Tuyệt Sắc Độc Phi Hàn Vương Mặt Lạnh Sủng Ngạo Kiều


“Sở vương phủ không phải là nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi!” Thanh âm Bạch Cửu Dạ lạnh thấu xương như hàn băng, sau ba câu nói, Mặc Linh Tê hoàn toàn bỏ đi ý niệm xa vời đối với hắn, loại nam nhân này tự mình trèo cao không nổi.
Mặc Linh Tê đứng tại chỗ, cũng không ngẩng đầu hỏi: “Vương gia có phân phó gì, xin chỉ rõ.” Bạch Cửu Dạ nhìn thoáng qua Thập Tam, Thập Tam phất phất tay, nô bộc trong phòng nhao nhao đẩy cửa đi ra, Chu quản gia cũng đi ra ngoài thuận tiện đóng cửa lại.
Trong lòng Mặc Linh Tê nhất thời có vài phần khẩn trương, nam nhân này sẽ không làm thịt mình chứ?
Xe lăn của Bạch Cửu Dạ chậm rãi tới gần Mặc Linh Tê, nàng không dám ngẩng đầu, nhưng là nhìn thấy bánh xe lăn nhẹ như trên mây chậm rãi tiếp cận mình, tim Mặc Linh Tê vẫn lỡ vài nhịp.
“Ngẩng đầu lên!” Thanh âm của Bạch Cửu Dạ từ đỉnh đầu vang lên.

Mặc Linh Tê rất muốn kháng cự nhưng lại không tự chủ mà ngẩng đầu, chỉ thấy Bạch Cửu Dạ lấy cây Cửu Tinh Châm thứ chín ra, ý định đưa cho Mặc Linh Tê.
“Vật này, là của ngươi?” Mặc Linh Tê ý thức lại đưa tay muốn cướp, nhưng tốc độ của nàng ở trong mắt Bạch Cửu Dạ không khác gì rùa.

Bạch Cửu Dạ nhanh chóng thu hồi trong tay áo.
Mặc Linh Tê theo bản năng đòi hắn: “Trả lại cho ta!”

Bạch Cửu Dạ liếc mắt lạnh lẽo, Mặc Linh Tê nhất thời rùng mình một cái, nàng không có tiền đồ nói: “Không...! Không đưa cũng được...”
“Ngươi có thể trị bệnh sao?” Bạch Cửu Dạ tiếp tục hỏi.
Mặc Linh Tê sửng sốt, không ngờ Bạch Cửu Dạ lại có thể chuyển đề tài nhanh như vậy.

Nàng nên trả lời như thế nào bây giờ? Nguyên chủ không biết gì còn nàng thực sự có biết, nhưng nếu như thành thật trả lời, có khi nào bị hắn phát hiện manh mối hay không?
Bạch Cửu Dạ cũng không thúc giục, hắn lẳng lặng chờ.
Cuối cùng Mặc Linh Tê nghĩ đến một lý do: “Hồi bẩm Vương gia, thần nữ không biết y thuật, chỉ là đối với độc thuật có chút hiểu biết!”
Bạch Cửu Dạ nhướng mày không tin: “Y hay độc cũng không cần phân biệt!”
Mặc Linh Tê cung kính bẩm báo: “Vương gia, y hay độc không cần phân biệt là lời người ngoài nói, nếu thật sự không phân biệt thì sẽ không có độc y cùng phổ y.”
Thực ra Mặc Linh Tê rất muốn nói còn có bác sĩ phụ khoa, bác sĩ nam khoa, nha sĩ...
“Vậy sư phụ độc thuật thu nhận ngươi là ai?”
Mặc Linh Tê suy nghĩ một chút: “Hồi bẩm Vương gia, là ghi chép do gia mẫu lưu lại.”
“Ghi chép đâu?”
“Học xong đốt rồi!”
“Tại sao lại đốt?”
“Không muốn lưu lạc ra bên ngoài, từ xưa danh y đều tự phân thành một phái.”
Đáp án của Mặc Linh Tê thoạt nghe hợp tình hợp lý, nhưng Bạch Cửu Dạ lại chỉ tin năm phần.

Lại là vẻ trầm mặc quỷ dị, Bạch Cửu Dạ không nói, Mặc Linh Tê không nói.

“Độc trên người bổn vương, làm sao mà ngươi biết được? Có cách nào để giải quyết không?”
Độc này là độc dược mãn tính, thuở nhỏ hắn đã bị hạ độc, nhiều năm như vậy cũng chưa tìm ra phương thuốc giải độc, ngay cả Dược Vương Đảo cùng Độc Vương Đảo bên kia hắn cũng đã tìm đến.

Độc Vương lão nhân chỉ cho hắn một phương thuốc áp chế độc tính, chính là Hàn Đàm.

Mới bắt đầu áp chế độc tính hiệu quả còn rất rõ ràng, nhưng thời gian dài rõ ràng hiệu quả dần giảm đi.

Mà Dược Vương Đảo thì cũng không giải thích được.
Cho đến khi gặp được nữ tử xấu xí này.

Kim châm thuật của nàng lại có thể làm cho tất cả độc tính ngày đó của hắn biến mất, không có chút đau đớn nào.

Sau khi phát độc cũng không thấy cảm giác toàn thân vô lực.


Nha đầu xấu xí này có vẻ bất phàm.

Càng là người bất phàm thì càng phải cẩn thận gấp bội, là địch hay là bạn còn phải chờ kiểm chứng.
Mặc Linh Tê cũng đang cẩn thận suy nghĩ, nàng không thể tiết lộ lai lịch của mình, cũng không thể dễ dàng nói dối, Sở vương này rõ ràng không phải người dễ lừa gạt.
Sau khi cân nhắc một phen, Mặc Linh Tê mở miệng nói: “Hồi bẩm điện hạ, thần nữ chỉ có chút hiểu biết về độc dược, ngày đó khi điện hạ bóp chặt cổ thần nữ, dưới tình thế cấp bách, thần nữ mới bắt lấy cổ tay điện hạ, mạch tượng cho thấy Vương gia đang trúng độc.

Loại độc này tuy rằng hiếm thấy thế nhưng trong ghi chép của gia mẫu vừa khéo có để lại, chỉ là không có giải dược, kim châm thuật của thần nữ cũng không phải không thể giải độc, chỉ là bài trừ độc tố mà thôi.”
Mặc Linh Tê kỳ thật cũng không nói dối, Xích Viêm Độc này so với độc tố khác đều đặc biệt hơn, mà điểm đặc biệt của nó chính là nếu như không phải lúc phát độc thì bất luận y giả nào cũng nhìn không ra người trúng độc có hiện tượng trúng độc.

Cho dù Mặc Linh Tê mang công nghệ cao giải độc không gian, cũng không có cách nào phát hiện ra độc tố trong cơ thể Bạch Cửu Dạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận