Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Hai thanh niên này đều mặc áo bào luyện đan sư, trước ngực có huy hiệu luyện đan sư tam đỉnh.

- Lý Kiến Long, Lý Phong, hai người các ngươi tới nơi này làm gì?

Tô lão nhíu mày hỏi.

Nghe được tên của hai người thanh niên này, Phương Lâm lập tức sẽ biết thân phận hai người kia.

Luyện đan sư tam đỉnh của Lý gia, hơn nữa đều nhân vật có thứ tự rất cao ở trên bảng xếp hạng. Lý Kiến Long này xếp vị trí thứ năm. Còn Lý Phong lại xếp vị trí thứ bảy.

Đều có tên trước mười!

Tuy rằng đều là hạng người trẻ tuổi, nhưng lại có thứ tự cao như vậy, có thể tưởng tượng được, hai người Lý gia này ở trên phương diện thuật luyện đan có thực lực mạnh tới mức nào.

- Ra mắt Tô lão, hai người chúng ta nghe nói nơi này có một trận khiêu chiến thứ hạng, trong lòng hiếu kỳ, vì vậy tới đây quan sát.

Vẻ mặt Lý Kiến Long tươi cười nói.

Lý Phong này lại vô cùng lạnh lùng đứng ở bên cạnh, bộ dạng ai cũng không để vào mắt, ánh mắt quan sát Phương Lâm, trong mắt ẩn có phần xem thường và thâm độc.

- Đứng ở bên cạnh nhìn thì được, không nên ảnh hưởng đến hai người bọn họ tiến hành so tài.

Tô lão có chút không vui nói.

- Vâng.

Lý Kiến Long vừa cười vừa nói. Hắn lập tức lại cùng Lý Phong đứng ở một chỗ.

Phương Lâm thu hồi ánh mắt từ trên người hai người Lý gia này lại, tuy rằng hai người này xuất hiện ở nơi này, nhất định không có chuyện gì tốt, nhưng lúc này Phương Lâm quan tâm nhất, vẫn là phải hoàn thành cuộc tranh tài cùng Hà Lương Vĩnh.

Hà Lương Vĩnh liếc mắt nhìn qua hai người Lý gia ở chỗ ngoài xa, hắn nhỏ giọng nói với Phương Lâm:

- Hai người này sợ rằng tới đối phó với ngươi.

Phương Lâm gật đầu, nói một tiếng cám ơn Hà Lương Vĩnh.

Hai người luyện đan sử dụng đan dược, dược liệu cần thiết đều đã sớm chuẩn bị xong. Khi Tô lão hét lớn một tiếng bắt đầu, hai người đều là động thủ.

Vừa động thủ lại lại cho thấy chân tài thực học.

Phương Lâm có động tác cực nhanh, hai tay giống như bướm lượn bụi hoa vậy, nhanh chóng hoàn thành việc phân chia các loại dược liệu, khiến cho người ta hoa cả mắt.

Hà Lương Vĩnh rõ ràng không nhanh được bằng Phương Lâm, nhưng hắn cũng không lãng phí thời gian, hết sức vững vàng, tuy rằng phương diện tốc độ không chiếm ưu thế, nhưng lại hoàn toàn không tìm ra khuyết điểm nào.

Dược liệu phân chia xong, Phương Lâm vỗ vào lò luyện đan, ngọn lửa dâng lên.

Nhìn thấy Phương Lâm tự nhiên nhóm lửa, không ít người ở đây đều khẽ nhíu mày, bọn họ vẫn muốn nhìn thấy Phương Lâm thi triển môn phương pháp luyện đan cổ Chấn Tam Sơn.

Chế luyện Linh Tê đan, Phương Lâm không dự định sử dụng Chấn Tam Sơn, bởi vì chế luyện Linh Tê đan này vô cùng rườm rà, không phải chỉ dựa vào nhanh lại có thể luyện được, nhất định phải vững vàng luyện.

Đợi đến khi lò luyện đan hoàn toàn được nung nóng, Phương Lâm dựa theo trình tự bỏ từng gốc dược liệu vào bên trong lò luyện đan, đôi mắt sáng lên ánh sáng màu vàng kim.

Nhập Vi Kim Đồng!

Không ít người đều lộ ra vẻ hưng phấn, mặc dù không có thể thấy được Chấn Tam Sơn, nhưng khi nhìn thấy được Phương Lâm thi triển Nhập Vi Kim Đồng, cũng không tệ.

Ánh mắt của hai người Lý gia thoáng nhiêm lại. Tuy rằng bọn họ đã sớm biết Phương Lâm có thể thi triển Nhập Vi Kim Đồng, nhưng hôm nay chính mắt thấy được vẫn là một chuyện khác.

Chỉ có điều bọn họ cũng không phải quá mức kinh ngạc. Nhập Vi Kim Đồng tuy rằng cực khó tu luyện, nhưng ở trong những nhân vật trước mười trên bảng xếp hạng, vẫn có không ít người có thể thi triển Nhập Vi Kim Đồng.

Thật sự khiến cho Hai người Lý gia để ý, vẫn là Chấn Tam Sơn, dù sao Chấn Tam Sơn này chính là đã tuyệt học thất truyền, sợ rằng toàn bộ nước, sẽ chỉ có Phương Lâm biết được.

Bọn họ tự nhiên không biết, Phương Lâm đã giao phương pháp tu luyện Chấn Tam Sơn cho Tô lão, bản thân Tô lão đã học được Chấn Tam Sơn.

Lúc này, Hà Lương Vĩnh cũng bắt đầu tập trung dược liệu, hắn không có Nhập Vi Kim Đồng, hoàn toàn dựa vào là kinh nghiệm.

