủy thủ quả nhiên không tồi, lần sau thử đồ thỏ xem? Đương nhiên nếu như Tsunayoshi-kun không thích chạy bộ rèn luyện thể năng, tôi vẫn có nhiều cách tốt hơn nhá~"

Sawada Tsunayoshi nhìn người nào đó không ngừng lại gần rồi lại gần, lần thứ sáu mươi chín gào thét dưới đáy lòng —— cậu tuyệt đối không muốn làm boss mafia, cũng tuyệt đối không muốn có Consulenza Esterna Della Famiglia như vậy.

.

8. Gia sư Hibari

18: ... zZZ

***

"Tôi, tôi không muốn làm boss của Vongola..." Nói ra lời này rất cần dũng khí, dù sao từ khi Hibari-senpai tới nhà cậu, mỗi ngày cậu đều tránh không khỏi bị đối phương cắn chết!

Cúi đầu, Sawada Tsunayoshi hoàn toàn không dám nhìn vẻ mặt lúc này của Hibari Kyoya. Dù sao lần này nhất định tránh không được lại bị cắn chết. Thế nhưng đợi đã lâu, Tsunayoshi trước là nghe thấy Hibari không biết là thở dài hay là trào phúng "Oa á" một tiếng.

Bỗng nhiên trời đất xoay tròn, thân thể cậu bị người vác lên vai. Tsunayoshi nhìn thế giới đột nhiên xoay ngược đầu óc trống rỗng.

"Chính hợp ý ta. Quả nhiên động vật ăn cỏ cũng ghét quần tụ phải không?"

Tạm dừng một khoảng.

Y y y y y y y ——?!

Đợi, đợi đã! Không muốn làm boss Vongola và quần tụ hình như không dính gì tới nhau đi? Còn có vì sao tôi nghe được tiếng phi cơ trực thăng?! Hibari-senpai anh rốt cuộc muốn mang tôi đi đâu?!!!

.

9. Phòng khách rốt cuộc có thể làm gì?

"Hibari-senpai... Có thể không đi trễ nữa không?"

Sawada Tsunayoshi nhìn người nào đó đang ngồi trên sô pha, vết thương mấy ngày trước bị đối phương ấu đả vẫn chưa hoàn toàn biến mất, lại vì quá khẩn trương, lòng bàn tay cậu đã ướt đẫm mồ hôi.

Cầm lấy ly trà vừa rồi Tsunayoshi pha cho mình, Hibari nhàn nhạt mở miệng, "Cậu có vấn đề gì sao?"

"Vì là nội quy trường, nên..." Tsunayoshi khẩn trương nhìn Hibari Kyoya thong thả uống trà, rất sợ đối phương khó chịu bật người diệt mình! Kỳ thực nếu không phải vì là hội trưởng hội kỷ luật cậu quyết sẽ không dính tới chuyện này, lại nói ban đầu nhà trường là vì lý do gì chọn cậu làm hội trưởng hội kỷ luật vậy?!

Sau chốc lát trầm mặc, Hibari buông cái ly trong tay xuống, "Nội quy trường tôi nói mới tính. Thế nên động vật ăn cỏ, cậu hẳn tính là đồ của tôi."

"Ai ai?" Đây là logic quỷ dị gì?!

"Lại nói, lá gan cậu lớn hơn rồi đấy." Cũng dám hẹn riêng anh ở phòng khách. Hibari Kyoya kéo khóe miệng, tháo lỏng cà-vạt trên áo, "Đã vậy, tới đây xác nhận thuộc quyền của mình đi."

Y y y y y y y y y y?! Xin, xin lỗi! Không quản là đi trễ cũng được ấu đả học sinh cũng được tôi sẽ không quản nữa có thể phiền ngài đừng tới gần tôi không a a a a a a!!

.

10. Đàm phán

Phòng họp. Tuy rằng cố giả vờ trấn định, nhưng Sawada Tsunayoshi xác thực không thể phán đoán hiện tại rốt cùng mình có tâm tình thế nào.

Lấy tình huống trước mắt mà nói, boss của Vongola Byakuran toàn bộ tiếp thu yêu cầu cậu đưa ra, vốn nên vì thế mà cảm thấy cao hứng! Nhưng... Cậu vẫn thấy ở đâu quái quái. Không quản là ánh mắt của boss gia tộc đối phương nhìn mình, hay ánh mắt của Guardian đối phương nhìn mình...

"Không cần suy nghĩ nữa sao?"

"Không cần không cần~" Byakuran nhàn nhã đẩy phần hiệp nghị đã ký tên xong đồng thời đóng dấu Dying Will về phía Tsunayoshi, "Yêu cầu của Tsunayoshi-chan tôi sẽ vô điều kiện đáp ứng há~"

Cố nhịn xuống dục vọng muốn càm ràm, Sawada Tsunayoshi cầm lấy hiệp nghị nhìn kỹ hai lần, xác nhận đều là căn cứ yêu cầu của cậu mà ký kết. Nhưng, thế nhưng... "Nếu thế chẳng phải không khác gì chiếm đoạt Vongola sao?"


"Tsunayoshi-kun cũng nghĩ vậy à? Không hề gì, ngày mai tôi sẽ dẫn toàn thành viên tới Millefiore trình diện! A a, dĩ nhiên bị gia tộc mới nổi chiếm đoạt rồi, Tsunayoshi-kun phải phụ trách thật tốt với người ta đấy~"

Đợi, đợi đã...

Có phải ở đâu sai rồi không? Phụ trách rốt cuộc là ý gì?! Vì sao các vị đều ra vẻ rất cao hứng a khẩu hồ!

.

11. Tôi không thèm kiểu tóc trái thơm!

Ring Battle.

Mist Ring Battle.

Rokudo Mukuro từ khi bước vào sân đấu đã bày ra trạng thái hoa nở tùm lum, không hề khẩn trương Mist Guardian nhà mình chậm chạp không chịu hiện thân. Dù sao anh biết người kia nhất định sẽ tới.

"Ây da da, Tsunayoshi-kun. Cậu muộn rồi nhá~"

Cuối cùng hạ quyết tâm vào sân đấu Sawada Tsunayoshi dùng sức kéo vạt váy bất mãn nhìn Rokudo Mukuro. Không công bằng! Đích xác là rất không công bằng!! Chrome là nữ sinh mặc đồng phục nữ sinh đương nhiên không có vấn đề, nhưng vì sao cậu cũng bị ép mặc đồng phục nữ sinh lên sân khấu?!

"Tới đây đi~ Tsunayoshi-kun, ngoại trừ KISS tôi còn có thể miễn phí phụ gia thêm phục vụ khác nhá~" Đã rất khẩn cấp Rokudo Mukuro cười xán lạn, giang hai tay chờ đối phương nhào vào lòng mình.

Bất quá tốt đẹp trong dự đoán cũng không có tới, thay vào đó là một ngọn lửa trực tiếp nện vào khuôn mặt hoàn mỹ của anh! Rokudo Mukuro che mặt nhất thời không phản ứng lại được sững sờ nhìn Kototsuna không biết lúc nào đã bạo phát chuẩn bị khai chiến cùng đối phương, cảm giác mất mác tự nhiên mà sinh.

Ô ô ô ô ô ô, Tsunayoshi-kun cậu lám bừa! Đoạn này rõ ràng nên KISS...

.

12. Trao đổi thất bại... OTL

"Cái, cái kia... Juudaime..." Sawada Tsunayoshi có chút khiếp đảm mở miệng, "Nếu cần giúp gì, xin nhất định phải nói với tôi..."

Thiếu niên tóc bạc bị đổi thành Juudaime sững sờ trong chốc lát, thậm chí điếu thuốc trong miệng rơi xuống đất cũng không nhận ra.

"Không có gì cả!!" Cậu bỗng nhiên bắt lấy vai Tsunayoshi, lực đạo lớn đến mức khiến Tsunayoshi thoáng cau mày, "Nếu Juudaime có cần gì phải nói cho tôi mới phải! Trợ thủ đắc lực trung thành của ngài cho dù lên núi đao xuống biển lửa cũng sẽ hoàn thành sứ mệnh!!"

"Không, không không không... Hiện tại Juudaime là cậu mà——"

"Không quản xảy ra chuyện gì Juudaime trong lòng tôi chỉ có ngài mà thôi!"

"Go, Gokudera-kun...?" Ầy a a a a a! Rốt cuộc là sao vậy, vì sao Gokudera-kun không có bất kỳ thay đổi gì vẫn gọi cậu là Juudaime như ban đầu! Không phải nên đổi nhân vật sao? Tác giả rốt cuộc đang làm gì vậy! Lẽ nào đã hết ý tưởng rồi ư?!

.

13. Gia sư Tsuna

"Xin chào, bắt đầu từ hôm nay tôi là gia sư của cậu, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn." Sawada Tsunayoshi nhìn thiếu niên tóc đen cao hơn mình một cái đầu xấu hổ gãi tóc.

Nghe được lời này, Reborn nhìn đối phương rồi kéo khóe miệng bật cười, "Ta còn đang nghĩ tờ giấy quảng cáo không biết từ đâu ra kia là ai làm, thật không ngờ là tiểu quỷ này."

Vấn đề thân cao đối với Sawada Tsunayoshi mà nói tuyệt đối là chỗ đau, từ khi bị nguyền rủa thân thể cậu vẫn duy trì hình dạng ở thời THCS. Bất quá lại nói, Reborn rõ ràng cũng chỉ là một học sinh trung học mà thôi, sao chênh lệch lớn vậy?! Xem ra không cho đối phương một ít giáo huấn, đối phương sẽ không xem mình là thầy!

"Cái kia, công việc chân chính của tôi là huấn luyện cậu thành mafia——" Tsunayoshi nói chưa dứt lời đã bị tóm lấy cổ áo, cả kinh đến mức chỉ có thể trợn tròn mắt không giải thích được nhìn người trước mắt.

"Ta đồng ý cậu làm gia sư của ta, tin tưởng ngoại trừ vấn đề học tập, những mặt khác thầy cũng nhất định sẽ chỉ đạo ta thật tốt phải không?"

"Đó, đó là đương nhiên!" Vỗ ngực đáp ứng, bất quá Sawada Tsunayoshi nhìn đối phương buông cậu ra rồi bật cười rõ ràng rất có thâm ý, bỗng nhiên cảm thấy mình có phải vừa nói sai gì... không?

...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận