Ái Tình Cố Vấn
(Cố vấn tình yêu)
Tác giả: ---------
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
"Mọi người ơi, tuần sau là lễ hội trường rồi, khối tám chỉ còn mỗi lớp chúng ta là chưa quyết định thôi, xin hỏi mọi người có đề nghị gì không?" Lớp trưởng lên tiếng hỏi.
Nhưng đại đa số đều ỉu xìu, kể cả Tsunayoshi.
Bởi vì mỗi lần tham gia đều bị bẽ mặt, haiz, năm nay? Thôi cho xin đi.
"... nhà ma được không." Có người xìu xìu đáp.
"Lớp kế bên làm rồi." Trưởng lớp trả lời.
"Quán cà phê."
"Khối chín có lớp làm rồi."
"Nghỉ làm luôn đi."
"E hèm... khối bảy đã có."
"Haiz..."
"Lớp trưởng à, tớ có ý kiến này." Kyoko đứng dậy nói.
"Hở? Cậu nói thử xem."
"Tớ và mấy bạn nữ đã bàn với nhau rồi, quyết định sẽ làm một gian hàng về bói duyên phận qua sao... Không biết có được không?"
"Ừm, ý kiến này được đấy, dù sao không ai có ý kiến khác, tớ nghĩ chắc cũng không ai phản đối đâu?"
"Thực ra còn một vấn đề nữa, tụi tớ không đủ người, hi vọng sẽ có thêm bạn giúp đỡ." Kyoko tiếp tục.
"Giúp cái gì?"
"Cố vấn tình yêu."
"Hể..." Cả lớp phát ra tiếng kêu quái dị.
"Trật tự trật tự, giờ chọn người nhé. Cậu cần mấy người?"
"Bốn là được."
"Vậy thì tớ tham gia... Có ai tự nguyện tham gia nữa không? Đề cử cũng được."
"Anten, Kurokawa... Ừm, còn thiếu một người, các bạn nữ của lớp chúng ta có vẻ thụ động, chọn một bạn nam đi."
"Quể... ... ..." Các bạn nam phát ra tiếng kêu quái dị.
"Tôi, đề cử Sawada." Gokudera giơ tay lên nói.
"Y!!!" Gokudera! Tại sao cậu lại giơ tay chứ!
"Tớ cũng vậy." Yamamoto cũng giơ tay.
"Nani!!!" Yamamoto! Sao cả cậu cũng...
"Vậy, ngoại trừ Sawada ra, còn có a-..." Ngay khi lớp trưởng định nói tiếp, cửa lớp đột nhiên bị mở ra.
"Không chọn Sawada, cắn chết!" Là Trưởng đội kỷ luật!
"Dạ... vậy quyết định là tôi, Anten, Kurokawa và Sawada nhé."
"Tốt lắm." Sau khi Hibari đi rồi, lớp trưởng xỉu ngang. (Hibari ngài đặc biệt tới đây để làm gì vậy?...)
Tại sao!? Tại sao cả Hibari-senpai cũng chọn tôi?!
...
Ngày chủ nhật kế,
"Tớ không mặc!"
"Nhưng mà..." Lớp trưởng có vẻ khó xử.
"Tớ tuyệt đối không mặc đâu."
"Nhưng... Trưởng đội kỷ luật đã dặn dò rồi."
"Thật hả?!" (Giả, cậu bị lớp trưởng lừa đó.)
"Thật."
"Huhu..." Tsunayoshi thò tay cầm lấy bộ đồ.
.........
"Sawada, cậu thay xong chưa?"
"Xo-xong rồi." Nhưng Tsunayoshi vẫn chậm chạp không bước ra khỏi phòng thay đồ.
"Lề mề như đàn bà ấy! Mau lên!" Lớp trưởng đạp cửa. (Lớp trưởng bạo lực.)
Tsunayoshi trước mắt mặc một bộ đồ loli màu đen ngoại trừ đăng-ten chỉ có đăng-ten, chân mang giày boot cao mũi tròn cùng màu với váy, đầu đội tóc giả và đeo tai thỏ đen cỡ lớn.
Đủ để khiến lớp trưởng té xỉu.
"Cho, cho nên tớ mới không muốn mặc..." Tsunayoshi ngượng ngùng nói.
Váy quá ngắn, chỉ che được nửa đùi! Lạnh quá!
"Không sao, đâ-ây là tờ câu hỏi, cậu cứ đọc nó, rồi thêm vào vài câu trả lời cá nhân là được." Lớp trưởng chụp hình lia lịa cho Tsunayoshi.
"Được rồi..."
...
Tsunayoshi vừa ngồi xuống liền có một đám người bu lại.
"Ơ kìa? Cậu là ai? Tớ chưa từng nhìn thấy!"
"Ngốc hả, cậu ta là Sawada!"
"Gì mày đang giỡn đó à?"
Họ ồn ào không dứt, khiến Tsunayoshi phiền lắm.
"Tránh ra!" Phía sau vang lên một tiếng quát.
"Hở? Là Gokudera à? Cậu cũng tới đây?" Tsunayoshi nghiêng đầu nhìn Gokudera, đám người đứng phía sau như trúng một đòn vô hình, toàn bộ máu chảy đầm đìa ngã xuống đất.
Gokudera cũng chảy máu mũi ròng ròng, nhưng cậu gồng được, không có ngã, còn tự nhiên ngồi vào ghế.
"Gokudera... cậu không sao chứ?"
"Không sao, chúng ta bắt đầu thôi."
"Cậu có tình nhân không?"
"Không... có..." (Gokudera rất muốn coi trợ thủ đắc lực là tình nhân.)
"Vậy, có người thích không?"
"Có." Thật bất ngờ, Gokudera có người thích.
"Cô ấy có biết cậu thích cô ấy không?"
"Không biết, nhưng tôi hi vọng người đó có thể sớm ngày biết được tâm ý của tôi, ở bên cạnh người đó có rất nhiều kẻ ngấp nghé, tôi nên làm gì bây giờ?" Gokudera dùng cặp mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Tsunayoshi.
"Tìm hiểu cô ấy, ví dụ như thích cái gì, sinh nhật, tặng cho cô ấy một bất ngờ, nói thẳng với cô ấy suy nghĩ của cậu."
"Vậy à... Tôi sẽ cố gắng, Boss, ngài thích cái gì?"
"Hở... A, xin lỗi, đã hết giờ rồi, lần sau chúng ta nói tiếp nhé." Tsunayoshi tặng một nụ cười Công chúa Thỏ. (Thời hạn mười lăm phút, nếu không sẽ xếp hàng rất lâu.)
"Tôi sẽ cố gắng, Boss!" Rồi chạy ra khỏi lớp.
...
"Woah, trang trí đẹp quá!"
"Yamamoto! Không phải cậu có trận đấu à?" Mỗi lần trường tổ chức lễ hội, luôn sẽ có một trận đấu bóng chày.
"... đang nghỉ giữa trận, nên mới chạy tới xem." (Yamamoto, cậu tới xem Tsunayoshi phải không!)
"Có cần tớ đi cổ vũ cho cậu không?" Tsunayoshi nhướn người lên, sợi tóc màu nâu trên vai rủ xuống sau lưng.
"Không cần." Cậu mặc bộ này đi, e là trận đấu sẽ gián đoạn đó.
"Đúng rồi, làm cố vấn tình yêu phải mặc đồ này hả...?" Nhìn không giống như đang giải quyết vấn đề về tình yêu, mà là tăng thêm nó.
"Tớ cũng đâu có muốn! Tại lớp trưởng đấy!" Tsunayoshi sơ ý dùng cái giọng làm nũng khiến Yamamoto suýt nữa bị KO.
"Yamamoto... cậu có muốn bói không? Nếu chỉ đứng không thôi sẽ chắn đường mọi người lắm..." Hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra Tsunayoshi tiếp tục chức trách đại sứ tình yêu.
"A, được."
"Yamamoto, cậu có bạn gái không?"
"Không có, nhưng có người thích."
"Có tiến triển gì không?"
"Một tẹo cũng không, có rất nhiều kẻ vướng víu."
"Xem ra đường tình của cậu vất vả lắm đây... Cô bé ấy có mị lực lắm à?" Rất muốn gặp một lần!
"Ừm, đặc biệt là hôm nay, khiến tớ chỉ muốn dẫn về nhà..." Yamamoto nhận ra mình lỡ miệng, lập tức cấm thanh.
"Yamamoto... cậu..."
"Chỉ là... muốn thôi."
"Cô ấy là học sinh trường mình à?"
"Ừm."
"Cậu muốn có tiến triển với cô ấy?"
"Ai không muốn chứ? Nếu không phải tại mấy tên đó, tớ đã sớm..." Kéo cậu lên giường rồi.
"... Đối với cậu mà nói, cô ấy và bản thân, ai quan trọng hơn?"
"Người đó."
"Ừm... quả nhiên là chuyên tình. Vậy so với bóng chày thì sao?"
"Bóng... Ách..." Yamamoto bắt đầu do dự.
"... Quả nhiên vẫn thua bóng chày à..." Tsunayoshi mang lên nét mặt hiu quạnh, một cái tai thỏ trên đầu vừa hay rủ xuống, điềm đạm đáng yêu vô vàn. (Lẽ nào lỗ tai là thật?!)
Cô bé đó thật đáng thương, mặc dù được Yamamoto yêu, cũng thua xa tình yêu dành cho bóng chày.
"Không phải! Tsuna, cậu nghe tớ nói..." (Yamamoto, bình tĩnh nào.)
"A! Tìm được Yamamoto rồi, trận sau sắp bắt đầu! Mau đi thôi!" Một đồng đội nói.
"Tới liền!"
"Tạm biệt, Yamamoto." Tsunayoshi chỉnh lại cái tai thỏ cụp xuống, mỉm cười vẫy tay với Yamamoto.
"Tạm biệt, Tsuna..." Yamamoto bất đắc dĩ đáp.
Yamamoto chạy theo bóng chày mình yêu nhất. (Yamamoto ơi... nếu cậu nói mình sẵn lòng vì Tsunayoshi mà buông tha trận đấu bóng chày, thỏ ngây thơ đại khái sẽ bị cảm động đến mức cho cậu ôm lên giường đấy.)
...
"Sawada, thế nào? Vẫn ổn chứ!" Lớp trưởng đột nhiên xuất hiện.
"Ừm, tối thiểu chưa xuất hiện vấn đề gì lớn..." Tsunayoshi duỗi vai.
"Vongola! Vongola!" Mukuro vừa gào lên vừa đá cửa mà vào.
Vấn đề lớn xuất hiện rồi.
"Vongola! Cái gì thế này? Cậu mặc như vậy..." Là hoan nghênh tôi hả? Kufufu...
"Rồi rồi! Tôi biết nó kỳ lắm, đừng có la nữa!" Tsunayoshi vặn nhẹ ngón tay, mặt mày đỏ ửng nói.
"Hở? Cố vấn tình yêu? Vừa khéo! Giúp tôi giải quyết vấn đề đi!" Mukuro không hề khách khí ngồi xuống.
"Mukuro anh có bạn gái không?"
"Ừ, coi như có đi." (Coi như... tức... là không có...)
"Vậy giữa hai người có vấn đề gì?"
"Người đó không cho tôi chạm vào! Cậu có biết khó chịu cỡ nào không?!"
"Chạm vào...?" (Thỏ hồn nhiên, không biết nghĩa của từ này.)
"Là lên giường ấy!" (Đại ca Rokudo à, đừng có rống!)
"Ác... Ưm... vậy anh phải tôn trọng suy nghĩ của đối phương..." Mặt của Tsunayoshi đỏ au, ấp úng nói, tại sao lại có người không biết xấu hổ nói ra chữ này chứ... (Thỏ tăng thêm một ấn tượng xấu với Mukuro, lạm!!!)
"Khó mà làm được! Trước lên giường, kết hôn, lại đi hưởng tuần trăng mật, làm một đôi vợ chồng mẫu mực, mỗi ngày hưởng thụ cuộc sống hoang dâm. Đây là mục tiêu của tôi!" Mukuro chỉ kém không nói sinh con.
"Anh, anh đã quyết định cô ấy sẽ là bạn lữ nửa đời sau của mình à? Nhưng anh còn chưa tới tuổi bàn chuyện cưới xin... phải nghĩ cho kỹ đấy..."
"Tôi, chỉ cần người đó." Mukuro dùng cặp mắt mang theo ý cười nhìn Tsunayoshi.
Đều tại cái tên này, hại mặt cậu nóng ran lên từ nãy đến giờ...
"Cho nên, giờ cho tôi một nụ hôn trước đi!" Mukuro chu miệng lên nói.
"Cái gì?!" Không nhịn được nữa!
(Kế đó Thỏ nổi giận, biến thân nữ vương, một quyền KO kẻ có vấn đề tâm lý.)
"Hừ!" Tsunayoshi ngồi về chỗ, giận dỗi.
Thi thể không được vứt lung tung, đội xử lý thi thể (lớp trưởng) đã sớm kéo Mukuro sang bên, đưa anh ta vào 『 Súc Sinh Đạo 』...
"Haiz..." Cái tên này rốt cuộc tới để làm gì...
"Oa ha ha... Lambo-sama tới rồi!" Một cậu bé mặc đồ con bò cười to chạy vào lớp của Tsunayoshi.
"Đã nói là đừng ồn ào rồi mà, không hiểu hả." Reborn đi đằng sau nổ súng bắn bò nhỏ ở phía trước.
Vèo một cái, chỉ là sượt qua tóc, ghim vào tường.
Nhưng hiển nhiên đã dọa được Lambo.
"Tsuna... Tsuna!" Lambo bị dọa đến không ngừng gọi tên bảo mẫu, chạy lung tung đi tìm Tsuna.
"Lambo! Reborn! Sao em lại tới đây?! Còn có, Reborn đừng có nổ súng lung tung mà? ... Chậm đã! Chẳng lẽ mẹ cũng tới?! Tôi không muốn bị mẹ nhìn thấy mình lòe loẹt thế này đâu!" Tsunayoshi ôm Lambo đang thút thít vào lòng. (Không phải lòe loẹt, là Thỏ~)
"Tsuna! Em muốn kẹo!" Lambo khóc nức nở xòe tay với Tsuna.
"Anh không có, sáng nay không phải đã cho em rồi à?"
"Ăn hết rồi, quấy lên đòi đi tìm cậu, cho nên tôi tiện tay lôi theo. Ồn ào muốn chết, đạn của tôi không đủ dùng rồi này..." Reborn nhìn cái tai thỏ trên đầu Tsunayoshi rồi nói. (... Reborn, cậu rốt cuộc đã bắn bao nhiêu phát thế?...)
"Lambo có quấy thì cũng đâu cần nổ súng chứ?!" Tsunayoshi ôm chặt Lambo đang uốn éo trong lòng.
Lambo ngu ngơ nhìn bảo mẫu, cậu cảm thấy... Tsuna rất đẹp...
Reborn nhìn chằm chằm bức tranh mẹ con ấm áp trước mắt, cảm thấy siêu khó chịu. Ừm... bảo Tsuna mỗi ngày mặc như vậy ôm mình... hình như cũng không tệ...
Một kế hoạch siêu hắc không ngừng hình thành trong đầu.
"Được rồi, bò ngốc, gặp xong Tsuna rồi về được chưa." Reborn kéo Lambo xuống, đi ra khỏi lớp.
Reborn đi chưa được bao lâu, ngoài hành lang đã vang lên những tiếng kêu thảm thiết, khiến người sởn tóc gáy.
"Tránh ra." Kế đó một đôi tay nắm tonfa xuất hiện ở cửa.
"Trưởng đội kỷ luật!" Lớp trưởng rít nhẹ, mọi người trong lớp không ai dám ngồi, Tsunayoshi cũng đứng dậy, cả người run rẩy.
Hibari vừa vào liền nhìn thấy Tsunayoshi, cặp mắt thoáng mở to.
Bộ đồ này... rốt cuộc có bao nhiêu thằng đã nhìn thấy?
Hibari đi tới trước mặt Tsunayoshi, duỗi tay ôm lấy, đỡ vai, nâng mông, bế người đi ra ngoài.
"Senpai... anh tính dẫn tôi đi đâu..." Tsunayoshi sợ hãi, nắm chặt chiếc áo khoác kỷ luật Hibari khoác trên người.
"Phòng tiếp khách."
"Dạ... tại, tại sao lại tới đó..."
"Ăn trưa, tôi đói."
"Tôi..."
"Cậu đừng có mơ." Một em bé mặc Tây trang đen đứng cách không xa ở phía trước.
"Là nhóc à, em bé. Tới đấu với tôi? Lần sau đi, giờ tôi không rãnh."
"Đây là học sinh (đồ chơi) của tôi, không thể để cậu mang đi được."
"Hừ!" Hibari mạnh mẽ đi tới, Reborn nổ súng với Hibari, bị tonfa cản lại, nhưng đã dừng lại như dự đoán.
"Này này, Reborn! Đừng có nổ súng lung tung, trúng tôi thì sao đây?!" Tsunayoshi trên vai kêu lên.
"Kufufu, còn có ta mà, Namimori không cần hai trùm trường, đồng lý, ông xã (?) cũng không cần có hai." Gian nan từ Súc Sinh Đạo bò ra, Mukuro xuất hiện ở phía sau Hibari, nắm chặt tam xoa kích phát ra ánh sáng lạnh lẽo dưới ánh mặt trời.
"Dám cướp người với tôi à." Hibari buông Tsunayoshi ra, đẩy cậu sang bên cạnh: "Mau đi đi." (Thật săn sóc~)
Điện quang hỏa thạch, chiến đấu bắt đầu!
Đứng bên cạnh không biết phải làm sao, Tsunayoshi đột nhiên cảm thấy có người đang kéo váy mình.
"Tsuna..." Thì ra là bò nhỏ Lambo.
"Lambo! Em không phải đã về nhà rồi hả?" Tsunayoshi bế Lambo lên.
"Không biết... đường... hình như không thấy..."
"Ý là, lạc đường phải không."
Lambo tựa vào lòng Tsunayoshi, lại cảm nhận được ba luồng gió rét tận xương.
"Hức..." Cả người Lambo run rẩy.
"Lambo..." Reborn khẽ gọi.
"Tiểu quỷ..." Hibari xụ mặt.
"Bò ngốc..." Mukuro nắm chặt tam xoa kích.
"Oa a a a a!!!" Tiếng kêu thảm thiết của Lambo vang vọng nửa bầu trời, mãi đến khi lễ hội kết thúc.
END
(Lambo trở thành toàn dân công địch.)
...
Sau đó truyền ra rằng ở Namimori có người bán ảnh của Công chúa Thỏ, Trưởng đội kỷ luật đã cắn chết tất cả người mua, tịch thu chiến quả làm của riêng.
Nếu bạn có đủ lá gan bước vào cấm địa phòng tiếp khách, sẽ thấy trong phòng dán toàn là ảnh...
END