Tuyệt Kiếm Lộng Phong

Editor: ToujiFuu (Đông Chí Phong)

***

Thân hình Liễu Như Phong không dám lui khỏi sự đau đớn không chịu nổi, chỉ có thể ngẩng đầu, hít một ngụm lãnh khí, tùy ý bộ dáng yếu ớt nhất của bản thân, bại lộ trước mắt Nam Cung Thiên Mạc......

Bàn tay Nam Cung Thiên Mạc giương lên, vải dệt tơ lụa thượng đẳng ứng thanh mà rách toạc. Nam Cung Thiên Mạc nhìn nhìn phân thân kia bởi vì đau đớn mà xụi lơ, duỗi ngón tay tại đỉnh nhục hành đang lui thành một đoàn mà búng, ép hỏi nói: “Ngươi có từng để cho nàng chạm qua nơi này?”

Hô hấp Liễu Như Phong ngừng lại, đau đớn chưa hoàn toàn tiêu tán lại chịu thêm một kích, lại là tại nơi mẫn cảm yếu ớt nhất, mạnh mẽ như Liễu Như Phong, cũng suýt nữa nhịn không được mà kêu thảm ra tiếng......

Cắn răng ẩn nhẫn nửa ngày, thật vất vả đợi sự đau đớn kia lui dần. Nhìn đôi mắt lạnh lùng của Nam Cung Thiên Mạc, bàn tay lại tựa hồ muốn giơ lên, Liễu Như Phong run giọng dồn dập nói: “Cầu công tử bớt giận, thân mình này của thuộc hạ, sớm đã thuộc về công tử, thuộc hạ chưa bao giờ từng quên dù chỉ trong nửa khắc! Huống chi khi đó thuộc hạ nghĩ, Mai cô nương sắp trở thành chính thất của công tử, là chủ mẫu của thuộc hạ, thuộc hạ đối Mai cô nương chỉ là kính phụng, không dám có loại tâm tư vô phép......”

Một tiếng công tử, khiến lửa giận ngút trời của Nam Cung Thiên Mạc nguội lại, không tự chủ được, nhớ tới khoảng thời gian bản thân vẫn chưa phải là cốc chủ, Liễu Như Phong vẫn bồi bạn bên mình trong Tuyệt Cốc.

Không tính khoảng thời gian bị điên dại, từ một người yếu nhất trong mười ba vị công tử Tuyệt Cốc, thẳng đến khi ngồi lên cốc chủ vị, một chặng đường, vô số âm mưu cùng bẫy, vô số tinh phong huyết vũ, Liễu Như Phong thủy chung vẫn không rời không bỏ. Mặc dù là vì bảo hộ mình, đồng thời còn bị mình bắt buộc thị tẩm; mặc dù y không cam lòng, không muốn, nhưng vẫn ẩn nhẫn dịu ngoan mà thừa nhận......

Đối với Liễu Như Phong, Nam Cung Thiên Mạc thật sự tin tưởng y sẽ không làm ra chuyện gì, chỉ nhìn y đến cuối cùng trốn thoát từ trên tay Mai Việt Tâm, liền không cần bàn cãi, nhưng Mai Việt Tâm sẽ làm ra chuyện gì, Nam Cung Thiên Mạc có thể đoán trước được.

Nam Cung Thiên Mạc thở dài, tay phải đang nâng lên thả xuống, nói: “Thực như thế? Như vậy hai người các ngươi cùng một chỗ một nhà, là làm cái gì? Không cần nói cho ta biết, các ngươi là ngâm thơ tác đối?”

Liễu Như Phong hơi chần chừ, nhìn hai mắt Nam Cung Thiên Mạc nheo lại nguy hiểm, không còn để ý gì nữa, vội giọng nói: “Chuyện đó bất quá chỉ là do Mai cô nương điều phối dược vật mới, nói là thương thế của thuộc hạ chưa lành, lấy thuộc hạ thí nghiệm dược mà thôi......”

“Thí nghiệm dược?” Nam Cung Thiên Mạc ngẩn ngơ, đây thật sự là việc vị Mai đại tiểu thư kia có thể làm ra! Không khỏi nhìn Liễu Như Phong, giận dữ nói: “Vậy sao ngươi không quay về cốc? Liền tùy nàng bắt ngươi thí nghiệm dược? Dược vật của Đoạn Hồn Cốc, là thứ tốt ăn như vậy sao? Ngươi không sợ nàng cho ngươi độc dược sao?”

Liễu Như Phong rũ hạ nhãn tiệp, nói: “Khi đó thương thế của thuộc hạ chưa lành, mà sau khi Mai cô nương vào cốc, chủ nhân lại không có nửa phần mệnh lệnh truyền xuống. Mai cô nương chỉ nói là thương thế của thuộc hạ không nên di động, để cho thuộc hạ ở lại nơi đó, thuộc hạ tưởng là ý của chủ nhân. Huống chi Mai cô nương như thế nào cũng là chính thất phu nhân của chủ nhân, vô luận nàng cầm dược gì đến, mặc dù biết rõ Mai cô nương dùng thuộc hạ thí nghiệm dược, thuộc hạ cũng không dám không phục......”

“Ngươi......” Nam Cung Thiên Mạc thở dài, không biết nói cái gì cho tốt, Tâm tư của Liễu Như Phong, tất nhiên hắn hiểu rõ, nếu thật sự cự tuyệt Mai Việt Tâm, bất luận Liễu Như Phong thương thế trầm trọng có thể còn sống mà trở về Tuyệt Cốc hay không, một khi Mai Việt Tâm gả cho Nam Cung Thiên Mạc, ngày sau trả thù là có thể......

Nam Cung Thiên Mạc cúi người ôm lấy thân thể xích lõa của Liễu Như Phong. Dĩ nhiên trong lòng hiểu rõ, chỉ sợ Mai Việt Tâm kia sớm đã đối Liễu Như Phong động tâm, mới không đề cập tới, hoặc là cố ý như vô tình, tạo thành sự hiểu lầm của y......

Hoặc là, Mai Việt Tâm là muốn lừa Liễu Như Phong đi Đoạn Hồn Cốc? Y độc thuật của Đoạn Hồn Cốc, tuy rằng có một không hai thiên hạ, nhưng võ học cao thâm, thủy chung vẫn chưa từng có được! Nếu không, làm sao lại dùng phối phương dược độc, khiến Tuyệt Cốc cùng Bích Tâm Cung bảo hộ? So với mình, tất nhiên Liễu Như Phong dễ đối phó hơn rất nhiều? Nhưng nàng lại không biết, người của Tử Điện Tuyệt Cốc, như thế nào có thể dám truyền võ công ra ngoài?

Tính toán này của Mai đại tiểu thư, thật sự sai lầm rồi......

Nam Cung Thiên Mạc đảo mắt nhìn nhìn, lúc này y phục của Liễu Như Phong hỗn loạn, hai tay bị đai lưng trói buộc lên đầu giường, ánh mắt cầu xin thương xót (Ngươi xác định?) (


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui