Người ta thường nói " trong tình yêu khi mất đi đối phương rồi mới hối hận thì đích thị bạn là 1 người tồi tệ" và câu nói này đúng như thế, nói về Perth, 1 kẻ ngốc đã lỡ đánh mất đi hạnh phúc mà nó vốn dĩ đã từng thuộc về mình..
Tại sao Perth lại nói đã từng, bởi vì trước đây vốn dĩ, cậu có 1 cuộc hôn nhân hạnh phúc, 1 người bạn đời tri kỉ, 1 mái nhà lúc nào mà người ấy cũng sẵn sàng đứng ở cửa để chờ đợi cậu mỗi khi cậu tan làm về..
Giờ đây đối với hiện tại, chỉ vì sự cố chấp cứng đầu kiêu ngạo của mình mà Perth đã lỡ đánh mất đi hạnh phúc ấy..
Tình Yêu Saint trao Perth lúc trước là cậu ngu ngốc mới không nhận ra, đợi khi anh bỏ đi rất xa, cậu mới thấu hiếu rõ
Cả 1 đời tuổi trẻ, 1 đời thanh xuân Saint dành cho Perth, tất cả đều bị cậu làm cho anh thất vọng, bây giờ quay lại liệu có còn kịp không..
Mọi người đều nói là lỗi của Saint, đều bỏ Perth đi, nhưng bản thân cậu biết rất rõ, tất cả lỗi là lỗi của cậu...
Quay lại thời điểm ngày valentine ngày hôm ấy, Perth đích thực không biết là Saint sẽ chuẩn bị ngày lễ tình nhân ngọt ngào chờ đợi mình ở nhà
Khi ấy chỉ vì quá cố chấp cho rằng thanh xuân của mình chính là yêu Lisa cho nên cậu đã nhân cơ hội ngày hôm đó Lisa trở về nước mà tỏ tình mà không nghĩ tới điều này vô tình được mọi người quay lên mạng và bị Saint bắt gặp làm cho anh bị tổn thương
Đợi đến khi Saint nói muốn li hôn với cậu, muốn rời cậu mà đi, ngày hôm ấy trong tiếng nói điện thoại, cậu cảm nhận được tiếng nấc nghẹn ngào tổn thương từ sâu trong trái tim anh, và trái tim cậu bỗng nhiên dâng lên đau nhói bất thường và cậu đã khóc
Lisa hỏi Perth, tình yêu của cậu dành cho cô đích thực có phải là tình yêu hay không hay chỉ là 1 phút giây thoáng hâm mộ nhất thường..
Thoáng chốc ấy, Perth đã sững sờ, đứng trân trân 1 lúc rất lâu, mất vài phút sau cậu mới hiểu ra toàn bộ, nhớ lại quãng thời thanh xuân mà Saint luôn kề bên cậu, cậu cảm ơn Lisa và quăn bó hoa vội vã chạy về nhà để níu kéo 1 chút gì mà còn gọi là hạnh phút còn sót lại.
Về đến nhà chỉ còn lại là màn đêm lạnh lẽo, Perth chỉ biết run run khụy chân, đi chầm chậm vào nhà, trong bóng tối, cậu cảm nhận được ánh nến vẫn len lõi cháy trong đêm với niềm hi vọng được thấp sáng
Chiếc bánh kem với dòng chữ " Anh Yêu Em" cùng với chai rượu vang, và những món ăn sang trọng, Perth biết tất cả toàn bộ đều là 1 tay Saint chuẩn bị lấy..
Đau đớn ôm nghẹn khụy chân trái tim, nước mắt chảy dài trên gò má, ướt đẫm cả bộ vest Perth đang mặc.
Tại sao đến giờ này Perth mới nhận ra, hóa ra thời thanh xuân ấy, trong tim cậu đã có hình bóng của Saint, anh cứ vô tình bước chầm chậm vào trái tim cậu lúc nào chẳng hay..
Chỉ là Perth vẫn luôn cố chấp nghĩ rằng mình lúc đó không phải là gay mà lại đi yêu một người con trai, vẫn luôn kiêu ngạo mà nghĩ rằng, Lisa mới là người con gái mà hoàn hảo mà đời này cậu đã yêu.
Mà không hề hay biết lúc ấy, giây phút Saint ép Perth kết hôn với anh thì giây phút ấy cậu không hề cảm thấy giận anh, cậu chỉ cảm thấy giận chính bản thân mình, tại sao người nói kết hôn với anh đó không phải là cậu..
Chính khi đó đáng lẽ ra những suy nghĩ trong đầu ấy Perth nên ngộ nhận sớm hơn, nhưng vì sự cố chấp của bản thân mà phải đi lầm đường .
Lisa chỉ là tuổi thanh xuân hâm mộ như 1 nữ thần mà Perth dành cho cô, còn trái tim thì đích thực cậu mới là dành cho Saint..
-" Pi Saint, anh quay về đi.. em sai rồi..em thật sự sai rồi"
Sau ngày hôm ấy là chuỗi ngày Perth giao công ty và toàn bộ giấy tờ khi người bạn thân đã giao lại cho cậu trao cho gia đình, nhờ ba quản giúp và cậu bắt đầu lên đường tìm kiếm Saint..
Trãi qua mấy năm, trên quãng đời đường tìm kiếm Saint, khiến Perth từ 1 người thanh niên trở thành 1 người đàn ông trầm tính, khuôn mặt sắc sảo trông có vẻ trưởng thành trước tuổi
Đi khắp nơi trên thế giới tìm Saint, không tìm được anh, Perth như lao vào tuyệt vọng và điên cuồng, nỗi nhớ anh ùa về dày đặc hơn, chiếc nhẫn cưới trên ngón tay áp út, từ ngày anh rời đi, cậu cho đến nay vẫn chưa hề tháo ra kể cả lúc đi ngủ hay đi tắm hay bất cứ đâu.
Không tìm được Saint, nỗi nhớ và tình yêu với anh khi 1 ngày dâng lên càng nhiều, càng sâu, càng không thấy đáy, khó chịu không có cách nào diễn tã được..
Perth ngày ngày lại lại chìm đắm vào những cây thuốc lá và những chai rượu trong tay,cậu không biết cậu bắt đầu hút và uống 2 thứ này từ khi nào, nhưng cậu nghĩ có lẽ là kể từ khi anh bỏ đi.
-" Khụ... Khụ... Khụ..."
Tiếng ho trong đêm vang lên, vươn đôi bàn tay che miệng cố che tiếng ho mạnh mẽ mà vang dội, bất chợt thấy máu đỏ trong lòng bàn tay, cậu bất chợt cười cong đôi mắt, ngữa đầu, cố kiềm chế nước mắt rơi thủ thỉ..
-" Pi Saint.. em lại nhớ anh nữa rồi"..
Tỉnh lại trong bệnh viện, Perth xoay xoay đầu quay nhìn lại thấy Mean.
-" Lại là cậu à"
Mean là người bạn luật sư tri kỉ khi năm xưa giao lại giấy tờ mà Saint trao trả cho cậu, cậu nhớ lại 1 màn tối qua, sau đó thở dài xoay người chỉ thấy Mean tức giận, nắm cổ áo cậu lắc lắc quát..
-" chết tiệt, Perth Tanapon.. cậu xem cái mạng chó này của cậu là rác đấy à"
Perth không nói gì, chỉ cười nắm lấy tay Mean vỗ nhẹ nhàng nói..
-" làm giấy ra viện đi ".
Mean chỉ mặt Perth tức giận, ấm úng không nói nên câu..
-" Cậu..."
Biết không nói được sự cố chấp và cứng đầu của Perth Mean liền vẫy tay bỏ đi làm giấy tờ ra viện cho cậu..
-" chết tiệt, cậu đi chết luôn đi Perth Tanapon, cậu điên rồi"
Phải Perth điên rồi, chính là cái điên cuồng vì yêu Saint, vì nhớ Saint, cậu không nhớ bị Mean phát hiện đưa vô viện bao nhiêu lần, kết quả chuẩn đoán lần nào cũng giống nhau, xuất huyết dạ dày ra máu do hậu quả cậu uống rượu và hút thuốc quá nhiều
Nhưng cái mạng này Perth không hề quan tâm, cái cậu quan tâm chính là mong sao tìm được Saint, cầu xin anh tha thứ, cậu nhất định nhất định sẽ yêu anh và bù đắp cho anh thật nhiều
Ngữa đầu lên chiếc giường cao, Perth quay đầu ra cửa sổ bệnh viện, phát hiện lại 1 mùa xuân lại về, nhưng người vẫn chưa tìm thấy..
-" Pi Saint, rốt cuộc là anh đang ở đâu"
Bẵng đi 1 thời gian sau, Perth lại vác hàng lý lên cùng Mean sang mỹ tìm Saint..
Perth bảo có thể tự lo cho mình được, nhưng Mean lại không yên tâm về cậu cho nên Mean đòi đi theo, không nói được Mean, không còn cách nào khác, cậu đành phải đồng ý.
Tại thành phố NewYork nước mỹ, Mean có 1 người bạn làm hackker tại nước mỹ, cho nên đã nhờ người tìm dùm
Kết quả không khiến 2 người thất vọng, Saint quả thật đang ở NewYork nước Mỹ, Perth vui vẻ lên đường tìm kiếm..
Phát hiện Saint đang ở trong 1 căn nhà nhỏ tại NewYork, anh hiện giờ đang kinh doanh cà phê và nước ngọt, đêm khuya 12h, khi anh chuẩn bị đóng cửa, thì bất chợt vang lên giọng nói quen thuộc.
-" Pi Saint, em tìm được anh rồi"
Perth vui vẻ cong ánh mắt chạy lại ôm chặt Saint, dụi dụi vào bóng lưng mà đã lâu cậu không cảm nhận được hơi ấm..
Saint cứng đờ, đã bao lâu anh không gặp Perth rồi, anh tự hỏi sao cậu lại chạy đến đây, nhưng nhận ra tất cả đã là quá khứ, anh giờ đây không còn u mê và ngu ngốc như xưa nữa
Bình tĩnh hơi thở, Saint quay người, buông tay Perth ra, anh khoang tay cười chào hỏi..
-" sao cậu lại ở đây, đi du lịch với Lisa sao..."
Cảm giác hơi nhói trong tim khi Saint cố nhắc về Lisa, anh tự nhủ người Perth yêu là Lisa chứ không phải anh, bao nhiêu năm thanh xuân và hôn nhân anh cố giữ cậu nhưng cậu nào có quay đầu, bây giờ cậu lại ở đây tìm anh làm gì, anh cố tự nhủ lòng rằng cố gắng cứng rắn không nên tin cậu.
Đôi mắt Perth thoáng đợm buồn, cậu cắn môi, cúi thấp đầu không biết nói làm sao và bắt đầu từ đâu, lúc trước khi tìm anh cậu có rất nhiều điều muốn nói nhưng mà bây giờ khi cậu đứng trước mặt anh lại không thể phát ra 1 câu nói nào..
-" Em.. em.. không có đi cùng với Lisa .."
Saint thoáng ngạc nhiên, hỏi..
-" cậu không đi cùng với Lisa đến đây vậy cậu đến đây làm gì.."
Perth ngẩng đầu nhìn Saint, đôi mắt ẩn chứa đau thương bao năm, khiến trái tim Saint quặn thoắt, cậu cương quyết nói.
-" em.. em là đến tìm anh.. em sai rồi.. anh quay về đi"..
Saint bất chợt nở nụ cười, giọng nói có vẻ như không tin mà trả lời..
-" cậu đùa tôi đấy à..."
Perth lập tức lắc đầu ngầy ngậy, Saint thấy vậy mới thu hồi nụ cười buông thoảng tay đáp
-" Perth! Chúng ta li hôn rồi"
Perth lắc đầu lần nữa, tiến lên muốn ôm lấy Saint, nhưng thấy anh lùi bước chân, cậu buồn bã đứng đó nói
-" Saint, em biết bây giờ, em có nói gì anh cũng không tin em, em biết trước đây em làm tổn thương anh là em không đúng"
-" khi anh rời đi, em mới nhận ra, tình cảm cuả em trao cho Lisa chỉ là thứ tình cảm bộc phát hâm mộ nhất thời, còn tình cảm em trao anh là thứ tình yêu mà cho dù có là 1 thể kỉ, 1 năm, 1 tháng, 1 ngày, 1 phút, hay 1 giây em cũng đều muốn ở bên anh và yêu anh đời đời kiếp kiếp"
Saint ngạc nhiên, anh đắng đo có nên tin lời cậu nói hay không, nhưng nhớ lại, năm xưa Perth ở bên Lisa có khi cậu cũng nói những lời này như thế nào, nhớ lại valentine năm ấy cậu ở bên Lisa thế nào, thế là anh lại ngửa đầu bật cười mà khinh bỉ..
