Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Editor: Tường An

Lúc này, trong mật thất, Trúc Ngư Nhi nhìn người áo đen trước mặt, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: "Có lẽ ta tìm được tung tích nữ nhi của Vô Vong rồi."

Người áo đen nhìn Trúc Ngư Nhi, thanh âm âm trầm: "Không biết ta có nên cảm thấy đồng tình với hắn hay không, bị nữ nhân bò cạp rẳn rết như ngươi yêu, chẳng những hại hắn đến nông nỗi này, thậm chí ngay cả nữ nhi của hắn cũng không buông tha..."

Trúc Ngư Nhi cười lạnh: "Ta cũng không còn cách nào, ta làm như vậy tất cả đều vì tốt cho hắn, tin tưởng hắn sẽ hiểu cho ta, cũng chỉ có như vậy hắn mới không sống trong thống khổ! Huống chi, đây không phải là điều Đan gia các ngươi muốn sao? Tìm được nàng, nói không chừng có thể đoạt được đan thư! Ta thì không có yêu cầu gì, ta chỉ muốn nàng chết mà thôi!"

"Ha ha", người áo đen cười khẽ, thanh âm trầm thấp khàn khàn, "Hiện tại Vô Vong ở đâu? Có phải còn ở trong gian mật thất kia hay không?"

"Phải", Trúc Ngư Nhi cười ôn nhu, "Hiện tại hắn rốt cuộc có thể an tĩnh bồi bên cạnh ta, thậm chí đã bồi ta ngàn năm, buồn cười người Thần Môn đều thờ phụng ta như chúa cứu thế mà không nghĩ tới năm đó là ta phản bội Vô Vong, khiến hắn ngủ say ngàn năm không tỉnh!"

Nhưng mà nàng cũng không còn cách nào khác, nhìn hắn thống khổ nàng còn thống khổ hơn hắn....

Đang!

Đột nhiên bên ngoài mật thất phát ra âm thanh, ánh mắt Trúc Ngư Nhi tối sầm, lập tức xông ra ngoài, liền nhìn thấy một gương mặt tái nhợt vì hoảng sợ...

Thiếu niên thoạt nhìn mới 15, 16 tuổi, trên gương mặt non nớt tràn đầy sợ hãi, giống như con nai con bị kinh hách nhìn Trúc Ngư Nhi.

"Cần giết hắn không?"

Người áo đen đi theo ra, ánh mắt âm trầm đảo qua khuôn mặt ngây ngô của thiếu niên, quay đầu hỏi Trúc Ngư Nhi.

"Tiểu gia hỏa này là đệ tử Thông Huyền mới thu nhận!" ánh mắt Trúc Ngư Nhi trầm xuống, "Trong tay Thông Huyền giữ lệnh bài sinh mệnh của hắn, khi sinh mệnh hắn có dấu hiệu biến mất, lệnh bài sinh mệnh cũng sẽ bị gãy, lúc đó Thông Huyền sẽ biết đệ tử hắn đã chết, tuy ta không sợ thực lực của Thông Huyền nhưng nếu bị hắn tra ra chân tướng sẽ không tránh khỏi phiền toái."

"Vậy ngươi tính xử lý thế nào?"

"Cứ nhốt lại trước đã." Trúc Ngư Nhi cười lạnh: "Cả đời này không thể để hắn xuất hiện trước mặt Thông Huyền, nếu không bí mật của chúng ta sẽ bị lộ."

Thiếu niên hoảng sợ lui về phía sau hai bước, còn chưa kịp nói lời nào đã trúng một chưởng vào ngực, thân thể đơn bạc lập tức vang ra ngoài, ngã trên mặt đất không còn động tĩnh...

Từ khi thân phận của Hải Uy lộ ra, Nam Dương quận đã nổi lên một trận sóng to gió lớn.

Tất cả mọi người đều biết phủ quận chủ có một đan dược sư vương giai trẻ tuổi.

Nhất thời, mọi người đều tìm mọi cách muốn thọc gậy bánh xe, mỗi lần Hải Uy ra cửa đều sẽ bị một đám người vây quanh, mạnh mẽ nhét lễ vật vào tay hắn, một số nữ tử trang điểm yêu diễm còn quăng mị nhãn cho hắn, làm hắn sợ tới mức không dám ra khỏi phủ quận chủ nửa bước...

Nhưng mà các thế lực lại không hề phát hiện, trong khi bọn họ vận dụng tất cả để thọc gậy bánh xe, hai trong ba đại thế lực của Nam Dương quận là Văn Hạo và Thu Mi lại không có động tĩnh gì.

Giống như không có chuyện gì xảy ra...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui