Hành vi của Trương viên ngoại lúc này khiến Tần Ngũ Nha nhớ tới đại học kiếp trước, trong lớp có một cậu nam sinh đã nói một câu rất có lý, tướng mạo gì đó đều là mây bay, chỉ cần tắt đèn thì đều giống nhau, mấu chốt là phải mới mẻ.
Nhưng những đạo lý này, một phu nhân chẳng bước ra cửa khuê phòng nhiều năm như Phương thì làm sao có thể biết được, hơn nữa tình cảm của Trương viên ngoại và nàng ta vẫn rất tốt, chưa từng gây ra nợ phong lưu gì.
Trong mắt nàng ta, chồng nàng ta ngoại trừ không thể sinh con ra, tất cả đều hoàn hảo, không ngờ vì Tần Tử Nha đến nhà mà tất cả mọi thứ đều thay đổi.
Mặc dù ngày thường hắn ta vẫn đối xử kính trọng với nàng ta như khách, nhưng không còn dịu dàng tinh tế như trước.
Thậm chí còn không quan tâm đến lễ pháp phu thê, liên tiếp mấy tháng chỉ đến phòng của Tần Tử Nha.
Cho dù là hoàng hầu thế gia có thể thiếp thành đàn cũng biết mùng một và mười lăm phải đi chính phòng, nhưng trượng phu của nàng ta lại không quan tâm điều ấy.
Phương thì chưa từng trải qua mùi vị bị lạnh nhạt giống như chỉ trong một đêm đã rơi từ trên trời xuống đất, đêm đêm một mình canh giữ căn phòng trống như vậy, trái tim nàng ta như bị xoắn thành từng mảnh tan tác.
Không thể nhìn Phương thị thương tâm, Vương ma ma lập tức lén lút đi tìm lão gia nhà mình, không ngờ lão gia nhà mình lại lấy lý do phải nhanh chóng sinh con để bác bỏ Vương ma ma, ngược lại còn trách cứ phải lấy đại cục làm trọng.
Phương thị tức giận mấy ngày ăn không nổi cơm, sắc mặt nhìn Tần Tứ Nha cũng càng ngày càng xấu, động một cái lại vì chuyện lông gà vỏ tỏi mà trách cứ đánh chửi Tần Tử Nha.
Tần Tứ Nha từ nhỏ lớn lên ở hộ nông dân, tính tình vốn đơn thuần yếu đuối, nào biết được quanh co khúc mắc trong lòng chủ tử nhà giàu.
Thấy Phương thị không vui thì không dám nói thêm gì, chỉ tưởng mình thật sự không hiểu quy củ.
Nhưng Tần Tử Nha lại không biết, mặc dù ngày thường có hạ mình đến đâu, cuộc sống vẫn kém hơn nha hoàn trong phủ nhiều, ăn uống cũng kém.
Chỉ cần Trương viên ngoại tiếp tục chạy vào phòng nàng ta, nàng ta vẫn sẽ không chiếm được hảo cảm của Phương thị.
Ngược lại khiến Phương thị cảm thấy Tần Tử Nha bề ngoài một đằng, sau lưng một nẻo.
Cả ngày bị thương khóc lóc nhưng thực chất chỉ bày ra cho chồng của mình xem, chờ đến tối là “thổi gió” bên gối, xúi giục chồng mình lạnh nhạt chính phòng.
Phương thị oán hận chất chứa càng ngày càng sâu, bề ngoài lại ung dung thản nhiên, vẫn sắm vai người vợ hiền buông thả cho chồng mình chạy vào phòng Tần Tử Nha.
Mãi đến nửa năm, Trương viên ngoại cuối cùng không còn nhiều hứng thú với Tần Tứ Nha nữa, mà bụng Tần Tử Nha cũng như dự liệu, không có bất kỳ động tĩnh gì.
Phương thì lập tức bắt đầu tính kế, đến một ngày, Trương viên ngoại cùng một người bạn tốt đi xuống phía nam để mua hàng hóa cần thiết, chuyến đi này kéo dài hơn ba tháng.
Phương thì lập tức biết cơ hội của mình đã tới, ngày thứ hai sau khi Trương viên ngoại đi xa, Phương thì lập tức tìm bừa một sai lầm để đánh mắng Tần Ngũ Nha một trận, rồi lập tức gọi người đến bản nàng ta đi.
Lại không ngờ Vương ma ma bởi vì đau lòng Phương thì chịu khổ, cố ý gọi Trương mẹ mìn nổi tiếng xấu xa trên trấn Thanh Hà đến, chỉ vì không muốn để cho Tần Tử Nha sống khá giả.
Trương mẹ mìn là kẻ chuyên buôn bán các cô nương nhà lành đến lầu xanh, kỹ viện làm ăn, cho nên ngày thường mới bị người ta phỉ nhổ.
Nhưng bà ta quả thật là một người thực tế, chỉ cần có thể nhìn thấy bạc thì mặc kệ người khác nói mình như thế nào, bà ta chẳng thèm để ý.
Vả lại, Tần Tử Nha ở Trương phủ tuy rằng đã phải sống kham khổ uất ức, nhưng dù sao cũng không thể so sánh với ở hộ nhà nông.
Không cần xuống ruộng, ngày thường cũng không bị cắt xén ăn mặc, khuôn mặt gầy gò ban đầu dần dần trở nên trắng nõn mượt mà, trông còn xinh đẹp thanh tú hơn trước.
Trương mẹ mìn vừa nhìn thấy dáng vẻ Tần Tử Nha như vậy, lập tức nảy ra ý muốn mua.
Tuy không còn là gái tân, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, bề ngoài cũng xinh đẹp, giá sẽ cao hơn mấy con bé thô kệch ở nông thôn, lập tức trả hai mươi lượng bạc để mua Tần Tử Nha.
Tuy lúc trước vương ma ma mua Tần Tứ Nha đã tốn năm mươi lượng, những mục đích chủ yếu của Phương thị là nhắm mắt làm ngơ bán Tần Tử | Nha đi, Vương ma ma lại càng chỉ muốn khiến Tần Tử Nha không được sống yên.
Trương gia có rất nhiều tiền, làm sao sẽ để ý mấy chục lượng bạc, lúc ấy lập tức đưa khế ước bán thân cho Trương mẹ mìn, bảo bà ta dẫn Tần Tử Nha đi.