Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Ầm ầm ầm!!!

Trên không trung của Tử Hà phong truyền đến từng tiếng sấm, cũng kèm theo tiếng cười càn rỡ của một người.

- Người nào dám cả gan làm càn ở Tử Hà tông?

Từng tiếng giận dữ gầm thét vang lên. Chỉ thấy bên trong Tử Hà phong bay ra ngoài hơn mười bóng người. Tất cả đều là cường giả của Tử Hà tông. Khí tức của mỗi người đều nồng hậu, uy thế không tầm thường.

Mà ở chỗ cao hơn, một nam tử mặc áo bào màu đen đang từng quyền từng quyền công kích vào đại trận bảo vệ phía trên Tử Hà tông.

Nam tử áo bào đen kia có thực lực rất mạnh, không ngờ dựa vào sức một mình, chấn động được đại trận bảo vệ Tử Hà tông. Dùng mắt thường có thể thấy được, ở dưới công kích của nam tử mặc áo bào màu đen, màn ánh sáng của trận pháp không ngừng lóe lên, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ tan vỡ.

- Phong Thiên Thu! Lá gan của ngươi quá lớn! Ngươi lại dám tới Tử Hà tông ta gây sự!

- Ngươi đây là tự chui đầu vào lưới!

- Phong Thiên Thu, giơ tay chịu trói!

Các cường giả của Tử Hà tông phát ra tiếng gầm phẫn nộ. Tất cả đều lao ra khỏi pháp trận, bao vây xung quanh nam tử áo bào màu đen kia.

Mà phát sinh động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên toàn bộ Tử Hà tông đều bị kinh động. Rất nhiều đệ tử và trưởng lão ngẩng đầu ngước mắt nhìn theo.

Nam tử mặc áo bào màu đen kia chính là tội phạm bị phát lệnh truy nã Phong Thiên Thu, người gần đây quấy đảo phong vân ở Càn quốc, khiến toàn bộ Càn quốc đều không được bình yên.

Trước đây, hoàng thất Càn quốc đã từng phái ra bốn vị thân vương đi lùng bắt Phong Thiên Thu. Tuy rằng cuối cùng thất thủ, nhưng bọn họ cũng đánh cho Phong Thiên Thu bị trọng thương. Một khoảng thời gian sau đó, Phong Thiên Thu vẫn luôn mai danh ẩn tích, trước sau không có tin tức gì, giống như thoáng cái biến mất khỏi Càn quốc.

Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, Phong Thiên Thu này lại tự nhiên chạy đến Tử Hà tông gây sự. Hơn nữa hắn còn mưu toan công phá đại trận bảo vệ của Tử Hà tông.

Điều này khiến cho các cường giả của Tử Hà tông đều không nhịn được nữa. Ngươi cũng chạy đến cửa nhà gây sự, chúng ta tất nhiên phải hung hăng giáo huấn ngươi một trận.

- Ha ha ha ha, muốn bắt được Phong Thiên Thu ta sao. Tất cả đám người các ngươi căn bản không đủ. Tử Hà tông không có cao thủ chân chính sao?

Bản thân Phong Thiên Thu ở trong vòng vây, trên mặt hắn vẫn đầy vẻ cuồng ngạo. Trong lúc giơ tay nhấc chân, hắn hoàn toàn không để đám cao tầng của Tử Hà tông vào trong mắt.

- Nếu tới, vậy hãy lưu lại.

Đúng lúc này, Hàn Lạc Vân đột nhiên hiện thân. Hắn không nói lời gì, trực tiếp ra tay với Phong Thiên Thu.

Ầm!!!

Hàn Lạc Vân cùng Phong Thiên Thu ở giữa không trung trên liều mạng đánh một quyền, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc. Khí tức cuồng bạo tràn ngập về bốn phía xung quanh.

Mười mấy cao thủ Tử Hà tông đều không nhịn được, lùi về sau. Nhưng bọn họ vẫn canh giữ tất cả những phương hướng Phong Thiên Thu có thể chạy thoát thân bất kỳ lúc nào. Nhất định không thể cho Phong Thiên Thu này có bất kỳ đường lui nào.

- Được lắm! Hàn tông chủ quả nhiên lợi hại, Phong mỗ ta bội phục. Trở lại!

Thân hình Phong Thiên Thu chợt lui lại, trên mặt cũng có phần tái nhợt. Chỉ có điều, hắn lại vẫn hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.

Trái lại, Hàn Lạc Vân khí tức dài, không chút sứt mẻ, hoàn toàn chiếm thượng phong.

Lần đầu giao đấu, hai người cao thấp thế nào, đã có thể lập tức nhìn ra được.

- Phong Thiên Thu, ngươi không phải là đối thủ của ta, giơ tay chịu trói đi.

Hàn Lạc Vân lạnh lùng nói.

Phong Thiên Thu lộ ra một nụ cười lạnh:

- Hàn tông chủ, ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng muốn bắt được Phong mỗ ta, sợ rằng ngươi vẫn còn thiếu.

Mặt Hàn Lạc Vân không đổi sắc. Mà mười mấy Tử cao thủ Hà tông lại mơ hồ thu hẹp vòng vây.

Lúc này, Phương Lâm cũng từ bên trong Thiên điện đi ra. Hắn ngẩng đầu lại nhìn thấy đám người trên bầu trời.

- Vị trưởng lão này, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Phương Lâm quay sang hỏi một trưởng lão bên cạnh.

Trưởng lão kia ban đầu vốn không muốn trả lời. Nhưng khi thấy là Phương Lâm, hắn lập tức lộ ra vài phần cung kính, ân cần đáp:

- Là ác tặc Phong Thiên Thu này chạy tới Tử Hà tông ta khiêu khích. Lúc này hắn sắp bị tông chủ và các vị trưởng bối bắt giữ.

Phương Lâm nghe vậy, trên mặt lại lộ ra vài phần hiếu kỳ và kinh ngạc. Hóa ra nam tử áo bào màu đen kia chính là Phong Thiên Thu đại danh đỉnh đỉnh gần đây.

Chỉ có điều Phương Lâm lập tức cảm thấy kỳ quái.

Tại sao Phong Thiên Thu này lại chạy đến Tử Hà tông? Hắn lại còn gióng trống khua chiêng như thế? Đây không phải là chán sống sao?

Chẳng lẽ Phong Thiên Thu này ngây thơ cho rằng dựa vào một mình hắn có thể đối đầu cùng toàn bộ Tử Hà tông sao?

Hàn Lạc Vân lạnh lùng nhìn Phong Thiên Thu. Hắn lại không ra tay. Một vì nơi này là Tử Hà tông. Nếu như hắn ra tay quá mức, sợ rằng sẽ phải ảnh hưởng đến mọi người phía dưới.

Thứ hai Hàn Lạc Vân cũng rất nghi ngờ mục đích của Phong Thiên Thu khi tới nơi này.

Căn cứ vào những hành vi của Phong Thiên Thu, có thể phán đoán được hắn là một người cực kỳ giảo hoạt. Hắn sẽ không làm chuyện ngu xuẩn tự chui đầu vào lưới như vậy.

Như vậy hắn tới Tử Hà tông, sợ rằng thật sự có mục đích gì đó không thể để cho người khác biết.

Khóe miệng Phong Thiên Thu mỉm cười. Đột nhiên thân hình thoáng động, lại phóng về phía một cường giả của Tử Hà tông ở bên trái.

Người kia nhất thời kinh sợ. Nhưng hắn lập tức lại ra tay công kích Phong Thiên Thu. Những người khác cũng ào ào ra tay, muốn bắt giữ Phong Thiên Thu.

- Cút cho ta!

Phong Thiên Thu hét lớn một tiếng. Trong mắt hắn không ngờ phóng ra ánh sáng màu tím tối tăm trấn áp hồn phách người khác.

Ánh sáng màu tím tối tăm này giống như mang theo loại lực kỳ lạ nào đó. Hễ là người tiếp xúc đến ánh mắt của hắn, thần sắc đều bị kìm hãm, lập tức ngây người.

Nhân cơ hội này, Phong Thiên Thu thoáng cái xuyên qua mấy cao thủ Tử Hà tông ngăn cản ở trước người hắn, bay thẳng đến phương bắc chạy thoát thân.

- Chạy đi đâu?

Hàn Lạc Vân hét lớn một tiếng. Thân hình hắn sáng như điện, đuổi theo Phong Thiên Thu này.

Mà từ bên trong Tử Hà tông lại có hơn mười bóng người bay ra, theo Hàn Lạc Vân đuổi bắt Phong Thiên Thu này.

Bởi vì Phong Thiên Thu đột nhiên đột kích, Toàn bộ Tử Hà tông đều sôi trào. Không ít người còn cảm thấy hết sức hưng phấn. Dường như người ở trên không trung cùng Phong Thiên Thu đối kháng không phải là cao thủ trong tông môn, mà là những đệ tử bọn họ vậy.

Cũng bởi vì Phong Thiên Thu đột kích, mức độ cảnh giới của Tử Hà tông thoáng cái tăng lên rất nhiều. Liên tiếp có hai đại trận bảo vệ được mở ra. Đồng thời tất cả trưởng lão của Võ tông đều xuất hiện, chịu trách nhiệm tuần tra ở gần Tử Hà tông.

Sau nửa canh giờ, Hàn Lạc Vân cùng những cao thủ tông môn khác đều trở về. Nhưng bọn họ vẫn không thể bắt được Phong Thiên Thu.

Tuy rằng Hàn Lạc Vân đuổi kịp Phong Thiên Thu, đồng thời giao đấu với hắn, đánh cho hắn bị thương, nhưng Phong Thiên Thu có quá nhiều thủ đoạn chạy thoát thân, đồng thời hình như đã chuẩn bị xong đường chạy trốn từ lâu. Hắn rất nhẹ nhàng thoát khỏi đám người Hàn Lạc Vân.

Khi Phong Thiên Thu hiện thân lần nữa, khiến trong lòng Hàn Lạc Vân không dám thả lỏng. Hắn luôn cảm thấy, Phong Thiên Thu này tới Tử Hà tông một vòng, hẳn là có mục đích nào đó.

Nhưng suy nghĩ rất nhiều, Hàn Lạc Vân trước sau vẫn không nghĩ ra được đầu mối gì. Hắn cũng chỉ có thể để người phía dưới tăng cường đề phòng. Sau đó, hắn lại đi liên lạc với hoàng đế Đại Càn cùng với gia chủ Lý gia, báo cho bọn họ biết tin tức Phong Thiên Thu hiện thân.

Dù sao, bây giờ ba nhà đang chung sức hợp tác đuổi bắt Phong Thiên Thu. Có tin tức gì, hắn tất nhiên phải kịp thời truyền lại.

Sau khi Hoàng đế Đại Càn biết được Phong Thiên Thu tự nhiên lớn mật như thế, chạy đến Tử Hà tông quấy rối, có thể nói hắn vô cùng kinh ngạc. Gia chủ Lý gia Lý Chấn Đông lại chất vấn Hàn Lạc Vân. Nếu Phong Thiên Thu xuất hiện ở Tử Hà tông của ngươi, vì sao ngươi lại không có khả năng lưu hắn lại?

Trước lời chất vấn của Lý Chấn Đông, Hàn Lạc Vân căn bản hoàn toàn không để ý tới.

Ngược lại, Phương Lâm từ Tử Hà phong trở lại chỗ ở của mình, vừa đi vào sân hắn lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn đặc biệt giật mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui