Một cô y tá vươn đầu ra trả lời:
- Chủ nhiệm Triệu đi họp rồi.
- Thế còn Chủ nhiệm Lý?
Từ Hiểu Linh sửng sốt, sau đó vội vàng kêu lên.
- Chủ nhiệm Lý cũng đã ra ngoài rồi. Bây giờ đã là giữa trưa, có việc gì thì gọi điện thoại cho anh ấy.
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tống Hàn Lâm, cô y tá vội vàng nói.
~ Ai cha, không còn kịp nữa rồi.
Nghe hai người đều không có mặt, Từ Hiểu Linh vội vàng la lên. - Từ Hiểu Linh, có chuyện gì vậy?
Nhìn biểu hiện lo lắng của Từ Hiểu Linh, Giang Nguyên quay lại hỏi.
- Chủ nhiệm Giang? Ôi, anh đã làm phẫu thuật rồi à? Thật là tốt quá.
Nhìn Giang Nguyên đột nhiên xuất hiện trước mặt, Từ Hiểu Linh vui mừng nói:
- Đang giải phẫu, người bệnh đột nhiên xuất hiện vấn đề. Anh hãy sang đó xem một chút đi.
- Xuất hiện vấn đề? Giải phẫu gì vậy? Trong lòng Giang Nguyên có chút căng lên, sau đó trở về phòng làm việc mặc áo khoác vào, vừa đi vừa hỏi
Từ Hiểu Linh.
Từ Hiểu Linh bước cùng với Giang Nguyên lên lầu, nói:
- Bệnh nhân bị thương vùng ngực và bụng, trong lúc giải phẫu mạch máu vỡ ra, hiện tại đang xuất huyết nghiêm trọng. Bác sĩ Đào đang toàn lực cứu chữa.
- Bị ngoại thương vùng ngực và bụng?.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Mạch máu ở khu vực này không thể đùa được, lập tức bước chân nhanh hơn vài phần:
- Đã chuẩn bị máu để truyền chưa?
- Đã chuẩn bị bốn bịch máu rồi. Bây giờ đang tận lực truyền cho bệnh nhân.
Bước chân của Từ Hiểu Linh cũng trở nên rối loạn, theo sát đằng sau Giang Nguyên, bước nhanh đến phòng giải phẫu.
Lân lâu, Giang Nguyên nhìn thấy năm sáu người nhà bệnh nhân đang vây trước cửa phòng giải phẫu. Giang Nguyên bước qua, đưa tay tách người nhà bệnh nhân sang một bên, rồi bước nhanh vào trong.
Hắn vừa đi vừa cởi áo khoác ra. - Chủ nhiệm Giang, phòng thay đồ ở bên này.
Từ Hiểu Linh bước Giang Nguyên là lần đầu tiên đến phòng giải phẫu lớn, vội vàng đi trước dẫn đường.
Bước vào phòng thay đồ, Từ Hiểu Linh vội vàng lấy quần áo giải phẫu, giúp Giang Nguyên đeo khẩu trang rồi mới dẫn Giang Nguyên đến chỗ rửa tay.
Trình tự vào phòng giải phẫu khá phiền phức. Sau khi rửa tay thật sạch, Giang Nguyên liền vọt vào bên trong.
Lúc này, bên trong mọi người đang luống cuống tay chân. Bác sĩ Đào đang kêu to:
- Tăng tốc độ truyền máu vào.
'Thấy Giang Nguyên vọt vào, cô y tá đang đứng ngoài cửa lo lắng chờ đợi, thấy có người chạy đến liền sửng sốt, bởi vì cô không nhận ra là ai.
Cô biết mặt Chủ nhiệm Triệu và Chủ nhiệm Lý, nhưng người trước mặt đeo khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt đẹp với hàng lông mi dài, rõ ràng là một thanh niên. Cô thật sự không biết là ai, cũng không biết tại sao hắn lại chạy vào phòng giải phẫu nữa.
Từ Hiểu Linh đi đằng sau vội vàng giới thiệu:
~- Người này là Chủ nhiệm Giang. Mau giúp Chủ nhiệm Giang mặc quần áo.
- Hả? Cô y tá thật không biết Chủ nhiệm Giang là ai, nhưng bây giờ là lúc quan trọng, đã có người nói hắn là Chủ nhiệm, vậy thì mặc quần áo thôi.
Lập tức cầm quần áo phẫu thuật đến. Giang Nguyên giang hai tay ra, cô y tá nhẹ nhàng mặc vào cho hắn.
Từ Hiểu Linh cũng không rảnh rỗi, vội vàng đeo bao tay lại cho hắn.
Sau khi đeo bao tay xong, Giang Nguyên bước đến trước bàn phẫu thuật, trầm giọng hỏi:
~ Tình huống thế nào rồi?
Lúc này, đứng trên bàn phẫu thuật là một bác sĩ khác, nghe được câu hỏi, không kịp nhận ra là ai, vội vàng tránh qua một bước, đáp:
- Động mạch chủ phần bụng bị vỡ, đang khẩn cấp cầm máu. - Quả nhiên là phiền phức lớn.
Nghe xong, sắc mặt Giang Nguyên khẽ biến, hít một hơi thật sâu, bước đến chỗ vị trí của vị bác sĩ nọ, cúi người nhìn xuống.