-" này Perth Tanapon, cậu xem tôi là búp bê đấy à, muốn bỏ là bỏ, muốn yêu là yêu, muốn tôi quay về thì tôi sẽ quay về sao, cậu thật là nực cười đó"
-" cậu nói cậu yêu tôi, vậy cậu nói xem khi cậu ở bên Lisa, valentine năm đó mỗi năm, cuộc hôn nhân chúng ta, tôi chuẩn bị cho cậu, cậu có 1 lần quay đầu, khi cậu nói yêu Lisa cậu có để ý đến tôi, bây giờ cậu ở đây, cậu bảo tôi quay về"
-" Perth Tanapon,cậu nên nhớ, đơn li hôn tôi cũng kí, công ty tôi cũng trả cho cậu., chúng ta không ai còn nợ ai cả, tôi chỉ nợ cậu 1 lời xin lỗi, khi năm đó tôi dùng phương thức kia ép cậu kết hôn với tôi, coi như tôi ở đây xin lỗi cậu"
Nước mắt Perth rơi lã chã, cậu vội nắm chặt tay Saint, cố níu kéo 1 chút hi vọng..
-"nhưng lá đơn ấy..."
Saint mạnh mẽ đẩy Perth ra, anh giơ tay..
-"Stop!!! Perth Tanapon.. nếu hôm nay cậu ở đây nói mấy cái chuyện này, thì tôi xin lỗi,.. tôi sẵn ở đây tuyên bố 1 câu..."
-" tôi không còn yêu cậu nữa..."
Nói rồi Saint bỏ đi, Perth vội chạy theo, chợt anh quay đầu nói trong giận dữ..
-" nếu cậu theo tôi, thì tôi sẽ trốn tiếp đấy.. trốn đến 1 nơi mà tôi không muốn cậu tìm được tôi.. Perth tanapon.. tôi nói được làm được"
Perth ngớ người cứng đờ tại chỗ, cậu không dám đuổi theo, cậu sợ Saint lại trốn , cậu sợ anh bỏ đi, cái cảm giác nhớ nhung ăn mòn vào trong tâm trí khiến cậu đau đớn khốn khổ tột cùng, thiếu anh 1 phút giây là cậu như không còn hơi thở..
Perth thừa nhận mình làm sai mình làm tổn thương Saint, không đáng để anh tha thứ, nhưng cậu bây giờ thật sự rất yêu anh, cậu không thể nào tưởng tượng được cuộc sống sau này của cậu, không có anh thì cậu sẽ như thế nào, cái cảm giác này cậu không muốn nếm thử 1 lần nữa..
-" Khụ..khụ...khụ.."
Vội bịt miệng để cố che đi tiếng ho, cố gắng ôm bụng để kiềm chế cơn đau co thoắt bụng, Perth bước chân chầm chậm đi theo Saint, cậu rất muốn biết bao năm qua anh đã sống như thế nào, có ổn không, có tốt không, có bị người khác tổn thương không
Đến ngay 1 con hẽm nhỏ nằm trong lòng thành phố New York, đi tận sâu vào trong cùng, Perth rốt cuộc dừng chân lại, bất chợt nhìn thấy Saint ngoảng đầu lại, cậu vội vàng trốn sang bên kia, sau khi anh không phát hiện cậu nãy giờ lén đi theo sau thì cậu mới dám bước chân ra..
Thấy Saint đã đi vào nhà, Perth mới dám thò đầu ra mà chậm rãi bước chậm tới, ngước đầu nhìn vào căn nhà nhỏ trước mặt, bỗng nhiên 1 cơn mưa rào trút xuống, ướt đẫm bộ âu phục đen cậu đang mặc, cậu không biết nước mắt cậu chảy ra hay là nước mưa rãi rác trên khuôn mặt, cậu chỉ biết nơi trái tim cậu đau đớn lắm...
Được gặp lại Saint, Perth hạnh phúc lắm, tìm kiếm bao năm, cuối cùng cậu cũng tìm thấy, cậu tự nhủ có thể tổn thương cậu gây ra cho anh quá lớn, cho nên anh bây giờ không có cách nào tha thứ cho cậu..
Nhưng Perth tin, chỉ cần cậu còn sống, 1 thế kỉ, 1 năm, 1 tháng, 1 phút, 1 giây thì cậu vẫn còn yêu anh, vẫn còn hi vọng bù đắp cho anh, làm cho anh có thể tin tưởng cậu...
Perth vuốt vuốt khuôn mặt ngay gò má, cậu cười trong nén lệ
-" Pi Saint!! Em thật sự nhớ anh lắm.. em nhất định sẽ không từ bỏ đâu.."
Perth bỏ đi, mặc kệ Saint bên trong có nghe hay không, với cậu, được gặp lại anh đã là niềm hạnh phúc lớn nhất rồi, thời gian còn nhiều, cậu nhất định sẽ làm anh tha thứ cho cậu..
Bên trong căn nhà nhỏ ấy, Saint khụy gối xuống nền nhà, khóc nức nở, anh lầm bầm..
-" tại sao hả Perth.. tại sao em rời bỏ anh rồi mà giờ quay lại tìm anh.. em bảo anh quay về.. em xem anh là gì đây Perth.. anh đang sống rất tốt, tại sao em lại 1 lần nữa tiến vào làm đảo lộn cuộc sống của anh thế này "
Lúc Saint níu kéo, Perth vô tâm bỏ mặc anh..
Lúc Saint bỏ đi, Perth đau khổ ân hận níu giữ..
Những ngày tháng sau đó, Perth ngày nào cũng đến quán cà phê của Saint làm phục vụ không công, với niềm hi vọng, anh sẽ tha thứ cho mình..
Saint ban đầu cũng khó chịu và bảo không cần, anh cũng trốn tránh và thậm chí cũng đóng cửa hàng, nhưng anh không thể nào suốt đời đóng cửa hàng suốt đời cho nên không còn cách nào mà mặc kệ sự cố chấp cứng đầu của Perth để cậu làm gì làm.. anh thậm chí chưa lần nào cho cậu sắc mặt tốt, luôn giữ một mặc băng lãnh với cậu.. cho dù cậu có kiên trì thế nào đi chăng nữa..
Hôm nay valentine cửa hàng của Saint đông khách hơn mọi hôm, cả 2 người đều bận bịu cho đến khuya, đến khuya cậu xin anh cho mượn căn phòng bếp..anh đồng ý khiến cậu híp mắt vui vẻ, cậu nghĩ, có phải anh dần dần tha thứ cho cậu rồi không.
Perth bận túi bụi trong bếp, mà không hề hay biết ở ngoài quán, Saint đang trò chuyện với 1 chàng trai lạ..
Cái bánh ngọt xiêu xiêu quẹo quẹo, được Perth đóng gói kĩ lưỡng trong chiếc hộp, cậu theo phương thức trong mạng mà làm ra nó bằng cả tâm huyết, mặc dù không được đẹp mắt cho lắm, nhưng cậu hi vọng anh thích nó.
Khi Perth bưng cái hộp ra, cậu phát hiện Saint đang cười nói vui vẻ với 1 chàng trai lạ, như nhận ra cậu đang còn ở đây cho nên 2 người liền xoay người nhìn cậu và cậu nghe được giọng nói chàng trai nọ..
-" là cậu ta sao.."
Perth thấy Saint gật đầu, cậu không biết 2 người đã nói gì, nhưng cậu có cảm giác được nỗi bất an sắp xảy ra..
Chàng trai ấy giơ tay ra cười nói
-" xin chào!! Tôi là Plan Rathavit, là chồng sắp cưới của Saint, cậu là nhân viên mới phải không"
3 chữ chồng sắp cưới khiến Perth đứng không vững, đánh rơi cả chiếc hộp bánh ngọt trong tay xuống đất, cậu xoay dùng ánh mắt ướt ác nhìn anh, anh lập tức quay đầu, nhìn chàng trai ấy nói