Từ tiến độ của hai người có thể thấy, tất nhiên là Phương Lâm vượt trước một điểm. Nhưng cái vượt trước này cũng không đủ để khiến cho Phương Lâm đạt được thắng lợi, quan trọng nhất vẫn phải xem phẩm chất của đan dược thế nào.

- Chẳng qua cũng chỉ có như vậy.

Lý Kiến Long hờ hững nói một câu.

Lý Phong gật đầu, hai người bọn họ đều là nhân tài kiệt xuất trong các luyện đan sư tam đỉnh, còn là thiên tài đan đạo số một số hai của Lý gia, ánh mắt tất nhiên cực cao. Phương Lâm hiện nay biểu hiện ra, chỉ có thể sử dụng có quy có củ để hình dung, hoàn toàn không lọt nổi vào mắt xanh của bọn họ.

- Ta còn tưởng rằng Phương Lâm này có lợi hại tới mức nào, xem ra lời đồn có sai lầm.

Lý Phong nói.

Lý Kiến Long tươi cười:

- Chỉ có điều hắn nếu như hắn đã là kẻ địch của Lý gia ta, vậy dĩ nhiên sẽ không buông tha bất kỳ cơ hội nào để chèn ép kẻ địch.

Tiếng hai người bọn họ nói chuyện cực nhỏ, trừ bản thân hai người bọn họ ra, cũng không có ai nghe thấy.

Cùng lúc đó, Phương Lâm ném một gốc cây dược liệu cuối cùng vào bên trong lò luyện đan, chỉ có điều hắn lại không lập tức đậy nắp lò lên, trái lại vẫn để cho lò luyện đan mở rộng.

- Hắn đang làm cái gì vậy? Không đậy nắp lò lên, nhiệt độ bên trong lò luyện đan sẽ không có cách nào tăng lên, đến lúc đó đan dược căn bản sẽ luyện không thành.

Một chấp sự nhỏ giọng nói.

Không chỉ có hắn, ngay cả Tô lão cũng có chút nghi ngờ. Tiểu tử Phương Lâm này thế nào vậy?

Tuy rằng cảm thấy rất nghi ngờ, nhưng không ai sẽ cho rằng Phương Lâm quên, cho dù là người mới vừa tiếp xúc luyện đan, cũng sẽ nhớ luyện đan phải đậy nắp lò lên.

Hà Lương Vĩnh liếc mắt nhìn Phương Lâm, trên mặt có vẻ không hiểu, chỉ có điều hắn cũng không có để ý. Chỉ cần hắn chăm chú làm tốt chuyện của mình là được.

Bỗng nhiên, trong tay Phương Lâm xuất hiện một ngọn lửa màu xanh lam.

Nhìn thấy ngọn lửa này, thần sắc của tất cả mọi người nhất thời biến đổi, không có người nào có thể giữ được bình tĩnh.

Hồn mạng đan hỏa!

- Tiểu tử này có hồn mạng đan hỏa từ lúc nào vậy.

Tô lão có phần kinh ngạc thầm nghĩ, hắn còn nhớ rõ lúc Phương Lâm tới Đan Minh lần trước, hình như cũng không có hồn mạng đan hỏa.

Chỉ có điều khi đó cũng có thể là Phương Lâm che giấu không bộc lộ ra.

Ngọn lửa màu xanh lam bay lên ở trên bàn tay của Phương Lâm, mơ hồ có thể nghe được có từng sóng triều đang điên cuồng phun ra.

Sau một khắc, Phương Lâm liền bỏ ngọn lửa màu xanh lam này vào bên trong lò luyện đan, nhất thời ngọn lửa màu xanh lam phóng lên cao, giống như có một đợt sóng lớn muốn nhấn chìm đại điện này.

Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác sắp hít thở không thông, ai nấy đều thấy được, ngọn lửa màu xanh lam này tuyệt đối không phải lửa bình thường.

Hồn mạng đan hỏa cũng phân ra ba bảy loại, thú lửa có chất lượng cao nhất. Lửa do thiên địa sinh thành tương đối ưu tú. Bản thân luyện đan sư tu luyện ra lửa là kém nhất.

Ngọn lửa màu xanh lam này dâng trào giống như biển rộng, chắc hẳn là ngọn lửa đến từ sâu trong biển sinh ra.

Khi Hà Lương Vĩnh nhìn thấy Phương Lâm thi triển ra hồn mạng đan hỏa, hắn lại hiểu rõ, mình thua.

Nếu như Phương Lâm không có hồn mạng đan hỏa, hắn vẫn có lòng tin có thể cùng Phương Lâm tranh đấu một hồi, nhưng hồn mạng đan hỏa lại là tồn tại phá tan sự cân bằng. Có hồn mạng đan hỏa, tuyệt đối sẽ thắng được không có hồn mạng đan hỏa.

Chỉ có điều cho dù biết là mình thua, Hà Lương Vĩnh cũng không có buông tha, hắn vẫn chăm chú làm chuyện của mình.

Hai người Lý gia lộ ra thần sắc nghiêm trọng, bọn họ nhìn thấy Phương Lâm có hồn mạng đan hỏa, lúc này mới thu hồi một tia khinh thường cuối cùng.

Thời gian trôi qua từng chút một, Phương Lâm cùng Hà Lương Vĩnh đều không có bất kỳ thả lỏng, cho dù đến giây phút cuối cùng bọn họ vẫn duy trì sự tập trung cao độ.

Mùi đan dần dần tràn ngập, đan dược của Phương Lâm đã luyện thành, đồng thời bên trong lò luyện đan có ánh sáng lưu chuyển, có vẻ cực kỳ không tầm thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui