Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Oanh!

Một cỗ lực lượng cường đại tiến vào đầu Mộ Như Nguyệt, nàng chợt nhíu mày, trong đầu vang lên thanh âm của phượng hoàng lửa.

"Chủ nhân, tên ta là Hỏa phượng, từ nay về sau, nguyện nghe chủ nhân sai bảo!"

Kì thật, Phượng hoàng lửa càng để ý đan thư trong tay Mộ Như Nguyệt hơn.

Tại sao đan thư mà chỉ người kia mới có, hiện tại lại ở trong tay nàng? Nàng và hắn... rốt cuộc có quan hệ gì?

Có thể khế ước với đan thư, ngoại trừ người kia cũng chỉ có huyết mạch của hắn... Chẳng lẽ, chủ nhân là nữ nhi mà hắn lưu lại trước khi mất tích?

Nhưng mà, nếu thật sự là huyết mạch của chủ nhân, hiện tại không nên chỉ ở cảnh giới vô thượng mà phải cường đại hơn mới đúng....

Phượng hoàng lửa thật sự không hiểu, nếu chủ nhân là huyết mạch của hắn thì mình phải cảm nhận được chứ... nhưng vì sao lại không cảm nhận được gì?

"Chủ nhân, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?" phượng hoàng lửa hơi ngẩn ra, hỏi, "Lần trước ta nghe ngươi nói đến đan thư, không biết làm sao ngươi có được đan thư?"

Mộ Như Nguyệt kinh ngạc nhìn phượng hoàng lửa: "Vô tình có được, sau đó khế ước, có vấn đề gì sao?"

"Không có", phượng hoàng lửa lắc lắc đầu, "Chỉ vì ta có chút hiểu biết về đan thư, không biết chủ nhân có thể lấy đan thư ra cho ra xem một chút không?"

Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, nhàn nhạt nói: "Đan thư đã biến thành không gian, không thể lấy ra được, có điều, lúc ở trong luyện ngục ta có được một quyển, ngươi giúp ta nhìn xem rốt cuộc nó có phải đan thư hay không."

Nàng nhẹ nhàng nâng tay lên, một quyển sách thình linh xuất hiện trong tay nàng.

Thời điểm phượng hoàng lửa nhìn thấy đan thư, bất giác trở nên kích động, nó thật cẩn thận nhận lấy đan thư, nước mắt suýt nữa chảy ra...

"Đan thư, không sai, đây đúng là đan thư! Hơn nữa, đây chính là một nửa của đan thư! Nếu ta đoán không sai, quyển sách đã hóa thành không gian hẳn là một nửa còn lại của đan thư."

Mộ Như Nguyệt ngẩn ra: "Ngươi nói đây là đan thư? Nhưng tại sao ta không thể khế ước với nó?"

"Không thể khế ước?" phượng hoàng lửa cẩn thận vuốt ve đan thư, nghi hoặc nói, "Không có khả năng a, ngươi đã khế ước với nửa kia của đan thư, nửa còn lại không thể nào không khế ước được! Vấn đề này ta cũng không rõ lắm, có lẽ gặp thời cơ thích hợp, nói không chừng có thể khế ước được, chủ nhân, ta có thể chắc chắn với ngươi đây chính là đan thư!"

Mộ Như Nguyệt khẽ gật đầu, cất đan thư vào.

"Nếu là đan thư thật, ta liền giữ lại, hỏa phượng, chúng ta đi thôi..."

--------------------------

Đông đảo.

Toàn bộ người dân trên đảo đều ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn đoàn người đông đúc trên không trung.

Những người đó, thế nhưng đều ở cảnh giới vô thượng!

Mọi người hít một ngụm khí lạnh, nhất thời không thể tin vào hai mắt mình.

Vốn dĩ trên đại lục rất khó gặp cường giả vô thượng, từ khi nào trở nên nhiều như vậy? Dưới khí thế của những cường giả vô thượng kia, ngay cả hô hấp bọn họ cũng cảm thấy khó khăn...

"Xem ra, bọn họ tới nhanh hơn chúng ta nghĩ."

Trong mắt Mộ Dung Thanh Sơ xẹt qua lãnh ý, khoanh tay đứng nhìn đoàn người trên không trung, khẽ than một tiếng.

"Bất luận thế nào cũng phải chống đỡ được đến lúc hắn xuất quan, cũng may người thân của bọn họ đều được đưa đi rồi, kế tiếp cũng không cần lo trước lo sau nữa..."

Dứt lời, một thân trường bào màu trăng non xẹt qua không trung, nháy mắt đã xuất hiện ở giữa sân....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui